Âm Quan Minh Thê
Chương 179

Người thôn đằng long sở trường dùng cổ thuật,huống hồ thân là con trai duy nhất của đại tế sư –Lưu diệu,nếu như không phải lưu diệu có gì đó trên người làm cho Vương Khiết ái mộ,vậy thì dùng một chút cổ thuật làm cho một nữ thần kiêu ngạo yêu một tiểu tử nghèo,thì cũng là một chuyện đơn giản

Tôi ở ngoài sáng,lưu diệu ở trong tối,hắn không đến,tôi muốn lấy mạng hắn là chuyện k thể,chỉ có điều trước đó,tôi cũng có thể báo thù hắn ở những phương diện khác

Nghĩ đến đây,tôi lập tức đứng dậy,rời khỏi kí túc xã,đi đến một quán tạp hóa trong trường mua một chai nước khoáng,sau đó đi đến trên một bãi cỏ trải đầy đá ngồi

Tôi lật đi lật ại mấy tảng đá,nhanh chóng tìm thấy thứ mà tôi muốn,một con rết màu đỏ dài chừng nửa gang tay đang bò dưới tảng đá,lập tức bị tôi dẫm xuống dưới chân

Tôi ngắt cái đầu đầy dịch độc của nó ra,lấy dịch độc của nó đựng vào trong chai nước khoáng,sau đó mang theo chai nước,đi đến sân vận động của trường

Sân vận động của viện y học vẫn chưa kịp rải nhựa,vừa nhìn,thì thấy vẫn còn là một bãi đất cỏ bằng,cùng với ánh đèn đường tối mờ,tôi có thể nhìn thấy rất nhiều nơi vẫn còn lộ ra những chiếc xương người,cùng với một vài dấu vết của quan tài cũ nát,trông vô cùng ghê người

Bởi vì đã là nửa đem,lúc này sân vận động yên tĩnh không người,tôi chỉ nhìn thấy một nữ sinh rất xinh đẹp đangngồi trên svđ dạo bước,trong ánh mắt lộ ra vẻ cô đơn,cô ta dường như đã thấm mệt,sau đó thì ngồi xuống trên một bậc thềm

Nhìn thấy nữ sinh này,trên mặt tôi nở một nụ cười,sau đó thì đi lên,cũng không hỏi cô ta có cho phép hay khoog,ngồi xuống bên cạnh cô ta

Nữ sinh này,chính là vương Khiết bạn gái của lưu diệu,nhìn từ dáng vẻ bay giờ của cô ta,tâm trạng dường như không tốt lắm

Thân phận hiện tại của tôi là Lưu thiệu,là anh họ của lưu diệu,sau khi tôi ngồi xuống,vương khiết chỉ nhìn tôi một cái cũng không nói thêm gì nữa

“ em thích lưu diệu từ lúc nào? Tôi hỏi vương khiết

Ánh mắt của vương khiết u tối,đang cúi đầu một ngọn cỏ trên nền đất,nghe thấy tôi nói chuyện với cô ta,cô ta quay đầu lại,có chút cảnh giác nhìn tôi một cái,không nói gì

Trên mặt của tôi có chút ngượng ngùng cười nói: “ emđừng hiểu nhầm,anh là anh họ của lưu diệu,vì vậy có chút tò mò về chuyện của cậu ấy mà thôi,trước đây lúc ở nhà,anh chưa từng nghhe cậu ấy nói chuyện nào liên quan đến em”

“ ờ”

Vương khiết gật đầu,trên mặt nở một nụ cười hiền hòa: “ thích một người,là không cần lí do,thực ra đến bây giờ em vẫn không rõ,cậu ấy chỉ là đột nhiên vỗ vào vai em,lúc em quay đầu nhìn cậu ấy,thì bị cậu ấy thu hút,sau đó không làm chủ được bản thân mà thích cậu ấy”

“ xem ra,em đối với cậu ấy là yêu từ cái nhìn đầu tiên,tiểu tử đó đúng là có phước” tôi cười nói,đồng thời bắt đầu chơi đùa với chai nước trong tay

“ anh họ,anh có biết lưu diệu gần đây đi đâu rồi không,em đã rất lâu không nhìn thấy cậu ấy,em lo lắng liệu cậu ấy có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” vương khiết âu sầu nói

“ yên tâm đi,bản lĩnh của nó lớn lắm,tất cả mọi người đều từng có chuyện,nhưng nó vẫn mãi yyeen ổn thế”

Tôi nói,sau đó ngẩng đầu nhìn phía trước

Trước mặt tôi,dưới một cây thầu dầu trên sân vận động,tôi thấp thoáng nhìn thấy có một người đang đứng ở đó nhìn vương khiết,dưới ánh đèn mờ tối,bóng của người đó được kéo dài ra

Người đó đang đứng ngược bóng,làm tôi nhìn không rõ mặt,khiến cho tôi lập tức cảnh giác

Nhưng mà,trên mặt tôi vẫn còn một chút biểu cảm thư giản,tôi đưa chai nước khoang cho vương khiết nói: “ vương khiết,uống nước trước đi”

“ nhưng maf,em không uống” vương khiết lắc đàu

“ anh là anh họ của lưu diệu,lần đầu gặp mặt tuy không mời em ăn cơm,nhưng mời em uống nước cũng la điều nên làm,em không nể mặt anh sao?” tôi cười nói với vương khiết

Vương khiết không từ chối,sau đó cầm lấy nước uống một ngụm,hơi chau mày:” Lưu thiệu,chai nước này của anh có gì đó khong đúng…mùi vị…là lạ”

Tôi không quan tâm những gì vương khiết nói,nụ cười trên mặt từ từ thu lại,sau đó dứng dậy

Người ở dưới cây kia lúc này cử độgn rồi,hắn từ từ bước đi,tư từ đi về phía tôi,bóng dáng của hắn thoát khỏi bóng đêm,lộ ra dưới ánh đèn,làm tôi nhìn rõ dáng vẻ của hắn

Nam sinh chỉnh chu đó,mang một cặp kính,mặc một bộ đồ ngủ,mang balo,trên cổ hắn,còn đeo một chiếc đồng hồ cũ

Lúc này,hắn đang đi lại gần tôi,khuôn mặt thư sinh bởi vì phẫn nộ mà từ từ méo xệch

“ đỗ minh,mày đã nói gì với bạn gái tao” nam sinh đó hét lên trực tiếp gọi thẳng tên tôi

“ lưu diệu?”

Vương diệu đang dùng khăn giấy lau khóe miệng nhìn thấy người bước đên,một hàng nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô ta,cô ta vội càng đứng dậy chạy về phía lưu diệu

“ lưu diệu,những ngày này cậu đã đi đâu,cậu có biết tôi đã rất lo cho cậu không,tôi sợ cậu..”

vương khiết giang tay ra định sà vào lòng lưu diệu,nhưng vừa bước lại gần,thì bị khuôn mặt lạnh lùng của lưu diệu đẩy ra,ngã ra nền đất

“ tiểu khiết,đây không có chuyện của cậu,mau về ki túc đi”

Lưu diệu thô lỗ nói với vương khiết,ánh mắt lúc này đang nhìn lên người tôi

Tôi nheo mắt,lập tức dơ chày giáng ma lên,đồng thời dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn cậu ta

“ lưu diệu,chúng ta lại gặp mặt rồi,chỉ có điều,còn nhanh hơn cả tôi tưởng tượng” tôi lạnh lùng nói với lưu diệu

Tôi vốn dĩ cho rằng,lưu diệu sẽ tiếp tục trốn trong bsong tối,sau đó giống như trước đây giết lưu miêu và hàn thuận,sử dụng châu công cổ hoặc cổ độc khác giết tôi một các thần không biết quỷ không hay,nhưng thật không ngờ,lần này vì vương khiết,lại hiện thân rồi

“ đúng vậy,lại gặp mặt rồi,vậy thì món nợ này phải tính rồi”

Lưu diệu nói lạnh lùng,đồng thời,có một luồng âm khí tỏa ra từ trên người cậu ta

Tôi nắm chặt chày giáng ma,rất nhiều tâm lực lập tức tỏa ra,chuẩn bị chiến đấu bất kì lúc nào

Nhưng đúng lúc này,vương khiết đau khổ ngồi dật,sắc mặt cô ta bất chợt tái mét,sau đó há miệng,bắt đầu nôn

Chuyện này thu hút sự chú ý của lưu diệu,cũng thu hút cả sự chú ý của tôi,trên mặt tôi,cũng nở một nụ cười hả hê

Trong những gì vuong khiết nôn ra,tôi đã nhìn thấy có thứ đó đang lúc nhúc

Không bao lâu,nhữn thứ đó lộ nguyên hình,là một con côn trùng béo múp

“ trong…trong bụng tôi,sao lại có thứ này?”

Nhìn thây mình nôn ra một con côn trùng,sắc mặt của vương khiết tái xanh,cô ta ngẩng đầu lên nhfin vương diệu,sự dịu dàng cùng bi thương trong ánh mắt lúc này tan thành mây khỏi,thay vào đó,là một sự sợ hãi lạ lẫm

“ lưu diệu..cậu,rốt cuộc đây là sao/ thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lúc này,sắc mặt vương khiết lộ ra một tia đau khổ,cô ta sợ hãi nhìn lưu dieejeu,trong ánh mắt đầy sự kì lạ: “lưu diệu,cậu chỉ là một đỗ nghèo khỉ trong núi,nhưng tôi…sao tôi lại thích cậu,trước đây có phải tôi điên rồi không?”’

Trên mặt vương khiết tràn đầy khó hiểu và ghét bỏ,cô ta dùng sức ôm lấy đầu,dường như khó mà chấp nhận sự thật này

Lưu diệu không nói gì,sắc mặt bắt đầu trở nên càng ngày càng khó coi,còn nở một nụ cười đắc ý

“ lưu diệu chỉ là một tên nghèo,thân là hoa khôi như cô sao có thể thích người ở đáy xã hội này chứ,hắn không thể quang minh chính đại theo đuổi cô,nên đã dùng một chút chiêu trò”

tôi cười nói “ vương khiết,tôi nói cho cô một bí mật,tên lưu dieju này thật ra là một thầy mo,trong ngươi cô đã bị hắn hạ độc,cũng chính là con côn trùng vừa dài vừa béo kia,chính là vì nó,vì vậy mới làm cho cô yêu hắn từ cái nhìn đầu tiên,chỉ có điều,vừa nãy tô đã cho một ít dịch độc của rết vào trong nước mà cô uống,mới giải được tình độc cho cô,làm cho con côn trùng đó bò ra ngoài cơ thể cô”

“ tình độc? đây là gì..không…không…khôn thể nào,tôi sao đó thể thích cậu ta chứ,buồn nôn quá đi,không đúng không đúng”

trên mặt vương khiết hoang mang,cô ta dường như đang hồi ức những gì liên quan đến lưu diệu,nhưng càng nghi,lại làm cho bản thân bị hành hạ

“ đỗ minh,im miệng đi”

Lúc này,lưu diệu cuối cùng cũng phẫn nộ hét với tôi

Đồng thời,lưu diệu quỳ xuốn,nhặt con côn trùng mà vương khiết mới nôn ra lên,sau đó đưa đến trước mặt vương khiết: “ mở miệng ra,ăn nó đi cho tôi”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương