Ám hiệu mối tình đầu
-
Chương 16:
Trên đường trở về, Viên Viên thận trọng hỏi: “Ly Ly, hai người có ám hiệu thật à?”
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Ly dựa lưng ra sau xem điện thoại, không ngẩng đầu: “Đúng a, có điều không thể nói cho em, đây là bí mật của chị và Dư Trì.”
Viên Viên lẩm bẩm: “Em cũng đâu có hỏi là gì..”
Ai mà biết được có phải ám hiệu 18+ hay không, nên mới không thể nói ra.
Viên Viên quay sang: “Dù, dù là… ám hiệu gì cũng không an toàn, hai người muốn gặp mặt, vẫn là để em đến trợ thủ sẽ tốt hơn….”
“Đây là thú vui yêu đương, em không hiểu được.”
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“…… Phải phải, em là cẩu độc thân, em không hiểu.”
Quay phim cả một ngày trời, Thịnh Ly giờ mới rảnh rỗi lướt tin tức giải trí. Cô lên Weibo đọc dưa về Phong Húc, đại khái cậu ta sẽ bị đóng băng hoạt động một thời gian.
Cô nhìn bình luận có lượt thích cao nhất.
【 Phong Húc bị đóng băng, vậy người vui nhất hẳn là Lộ Tinh Vũ đi. Đại ngôn lần trước của Lộ Tinh Vũ không phải bị Phong Húc giành lấy sao? Lần này Phong Húc đóng băng hoạt động, vậy đại ngôn trước kia nói không chừng lại về tay Lộ Tinh Vũ rồi. 】
Hồi đáp bên dưới không kém phần đặc sắc-------
【 Lộ Tinh Vũ đời tư quá hỗn loạn, bị bóc bao lần đâu khá hơn chỗ nào? Chỉ có thể nói quan hệ công chúng của Dung Hoa lợi hại, mỗi lần đều tẩy trắng thành công. Có điều chỉ người hâm mộ của cậu ta mới tin, người qua đuờng vẫn có chút tỉnh táo. 】
【 Nhà lại sập! Đến khi nào mới có một em trai sạch sẽ không vướng bụi trần, để fan chị đây yêu thương một chút? 】
【 Vòng giải trí quá loạn, không có đâu. 】
Ai nói là không có?
Dư Trì không phải chính là sạch sẽ không vướng bụi trần sao?
Dư Trì nhan sắc xuất chúng, trên người chỗ nào cũng là ưu điểm, muốn nổi tiếng hẳn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Tiền đề là, anh tình nguyện gia nhập vòng này, tình nguyện diễn xuất, và tìm một người đại diện có năng lực.
Còn Khương Nam, thôi bỏ đi.
Ngoại trừ con mắt tốt, cảm thấy Dư Trì có thể nổi tiếng ra, một chút cũng không đáng tin.
Thang máy lên đến tầng 10, Thịnh Ly vừa trở về phòng, Dư Trì đã đem địa chỉ phòng của anh gửi đến.
Vậy mà thật sự gửi.
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Ly vui vẻ rất lâu mới nhắn lại: 【 Được, đợi chị đến thị tẩm cậu. 】
Dư Trì không hồi tin.
Trong lúc tắm rửa Thịnh Ly không ngừng tự hỏi, nếu như đạo diễn Lưu thật sự tuyển chọn người cho vai diễn “Dương Lăng Phong”, cô nên làm thế nào để thuyết phục Dư Trì thử vai đây.
Cô vẫn một mực không tin rằng Dư Trì không muốn diễn xuất.
Nếu như anh thật sự biết mình muốn gì, vậy lúc cô hỏi anh chọn ngành nào sẽ không tuỳ tiện nói: “Công nghệ thông tin đi, đang hot.”
Anh đối với việc biên tập phim ảnh rất có hứng thú, đoàn làm phim có lúc nhàm chán khiến cô chịu không nổi.
Nhưng nếu Dư Trì có thể ở đoàn phim bên cạnh một ngày, cô sẽ dễ chịu hơn nhiều.
Quan trọng nhất là……
Điện thoại đột nhiên reo lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Thịnh Ly.
Là Dung Hoa gọi tới.
Cô mở loa ngoài, để điện thoại lên trên bồn rửa tay, soi gương chăm sóc da.
Dung Hoa trước giờ không vòng vo, vừa mở miệng đã vào thẳng vấn đề: “Chị chuẩn bị để Lộ Tinh Vũ đến đoàn phim thử vai Dương Lăng Phong, nếu như có thể nhận vai, em trong đoàn phim chiếu cố cậu ta một chút. Gần đây danh tiếng của cậu ta khá xấu, quay về đoàn phim tuyên truyền, có thể trói buộc……”
“Chị Dung, cầu xin chị bỏ qua cho em! Em không muốn giúp cậu tay tẩy trắng đâu.” Thịnh Ly rất nhanh đánh gãy lời cô.
Từ lúc Dung Hoa ký hợp đồng với Thịnh Ly và Lộ Tinh Vũ, công ty vẫn luôn trói buộc hai người lại với nhau để quảng bá. Cái gì mà tỷ đệ thâm tình, cùng nhau trưởng thành cùng nhau nổi tiếng, chị gái quan tâm em trai nhỏ, em trai đối với chị gái thật có lòng.
Hai người còn có một vài siêu thoại, rất nhiều người hâm mộ gán ghép hai người.
Lượng fan CP của hai người thật sự rất lớn mạnh, Thịnh Ly có một lần tò mò vào xem siêu thoại của hai người. Cmn, vậy mà còn có người viết mấy mẩu truyện-người-lớn cho cô và Lộ Tinh Vũ.
Tuỳ tiện đọc lướt qua, liền có cảm giác bản thân bị ô uế.
Thẳng thừng lựa chọn báo cáo bài viết, báo cáo, báo cáo…
Cô thật sự không hiểu nổi, vì sao có nhiều người cảm thấy cô nhìn trúng Lộ Tinh Vũ chứ?
Loại rác rưởi, tra nam cặn bã.
Cô không có mù!
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Năm ngoái, hai người không may gia nhập cùng một tổ phim. Lộ Tinh Vũ đem bạn-ngủ của mình đến khách sạn, lúc đó còn ở căn cách vách với cô. Bởi vì đám chó săn chụp trộm ở khoảng cách xa, chất lượng ảnh mơ hồ, thêm một chút thân ảnh của cô và bạn-ngủ giống nhau.
Dung Hoa liền ra thông cáo tẩy trắng, bác bỏ không phải là bạn-ngủ, là hai chị em gọi bữa đêm về phòng cùng ăn mà thôi.
Ăn đêm cmn, Thịnh Ly tức giận muốn chết, trong đêm liền đăng Weibo.
Weibo chỉ có vài câu châm biếm cùng biểu tượng [cười nhẹ] chuyên dụng.
Mới đầu, người hâm mộ của cô giọng điệu mang tiết tấu: “Cút. Đừng có chạm vào Thịnh Bạch Tuyết nhà chúng tôi, con gái trong sáng từ trong ra ngoài như vậy, chịu không nổi bị Lộ cẩu dấy bẩn."
Sau này, một nhóm tẩy trắng và một nhóm fan CP trà trộn vào, tiết tấu biến thành: “Ngày ngày chụp trộm, chụp trộm cái rắm. Hai chị em cùng nhau trưởng thành, hỗ trợ nhau bao năm nay, cùng ăn bữa đêm có gì đáng chụp.”
Bằng không, làm sao có thể nói Dung Hoa lợi hại như thế. Trên tay có tài nguyên tốt, dưới tay có đội quan hệ công chúng đúng là nuôi không uổng công.
Thịnh Ly trở thành công cụ tẩy trắng cho Lộ Tinh Vũ không phải là ngày một ngày hai nữa, nếu không phải do Dung Hoa một tay nâng lên, cô sớm đã lật mặt.
“Em không muốn cùng một đoàn phim với cậu ta, vai diễn này lúc đó chị còn chê phiên vị thấp, giờ sao lại đẩy cho cậu ta nhận rồi?”
Định vị của Thịnh Ly và Lộ Tinh Vũ đối với Dung Hoa mà nói đều tương đối cao.
Thịnh Ly ba năm nay nhận phim truyền hình đều là nữ nhất phiên, thi thoảng chuyển hình tượng sang nhân vật đặc sắc.
Lộ Tinh Vũ mặc dù khốn nạn, nhưng kỹ thuật diễn không tệ, hai năm nay Dung Hoa chưa từng để cậu ta nhận vai tứ phiên nào.
Nếu như Dung Hoa can thiệp, vai diễn này 80% sẽ đến tay Lộ Tinh Vũ.
Cô còn đang muốn để Dư Trì đi thử xem sao mà.
Hợp đồng của Thịnh Ly chưa đầy một năm nữa hết hạn, hiện tại nhân khí cô cao như vậy, lại không có khuyết điểm, đầu năm nay Dung Hoa đã bắt đầu đàm phán gia hạn, cho nên bây giờ thái độ của cô ấy mới không cứng rắn như trước.
“Vai diễn này không tồi, có thể hút fan.” Dung Hoa thở dài, ngữ khí nhẹ đi chút: “Vậy thế này đi, đạo diễn Lưu muốn chọn người, chị không nhúng tay. Để Lộ Tinh Vũ đến thử vai, đạo diễn Lưu đồng ý thì gia nhập.”
Thịnh Ly cau mày: “Lộ Tinh Vũ tình nguyện?”
Tên đó đúng là đem vứt đi, lại còn hay thích chơi trò đe doạ ngả bài lớn.
Dung Hoa cười lạnh: “Cậu ta gây ra phiền phức nhiều như thế, nào có quyền nữa?”
Thịnh Ly mệt mỏi, lười so đo thêm.
Ngày hôm sau, đạo diễn Lưu vui mừng nói với Thịnh Ly: “Đã gọi vài tiểu thịt tươi đến thử vai vào ngày mai. Ly Ly à, nếu như cháu hứng thú, có thể đến xem, dù sao cảnh diễn đôi với cháu nhiều nhất.”
Đúng lúc Nguỵ Thành đang ở bên cạnh, Thịnh Ly liếc nhìn anh, sau đó nói với đạo diễn: “Đuợc a. Có điều, cháu có thể đề xuất một người không?”
“Lộ Tinh Vũ sao? Cậu ta cũng tới.”
Đạo diễn Lưu nói, ông không xem Nguỵ Thành và Thịnh Ly là người ngoài: “Nhan sắc hay kỹ thuật của cậu ta đều ở hàng top, ban đầu chú muốn gọi cậu ta tới, nhưng phiên vị vai diễn này đối với cậu ta mà nói quá thấp, Dung Hoa trực tiếp từ chối. Gần đây tin tức về cậu ta không tốt, trạng thái không ổn định. Chú sợ… Nói thật cho hai người biết, chú chính là sợ một ngày nào đó cậu ta dính phốt, nếu như bị phong sát, vậy phần diễn phải làm sao đây?”
Thần sắc đạo diễn Lưu có phần đấu tranh.
“Có điều, chú đúng là nhìn trúng cậu ta, nếu không có ai biểu hiện tốt hơn, vậy thì… chọn cậu ta đi.”
Thịnh Ly không nhịn được bật cười: “Cháu đâu có nói là cậu ta.”
Đạo diễn Lưu tò mò: “Vậy là ai?”
“Trợ lý Dư nhà cháu.” Thịnh Ly cười khẽ.
“Ai cơ?”
Đạo diễn Lưu tưởng mình nghe nhầm.
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Ly nói: “Dư Trì.”
Cô quay sang Nguỵ Thành, ánh mắt ra hiệu đối phương viện trợ.
Nguỵ Thành ngẩn ra, rất nhanh phối hợp: “Đạo diễn, chú còn nhớ bộ phim《 Hoa Sát 》, có một đứa trẻ diễn vai cháu hồi bé không?”
“Còn nhớ. Đứa trẻ đó diễn xuất rất tốt, hiện tại lớn lên không biết thế nào? Có đang theo nghề này?” Đạo diễn Lưu hoài nghi: “Hình như không ai giống thế, cậu ấy tên gì?”
“Chính là Dư Trì.”
Nguỵ Thành nhìn về khu nghỉ ngơi.
“Mấy năm nay cậu ấy không có tác phẩm nào, nhưng trước kia rất có thiên phú. Có điều hiện tại ngoại hình và điều kiện tốt như vậy, nếu cậu ấy cũng muốn thử, không bằng chúng ta cho một cơ hội?”
Đạo diễn Lưu sửng sốt, quay đầu nhìn Dư Trì.
“Đứa trẻ này dáng dấp thật sự ưu tú, cháu vừa nói chú mới để ý đến, ngoại hình và khí chất vô cùng rất thích hợp…”
Thịnh Ly vội nói: “Vậy đạo diễn đồng ý rồi? Cháu liền đi hỏi Dư Trì.”
Chỉ là thử vai tứ phiên, đạo diễn Lưu tất nhiên nói không vấn đề.
Ăn cơm tối xong, còn hai mươi phút nghỉ ngơi, Thịnh Ly tranh thủ đem chuyện này nói cho Dư Trì.
Dư Trì không cân nhắc, cự tuyệt: “Không đi, tôi nói rồi, tôi không muốn diễn xuất.”
“Cậu không phải không muốn diễn xuất. Cậu là không muốn để cho mẹ kế cha dượng và Khương Nam được như ý, không muốn bị bọn họ kiểm soát. Cũng không muốn bị bọn họ coi là công cụ kiếm tiền.”
Nhãn quang cô nhìn anh, sáng ngời: “Khi đó cậu tự mình làm gãy tay cũng không đi diễn, là vì có suy nghĩ này.”
Dư Trì đang cúi đầu trả lời tin nhắn của thầy chủ nhiệm, ngón tay gõ chữ khựng lại, ngẩng đầu nhìn cô: “Không phải.”
Thịnh Ly tiến lại gần anh, nhẹ nhàng nói: “Cậu có… Tôi biết là cậu có. Sau này đi cùng chị, chị bảo đảm, không một ai có thể bắt ép cậu làm việc mà cậu không thích, cũng sẽ không có ai đưa loại kịch bản rác rưởi cho cậu.”
Dư Trì khẽ chế nhạo: “Vậy hiện tại chị đang làm cái gì đây?”
Thịnh Ly: “……”
Cô thế này không phải bắt ép, cô là đang giúp anh.
“Tôi và người khác không giống nhau.”
Thịnh Ly đưa mắt nhìn Viên Viên đang hóng gió ngoài cửa, lại tiến gần anh hơn một chút.
“Chị đang theo đuổi cậu, nếu cậu theo, vậy cậu chính là bạn trai của chị rồi.”
Dư Trì lui về sau, tránh né cô, đem điện thoại khoá lại.
Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Ly nghiêng đầu, nhìn dáng vẻ thờ ơ của anh, có điểm bất lực.
Ngẫm nghĩ một lúc, lấy di động ra.
Đăng nhập Weibo, tìm siêu thoại CP của cô và Lộ Tinh Vũ.
Kiềm chế cơn buồn nôn, tìm mấy mẩu truyện-người-lớn của cô và Lộ Tinh Vũ, lưu hình ảnh về.
Lại mở Wechat, gửi tất cả cho Dư Trì.
Thịnh Ly đã gửi cho bạn một hình ảnh.
Thịnh Ly đã gửi cho bạn một hình ảnh.
Thịnh Ly đã gửi cho bạn một hình ảnh.
….
Dư Trì nhìn thoáng qua màn hình, hướng mắt về phía Thịnh Ly: “Chị gửi cái gì đây?”
Thịnh Ly thở dài: “Tự xem đi.”
Dư Trì: “……”
Mấy bức ảnh dày đặc chữ, tốc độ internet hơi chậm, dung lượng ảnh lại quá lớn. Dư Trì tuỳ tiện ấn vào một bức, đã tải về 80%.
Anh mất kiên nhẫn, cái quỷ gì đây?
Ảnh cuối cùng đã tải về thành công, Dư Trì mở ảnh phóng to, dùng đôi mắt nhìn một lần nhìn không quên của mình quét qua một lượt.
Ba giây sau, anh nghiến chặt răng đá văng cái ghế dưới chân Thịnh Ly.
“Thịnh Ly, chị có bệnh sao? Để tôi xem truyện-người-lớn của chị và người khác?”
Thịnh Ly bình tĩnh xuống bàn, khẽ cười: “Nếu như Lộ Tinh Vũ vào đoàn, đại khái là fan CP sẽ điên cuồng, mỗi ngày viết khoảng chừng hơn ba vạn chữ truyện-người-lớn để ăn mừng.”
“Người hâm mộ trong siêu thoại CP hơn mười vạn, mười vạn người đều có thể đọc được.”
“Cậu nhẫn tâm để chị chịu loại uỷ khuất này?”
Thịnh Ly đến bên tai anh, thấp giọng nói:
“Chị không phải là của cậu hay sao?”
*
Nhắn nhủ của Editor:
Phúc lợi cuối tuần cho readers.
Hẹn mọi người chương mới vào ngày mai nha.
Đếm ngược ngày hai anh chị yêu nhau, rất nhanh liền tới, rất nhanh liền tới~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook