Âm Quan Minh Thê
-
Chương 82: Tiểu hòa thượng phục sinh
Cũng không biết do tôi nghĩ nhiều hay là gì,từ sau khi rời khỏi huyện
Tinh Thủy,tôi cứ cảm giác thái độ của Thẩm Băng Dao đối với tôi không
giống với trước đây
Trong ấn tượng của tôi,tính cách của cô ta trước nay luôn lạnh lùng,cô ta đột nhiên dịu dàng làm cho tôi đến bây giờ cũng cảm thấy không quen,quan trọng hơn là,trong sự dịu dàng đó,dường như còn chưa đựng tâm trạng gì khác
Tôi không biết tình cảm khác đó từ đâu mà đế,nhưng tôi chỉ biết,người lúc này mà tôi muốn đợi là Hứa Thiến,vì vậy tôi không dám tiếp xúc hay nói chuyện quá thân mật với thẩm băng dao,chỉ sợ làm Hứa Thiến hiểu lầm
Tôi nằm trên giường,không suy nghĩ chuyện liên quan đến thẩm băng dao nữa,nhưng lúc này,tôi đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa nhẹ
Tôi bất chợt mở mắt,nhìn ra ngoài cửa sổ,thì nhìn thấy Thẩm băng dao không biết từ lúc nào đã đứng ở cửa sổ phòng tôi
Trên hành lang có đèn,nhưng trong phòng thì tối đen như mực,tôi nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô ta,tôi có thể nhìn thấy cô ta dưới ánh đèn,nhưng cô ta thì không nhìn thấy tôi trong bóng tối
“ đỗ minh,ngủ chưa?”
Ngoài cửa sổ,âm thanh của thẩm băng dao từ từ vang lên
Tôi không trả lời,chỉ yên lặng quan sát cô ta,muốn biết cô ta rốt cuộc muốn làm cái gì
Nhưng sau khi không có câu trả lời của tôi,thẩm băng dao liền rời đi,nhưng cô ta không hề quay về phòng mình,mà đi ra bên ngoài
Nửa đêm thẩm băng dao rốt cuộc muốn làm gì?
Trong lòng tôi vô cùng khó hiểu,âm thanh bước chân của cô ta xa dần,tôi cũng lén dậy khỏi giường,đi theo âm khí còn sót lại,theo sau cô ta
Đi qua hành lang,vòng qua mấy căn phòng nhỏ nữa,lúc tôi dừng bước chân lại,thì phát hiện bản thân đã đến phía sau của ngôi chùa,một căn phòng trước đây để củi được sửa làm nhà xác hiện lên trước mặt
Trong nhà xác lúc này lập lòe ánh nến,ánh đèn phản chiếu bóng của một cô gái lên trên cửa sổ,trong vòng tay của cô ta dường như còn ôm lấy một đưa trẻ,từ âm thanh pháp chú lạ lẫm đang vang ra từ trong phòng
Tôi hít thở sâu,sau đó đẩy cửa bước vào,thì nhìn thấy xung quanh căn phòng,lúc này đang đốt những cây nến đỏ,còn thẩm băng dao đang đứng trước một cái giường gỗ,còn ôm lấy thi thể đã chết của tiểu hòa thượng
Thẩm băng dao ôm lấy cậu bé,giống như là đang ôm lấy một đứa trẻ đang ngủ vậy,cô ta đung đưa cơ thể cậu bé,giống như đang đọc đồng dao vậy,trên mặt cô ta còn có một nét bi thương và đau lòng
Sự chú ý của thẩm băng dao đều tập trung lên xác của tiểu hòa thượng,dường như hoàn toàn không chú ý rằng tôi đã đến,cô ta dơ tay ra,ngón tay vẽ lên chân mày của cậu bé,trên trán lập tức xuất hiện một vết thương nhỏ
Vết thương này dùng tốc độ chóng mặt hóa thành màu đen,ở chính giữa vết thương,tôi có thể nhìn thấy những tia máu màu đen đang dần dần lan tỏa ra cả khuôn mặt cậu bé,thi thể vốn dĩ đã cứng đờ ấy,lúc này tứ chi đột nhiên run rẩy
Hự
Lúc này,cùng ngực của tiểu hòa thượng run rẩy kịch liệt,đôi mắt cậu bé mở ra,dơ cao hai tay,ngón tay dùng sức chụp lấy trong không khí,dường như là muốn bắt lấy cái gì đó
“ thẩm băng dao,cô đang làm cái gì vậy?”
tôi cuối cùng cũng không thể tiếp tục nhìn nữa,lập tức đi vào,chất vấn thẩm băng dao
Thẩm băng dao có chút bất ngờ nhìn tôi,dường như thực sự không có ngờ rằng tôi sẽ đến,nhưng rất nhanh,cô ta đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh
“ tôi muốn cứu nó”
Thẩm băng dao nhìn tôi,bình tĩnh nói ra 4 chữ,trong vòng tay cô ta,thi thể vốn đã cứng nhắc của tiểu hòa thượng,lúc này đang thở dồn dập,chân tay không ngừng giãy dụa,những tia máu màu đen lan tràn khắp cơ thể,hai mắt mở to,trong miệng không ngừng gầm gừ như dã thú
Thẩm băng dao muốn cứu cậu bé,nhưng cô ta không phải là làm cho nó hồi sin,mà là muốn biến cậu bé thành một tên đần độn như cô ta
“ thẩm băng dao,nếu như là ở ngoài chùa,cô muốn biến một xác chết không quen biết thành như cô tôi không quan tâm,nhưng đây là ở trong chùa,cô làm như vậy chính là tạo nghiệp”
Tôi đi lên trước,lập tức nói
Thẩm băng dao nhìn tôi,trong mắt lộ ra một sự nghi ngờ: “ tiểu hòa thượng ngoan ngoãn như vậy,tôi làm cho cậu bé thành người như tôi,cậu bé còn có thể tiếp tục sống trong nhân gian,thế này không tốt sao?”
Tôi lắc đầu,cướp thi thể tiểu hòa thượng từ trong tay thẩm băng dao lại,đồng thời cắn rách ngón tay,vẽ một huyết bùa trên trán đứa bé
Thi thể của tiểu hòa thượng bắt đầu co giật,cổ họng nó lập tức phát ra âm thanh ken két như móng tay cào lên tấm kính
Những tia máu màu đen trên người đứa bé,lúc này cũng từ từ mờ đi,còn thân thể cũng khôi phục lại bình ổn,một lần nữa trở thành xác chết lạnh băng
“ Đỗ Minh,cậu có ý gì hả?”
Thẩm băng dao chau mày,vô cùng bất mãn hỏi tôi,nhưng cô ta không có lập tức ngăn tôi lại như trước đây,chỉ là đứng nhìn tôi chất vấn
Thi khí sau khi được tôi làm tan biến hết,thi thể của cậu bé khôi phục lại lạnh lẽo,tôi đặt nó lại trên giường,sau đó dùng vải trắng đậy lại,nhìn thẩm băng dao
“ thế nhân coi trọng cuộc sống này,Phật gia thì chú trọng luân hồi,thẩm băng dao,tôi biết cô làm thế này cũng chỉ vì ý tốt,nhưng vẫn là câu nói cũ,đừng có đặt ý chí của mình lên trên người khác”
Tôi nói với thẩm băng dao: “ tiểu hòa thượng là người trong phật môn,trái tim cậu bé lương thiện,hồn phách sau khi chết sẽ không đi vào âm gian,mà sẽ đi đến miền cực lạc,nhưng nếu như cô làm nó biến thành ác quỷ,vậy thì sẽ không thể nào đến thế giới cực lạc nữa,mà phải đến địa ngục.cô làm như thế không phải là cứu nó,ngược lại là đang hại nó”
“ lẽ nào,tôi chỉ có thể nhìn nó chết thế sao?
Thẩm băng dao nhìn tôi trong mắt có một sự không đành lòng
“ cô có lòng là được rồi,chỉ cần minh quỷ giết tiểu hòa thượng bị bắt,cũng có thể an ủi linh hồn của cậu bé trên trời”
Tôi an ủi thẩm băng dao nói: “ được rồi,thời gian không còn sớm nữa,cô cũng đừng giày vò như thế nữa,sớm nghỉ ngơi đi,dù gì ngày mai là 30 tết rồi”
Thẩm băng dao gật đầu,cô ta vén tấm vải trắng của tiểu hòa thượng,nhìn lần cuối cung,lúc này mới chịu rời đi
Sau khi thẩm băng dao quay về phòng nghỉ ngơi,tôi cũng không lập tức đi nghỉ,mà đi vào Phật đường,dưới ánh nến của phật đường,bóng dáng của Nhất Niệm đại sư không còn thấy nữa,tôi nghe thấy âm thanh gõ mõ tụng kinh truyền đến từ một căn phòng bên cạnh
Một đêm dài cuối cùng cũng trôi qua,lúc tôi tỉnh lại vào buổi sáng,chuông trong chùa đã vang 108 lần,bên ngoài chùa,úc này đã truyền đến tiếng ồn ào
Chùa thừa duyên tuy ở núi sâu,xa xôi cũ kỹ,nhưng bởi vì bên trong có thân xác của Phật,mà làm cho nó vang danh khắp nơi
30 tết,cung chính là ngày cuối cùng của năm,trong ngày này,chùa vốn dĩ yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt,tôi nhìn thấy rất nhiều xe đến từ xung quanh thị trấn lúc này đang đậu ở bên ngoài,rất nhiều khách dâng hương chân thành đến chùa,cầu xin và dâng hương
Nhfint hấy điều này,tôi lập tức hỏi tăng nhân bên cạnh,vị tăng nhân đó nói với tôi,chùa thừa duyên lâu nay đều rất thiêng
Nhất niệm trụ trì,Nhất Phàm cao tăng là hai người cao nhất trong chùa thừa duyên,không hề đi đến Phật đường chào đón khách,Nhất niệm trụ trì cả tối qua đều tụng kinh niệm phật cho hứa thiến,lúc này đã đi về phòng nghỉ ngơi,sau đó cóNhất phàm cao tăng thay thế
Sau khi ăn sáng xong,tôi đến phòng có bức tượng của hứa thiến một lúc,sau đó đi đến trong phật đường,nhìn khách khứa đi đi lại lại
Đây là lần đầu tiên tôi đi xa,cũng là lần đầu tiên tôi ăn tết bên ngoài,không biết vì sao,trong không khí náo nhiệt mùa xuân cùng âm thanh pháo nổ này,tôi lại chẳng thấy chút hương vị mùa xuân nào
Trong ấn tượng của tôi,tính cách của cô ta trước nay luôn lạnh lùng,cô ta đột nhiên dịu dàng làm cho tôi đến bây giờ cũng cảm thấy không quen,quan trọng hơn là,trong sự dịu dàng đó,dường như còn chưa đựng tâm trạng gì khác
Tôi không biết tình cảm khác đó từ đâu mà đế,nhưng tôi chỉ biết,người lúc này mà tôi muốn đợi là Hứa Thiến,vì vậy tôi không dám tiếp xúc hay nói chuyện quá thân mật với thẩm băng dao,chỉ sợ làm Hứa Thiến hiểu lầm
Tôi nằm trên giường,không suy nghĩ chuyện liên quan đến thẩm băng dao nữa,nhưng lúc này,tôi đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa nhẹ
Tôi bất chợt mở mắt,nhìn ra ngoài cửa sổ,thì nhìn thấy Thẩm băng dao không biết từ lúc nào đã đứng ở cửa sổ phòng tôi
Trên hành lang có đèn,nhưng trong phòng thì tối đen như mực,tôi nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô ta,tôi có thể nhìn thấy cô ta dưới ánh đèn,nhưng cô ta thì không nhìn thấy tôi trong bóng tối
“ đỗ minh,ngủ chưa?”
Ngoài cửa sổ,âm thanh của thẩm băng dao từ từ vang lên
Tôi không trả lời,chỉ yên lặng quan sát cô ta,muốn biết cô ta rốt cuộc muốn làm cái gì
Nhưng sau khi không có câu trả lời của tôi,thẩm băng dao liền rời đi,nhưng cô ta không hề quay về phòng mình,mà đi ra bên ngoài
Nửa đêm thẩm băng dao rốt cuộc muốn làm gì?
Trong lòng tôi vô cùng khó hiểu,âm thanh bước chân của cô ta xa dần,tôi cũng lén dậy khỏi giường,đi theo âm khí còn sót lại,theo sau cô ta
Đi qua hành lang,vòng qua mấy căn phòng nhỏ nữa,lúc tôi dừng bước chân lại,thì phát hiện bản thân đã đến phía sau của ngôi chùa,một căn phòng trước đây để củi được sửa làm nhà xác hiện lên trước mặt
Trong nhà xác lúc này lập lòe ánh nến,ánh đèn phản chiếu bóng của một cô gái lên trên cửa sổ,trong vòng tay của cô ta dường như còn ôm lấy một đưa trẻ,từ âm thanh pháp chú lạ lẫm đang vang ra từ trong phòng
Tôi hít thở sâu,sau đó đẩy cửa bước vào,thì nhìn thấy xung quanh căn phòng,lúc này đang đốt những cây nến đỏ,còn thẩm băng dao đang đứng trước một cái giường gỗ,còn ôm lấy thi thể đã chết của tiểu hòa thượng
Thẩm băng dao ôm lấy cậu bé,giống như là đang ôm lấy một đứa trẻ đang ngủ vậy,cô ta đung đưa cơ thể cậu bé,giống như đang đọc đồng dao vậy,trên mặt cô ta còn có một nét bi thương và đau lòng
Sự chú ý của thẩm băng dao đều tập trung lên xác của tiểu hòa thượng,dường như hoàn toàn không chú ý rằng tôi đã đến,cô ta dơ tay ra,ngón tay vẽ lên chân mày của cậu bé,trên trán lập tức xuất hiện một vết thương nhỏ
Vết thương này dùng tốc độ chóng mặt hóa thành màu đen,ở chính giữa vết thương,tôi có thể nhìn thấy những tia máu màu đen đang dần dần lan tỏa ra cả khuôn mặt cậu bé,thi thể vốn dĩ đã cứng đờ ấy,lúc này tứ chi đột nhiên run rẩy
Hự
Lúc này,cùng ngực của tiểu hòa thượng run rẩy kịch liệt,đôi mắt cậu bé mở ra,dơ cao hai tay,ngón tay dùng sức chụp lấy trong không khí,dường như là muốn bắt lấy cái gì đó
“ thẩm băng dao,cô đang làm cái gì vậy?”
tôi cuối cùng cũng không thể tiếp tục nhìn nữa,lập tức đi vào,chất vấn thẩm băng dao
Thẩm băng dao có chút bất ngờ nhìn tôi,dường như thực sự không có ngờ rằng tôi sẽ đến,nhưng rất nhanh,cô ta đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh
“ tôi muốn cứu nó”
Thẩm băng dao nhìn tôi,bình tĩnh nói ra 4 chữ,trong vòng tay cô ta,thi thể vốn đã cứng nhắc của tiểu hòa thượng,lúc này đang thở dồn dập,chân tay không ngừng giãy dụa,những tia máu màu đen lan tràn khắp cơ thể,hai mắt mở to,trong miệng không ngừng gầm gừ như dã thú
Thẩm băng dao muốn cứu cậu bé,nhưng cô ta không phải là làm cho nó hồi sin,mà là muốn biến cậu bé thành một tên đần độn như cô ta
“ thẩm băng dao,nếu như là ở ngoài chùa,cô muốn biến một xác chết không quen biết thành như cô tôi không quan tâm,nhưng đây là ở trong chùa,cô làm như vậy chính là tạo nghiệp”
Tôi đi lên trước,lập tức nói
Thẩm băng dao nhìn tôi,trong mắt lộ ra một sự nghi ngờ: “ tiểu hòa thượng ngoan ngoãn như vậy,tôi làm cho cậu bé thành người như tôi,cậu bé còn có thể tiếp tục sống trong nhân gian,thế này không tốt sao?”
Tôi lắc đầu,cướp thi thể tiểu hòa thượng từ trong tay thẩm băng dao lại,đồng thời cắn rách ngón tay,vẽ một huyết bùa trên trán đứa bé
Thi thể của tiểu hòa thượng bắt đầu co giật,cổ họng nó lập tức phát ra âm thanh ken két như móng tay cào lên tấm kính
Những tia máu màu đen trên người đứa bé,lúc này cũng từ từ mờ đi,còn thân thể cũng khôi phục lại bình ổn,một lần nữa trở thành xác chết lạnh băng
“ Đỗ Minh,cậu có ý gì hả?”
Thẩm băng dao chau mày,vô cùng bất mãn hỏi tôi,nhưng cô ta không có lập tức ngăn tôi lại như trước đây,chỉ là đứng nhìn tôi chất vấn
Thi khí sau khi được tôi làm tan biến hết,thi thể của cậu bé khôi phục lại lạnh lẽo,tôi đặt nó lại trên giường,sau đó dùng vải trắng đậy lại,nhìn thẩm băng dao
“ thế nhân coi trọng cuộc sống này,Phật gia thì chú trọng luân hồi,thẩm băng dao,tôi biết cô làm thế này cũng chỉ vì ý tốt,nhưng vẫn là câu nói cũ,đừng có đặt ý chí của mình lên trên người khác”
Tôi nói với thẩm băng dao: “ tiểu hòa thượng là người trong phật môn,trái tim cậu bé lương thiện,hồn phách sau khi chết sẽ không đi vào âm gian,mà sẽ đi đến miền cực lạc,nhưng nếu như cô làm nó biến thành ác quỷ,vậy thì sẽ không thể nào đến thế giới cực lạc nữa,mà phải đến địa ngục.cô làm như thế không phải là cứu nó,ngược lại là đang hại nó”
“ lẽ nào,tôi chỉ có thể nhìn nó chết thế sao?
Thẩm băng dao nhìn tôi trong mắt có một sự không đành lòng
“ cô có lòng là được rồi,chỉ cần minh quỷ giết tiểu hòa thượng bị bắt,cũng có thể an ủi linh hồn của cậu bé trên trời”
Tôi an ủi thẩm băng dao nói: “ được rồi,thời gian không còn sớm nữa,cô cũng đừng giày vò như thế nữa,sớm nghỉ ngơi đi,dù gì ngày mai là 30 tết rồi”
Thẩm băng dao gật đầu,cô ta vén tấm vải trắng của tiểu hòa thượng,nhìn lần cuối cung,lúc này mới chịu rời đi
Sau khi thẩm băng dao quay về phòng nghỉ ngơi,tôi cũng không lập tức đi nghỉ,mà đi vào Phật đường,dưới ánh nến của phật đường,bóng dáng của Nhất Niệm đại sư không còn thấy nữa,tôi nghe thấy âm thanh gõ mõ tụng kinh truyền đến từ một căn phòng bên cạnh
Một đêm dài cuối cùng cũng trôi qua,lúc tôi tỉnh lại vào buổi sáng,chuông trong chùa đã vang 108 lần,bên ngoài chùa,úc này đã truyền đến tiếng ồn ào
Chùa thừa duyên tuy ở núi sâu,xa xôi cũ kỹ,nhưng bởi vì bên trong có thân xác của Phật,mà làm cho nó vang danh khắp nơi
30 tết,cung chính là ngày cuối cùng của năm,trong ngày này,chùa vốn dĩ yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt,tôi nhìn thấy rất nhiều xe đến từ xung quanh thị trấn lúc này đang đậu ở bên ngoài,rất nhiều khách dâng hương chân thành đến chùa,cầu xin và dâng hương
Nhfint hấy điều này,tôi lập tức hỏi tăng nhân bên cạnh,vị tăng nhân đó nói với tôi,chùa thừa duyên lâu nay đều rất thiêng
Nhất niệm trụ trì,Nhất Phàm cao tăng là hai người cao nhất trong chùa thừa duyên,không hề đi đến Phật đường chào đón khách,Nhất niệm trụ trì cả tối qua đều tụng kinh niệm phật cho hứa thiến,lúc này đã đi về phòng nghỉ ngơi,sau đó cóNhất phàm cao tăng thay thế
Sau khi ăn sáng xong,tôi đến phòng có bức tượng của hứa thiến một lúc,sau đó đi đến trong phật đường,nhìn khách khứa đi đi lại lại
Đây là lần đầu tiên tôi đi xa,cũng là lần đầu tiên tôi ăn tết bên ngoài,không biết vì sao,trong không khí náo nhiệt mùa xuân cùng âm thanh pháo nổ này,tôi lại chẳng thấy chút hương vị mùa xuân nào
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook