Âm Quan Minh Thê
Chương 3: Thi độc và bột nếp

Con mèo hoang bị tôi đá,lúc này khập khiễng đi về phía tôi,phát ra âm thanh giống ư ử,hai con ngươi lủng lẳng ở giữa mặt tỏa ra ánh sáng màu xanh,từng giọt máu tuân ra theo hàm răng nhọn dài của nó,nhìn vừa đáng sợ lại vừa hung ác

Tôi muốn đứng dậy,nhưng chân trái đã đâu đến mức không nghe tôi điều khiển nữa,vì thế vừa cố đứng dậy lại ngã lên mặt đất,đôi mắt tràn đầy sợ hãi, theo bản năng bắt đầu không ngừng bò lùi về phía sau

Tốc độ của con mèo hoang đó nhanh hơn tôi,lúc tôi đang liên tục bò về phía trước,nó đã khập khiễng vụt lên trước mặt tôi,tôi có thể nhìn thấy rõ ràng từng con côn trùng đang lúc nhúc trên người nó,cùng với mùi thối khiến người khác phải ho sặc sụa tỏa ra từ trên người.

Con mèo hoang không còn thành hình nữa,lúc này ghé sát vào mặt tôi,ngửi ngửi vào cổ tôi,khiến toàn thân tôi không chịu nổi run sợ,tôi hét lên một tiếng thảm thiết,nó cũng mở miệng ra,cắn vào cổ tôi

Đúng lúc này,một ánh sáng nến phá tan hắc ám xung quanh tôi,trong ngọn nến này,trên người con mèo hoang đột nhiên bốc ra một làn khói đen

Nó kêu lên một tiếng thê thảm,dừng việc tấn công tôi lại,xác thịt run rẩy,hai con ngươi treo ngoài hốc mắc nhìn ra phía sau lưng tôi, giống như đang nhìn kẻ địch

Tôi kinh hãi vẫn chưa định thần,bất chợt nhìn ra sau lưng một cái,thì nhìn thấy một ông già thân hình rắn chắc,đang cầm một cây nến đỏ chiếu đến chỗ tôi,sắc mặt ông ấy tái mét,không có chút biểu cảm nào,mỗi một bước tiến lên của ông ta,làm cho con mèo hoang bên cạnh tôi lại bất an kêu lên một tiếng,làn khói đen bốc ra từ lông của nó,cùng trở nên càng ngày càng nhiều

Lúc ông ta đi đến bên cạnh tôi,con mèo hoang thét lên một tiếng kêu thê thảm cuối cùng,sau đó biến mất một cách kì lạ trong màn đêm.

“ Giang….Giang gia gia”

Nhìn thấy ông già này,tôi vô cùng vui mừng,còn cha sau khi nghe thấy tiếng kêu bên ngoài của tôi,cũng cầm một cây súng tự chế hoảng hốt chạy ra,hỏi tôi rốt cuộc là có chuyện gì

Ông ta không nói gì nhiều,bảo cha cõng tôi về nhà Ông ta này tên Giang Hoài,vốn dĩ là một đạo sĩ lang thang bốn phương,13 năm trước ông ấy cùng vợ đến đây,nghe cha nói,lúc đó trong thôn có ma quỷ đang làm loạn,cứ đến nửa đêm sẽ nghe thấy tiếng trẻ con khóc trên nú,làm cho người trong thôn tinh thần hoảng loạn,Giang Hoài đi ngang biết được chuyện này,bèn giúp đỡ người trong thôn diệt trừ con ác quỷ đó,sau đó được người trong thôn giữ lại,Giang Hoài bèn lưu lại trong thôn chúng tôi,cho đến bây giờ

Giang Hoài rốt cuộc có bản lĩnh thật hay không,chuyện này tôi không biết,nhưng từ bé tôi đã không thích ông đạo sĩ già này,chính vì câu nói vận mệnh của tôi có kiếp nạn của ông ta năm đó,bì vậy mới dẫn đến chuyện ngày hôm nay cha luôn sợ một ngày nào đó tôi bị ma dẫn đi,cưỡng ép tôi ở lại trong thôn,hơn nữa mỗi tháng ông ta đều đến nhà tôi,ép tôi uống thứ nước bùa khó nuốt đó

Nhưng cho dù như vậy,nếu như không có Giang Hoài,tối nay chỉ sợ tôi không thể sống để về nhà rồi.

Sau khi về nhà,tôi ngồi lên ghế trong gian nhà chính,trên mặt vẫn còn nỗi khiếp sợ,Giang Hoài cũng nói chuyện tôi bị quỷ miêu cắn lúc nãy cho cha nghe

Cha nghe xong,lập tức trừng mắt lên với tôi,khiển trách “ nói với mày bao nhiêu lần rồi,đi đâu thì lo về sớm,mày cứ không chịu nghe,lần này nếu mà Giang đạo sĩ không vừa hay gặp phải,mày nói xem mạng mày có còn hay không? mày bảo cha đừng có lo lắng,nhưng mà mày nếu thật sự bị ma quỷ hại,thử nói xem mẹ mày và tao biết sống thế nào?”

Trước nay luôn thích cãi nhau với cha,nhưng lần này lại cúi đầu xuống không phản kháng,trước đây tôi luôn cho rằng cha mê tín,nhưng mà bây giờ xem ra,lời của ông ấy hình như là thật

“ được rồi lao Đỗ,người đã không sao rồi,ông mắng cái gì?”

Lúc này Giang Hoài cầm một bát bột nếp đã giã từ trong bếp ra,giúp tôi dàn xếp

Cha trừng mắt một cái,cũng không nói thêm gì,còn Giang Hoài thì đi đến trước mặt tôi,nhìn ống quần thấm máu tươi của tôi hỏi, “ Đỗ Minh,vết thương của cậu còn đau không?”

Tôi lắc đầu,vết thương bị con quỷ miêu đó cắn vừa nãy còn đau đến xé nát tâm can,không biết vì sao,đột nhiên không còn cảm giác nữa

Giang Hoài vén ống quần ở bên chân trái tôi lên,khi nhìn thấy vết thương của chính mình,tý nữa thì tôi đột tử mà chết

Chỉ thấy trên mắt cá của tôi,có hai hàng vết răng rất đều đặn,nhưng da thịt xung quanh vết thương không hiểu vì sao sưng phồng lên,chảy ra một dịch mủ có mùi thối của thịt thối rữa

“ Giang….Giang Hoài đạo trưởng,vết thương của Minh…”

Nhìn thấy cảnh này,cha tôi lập tức gấp gáp,mẹ cũng vừa đúg lúc bước lên,nhìn thây vết thương của tôi thì đau lòng khóc không thành tiếng

“ Đỗ Minh đã trúng phải thi độc”

giang Hoài nói với cha,ngữ khí rất bình tĩnh “ có điều thời gian vẫn chưa dài,còn có thể cứu,nếu như muộn thêm một chút,chỉ sợ toàn thân sẽ thối nát mà chết”

“ Giang đạo trưởng, Đỗ gia chúng tôi chỉ có một đứa con này,ngài nhất định phải cứu lấy nó “ mẹ ở bên cạnh hoảng loạn tinh thần,trên mặt toàn là nước mắt

Giang Hoài nói “ thím Đỗ đừng vội,Đỗ Minh bây giờ vết thương không có vấn đề gi”

Đang nói,Giang Hoài lại nhìn tôi “ Đỗ Minh,bây giờ tôi sẽ khử trùng vết thương cho cậu,nhẫn nhịn chút,sẽ hơi đau”

Tôi mím mồm gật đầu,nhưng trong lofgn đã rất hoảng loạn

Lúc này,Giang Hoài nắm lấy một nhúm bột nếp trong bát,trực tiếp rắc lên mắt cá chân của tôi

Bột nếp vừa thấm vào vết thương,thì giống như rơi vào trong axit,lập tức tỏa ra khói mù màu trắng,còn bột nếp cũng bắt đầu cháy đen,sau đó thì biến thành tro.

Một cảm giác đau đớn không thể nào diễn tả thành lời,đồng thờ truyền đến cùng việc rắc bột nếp xuống,tôi hét lên một tiếng đau đớn,sau lưng toát mồ hôi lạnh

Nhưng Giang Hoài không quan tâm đến nỗi đau đó,ông ta vẫn nhẫn nại rắc ột nếp vào vết thương của tôi,từng trận khói mù không ngừng dâng lên

Sau khi bát bột nếp đã dùng hết một nửa,vết thương ở mắt cá đã hết sưng một cách thần kì,bên trên cũng không chảy mủ nữa,chỉ con một vết răng mèo cắn

Lúc này,tôi sớm đã đau đến kiệt sức,đồ áo nhễ nhại mồ hôi,Giang Hoài giúp tôi băng bó một chút,rồi bảo không còn gì đáng ngại nữa,chỉ cần mỗi ngày đều định kì rắc một lần bột nếp là được

Sau đó,Giang Hoài rắc đều số bột nếp còn lại ở cửa lớn,đốt chat một lá bùa thành tro,bỏ vào trong bát khuấy thành nước bùa,bưng đến trước mặt tôi

Cách một tháng,Giang Hoài đều sẽ đến hóa cho tôi một bát như thế để trừ tà,bảo tôi uống.trước đây,tôi vô cùng bài xích với loại nước tro bùa này,nhưng sau khi trải qua chuyện tối này,tôi bắt đầu càng tin tưởng bản lĩnh thật của Giang Hoài

Tôi không nói gì nhiều,vội vàng nhận lấy bát nước bùa,ngẩng đầu ực một hơi

Không giống với bình thường,sau khi uống,tôi lập tức cảm thấy cả người giống như bị vứt vào lò lửa,toàn thân khô nóng,cả người cũng toát mồ hôi nóng,trạng thái này cho đên hơn 10 phút sau mới đỡ hơn,tôi không biết bát nước bùa này đã có công hiệu gì với mình,nhưng mà nhìn Giang Hoài,lần này hình như là tốt

Giang hoài hài lòng gật đầu nói “ Đỗ Minh,lần nà Giang gia gia giúp cậu hóa bát nước bùa cuối cùng,3 ngày nữa,cậu sẽ tròn 18 tuổi,đến lúc đó ma quỷ sẽ không tùy ý nhập vào cơ thể được nữa,cậu không cần uống loại nước bùa này nữa”

Nghe thấy vậy, tôi vui mừng trong lòng “ nói như vậy,cháu có phải sẽ có thể rời thôn đến thành phố làm việc không?”

“ ừm,muốn đi đâu cũng được” Giang Hoài gật đàu

Lần này,khuôn mặt tôi cuối cùng đã nở nụ cười,tôi bắt đầu mơ mộng,đợi sau khi 18 tuổi,tôi có thể đưa cô ấy ra khỏi thôn làng bị núi đồi bao vây,đi nhìn hoa cỏ thế giới bên ngoài

Nhưng mơ mộng đó lập tức bị Giang Hoài một câu phá vỡ

Sắc mặt của Giang Hoài ngưng đọng về phía cửa lớn,nói “ có điều,con quỷ miêu đó hình như đã vướng lấy cậu,phải giải quyết con này xong đã rồi hẵng nói”

Nhìn theo ánh mắt của Giang Hoài,giật mình phát hiện,tầng bột nếp được rắc ở cửa,không biết lúc nào đã xuất hiện hai hàng chân mèo, bột nếp xung quanh những dấu chân đó đã bắt đầu chuyển đen,tỏa ra từng đợt khói đen,bên trên còn thấm một tầng máu tươi mỏng

Meow

Một tiếng mèo kêu rõ ràng phát ra từ trong phòng,u ám và quái dị

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương