Âm Quan Minh Thê
-
Chương 35
“ chôn cùng?”
Ông ta cười mờ ám: “ chôn cùng khó nghe quá,nên gọi là âm hôn mới đúng,một tiểu đạo sĩ nghèo kiết xác như cậu,con đường đi đến âm gian còn có thể được cháu gái tôi đi cùng,cuộc đời này cũng xem như không còn oan uổng”
Ông ta nói chuyện rất thẳng thắn,làm cho cả người tôi ớn lạnh,nhưng cơ thể tôi đã bị khống chế chặt,không có cách nào thoát ra
Trong sự bất lực và sợ hãi,tôi bất chợt nhìn cô gái trong cỗ quan tài
Đúng như ông ta nói,thi thể này quả thật vô cùng xinh đẹp
Lúc này cô ta nhắm chặt mắt hiện ra vẻ yên bình và thanh thản,cô ta có một mái tóc dài rất đẹp,khuôn mặt vô cùng xinh đẹp,trắng ngần,đôi môi đỏ như máu,cô ta rõ ràng là một xác chết,nhưng lại cho người ta một cảm giác vô cùng kiêu sa
Một lớp băng mỏng kết trên khuôn mặt cô ta,phủ lên chiếc váy liền màu xanh da trời,trong màn đêm tỏa ra một ánh sáng nhàn nhạt
Thứ duy nhất không đẹp lắm là,cơ thể cô ta tuy đã được kết đông,nhưng trên cánh tay trái vẫn có một mảng thịt thối rữa rất rõ ràng
Nhưng mà,cho dù cô gái này trông như thế nào,cô ta rốt cuộc thì vẫn là một thi thể lạnh băng,tôi không bằng lòng trở thành vật phẩm chôn theo trong ngôi mộ của cô ta,huống hồ,tôi còn có một người vợ cần phải đến quỷ gian để tìm
Nhưng mà ý tôi thế nào không quan trọng với ông ta,một tên đần độn bước lên,đưa một chiếc túi cũ rách vào tay ông già kia,trong chiếc túi đó đựng toàn là trang sức bằng vàng,trong đó có một chiếc nhẫn vàng
“ Âm quan môn,quả thật là một nơi đoạn tử tuyệt tôn,tôi hại chết vợ mình,hại chết con trai mình,chỉ còn lại một cháu gái bên tôi đến suốt đời,tôi vì nó mà rời khỏi Âm Quan Môn đến cái nơi rách nát này,nhưng ai ngờ rằng lời nguyền của Âm Quan Môn vẫn đeo đẳng không buông,cháu gái đáng thương của tôi mời tròn 18 tuổi,kết quả lại chết rồi,đúng là tạo nghiệp mà”
Ông ta không để ý đến tôi,lấy những trang sức đó mang lên người xác chết kia,đồng thời than thở
“ ông già,cho dù ông không đi vào Âm Quan Môn,nhưng ông nuôi những tên đần độn này,tạo bao nhiêu nghiệp hại người,gặp phải báo ứng là chuyện sớm muộn thôi”
Tôi nhìn một tên đần độn bên cạnh đang cầm lấy đầu của Hà Thạc,một cảm giác buồn nôn cồn cào trong người,bất tài vô dụng,dứt khoát mắng ông ta
“ hừ,tạo nghiệp? đó là chúng đáng chết”
Ông ta đeo chiếc vòng tay vàng cuối cùng lên trên tay cô gái kia,cười lạnh lẽo: “ cháu gái tôi đã chết,thế mà đám lưu manh đó vẫn dám trộm trang sức trên người cháu tôi,dựa vào chuyện này,chúng cũng đáng chết giống như một con lợn”
Âm thanh của ông ta rất lớn,tôi có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ông ta vì giận dữ mà méo xệch,giây tiếp theo,chiếc đầu Hà Thạc trong tay tên đần độn kia giống như một quả dưa hấu nổ tung một cách quái dị,máu tươi trộn lẫn với não bộ bay tung tóe
Sắc mặt tôi tái mét,tôi bất chợt co đồng từ nhìn ông già kia,chỉ sợ ông ta cũng sẽ làm đầu tôi nổ tung giống như đối với đầu của Hà Thạc
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của tôi,ông ta cười: “ tiểu tử,cậu là một trong số ít người dám chọc tức tôi,mà vẫn có thể sống để đứng ở đây,có điều,cậu sống cũng hơi dài rồi”
Lúc nói chuyện,mấy tên đần độn bên cạnh đang bận rộn,chúng nhặt những khúc củi trong đám cỏ lên,dựng một dàn thiêu ở sườn núi,giống như muốn đốt thứ gì vậy
“ ông già,ông…ông muốn làm cái gì?”
Lúc này,cả người tôi đang bị mấy sợi dây quấn chặt khống chế,một lần nữa đi đến bên cạnh ông ta,tôi nhìn nụ cười của ông ta càng thêm hung ác hơn,trong lòng vô cùng tuyệt vọng
“ ông già? Tôi không cho phép cháu rể tương lai của mình xưng hô với tôi như vậy,tôi tên Thẩm Trường Thu,cậu có thể gọi tên của tôi,đương nhiên,nếu như cậu đồng ý,có thể gọi ông nội giống như cháu gái tôi”
Lúc nói chuyện,ông già tự xưng là Thẩm Trường Thu lôi tôi đến trước xác chết nữ đó: “ đúng rồi,cháu gái tôi tên là Băng Dao,cũng chính là người vợ ở âm gian sau này của cậu”
“ đêm nay là ngày thứ 7 của cháu gái tôi,đợi lát nữa hồn phách nó sẽ quay về xác,đến lúc đó,tôi sẽ thiêu thi thể nó cùng với cậu,cũng có thể cho nó một người đồng hành trên đường xuống âm gian”
Thẩm Trường Thu cười hung bạo,trong lúc ông ta cười,cơ thể tôi đã bị khống chế quỳ xuống trước mặt cỗ quan tài,từ trong thi thể của Thẩm Băng Dao tỏa ra một luồng khí lạnh,làm tôi không ngừng run rẩy
“ cháu gái tôi có phải là rất đẹp không? Ai cũng nói như vậy,tự nó cũng cho là như vậy,cậu có biết không,nó còn quan trọng nhan sắc hơn cả tính mạng của mình”
Thẩm Trường Thu lúc này cười lớn,làm cho người ta giống như rơi vào điên cuồng
“ cháu gái tôi đã chết rồi,nó là người thân duy nhất của tôi trên thế giới này,tôi không nỡ rời xa nó,sau khi nó chết tôi muốn biến nó thành giống như những tên đần độn kia,để nó mãi mãi ở bên cạnh tôi,nhưng đứa cháu ngốc này không đồng ý,nó yêu sắc đẹp quá,nó sợ dáng vẻ của mình sẽ bị thối rữa giống như tên đần độn kia,nó yêu cái đẹp như thế,yêu đến nỗi cho dù cơ thể có một chút thối rữa cũng sẽ thẳng thắn trách móc tôi,nó còn bảo tôi đóng băng thi thể nó lại,nhưng mà,sau khi tôi làm xong mọi thứ,nó vẫn phải rời xa ông nội,một mình đến âm gian”
Thẩm Trường Thu vừa nói vừa khóc,giống như nói với tôi mà cũng giống như đang tự nói với mình,đôi mắt ửng đỏ,nếu như không phải đang ở nơi hoang vu này,nếu như không phải mấy tên đần độn đó đang ở bên cạnh,tôi sẽ cho rằng ông ta là một tên thần kinh
Với những lời điên điên khùng khùng này của Thẩm Trường Thu,tôi không quan tâm,tôi bây giờ,ngay cả động đậy ngón tay cái cũng khó khăn,nội tâm sớm đã tuyệt vọng
Lúc này,gió lạnh nổi lên,một luồng không khí lạnh lẽo bao trùm xung quanh,những lời nói điên khùng của Thẩm Trường Thu cũng đột nhiên dừng lại,những sợi dây quấn chặt người tôi mất đi sức sống,hoàn toàn thả lỏng ra
Sau khi được nới lỏng,tôi giống như vớ được vàng,bất chợt muốn quay người chạy trốn
Nhưng mà,khoảng khắc suy nghĩ này nảy lên trong đầu thì ngay lập tức bị dập tắt,tôi ngẩng đầu lên,thẫn thờ nhìn một bên khác của quan tài
Một bên khác của quan tài,một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh da trời đang lơ lửng trên không trung,khuôn mặt tinh xảo mê người lạnh như băng tuyết,mái tóc dài xõa tung trong gió,cô ta hơi cúi đầu,cúi nhìn tôi đang định chạy trốn
Nếu như tôi nhớ không nhầm,cô ta tên là Thẩm Băng Dao
Tôi cúi đầu xuống,lúc này cơ thể của Thẩm Băng Doa đã hoàn toàn nằm lại vào trong quan tài,trên người có một lớp băng,còn thứ đang lơ lửng trên không trung,là linh hồn cô ta
Hôm này là ngày thứ 7 của Thẩm Băng Dao,cũng chính là đêm hồn về,cũng là ngày cô ta phải đến âm gian
“ anh ta là ai?”
Trong không trung,hồn của Thẩm Băng Dao mở miệng,âm thanh lạnh thấu xương
Khuôn mặt của Thẩm Trường Thu nở một nụ cười âm áp: “ Băng Dao,ông nội sợ đường đến âm gian của con cô đơn,nên tìm minh phu cho con”
Nghe vậy,Thẩm Băng Dao không trả lời,chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái,sau đó chui vào quan tài,hồn phách quay về xác
“ Băng Dao à,thực ra con không cần đi âm gian,một cơ thể thôi mà,không có thì không có vậy,ông nội nghĩ cách để hồn con sống tiếp,nhưng nếu như con đến âm gian,thì ông nội thực sự là không còn gì nữa”
Thẩm Trường Thu đi đến trước quan tài,nhỏ nhẹ nói với Thẩm Băng Dao
Nhưng mà hồn phách cô ta không hề động đậy,giống như là hoàn toàn không nghe thấy lời ông ta nói
Cuối cùng,Thẩm Trường Thu thở dài,cả người giống như già đi 10 tuổi,trở nên vô cùng tiều tụy
“ thôi vậy,thôi vậy”
Nói xong,ông ta thay đổi ngữ khí,nhìn tôi cách mấy chục mét đang vừa chạy trốn vừa quay đầu
Tôi vốn cho rằng có cơ hội trốn thoát,lúc này lại một lần nữa tuyejt vọng,những sợi chỉ đó một lần nữa khống chế cơ thể tôi,làm tôi ngã bịch xuống đất
“ Thẩm Trường Thu,cái tên khốn trời đánh này,cháu gái ông chết cũng chết rồi,dựa vào đâu mà chôn tôi theo cùng?” tôi ngã ra mặt đất,kêu lên một tiếng không cam tâm,nhưng ngoài phẫn nộ ra,thì không có bất kì lực phản kháng nào
Lúc này,Thẩm Trường Thu đi đến trước mặt tôi,trực tiếp keo tôi dậy: “ cậu lúc này xuất hiện ở đây,vừa hay lại bị tôi nhìn trúng,vì vậy,đây là duyên phận với cháu gái tôi,vì vậy,hôm nay chôn cùng cháu tôi là định mệnh”
Nói xong,ông ta kéo tôi quay lại,mặc kệ cho tôi giãy dụa kêu la thế nào,đều không quan tâm
Những tên đần độn xung qaunh,lúc này cũng từ từ bước lên,chúng nhấc quan tài của Thẩm Băng Dao lên,đặt lên giàn thiêu bên cạnh,còn Thẩm TrưỜng Thu cũng vứt tôi vào,sau đó niệm chú
Trong khi ông ta niệm pháp chú,tôi phát hiện cơ thể mình bay lên trên cỗ quan tài,khoảng cách không đến 0.5 m với ThẨM Băng Dao nằm trong
Tiếng niệm chúc của ông ta không ngừng,tôi đột nhiên cảm thấy vùng ấn đường của mình nứt ra,máu tươi nóng hổi chảy ra không ngừng theo chỗ ấn đường ra.chảy lên cơ thể của Thẩm Băng Dao,một tên đần độn bước lên,thả bó đuốc trong tay vào giàn thiêu,lập tức lửa cháy hừng hực
Thẩm Trường Thu lúc này định thiêu xác của Thẩm Băng Dao,siêu độ cô ta đi âm gian,đồng thời,ông ta còn hiến tế máu tươi của tôi cho cô ta,đợi sau khi tôi chết vì hết máu,hồn phách sẽ mãi mãi thuộc về Thẩm Băng Dao
Tôi khổ sở gào thét giãy dụa,nhưng máu ấn đường càng chảy ra nhanh hơn,lửa ở dưới cũng cháy to hơn,không ngừng thiêu đốt cơ thể tôi,làm tôi vô cùng đau khổ
Tôi còn trẻ,tôi còn có rất nhiều việc phải làm,tôi không muốn cứ như vậy mà chết,nhưng thứ làm cho tôi vô cùng tuyệt vọng là,tôi hiện tại,hoàn toàn không có năng lực thay đổi kết cục của bản thân
Trong sự đau khổ,tôi nhìn thấy lớp băng phủ trên cơ thẻ của Thẩm Băng Do đang bắt đầu nứt ra,trong qaun tài cũng tỏa ra một lớp sương mù,những máu tươi chảy từ ấn đường,nhỏ lên đôi tay trước ngực cô ta,nhỏ lên mặt cô ta.Máu tươi không nhuộm thi thể cô ta thành màu đỏ,ngược lại dung hòa vào trong cơ thể cô ta,cánh tay trái của cô ta bị thối rữa từ từ được phục hồi,một lần nữa mọc da thịt
Ông ta cười mờ ám: “ chôn cùng khó nghe quá,nên gọi là âm hôn mới đúng,một tiểu đạo sĩ nghèo kiết xác như cậu,con đường đi đến âm gian còn có thể được cháu gái tôi đi cùng,cuộc đời này cũng xem như không còn oan uổng”
Ông ta nói chuyện rất thẳng thắn,làm cho cả người tôi ớn lạnh,nhưng cơ thể tôi đã bị khống chế chặt,không có cách nào thoát ra
Trong sự bất lực và sợ hãi,tôi bất chợt nhìn cô gái trong cỗ quan tài
Đúng như ông ta nói,thi thể này quả thật vô cùng xinh đẹp
Lúc này cô ta nhắm chặt mắt hiện ra vẻ yên bình và thanh thản,cô ta có một mái tóc dài rất đẹp,khuôn mặt vô cùng xinh đẹp,trắng ngần,đôi môi đỏ như máu,cô ta rõ ràng là một xác chết,nhưng lại cho người ta một cảm giác vô cùng kiêu sa
Một lớp băng mỏng kết trên khuôn mặt cô ta,phủ lên chiếc váy liền màu xanh da trời,trong màn đêm tỏa ra một ánh sáng nhàn nhạt
Thứ duy nhất không đẹp lắm là,cơ thể cô ta tuy đã được kết đông,nhưng trên cánh tay trái vẫn có một mảng thịt thối rữa rất rõ ràng
Nhưng mà,cho dù cô gái này trông như thế nào,cô ta rốt cuộc thì vẫn là một thi thể lạnh băng,tôi không bằng lòng trở thành vật phẩm chôn theo trong ngôi mộ của cô ta,huống hồ,tôi còn có một người vợ cần phải đến quỷ gian để tìm
Nhưng mà ý tôi thế nào không quan trọng với ông ta,một tên đần độn bước lên,đưa một chiếc túi cũ rách vào tay ông già kia,trong chiếc túi đó đựng toàn là trang sức bằng vàng,trong đó có một chiếc nhẫn vàng
“ Âm quan môn,quả thật là một nơi đoạn tử tuyệt tôn,tôi hại chết vợ mình,hại chết con trai mình,chỉ còn lại một cháu gái bên tôi đến suốt đời,tôi vì nó mà rời khỏi Âm Quan Môn đến cái nơi rách nát này,nhưng ai ngờ rằng lời nguyền của Âm Quan Môn vẫn đeo đẳng không buông,cháu gái đáng thương của tôi mời tròn 18 tuổi,kết quả lại chết rồi,đúng là tạo nghiệp mà”
Ông ta không để ý đến tôi,lấy những trang sức đó mang lên người xác chết kia,đồng thời than thở
“ ông già,cho dù ông không đi vào Âm Quan Môn,nhưng ông nuôi những tên đần độn này,tạo bao nhiêu nghiệp hại người,gặp phải báo ứng là chuyện sớm muộn thôi”
Tôi nhìn một tên đần độn bên cạnh đang cầm lấy đầu của Hà Thạc,một cảm giác buồn nôn cồn cào trong người,bất tài vô dụng,dứt khoát mắng ông ta
“ hừ,tạo nghiệp? đó là chúng đáng chết”
Ông ta đeo chiếc vòng tay vàng cuối cùng lên trên tay cô gái kia,cười lạnh lẽo: “ cháu gái tôi đã chết,thế mà đám lưu manh đó vẫn dám trộm trang sức trên người cháu tôi,dựa vào chuyện này,chúng cũng đáng chết giống như một con lợn”
Âm thanh của ông ta rất lớn,tôi có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ông ta vì giận dữ mà méo xệch,giây tiếp theo,chiếc đầu Hà Thạc trong tay tên đần độn kia giống như một quả dưa hấu nổ tung một cách quái dị,máu tươi trộn lẫn với não bộ bay tung tóe
Sắc mặt tôi tái mét,tôi bất chợt co đồng từ nhìn ông già kia,chỉ sợ ông ta cũng sẽ làm đầu tôi nổ tung giống như đối với đầu của Hà Thạc
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của tôi,ông ta cười: “ tiểu tử,cậu là một trong số ít người dám chọc tức tôi,mà vẫn có thể sống để đứng ở đây,có điều,cậu sống cũng hơi dài rồi”
Lúc nói chuyện,mấy tên đần độn bên cạnh đang bận rộn,chúng nhặt những khúc củi trong đám cỏ lên,dựng một dàn thiêu ở sườn núi,giống như muốn đốt thứ gì vậy
“ ông già,ông…ông muốn làm cái gì?”
Lúc này,cả người tôi đang bị mấy sợi dây quấn chặt khống chế,một lần nữa đi đến bên cạnh ông ta,tôi nhìn nụ cười của ông ta càng thêm hung ác hơn,trong lòng vô cùng tuyệt vọng
“ ông già? Tôi không cho phép cháu rể tương lai của mình xưng hô với tôi như vậy,tôi tên Thẩm Trường Thu,cậu có thể gọi tên của tôi,đương nhiên,nếu như cậu đồng ý,có thể gọi ông nội giống như cháu gái tôi”
Lúc nói chuyện,ông già tự xưng là Thẩm Trường Thu lôi tôi đến trước xác chết nữ đó: “ đúng rồi,cháu gái tôi tên là Băng Dao,cũng chính là người vợ ở âm gian sau này của cậu”
“ đêm nay là ngày thứ 7 của cháu gái tôi,đợi lát nữa hồn phách nó sẽ quay về xác,đến lúc đó,tôi sẽ thiêu thi thể nó cùng với cậu,cũng có thể cho nó một người đồng hành trên đường xuống âm gian”
Thẩm Trường Thu cười hung bạo,trong lúc ông ta cười,cơ thể tôi đã bị khống chế quỳ xuống trước mặt cỗ quan tài,từ trong thi thể của Thẩm Băng Dao tỏa ra một luồng khí lạnh,làm tôi không ngừng run rẩy
“ cháu gái tôi có phải là rất đẹp không? Ai cũng nói như vậy,tự nó cũng cho là như vậy,cậu có biết không,nó còn quan trọng nhan sắc hơn cả tính mạng của mình”
Thẩm Trường Thu lúc này cười lớn,làm cho người ta giống như rơi vào điên cuồng
“ cháu gái tôi đã chết rồi,nó là người thân duy nhất của tôi trên thế giới này,tôi không nỡ rời xa nó,sau khi nó chết tôi muốn biến nó thành giống như những tên đần độn kia,để nó mãi mãi ở bên cạnh tôi,nhưng đứa cháu ngốc này không đồng ý,nó yêu sắc đẹp quá,nó sợ dáng vẻ của mình sẽ bị thối rữa giống như tên đần độn kia,nó yêu cái đẹp như thế,yêu đến nỗi cho dù cơ thể có một chút thối rữa cũng sẽ thẳng thắn trách móc tôi,nó còn bảo tôi đóng băng thi thể nó lại,nhưng mà,sau khi tôi làm xong mọi thứ,nó vẫn phải rời xa ông nội,một mình đến âm gian”
Thẩm Trường Thu vừa nói vừa khóc,giống như nói với tôi mà cũng giống như đang tự nói với mình,đôi mắt ửng đỏ,nếu như không phải đang ở nơi hoang vu này,nếu như không phải mấy tên đần độn đó đang ở bên cạnh,tôi sẽ cho rằng ông ta là một tên thần kinh
Với những lời điên điên khùng khùng này của Thẩm Trường Thu,tôi không quan tâm,tôi bây giờ,ngay cả động đậy ngón tay cái cũng khó khăn,nội tâm sớm đã tuyệt vọng
Lúc này,gió lạnh nổi lên,một luồng không khí lạnh lẽo bao trùm xung quanh,những lời nói điên khùng của Thẩm Trường Thu cũng đột nhiên dừng lại,những sợi dây quấn chặt người tôi mất đi sức sống,hoàn toàn thả lỏng ra
Sau khi được nới lỏng,tôi giống như vớ được vàng,bất chợt muốn quay người chạy trốn
Nhưng mà,khoảng khắc suy nghĩ này nảy lên trong đầu thì ngay lập tức bị dập tắt,tôi ngẩng đầu lên,thẫn thờ nhìn một bên khác của quan tài
Một bên khác của quan tài,một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh da trời đang lơ lửng trên không trung,khuôn mặt tinh xảo mê người lạnh như băng tuyết,mái tóc dài xõa tung trong gió,cô ta hơi cúi đầu,cúi nhìn tôi đang định chạy trốn
Nếu như tôi nhớ không nhầm,cô ta tên là Thẩm Băng Dao
Tôi cúi đầu xuống,lúc này cơ thể của Thẩm Băng Doa đã hoàn toàn nằm lại vào trong quan tài,trên người có một lớp băng,còn thứ đang lơ lửng trên không trung,là linh hồn cô ta
Hôm này là ngày thứ 7 của Thẩm Băng Dao,cũng chính là đêm hồn về,cũng là ngày cô ta phải đến âm gian
“ anh ta là ai?”
Trong không trung,hồn của Thẩm Băng Dao mở miệng,âm thanh lạnh thấu xương
Khuôn mặt của Thẩm Trường Thu nở một nụ cười âm áp: “ Băng Dao,ông nội sợ đường đến âm gian của con cô đơn,nên tìm minh phu cho con”
Nghe vậy,Thẩm Băng Dao không trả lời,chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái,sau đó chui vào quan tài,hồn phách quay về xác
“ Băng Dao à,thực ra con không cần đi âm gian,một cơ thể thôi mà,không có thì không có vậy,ông nội nghĩ cách để hồn con sống tiếp,nhưng nếu như con đến âm gian,thì ông nội thực sự là không còn gì nữa”
Thẩm Trường Thu đi đến trước quan tài,nhỏ nhẹ nói với Thẩm Băng Dao
Nhưng mà hồn phách cô ta không hề động đậy,giống như là hoàn toàn không nghe thấy lời ông ta nói
Cuối cùng,Thẩm Trường Thu thở dài,cả người giống như già đi 10 tuổi,trở nên vô cùng tiều tụy
“ thôi vậy,thôi vậy”
Nói xong,ông ta thay đổi ngữ khí,nhìn tôi cách mấy chục mét đang vừa chạy trốn vừa quay đầu
Tôi vốn cho rằng có cơ hội trốn thoát,lúc này lại một lần nữa tuyejt vọng,những sợi chỉ đó một lần nữa khống chế cơ thể tôi,làm tôi ngã bịch xuống đất
“ Thẩm Trường Thu,cái tên khốn trời đánh này,cháu gái ông chết cũng chết rồi,dựa vào đâu mà chôn tôi theo cùng?” tôi ngã ra mặt đất,kêu lên một tiếng không cam tâm,nhưng ngoài phẫn nộ ra,thì không có bất kì lực phản kháng nào
Lúc này,Thẩm Trường Thu đi đến trước mặt tôi,trực tiếp keo tôi dậy: “ cậu lúc này xuất hiện ở đây,vừa hay lại bị tôi nhìn trúng,vì vậy,đây là duyên phận với cháu gái tôi,vì vậy,hôm nay chôn cùng cháu tôi là định mệnh”
Nói xong,ông ta kéo tôi quay lại,mặc kệ cho tôi giãy dụa kêu la thế nào,đều không quan tâm
Những tên đần độn xung qaunh,lúc này cũng từ từ bước lên,chúng nhấc quan tài của Thẩm Băng Dao lên,đặt lên giàn thiêu bên cạnh,còn Thẩm TrưỜng Thu cũng vứt tôi vào,sau đó niệm chú
Trong khi ông ta niệm pháp chú,tôi phát hiện cơ thể mình bay lên trên cỗ quan tài,khoảng cách không đến 0.5 m với ThẨM Băng Dao nằm trong
Tiếng niệm chúc của ông ta không ngừng,tôi đột nhiên cảm thấy vùng ấn đường của mình nứt ra,máu tươi nóng hổi chảy ra không ngừng theo chỗ ấn đường ra.chảy lên cơ thể của Thẩm Băng Dao,một tên đần độn bước lên,thả bó đuốc trong tay vào giàn thiêu,lập tức lửa cháy hừng hực
Thẩm Trường Thu lúc này định thiêu xác của Thẩm Băng Dao,siêu độ cô ta đi âm gian,đồng thời,ông ta còn hiến tế máu tươi của tôi cho cô ta,đợi sau khi tôi chết vì hết máu,hồn phách sẽ mãi mãi thuộc về Thẩm Băng Dao
Tôi khổ sở gào thét giãy dụa,nhưng máu ấn đường càng chảy ra nhanh hơn,lửa ở dưới cũng cháy to hơn,không ngừng thiêu đốt cơ thể tôi,làm tôi vô cùng đau khổ
Tôi còn trẻ,tôi còn có rất nhiều việc phải làm,tôi không muốn cứ như vậy mà chết,nhưng thứ làm cho tôi vô cùng tuyệt vọng là,tôi hiện tại,hoàn toàn không có năng lực thay đổi kết cục của bản thân
Trong sự đau khổ,tôi nhìn thấy lớp băng phủ trên cơ thẻ của Thẩm Băng Do đang bắt đầu nứt ra,trong qaun tài cũng tỏa ra một lớp sương mù,những máu tươi chảy từ ấn đường,nhỏ lên đôi tay trước ngực cô ta,nhỏ lên mặt cô ta.Máu tươi không nhuộm thi thể cô ta thành màu đỏ,ngược lại dung hòa vào trong cơ thể cô ta,cánh tay trái của cô ta bị thối rữa từ từ được phục hồi,một lần nữa mọc da thịt
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook