Âm Dương Tạo Hóa Kinh
Chương 44: Bách Mị Tiên Tử Triệu Nhã

Một lát sau có tiếng bước chân vọng từ bên ngoài tới.

Sau đó Triệu Nhã đi vào cùng hai thị nữ.

Trần Công lập tức đặt chén trà xuống, nhảy khỏi ghế cứ như thể chuột nhìn thấy mèo, hắn cung kính hành lễ với Triệu Nhã, thấp giọng nói:

- Bái kiến tổng quản.

Triệu Nhã đi đến bên cạnh Trần Công, phất tay ra hiệu tất cả ra ngoài, trong phòng chỉ còn nàng và Hồ Nguyên Vũ.

Chờ cửa khép lại, nàng mới nhìn Hồ Nguyên Vũ một cái, cùng lúc đó, Hồ Nguyên Vũ cũng nhìn Triệu Nhã, lòng không khỏi thầm than, quả đúng là một nữ tử xinh đẹp động lòng người. Nếu như để nàng đi mê hoặc nam nhân, thì chắc chắn chín trên mười nam nhân sẽ lọt vào bàn tay của nàng.

May mắn Hồ Nguyên Vũ đã nếm qua hai mỹ nhân trên Mỹ Nhân Bảng, nên không đến mức bị nàng mê hoặc đến mất hồn phách, nhưng tán thưởng và si mê là không thể thiếu.

Triệu Nhã đi về phía Hồ Nguyên Vũ, bộ ngực đầy đặn của nàng khẽ rung theo từng bước chân, mùi hương cơ thể đã bao phủ về phía hắn.

Nàng cười nói:

- Hồ thiếu gia, nghe nói ngài định bán vũ khí? Không biết ngài muốn bán vũ khí gì?

- Ta muốn bán một thanh kiếm Hoàng cấp.

Hồ Nguyên Vũ ngửi mùi hương nhè nhẹ mê người kia, đó chính là mùi hương trên cơ thể của Triệu Nhã, nó khiến cho người ta bất giác bị mê hoặc.

Mùi hương đó cực kỳ mê người, nó khiến người ta tràn ngập huyễn tưởng nhưng lại không hề dung tục.

Thực đúng là yêu nữ chuyển thế, không hổ danh là Bách Mị Tiên Tử!

Lần đầu tiên Triệu Nhã gặp được một nam nhân mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh trước mặt nàng, huống hồ đối phương còn chỉ là một thiếu niên. Thiếu niên không phải là thời điểm tâm tính yếu đuối nhất sao? Không phải là thời điểm không cưỡng lại được mê hoặc nhất sao?

Nhưng tuy ánh mắt của Hồ Nguyên Vũ có thưởng thức, có si mê, lại không có lạc lối và mê hoặc, có chỉ là chinh phục, phải, nam nhân kia muốn chinh phục nàng.

Ý nghĩ này làm Triệu Nhã hoảng hốt, mình làm sao lại nhìn thấy ánh mắt như vậy ở trên người một thiếu niên.



- Chẳng trách Triệu Lâm lại muốn ta đích thân gặp ngươi một lần, quả nhiên lợi hại, một thiếu niên bình thường làm gì có ý nghĩ điên cuồng như vậy? Lại có ý muốn chinh phục bổn cô nương, muốn chết sao?

Trong đầu lại vang lên thanh âm đúng lúc của Tử Trúc khi nhìn thấy mỹ nữ, nàng là quyết tâm để hắn chinh phục hết mỹ nhân trên thế giới này sao?

“Phát động nhiệm vụ truyền thuyết, chinh phục Bách Mị Tiên Tử Triệu Nhã, thành công, thưởng 6000 điểm tạo hóa, thất bại trừng phạt, Triệu gia quy về mặt đối lập”.

Ban thưởng lại còn cao hơn cả Nguyễn Tuyết Như, chứng mình muốn chinh phục được Triệu Nhã không phải chuyện dễ dàng gì.

Triệu Nhã gật đầu, cảm thấy Hồ Nguyên Vũ ngày càng thú vị, cười nói:

- Vũ khí Hoàng cấp sao, không ngại lấy ra xem thử.

Nói rồi nàng quay người đi về phía ghế ngồi.

Mông và ngực của Triệu Nhã rất đẫy đà, eo thon mảnh khảnh giống như cành liễu. Nàng đi qua trước người Hồ Nguyên Vũ, cố tạo ra những đường cong vô cùng xinh đẹp, mông tròn lắc lư, tóc đen dài như thác nước đung đưa trên lưng. Mỗi một bước chân mông ngọc nở nang lại khẽ động một cái.

Dù chỉ là một bóng lưng cũng khiến người khác không thể dời mắt, không hổ có danh xưng bách mị.

Chẳng trách Trần Công sợ nàng như sợ cọp...

Nữ nhân như vậy, nếu như dịu dàng ngoan ngoãn thì nhất định sẽ khiến nam nhân tình nguyện chết vì nàng, nhưng nếu như nàng ta không dịu dàng thì nhất định sẽ khiến rất nhiều nam nhân sợ hãi.

Có thể khắc chết ba vị phu quân ngay trong đêm động phòng, đồng thời lại giữ chức vụ tổng quản của Trân Bảo Các, nữ nhân như vậy có thể dịu dàng ngoan ngoãn sao?

Hồ Nguyên Vũ thản nhiên thưởng thức vẻ đẹp của Triệu Nhã, không tránh né chút nào.

Chờ Triệu Nhã ngồi xuống, Hồ Nguyên Vũ mới lấy ra Lôi Đình Kiếm, đặt ở trên bàn.

Vừa mới nhìn thấy Lôi Đình Kiếm, Triệu Nhã đã hơi giật mình, vươn ngọc thủ cầm lên xem xét, càng xem càng kinh ngạc.

- Vũ khí đơn hệ, còn là Lôi hệ, lực lượng công kích bá đạo nhất, ngươi xác định muốn bán nó?

- Không bán, chẳng lẽ còn mang tới tặng Triệu tổng quản sao?



Triệu Nhã sững người, tiểu gia hỏa này thật là nghé con không sợ cọp, lại dám đùa giỡn Bách Mị Tiên Tử nàng, này là ngại mệnh quá dài sao?

Triệu Nhã liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt kia giống như có thể câu hồn, bách mị hàm sinh, làm cho nam nhân chỉ muốn trầm mê trong đó, nàng không có sử dụng mị thuật, nhưng tác dụng lại hơn cả mị thuật.

- Người ta xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ không đáng để được Hồ thiếu gia ban thưởng sao?

Ánh mắt của Hồ Nguyên Vũ trở nên mê ly, đột nhiên trong thức hải, Âm Dương Tạo Hóa Tháp chấn động một cái, tất cả ảo tưởng đều bị đánh tan, ánh mắt của hắn khôi phục, trong lòng không khỏi thầm mắng, đúng là hồ ly tinh, mê chết người a.

- Triệu tiên tử nói đùa, nàng là tổng quản của Trân Bảo Các, sao sẽ cần một thanh vũ khí rách nát này chứ?

Thấy ánh mắt của Hồ Nguyên Vũ khôi phục thanh minh, Triệu Nhã càng kinh ngạc, lại có thiếu niên chống cự được mị hoặc của mình, quả thật là không thể tin nổi, vì vậy nàng càng muốn thăm dò đối phương.

- Nhưng người ta lại thích công tử tặng quà thì làm sao bây giờ?

- Bản thiếu gia xưa nay chỉ tặng quà cho tình nhân mà thôi.

Hồ Nguyên Vũ cũng không yếu thế đáp lại, để cho nàng không trêu chọc mình nữa.

Nhưng hắn lại không ngờ, Triệu Nhã cũng không phải dạng vừa, sao có thể bị một thiếu niên dọa lùi, cười duyên dáng, khuôn mặt có chút ngại ngùng nói:

- Nếu công tử không chê thân bồ liễu, tiện thiếp cầu còn không được?

Giờ tới phiên Hồ Nguyên Vũ á khẩu không biết nói thế nào, trong lòng rõ ràng biết là Triệu Nhã đang trêu đùa mình, lại không biết làm sao khướt từ, phải nói mị hoặc của Bách Mị Tiên Tử làm cho bất kỳ nam nhân nào cũng không thể khướt từ.

Thấy hắn bị dọa lùi, Triệu Nhã cười càng rạng rỡ, bộ ngực theo tiếng cười của nàng phập phồng, quả thật đẹp không sao tả xiết. Hừ, oắt con miệng còn hôi sữa, lại dám đấu với lão nương, còn non và xanh lắm.

Triệu Nhã lại đánh giá Lôi Đình Kiếm, sau đó nói:

- Vũ khí Hoàng cấp hạ phẩm bình thường, giá khoảng 1 vạn nguyên tinh, nhưng Lôi Đình Kiếm là vũ khí đơn hệ, hơn nữa minh văn và trận pháp khắc bên trong đều cực kỳ cao thâm, uy lực còn hơn cả Hoàng cấp trung phẩm, nên tiểu nữ ra giá 2 vạn nguyên tinh, không biết ý của công tử thế nào.

Hồ Nguyên Vũ thầm gật đầu, giá cả này đã rất công đạo, vì vậy gật đầu thành giao.

Triệu Nhã lấy ra túi không gian, ở thế giới này, Luyện Khí Sư tu luyện Không Gian Chi Đạo có thể luyện chế ra dụng cụ trữ vật, không gian của dụng cụ trữ vật lớn nhỏ tùy theo tu vi và tạo nghệ của Luyện Khí Sư, nhưng đa số bọn hắn chỉ có thể luyện chế ra túi không gian, còn các loại như giới chỉ, hạng liên, vòng tay trữ vật lại rất khó luyện chế, hơn nữa cần tài liệu quý hiếm, nên tu sĩ ở trên Lạc Hồng Tinh, hơn chín phần mười đều là sử dụng túi không gian chứa đồ, tuy Triệu Nhã là tổng quản của Trân Bảo Các, nhưng cũng không ngoại lệ, chỉ có điều túi không gian của nàng cực kỳ cao cấp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương