Ám Thị
-
55: Công Lý
"Tôi yêu những người có thể mỉm cười kể cả khi đau khổ, và những người mạnh mẽ hơn nhờ tích lũy tổn thương."
- Leonardo da Vinci
---
Trương Ninh đang trên đường trở về nhà.
Ngồi trong xe, Trương Ninh tay siết chặt vào vô lăng.
Mạc đội trưởng đã bị đình chức.
Thanh tra họ Duẫn chính thức tiếp nhận vụ án.
Tin tức này khiến cả đội Trọng án cả kinh.
Tất cả đều lo lắng cho Mạc đội trưởng, bởi lý do bị đình chức của cô là tình nghi liên can đến vụ án, chắc chắn tiếp theo Mạc Kỳ Yến sẽ bị một đội cảnh sát khác điều tra.
Trương Ninh cảm thấy cơn tức trong lòng ngày càng dâng cao, Duẫn Phong Hùng lần nào tra án đều bắt nhầm người.
Không ít lần còn gây ra họa lớn, nếu không phải gia đình có thể lực hắn có thể giữ được cái ghế "thanh tra" sao?
Trái lại, Mạc Kỳ Yến tuy là nữ nhân nhưng không ai không kính trọng.
Đơn giản vì cô ấy có tài lại không kiêu ngạo.
Không bao giờ tranh công với cấp dưới.
Duẫn Phong Hùng hoàn toàn ngược lại.
Ở sở cảnh sát ai mà không biết Mạc đội trưởng và thanh tra Duẫn đối nghịch nhau.
Dường như tất cả là bắt đầu từ vài năm trước.
Khi đó có một vụ án, tên tội phạm tình nghi đã bỏ trốn.
Duẫn Phong Hùng là chỉ huy, quyết truy cùng đuổi tận kẻ tình nghi kia.
Khi đã không còn đường chạy, kẻ tình nghi xông vào nhà một thường dân.
Bắt một phụ nữ mang thai làm con tin.
Người chồng của người phụ nữ có thai không có nhà.
Khiến kẻ tình nghi dễ dàng khống chế, kề dao vào cổ.
Mạc đội trưởng lúc đó chỉ ở cấp bậc Trung sĩ.
Hoàn toàn dưới quyền Duẫn thanh tra.
Còn nhớ khi đó, Duẫn Phong Hùng định cho đội cảnh sát xông vào bắt người.
Mạc Kỳ Yến đã ngăn cản.
Cô cho rằng kẻ tình nghi đang kích động, hắn có thể sẽ gây hại tới thai phụ kia.
Hiện tại, hắn giữ con tin chỉ để ngăn cản bị bắt, hắn chưa có ý sẽ gϊếŧ người.
Trước mắt nên dùng lời dò xét, xem hắn có yêu sách gì không.
Đợi tình hình rồi hẳn xông vào.
Duẫn Phong Hùng nghe xong liền quát lớn.
Cho rằng cô đang dạy hắn làm việc, không để cấp trên vào mắt.
Phớt lờ đi việc đàm phán thả con tin.
Duẫn Phong Hùng cho người xông vào.
Kết quả việc hôm đó, thai phụ đã tử vong vì vết cắt vào cổ.
Kẻ tình nghi tự sát ngay sau đó.
Sự việc này khiến những cảnh sát có mặt tại đó có phần hối hận vì đã tuân lệnh Duẫn thanh tra, phần thì ngưỡng mộ Mạc Kỳ Yến.
Duẫn Phong Hùng đương nhiên nhận ra mặt mũi đã mất sạch.
Từ đó hắn xem Mạc Kỳ Yến là cái gai trong mắt.
Trương Ninh cau mày, thật tức chết đi được.
Vụ án ăn thịt người này còn chưa xong, nếu cứ để Duẫn Phong Hùng nhúng tay vào càng khó.
Ngay lúc này, đột ngột có người lao ra đường.
Trương Ninh lập tức đạp phanh xe.
Trương Ninh lái xe không nhanh, nên phản xạ kịp thời.
Tuy vậy người kia dường như vì giật mình mà ngã xuống mặt đường.
Bây giờ không đứng dậy được.
Trương Ninh lập tức bước xuống xe.
Anh muốn xem người kia có bị thương không.
Trương Ninh tiến đến, người kia tay ôm chặt đầu gối.
Tỏ vẻ đau đớn.
Trương Ninh vội vàng xin lỗi vài ba câu, rồi định đỡ người đó đứng dậy.
Lúc này, một dòng điện khiến cả cơ thể Trương Ninh đau nhói.
Người kia đang dùng kiềm chích điện đánh lén Trương Ninh.
Não bị dòng điện làm cho mơ hồ, trước khi ngất xỉu, Trương Ninh liền nhớ ra hôm nay là sinh nhật đứa con, vợ đã nấu cơm chờ anh về.
---
Sếp Lâm Khiêm Dật, đội trưởng Đội trọng án số 2, một người đã trên ba mươi.
Gương mặt anh toát lên những đường nét rắn rỏi từ năm tháng.
Đôi chân mày rậm khiến cho đôi mắt trở nên trầm lặng đáng sợ.
Sếp Lâm có một bá khí khiến người ta e sợ.
Đây là điểm mạnh cũng là điểm yếu của anh.
Khi gặp tội phạm có tâm lý yếu kém, thì những kẻ đó dễ bị sếp Lâm dọa vài ba câu mà sợ hãi thú tội.
Tuy vậy khi gặp tội phạm có phòng tuyến tâm lý vững chắc, sếp Lâm thường rơi vào thế cùng đường.
Trong việc điều tra, sếp Lâm lại rất tài tình trong việc chú trọng tình tiết nhỏ.
Lâm Khiêm Dật đang trên đường đến nhà một nghi phạm bắt người.
Nạn nhân lần này là cảnh sát, Trương Ninh, anh có biết qua người này.
Họ từng có cơ hội gặp gỡ vài lần.
Đến giờ Lâm Khiêm Dật vẫn không thể tin Trương Ninh đã chết...!
Ngay khi vụ án xảy ra, pháp y đã được điều động, họ tìm ra vân tay, liền lập tức đưa lên cơ sở dữ liệu, kết quả vân tay đó thuộc về một người mà không ai ngờ.
Sếp Lâm theo luật, xin trác tòa bắt giữ người.
Hiện giờ anh đang cùng đồng nghiệp đến nhà nghi phạm.
Đi cùng anh còn có bốn năm cảnh sát khác, đây là những cảnh viên tinh nhuệ nhất, nghi phạm lần này không phải nhân vật tầm thường.
Cần chắc chắn sẽ không để nghi phạm có cơ hội chạy trốn.
Đến trước một chung cư cao cấp, sếp Lâm cùng những cảnh sát khác đi thang máy đến tầng nhà mà nghi phạm đang ở.
Không hiểu sao tim anh vô thức đập rất mạnh.
Anh không rõ đây là lo lắng hay sợ hãi...!Không, nói đúng hơn là cảm giác rất kỳ quái! Giống như đã rơi vào một cái vỏ ốc, đường vào tưởng rất to lớn nhưng càng đi sẽ càng nhỏ.
Cuối cùng sẽ thít chặt cổ anh...
Lâm Khiêm Dật thở hắt ra, anh đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi.
Mặc kệ cảm giác đó, anh chỉ cần tuân thủ theo quy tắc là được.
Nghĩ đến đây, Lâm Khiêm Dật có chút thoải mái hơn.
Thang máy vang lên một tiếng, cửa mở ra.
Đã đến nơi.
Lâm Khiêm Dật bước ra, đi đến trước cửa nhà nghi phạm.
Anh bấm chuông.
Đợi chừng một phút, cảnh cửa mở ra.
Đứng trước mặt anh là một nữ nhân mặc sơ mi trắng chỉnh tề, mái tóc dài thả tự do khiến vài phần gương mặt bị che khuất.
Đôi mắt của nữ nhân này đen thăm thẳm khó dò xét.
Bàn tay phải của cô ấy hình như đang bị thương, đang được băng bó.
"Mạc Kỳ Yến, chúng tôi tình nghi cô liên quan đến một vụ gϊếŧ người, đây là lệnh tạm giam từ tòa án."
Sếp Lâm đanh giọng, dù Mạc Kỳ Yến là cảnh sát nhưng Lâm Khiêm Dật quyết không vị lòng.
Thậm chí thái độ còn đanh thép hơn so với khi gặp tội phạm khác.
Mạc Kỳ Yến không lộ biểu tình, mắt thậm chí không chớp lấy một cái.
Lâm Khiêm Dật không dò xét được gì, Mạc Kỳ Yến bây giờ chẳng khác Mạc Kỳ Yến ở Cảnh ty.
Vẫn là một Hắc Diện Cảnh lạnh đến khiến người ta sợ hãi.
Lâm Khiêm Dật đột nhiên cảm thấy không thoải mái, cứ như người làm chủ tình huống này là Mạc Kỳ Yến chứ không phải anh, dù cho anh là người đang chủ động.
"Tôi sẽ nói cho cô biết quyền của mình, cô có quyền gọi luật sư, quyền im lặng.
Nhưng bất cứ điều gì cô nói ra sẽ được ghi lại làm bằng chứng trước tòa.
Cô hiểu chứ?"
Sếp Lâm đanh giọng.
Mạc Kỳ Yến vẫn bình thản, Lâm Khiêm Dật vô thức nhíu chặt chân mày.
Thật sự tâm tư khó dò, trở thành đối thủ của Mạc Kỳ Yến liệu anh có đủ khả năng? Lâm Khiêm Dật tự đặt câu hỏi cho bản thân.
Mạc Kỳ Yến nhìn Lâm Khiêm Dật, nhẹ gật đầu.
"Tôi muốn gọi điện thoại cho luật sư của mình."
Sau cùng Mạc Kỳ Yến cũng lên tiếng.
Lâm Khiêm Dật có chút ý muốn đắc thắng, cứ tưởng Mạc Kỳ Yến sẽ tự mình đối phó với anh.
Nhưng hóa ra cô ấy vẫn phải nhờ giúp đỡ từ luật sư.
Khi Mạc Kỳ Yến gọi cho luật sư xong, Lâm Khiêm Dật ra lệnh cho thuộc hạ bắt người.
Hai cảnh sát viên tiến lại, đặt tay Mạc Kỳ Yến ra sau lưng và còng lại.
Không biết có nhìn nhầm hay không mà Lâm Khiêm Dật thoáng trông thấy Mạc Kỳ Yến vừa cười.
Ở Cảnh ty, chưa ai trông thấy Mạc Kỳ Yến cười, Lâm Khiêm Dật bất giác cảm thấy ớn lạnh xương sống.
---
Nguyễn Lịch Đình đang lái xe thì nhận được điện thoại từ Mạc Kỳ Yến.
Nguyễn Lịch Đình có chút bất ngờ, Mạc Kỳ Yến so với Mạc Kỳ Hạ còn lạnh lùng hơn rất nhiều.
Dù là luật sư cho Mạc gia nhiều năm nhưng số lần gặp mặt Mạc Kỳ Yến đúng chỉ một!
Chuyện nhà Mạc gia hệt như thâm cung bí sử.
Nguyễn Lịch Đình đến nhà Mạc gia tương đối nhiều.
Phần nào có thể nhìn thấy, Mạc Kỳ Tuấn, con trưởng Mạc gia đã không còn địa vị.
Thái tử đã bị trút phế, luôn cố tìm lại sĩ diện bằng lời lẽ nịnh bợ.
Nhị tiểu thư Mạc Kỳ Yến không bao giờ về nhà.
Cô ấy đã đoạn tuyệt quan hệ với Mạc gia.
Rời khỏi vòng tranh chấp quyền lực.
Đứa con được yêu thương nhất chính là Mạc Kỳ Hạ.
Cũng là người duy nhất Mạc Kỳ Yến còn giữ tình thân.
Nguyễn Lịch Đình cười khẩy, mặc kệ nội bộ gia tộc bọn họ.
Việc của cô hiện tại là làm luật sư đại diện cho Mạc Kỳ Yến.
Chiếc xe rất nhanh đã đến sở cảnh sát.
Bây giờ đã quá nửa đêm nhưng cảnh sát vẫn đến tận nơi bắt người.
Xem ra đây là một vụ lớn.
Nguyễn Lịch Đình tìm đến phòng của đội Trọng án số 2.
Một viên cảnh sát đưa cô đến phòng hỏi cung.
Nguyễn Lịch Đình gõ cửa.
Một viên cảnh sát bên trong mở cửa, trong phòng, Mạc Kỳ Yến tay trái bị còng vào ghế.
Tay phải tự do đặt trên bàn, chân bắt chéo.
Đây đâu phải dáng vẻ của người đang bị cảnh sát hỏi cung.
Nguyễn Lịch Đình chào viên cảnh sát kia.
Cô chủ động lên tiếng:
"Tôi là luật sư đại diện cho Mạc Kỳ Yến.
Tôi và thân chủ của mình cần trò chuyện riêng, phiền anh ra ngoài và tắt máy quay phim trong phòng."
Viên cảnh sát gật đầu:
"Được, nhưng nhớ nhanh lên!" Viên cảnh sát vừa nói vừa ngáp dài.
Có vẻ bọn họ bị cấp trên bắt hỏi cung cả đêm.
Đây là biện pháp thường thấy của cảnh sát, họ sẽ thay phiên hỏi cung liên tục, không cho nghi phạm được ngủ.
Nhưng đều này chứng tỏ, hiện thời họ chưa có chứng cứ gì thêm.
Khi máy quay được tắt và viên cảnh sát ra ngoài, Nguyễn Lịch Đình ngồi vào ghế đối diện Mạc Kỳ Yến.
"Mạc tiểu thư, cô có thể nói rõ với tôi cô đã vướng vào chuyện gì chứ?"
Nguyễn Lịch Đình nói, cô đeo kính cận vào và bắt đầu lấy bút viết chuẩn bị ghi lại.
"Tôi không muốn nói về vụ án."
Mạc Kỳ Yến nói, Nguyễn Lịch Đình bất ngờ.
"Thế cô gọi tôi đến đây để làm gì?"
Nguyễn Lịch Đình đanh giọng.
"Tôi muốn cô bảo vệ Mạc Kỳ Hạ."
Mạc Kỳ Yến đều giọng nói.
Nguyễn Lịch Đình nhíu mày.
Cô lấy cặp kính cận trên mắt xuống, day day thái dương.
"Nói rõ đã! Vậy ra cô gọi tôi đến vốn không phải để chống đối lại cảnh sát mà là muốn tôi bảo vệ em gái cô?"
Nguyễn Lịch Đình vừa nói vừa xoay cây viết trong tay.
"Phải, tôi luôn muốn nhờ cô giúp đỡ việc này nhưng nếu tự ý tiếp xúc với cô sẽ gây ra nghi ngờ.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để tôi nói ra việc này mà không ai nghi ngờ."
Mạc Kỳ Yến nói, tay phải gõ nhịp trên bàn.
Nguyễn Lịch Đình đanh mặt, trán hiện hắc tuyến.
Mạc tiểu thư à, cô chơi trò gì thế?
"Được, nhưng dù gì tôi cũng đã đến đây, tôi muốn làm tròn trách nhiệm luật sư của mình."
Nguyễn Lịch Đình đanh giọng, "Cô có thể nói cho tôi biết, cô vướng vào chuyện gì không?"
"Tôi bị đình chức vì nghi ngờ cản trở công bằng luật pháp.
Đồng nghiệp của tôi, Trương Ninh bị gϊếŧ, họ tìm ra vân tay của tôi trên hung khí.
Tôi đang là nghi can số một của vụ án này."
Mạc Kỳ Yến từng lời nói ra rành mạch.
Nguyễn Lịch Đình ghi chép cẩn thận.
Khi ghi xong, tay vô thức xoay cây viết.
Không thể tin được, Mạc Kỳ Yến bình tĩnh đến vậy.
"Trước mắt, tôi sẽ tìm cách bảo lãnh cô ra ngoài.
Rồi xem thử cảnh sát đã có được gì trong vụ án này."
Nguyễn Lịch Đình nói.
Mạc Kỳ Yến thoáng cười.
"Không cần.
Tôi tự có cách của mình, bọn họ không phải đối thủ của tôi."
Nguyễn Lịch Đình im lặng, Mạc Kỳ Yến rất bình tĩnh, thậm chí là cao ngạo.
Nguyễn Lịch Đình dừng việc xoay cây viết, cô nắm chặt cây viết trong bàn tay.
Vụ án này không đơn giản như vẻ ngoài, cô tốt nhất không nên lún quá sâu.
Nếu Mạc Kỳ Yến chỉ cần cô bảo vệ Mạc Kỳ Hạ, thì cô sẽ chỉ làm thế.
"Tôi nợ cô một lần, lần này tôi giúp cô chuyện bảo vệ Mạc phó tổng.
Thì xem như tôi không còn nợ cô."
Nguyễn Lịch Đình nói.
Mắt nhìn trực diện về phía Mạc Kỳ Yến.
"Tất nhiên, chỉ cần cô giúp tôi lần này, chúng ta không ai nợ ai."
Mạc Kỳ Yến trả lời.
Chưa bao giờ cô cười nhiều đến vậy trong ngày.
Từ đầu vụ án tới giờ, Mạc Kỳ Yến luôn cảm thấy khó chịu, luôn phải kiềm nén.
Thoạt đầu cô cứ tưởng mình đang kiềm chế cơn giận.
Nhưng hóa ra thứ cô kiềm nén là khao khát trở thành một Phán Quan, một kẻ tư hình.
Khi nhận ra điều này, Mạc Kỳ Yến thật sự cảm thấy buồn cười.
Cô nhớ đến câu nói của Tần Y Lạc.
"Nhân chi sơ tính bản ác"
Và bây giờ, phần nào cô tin lời này là đúng.
---
Hết chương 54: Công lý?
---
Author nói nhảm:
Mình thích tên của chương này, phía sau công lý là một dấu chấm hỏi.
Gần đây mình rất thích một đoạn thơ.
"Ai rồi cũng phải, tự làm vệ sinh cá nhân từng chữ cái T Ê N M Ì N H"
Nó đúng về nghĩa biến đổi, biến chất mà mình luôn đề cập ở Ám Thị.
Mạc Kỳ Yến chưa bao giờ là một người tin vào công lý tuyệt đối.
Cô ấy chỉ giữ cho mình không phải sa ngã.
Nhưng khi lâm vào đường cùng, hay đối mặt với mặt tối của sở cảnh sát.
Cô ấy sẽ thế nào?
Muốn tiêu diệt một cái ác, ta phải ác gấp bội.
Tần Y Lạc quá thông minh, chính vì vậy Mạc Kỳ Yến đôi khi bị lu mờ.
Ở những chương về sau, mình muốn mọi người thấy được sự thay đổi của cô ấy.
Có lẽ, đến lúc thanh tẩy đi bản thân.
Để cái tên của Mạc Kỳ Yến được thay đổi.
Nguyễn Lịch Đình, hay Nguyễn luật sư.
Nhân vật này đã xuất hiện từ chương 23.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook