Âm Quan Minh Thê
-
Chương 55: Câu chuyện trước đây của thôn Tân Mộc
Trong đầu của tôi,bất chợt vang vọng những lời mà Trần đạo sĩ nói với
tôi trước lúc chết: trong thôn này,có một con ma lảng vảng một tháng
rồi,hắn muốn hại chết người trong thôn,tất cả những người đã từng hại
hắn…
Người gỗ không có khả năng giết người,có thể giết người chỉ có thể là người đang sống hoặc ma quỷ,trên nền tuyết trắng chỗ Trần đạo sĩ rơi xuống giếng trước khi chết,không hề nhìn thấy bất kì dấu chân nào khác,còn trong không trung,tôi cũng không nhận ra được âm khí tàn dư của hồn ma nào,điều này làm cho tôi vô cùng khó hiểu
Hồi lâu sau,tôi đặt con rối gỗ đó vào lại trong vali,người nhà của Trần đạoo sĩ sau khi biết tin,cũng mang theo tiếng khóc thảm thương chạy đến
Tôi hít sâu,đứng dậy,sau đó nhìn Chu Thế Cung cùng đám người sắc mặt ngưng đọng
“ chú Cung,mọi người có chuyện gì giấu cháu đúng không?”tôi hỏi Chu Thế Cung
Sắc mặt ông ta trắng bệch,ánh mắt nhìn chằm chằm vào con rối gỗ trong vali,đôi môi khô nẻ không ngừng run rẩy: “ Đỗ Minh…Thực ra..”
“ chú Cung,đừng nói chuyện đó cho người ngoài,chúng ta lúc đó đã nói rõ sẽ chôn nó sâu trong bụng mà”
Chu Thế Cung vừa nói thì có một người trung niên bên cạnh ngắt ngang,mấy người xung quanh nhìn chú Cung,trong mắt cũng lộ rõ vẻ căng thẳng
Chu Thế Cung cười khổ,ông ta nhìn đám người thím Chương,bất lực nói: “ Nhưng mà,Đỗ Minh có lẽ là người duy nhất có thể cứu chúng ta,một tháng nay,7 gia đình các người đều lần lượt có người chết,bây giờ,đạo sĩ làm pháp sự cho mọi người cũng chết rồi,tiếp theo chỉ sợ sẽ đến nhà chúng tôi rồi”
“ tôi đã hơn 50 rồi,không con không cái,chết thì chết,nhưng tôi không thể vì thế mà liên lụy đến hai đứa cháu của mình,Bây giờ,con ma đó đã đi đi lại lại trong thôn lâu như vậy,trời mà biết hắn còn muốn tiếp tục giết bao nhiêu người”
Chu thế cung gần như là đang hét,tôi có thể cảm thấy rõ ràng sự sợ hãi trong nội tâm của ông ta
Lúc này,những người dân còn lại ở xung quanh xì xào bàn tàn,sau đó lấy danh nghĩa xử lí hậu sự cho Trần đạo sĩ,rời khỏi chỗ này,mặt đất phủ tuyết ở bên cái giếng,chỉ còn lại tôi cùng Chu Thế Cung cùng thím Chương và mười mấy người dân thôn
“ haiz,,ông muốn nói thì nói đi,cùng lắm chuyện này truyền ra ngoài thì ngồi tù vậy”
Một người dân trong số đó thở dài,ông ta vẫy tay bất lực với Chu Thế Cung,sau đó lời đi.những người khác cũng không nói gì nhiều,chỉ để cho Chu Thế Cung tự mình định đoạt,lần lượt rời đi
Chu Thế Cung không nói nữa,cả người giống như là đã già thêm mấy chục tuổi,chán nản đi về nhà,tôi cũng chạy đi theo,đợi những lời tiếp theo của ông ta
“ tuyết rơi rồi,tuyết rơi rồi”
Đi đến cổng nhà,tôi nhìn thấy hai người Chu Vũ và Chu Hằng đều chỉ mặc một chiếc áo mỏng,cười đùa hét hò trên nền tuyết trắng xóa,họ mỗi người cầm một cái xẻng,đang đắp một người tuyết
Hai anh em đắp xong người tuyết,tuy trời rất lạnh âm mấy độ,nhưng hai người không chỉ không thấy lạnh,mà ngược lại mồ hôi còn ướt đẫm,không ngừng đắp tuyết lên trên người tuyết
“ hai thằng nhóc này,mau mặc đồ áo vào,đợi lát nữa ốm ra thì sao?”
Nhìn thấy Chu Vũ và Chu Hằng chơi đùa trên tuyết giống như đứa trẻ,Chu Thế Cung trong lòng tràn đầy tâm sự chau mày
“ chú Cung yên tâm,chúng cháu đang nóng,cho dù cởi hết đồ áo cũng không thấy lạnh”
Chu Vũ nói,thế mà cởi cái áo mỏng trên người xuống thật,vai trần đứng trong tuyết,Chu Hằng ở bên cạnh cũng làm theo,hai người thanh niên nhìn Chu Thế Cung,bắt đầu cười
“ haizz,hai thằng này,thật làm cho người ta lo lắng”
Chu Thế Cung lắc đầu,không để ý đến họ nữa,trực tiếp đi vào nhà
Tôi cũng đi theo vào,chỉ có điều lúc bước vào cửa,tôi vẫn không quên quay đầu nhìn một cái,thì nhìn thấy Chu Vũ Chu Hằng cởi trần,lúc này vẫn có thể trực tiếp nằm ra nền đất ngủ
Thật là hai sinh vật chịu lạnh
Trong lòng tôi thầm bình luận về hai an hem này,gió lạnh thổi vào trong cửa,làm tôi rung cầm cập
Đi vào trong phòng,tôi và Chu Thế Cung ngồi bên lò sưởi,tôi uống một ngụm trà nóng mới pha,nói: “ chú Cung,có chuyện gì giấu cháu,chú nói thẳng đi,cháu đang nghe”
Chu Thế Cung thở dài một tiếng,sau đó từ từ kể
Chu Thế Cung nói với tôi,người thôn Tân Mộc bọn họ,đời này sang đời khác đều sống nhờ nghề thủ xông chế tác con rối gỗ,mỗi năm,các kịch hát của thành phố xung quanh đây cùng các phòng trà đều sẽ định kì đến thôn Tân Mộc mua rối gỗ,người thôn Tân Mộc tuy không xem là giàu có,nhưng số tiền kiếm được nhờ những con rối gỗ này,ngày tháng cũng xem như dễ thở hơn phần nào
Nhưng họ không ngờ rằng,năm nay,thôn có một gia đình họ Phùng âm thầm kết giao tình với ông chủ của các kịch hát và phòng trà,đợi đến cuối năm mỗi lần đến thôn Tân Mộc mua hàng,chỉ mua của mỗi nhà họ Phùng,làm cho nhà Chu Thế Cung,Chương gia cùng 6 gia đình khác làm ra con rối gỗ đều trở thành một đống phế liệu
Chu Thế Cung cùng mọi người tức giận nhà họ Phùng đã nuốt trọn việc làm ăn của họ,liền chạy đến nhà họ Phùng tranh luận cãi cọ với chủ nhà Phùng Tùng,kết quả chửi đi chửi lại mấy nhà lao vào đánh nhau,đánh đến nỗi Phùng Tùng nội tạng tổn thương,xuất huyết,vừa nhìn là biết không thể cứu được nưax
Mọi người nhận thức được đã làm ra chuyện lớn,định đưa Phùng Tùng đến bệnh viện,ai ngờ Phùng Tùng vừa nôn ra máu,vừa cự tuyệt yêu cầu của mọi người,sau đó nói với người nhà của ông ta,muốn người nhà sau khi ông ta chết,hỏa thiêu ông ta cùng với những người gỗ lsuc sống ông ta đã làm,nói xong thì tắt thở
Thôn Tân Mộc chỉ có mười mấy hộ,tổ tiên của mấy nhà này đời đời kiếp kiếp cũng thân thiết,trong thôn không muốn làm lớn chuyện này,nên đã giấu nó đi,cuối cùng bồi thường tiền,không báo lên tổ điều tra
Người nhà Phùng Tùng căn cứ theo yêu cầu trước khi chết của ông ta,hỏa thiêu thi thể và người gỗ với nhau,sau đó đem tro cốt cùng số tiền bồi thường của 8 gia đình rời khỏi thôn,chạy đến nhà một họ hàng trong thành phố,không hề quay lại nữa
Người nhà họ Phùng rời đi chưa bao lâu,từng chuyện kì quái đã bắt đầu xảy ra
Trong 8 nhà đã từng mâu thuẫn với Phùng gia,bắt đầu lần lượt có người chết,bọn họ có người lúc đang làm mộc bị cưa điện đưa cổ,có người không cẩn thận ngã từ trên tầng xuống,còn có người đang đi trong đêm khuya thì bị sói cắn chết,những người này lúc chết,đều có một đặc điểm tương đồng,đó chính là chết vì sự cố ngoài ý muốn,hơn nữa bên cạnh xác còn có một con rối gỗ
Bây giờ,trong 8 nhà này,đã có 7 nhà có người chết,duy nhất thoát nạn chỉ còn lại Chu gia,chính vì lẽ đó,mới làm cho Chu Thế Cung càng ngày càng bất an
Nghe Chu Thế Cung nói xong những chuyện này,tôi chay màu,nếu như tôi đoán không nhầm,chuyện này chắc chắc là hôn phách đã chết của Phùng Tùng đã quay về thôn,giống như lời Trần đạo sĩ nói: Phùng Tùng muốn hại chết người trong thôn,những người đã từng hại chết ôngta
Chỉ có điều, oán niệm trong lòng Phùng Tùng có sâu sắc thế nào,ông ta cũng chỉ là một linh hồn thoát khỏi thân thể chưa bao lâu,thực lực hoàn toàn không mạnh,nhưng ông ta làm sao có thể giết chết liên tieeps7 người,cuối cufng thậm chí ngay cả một người có đạo hành như Trần đạo sĩ cũng không hề có bất kì sự phản kháng nào trong tay của ông ta,thậm chí là một tia âm khí sót lại ở hiện trường cũng không có
“ Đỗ Minh à,tôi cầu xin cậu nhất định phải giúp chúng tôi,bây giờ 7 nhà kia đã có người chết,e rằng không bao lâu nữa,sẽ đến nhà tôi” Chu Thế Cung khẩn cầu
Tôi gật đầu,Chu Thế Cung cùng 7 nhà kia liên kết đánh chết Phùng Tùng,tuy chuyện này không đúng,nhưng đối với người đạo gia chúng tôi,chuyện này và linh hồn giết người là hai chuyện khác nhau,cho dù tiếp theo 8 nhà ngày định xử lí thế nào,tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn
Hồn ma của Phùng Tùng rốt cuộc ghê gớm như thế nào,tôi không biết,có điều vì an toàn,tôi vẫn cắn ngón tay mình,vẽ một lá bùa bình an,gấp thành hình tam giác đặt vào trong túi thơm,bảo Chu Thế Cung mang lên người,tránh hồn ma đó quấy rầy ông ta
Sau khi mang bùa bình an,sắc mặt sợ hãi của ông ta cũng đỡ hơn rất nhiều,liên tục nói cảm ơn
Tôi cười biểu thị là đừng khách khí,sau dó làm thêm 2 lá bùa,dù gì Chu gia ngoài Chu Thế Cung ra còn có hai người Chu Vũ và Chu Hằng,tôi lo lắng hồn ma của Phùng Tùng nếu như không làm hại được Chu Thế Cung,có thể sẽ đổi ý sang hai an hem kia
Sau khi làm xong bùa,tôi đi ra cửa,định gọi hai anh em đang nghịch tuyết về,nhưng lúc tôi đi ra cửa,tôi quay đầu nhìn hai anh em Chu Vũ và Chu Hằng,khung cảnh trước mặt làm tôi vô cùng kinh hãi…
Người gỗ không có khả năng giết người,có thể giết người chỉ có thể là người đang sống hoặc ma quỷ,trên nền tuyết trắng chỗ Trần đạo sĩ rơi xuống giếng trước khi chết,không hề nhìn thấy bất kì dấu chân nào khác,còn trong không trung,tôi cũng không nhận ra được âm khí tàn dư của hồn ma nào,điều này làm cho tôi vô cùng khó hiểu
Hồi lâu sau,tôi đặt con rối gỗ đó vào lại trong vali,người nhà của Trần đạoo sĩ sau khi biết tin,cũng mang theo tiếng khóc thảm thương chạy đến
Tôi hít sâu,đứng dậy,sau đó nhìn Chu Thế Cung cùng đám người sắc mặt ngưng đọng
“ chú Cung,mọi người có chuyện gì giấu cháu đúng không?”tôi hỏi Chu Thế Cung
Sắc mặt ông ta trắng bệch,ánh mắt nhìn chằm chằm vào con rối gỗ trong vali,đôi môi khô nẻ không ngừng run rẩy: “ Đỗ Minh…Thực ra..”
“ chú Cung,đừng nói chuyện đó cho người ngoài,chúng ta lúc đó đã nói rõ sẽ chôn nó sâu trong bụng mà”
Chu Thế Cung vừa nói thì có một người trung niên bên cạnh ngắt ngang,mấy người xung quanh nhìn chú Cung,trong mắt cũng lộ rõ vẻ căng thẳng
Chu Thế Cung cười khổ,ông ta nhìn đám người thím Chương,bất lực nói: “ Nhưng mà,Đỗ Minh có lẽ là người duy nhất có thể cứu chúng ta,một tháng nay,7 gia đình các người đều lần lượt có người chết,bây giờ,đạo sĩ làm pháp sự cho mọi người cũng chết rồi,tiếp theo chỉ sợ sẽ đến nhà chúng tôi rồi”
“ tôi đã hơn 50 rồi,không con không cái,chết thì chết,nhưng tôi không thể vì thế mà liên lụy đến hai đứa cháu của mình,Bây giờ,con ma đó đã đi đi lại lại trong thôn lâu như vậy,trời mà biết hắn còn muốn tiếp tục giết bao nhiêu người”
Chu thế cung gần như là đang hét,tôi có thể cảm thấy rõ ràng sự sợ hãi trong nội tâm của ông ta
Lúc này,những người dân còn lại ở xung quanh xì xào bàn tàn,sau đó lấy danh nghĩa xử lí hậu sự cho Trần đạo sĩ,rời khỏi chỗ này,mặt đất phủ tuyết ở bên cái giếng,chỉ còn lại tôi cùng Chu Thế Cung cùng thím Chương và mười mấy người dân thôn
“ haiz,,ông muốn nói thì nói đi,cùng lắm chuyện này truyền ra ngoài thì ngồi tù vậy”
Một người dân trong số đó thở dài,ông ta vẫy tay bất lực với Chu Thế Cung,sau đó lời đi.những người khác cũng không nói gì nhiều,chỉ để cho Chu Thế Cung tự mình định đoạt,lần lượt rời đi
Chu Thế Cung không nói nữa,cả người giống như là đã già thêm mấy chục tuổi,chán nản đi về nhà,tôi cũng chạy đi theo,đợi những lời tiếp theo của ông ta
“ tuyết rơi rồi,tuyết rơi rồi”
Đi đến cổng nhà,tôi nhìn thấy hai người Chu Vũ và Chu Hằng đều chỉ mặc một chiếc áo mỏng,cười đùa hét hò trên nền tuyết trắng xóa,họ mỗi người cầm một cái xẻng,đang đắp một người tuyết
Hai anh em đắp xong người tuyết,tuy trời rất lạnh âm mấy độ,nhưng hai người không chỉ không thấy lạnh,mà ngược lại mồ hôi còn ướt đẫm,không ngừng đắp tuyết lên trên người tuyết
“ hai thằng nhóc này,mau mặc đồ áo vào,đợi lát nữa ốm ra thì sao?”
Nhìn thấy Chu Vũ và Chu Hằng chơi đùa trên tuyết giống như đứa trẻ,Chu Thế Cung trong lòng tràn đầy tâm sự chau mày
“ chú Cung yên tâm,chúng cháu đang nóng,cho dù cởi hết đồ áo cũng không thấy lạnh”
Chu Vũ nói,thế mà cởi cái áo mỏng trên người xuống thật,vai trần đứng trong tuyết,Chu Hằng ở bên cạnh cũng làm theo,hai người thanh niên nhìn Chu Thế Cung,bắt đầu cười
“ haizz,hai thằng này,thật làm cho người ta lo lắng”
Chu Thế Cung lắc đầu,không để ý đến họ nữa,trực tiếp đi vào nhà
Tôi cũng đi theo vào,chỉ có điều lúc bước vào cửa,tôi vẫn không quên quay đầu nhìn một cái,thì nhìn thấy Chu Vũ Chu Hằng cởi trần,lúc này vẫn có thể trực tiếp nằm ra nền đất ngủ
Thật là hai sinh vật chịu lạnh
Trong lòng tôi thầm bình luận về hai an hem này,gió lạnh thổi vào trong cửa,làm tôi rung cầm cập
Đi vào trong phòng,tôi và Chu Thế Cung ngồi bên lò sưởi,tôi uống một ngụm trà nóng mới pha,nói: “ chú Cung,có chuyện gì giấu cháu,chú nói thẳng đi,cháu đang nghe”
Chu Thế Cung thở dài một tiếng,sau đó từ từ kể
Chu Thế Cung nói với tôi,người thôn Tân Mộc bọn họ,đời này sang đời khác đều sống nhờ nghề thủ xông chế tác con rối gỗ,mỗi năm,các kịch hát của thành phố xung quanh đây cùng các phòng trà đều sẽ định kì đến thôn Tân Mộc mua rối gỗ,người thôn Tân Mộc tuy không xem là giàu có,nhưng số tiền kiếm được nhờ những con rối gỗ này,ngày tháng cũng xem như dễ thở hơn phần nào
Nhưng họ không ngờ rằng,năm nay,thôn có một gia đình họ Phùng âm thầm kết giao tình với ông chủ của các kịch hát và phòng trà,đợi đến cuối năm mỗi lần đến thôn Tân Mộc mua hàng,chỉ mua của mỗi nhà họ Phùng,làm cho nhà Chu Thế Cung,Chương gia cùng 6 gia đình khác làm ra con rối gỗ đều trở thành một đống phế liệu
Chu Thế Cung cùng mọi người tức giận nhà họ Phùng đã nuốt trọn việc làm ăn của họ,liền chạy đến nhà họ Phùng tranh luận cãi cọ với chủ nhà Phùng Tùng,kết quả chửi đi chửi lại mấy nhà lao vào đánh nhau,đánh đến nỗi Phùng Tùng nội tạng tổn thương,xuất huyết,vừa nhìn là biết không thể cứu được nưax
Mọi người nhận thức được đã làm ra chuyện lớn,định đưa Phùng Tùng đến bệnh viện,ai ngờ Phùng Tùng vừa nôn ra máu,vừa cự tuyệt yêu cầu của mọi người,sau đó nói với người nhà của ông ta,muốn người nhà sau khi ông ta chết,hỏa thiêu ông ta cùng với những người gỗ lsuc sống ông ta đã làm,nói xong thì tắt thở
Thôn Tân Mộc chỉ có mười mấy hộ,tổ tiên của mấy nhà này đời đời kiếp kiếp cũng thân thiết,trong thôn không muốn làm lớn chuyện này,nên đã giấu nó đi,cuối cùng bồi thường tiền,không báo lên tổ điều tra
Người nhà Phùng Tùng căn cứ theo yêu cầu trước khi chết của ông ta,hỏa thiêu thi thể và người gỗ với nhau,sau đó đem tro cốt cùng số tiền bồi thường của 8 gia đình rời khỏi thôn,chạy đến nhà một họ hàng trong thành phố,không hề quay lại nữa
Người nhà họ Phùng rời đi chưa bao lâu,từng chuyện kì quái đã bắt đầu xảy ra
Trong 8 nhà đã từng mâu thuẫn với Phùng gia,bắt đầu lần lượt có người chết,bọn họ có người lúc đang làm mộc bị cưa điện đưa cổ,có người không cẩn thận ngã từ trên tầng xuống,còn có người đang đi trong đêm khuya thì bị sói cắn chết,những người này lúc chết,đều có một đặc điểm tương đồng,đó chính là chết vì sự cố ngoài ý muốn,hơn nữa bên cạnh xác còn có một con rối gỗ
Bây giờ,trong 8 nhà này,đã có 7 nhà có người chết,duy nhất thoát nạn chỉ còn lại Chu gia,chính vì lẽ đó,mới làm cho Chu Thế Cung càng ngày càng bất an
Nghe Chu Thế Cung nói xong những chuyện này,tôi chay màu,nếu như tôi đoán không nhầm,chuyện này chắc chắc là hôn phách đã chết của Phùng Tùng đã quay về thôn,giống như lời Trần đạo sĩ nói: Phùng Tùng muốn hại chết người trong thôn,những người đã từng hại chết ôngta
Chỉ có điều, oán niệm trong lòng Phùng Tùng có sâu sắc thế nào,ông ta cũng chỉ là một linh hồn thoát khỏi thân thể chưa bao lâu,thực lực hoàn toàn không mạnh,nhưng ông ta làm sao có thể giết chết liên tieeps7 người,cuối cufng thậm chí ngay cả một người có đạo hành như Trần đạo sĩ cũng không hề có bất kì sự phản kháng nào trong tay của ông ta,thậm chí là một tia âm khí sót lại ở hiện trường cũng không có
“ Đỗ Minh à,tôi cầu xin cậu nhất định phải giúp chúng tôi,bây giờ 7 nhà kia đã có người chết,e rằng không bao lâu nữa,sẽ đến nhà tôi” Chu Thế Cung khẩn cầu
Tôi gật đầu,Chu Thế Cung cùng 7 nhà kia liên kết đánh chết Phùng Tùng,tuy chuyện này không đúng,nhưng đối với người đạo gia chúng tôi,chuyện này và linh hồn giết người là hai chuyện khác nhau,cho dù tiếp theo 8 nhà ngày định xử lí thế nào,tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn
Hồn ma của Phùng Tùng rốt cuộc ghê gớm như thế nào,tôi không biết,có điều vì an toàn,tôi vẫn cắn ngón tay mình,vẽ một lá bùa bình an,gấp thành hình tam giác đặt vào trong túi thơm,bảo Chu Thế Cung mang lên người,tránh hồn ma đó quấy rầy ông ta
Sau khi mang bùa bình an,sắc mặt sợ hãi của ông ta cũng đỡ hơn rất nhiều,liên tục nói cảm ơn
Tôi cười biểu thị là đừng khách khí,sau dó làm thêm 2 lá bùa,dù gì Chu gia ngoài Chu Thế Cung ra còn có hai người Chu Vũ và Chu Hằng,tôi lo lắng hồn ma của Phùng Tùng nếu như không làm hại được Chu Thế Cung,có thể sẽ đổi ý sang hai an hem kia
Sau khi làm xong bùa,tôi đi ra cửa,định gọi hai anh em đang nghịch tuyết về,nhưng lúc tôi đi ra cửa,tôi quay đầu nhìn hai anh em Chu Vũ và Chu Hằng,khung cảnh trước mặt làm tôi vô cùng kinh hãi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook