Âm Dương Tân Nương
Chương 25: Dưỡng Âm Vu Thuật

A Lưu đem Chu Sa cho tứ thúc, thúc ấy vừa lấy chu sa ra khỏi túi liền trực tiếp vung một đường lên thân kiếm, sau đó lại đem kiếm trực tiếp rạch một đường lên ngón tay... Quái lạ máu vừa nhỏ xuống thân kiếm thì một ánh sáng màu tím xuất hiện khiến cả cây kiếm không ngừng phát sáng.

Đây cũng là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến đạo thuật cao siêu như vậy, tôi không khỏi trầm trồ nhìn tứ thúc.

Thúc ấy vung kiếm thành hình chữ Phục trên không trung. Đúng chính xác là chữ Phục vì khi viết lên nét chữ mờ mờ tỏ ra ánh sáng màu tím.

Chữ Phục như thể một kết giới trực tiếp xông thẳng đến đám người kia, " xèo" một tiếng đám người ấy toả ra một làn khói đen nồng nặc, khiến tôi không khỏi mà ho lên vài tiếng.

Sau khí khói đen tan ra những người kia sắc mặt có phần hồng hào hơn trước rất nhiều.

Tứ thúc hướng mắt về phía bên ngoài hốt hoảng nói:" muốn chạy?"

Vừa dứt lời thúc ấy cầm theo thanh kiếm trực tiếp lao thẳng ra phía cửa sổ như thể đuổi theo một thứ gì đó.

Tô Nhi và ông nội mắt thấy như vậy liền đuổi theo, Tôi quay sang A Lưu căn dặn:" cậu trông trừng những người này, tôi đi theo họ xem sao"

Chưa để A Lưu đáp trả, tôi nhanh như gió chạy họ.

Đuổi đến một ngôi miếu tứ thúc dừng lại tay vung đạo kiếm nhấm đến luồng khói đen quỷ dị mà nói:" Đúng là yêu nghiệt mà, dám úp nồi* lên đầu ta, hôm nay ta không tiêu diệt ngươi ta không tên là Hà Thiên Nhai "

Tứ thúc vừa nói đến đây bỗng nhiên bầu trời âm u, mây đen dày đặc tia sáng mặt trời cuối cùng cũng bị che mất.

Luồng sáng quỷ dị như được tiếp thêm sức mạnh không ngừng to lớn, một đôi mắt đỏ quỷ dị cùng răng nanh sắc bén hiện lên bên trong hắc khí. Không sai tôi không phải là đang ảo giác mà giờ phúc này luồng sáng ấy như thể một quỷ hồn to lớn như thể muốn nuốt chửng lấy bọn tôi.



Ông nội ngẩng đầu ánh mắt lộ ra vài phần kinh ngạc:" đây là...?".

Tứ thúc nhất thời kích động vô cùng:" nếu con đoán không lầm đây là Dưỡng Âm một loại Vu Thuật nổi tiếng ở Tây Vực"

Vừa dứt lời luồng hắc khí trực tiếp xông thẳng đến tứ thúc.

Sức mạnh toả ra từ hắc khí khiến tứ thúc phải lùi lại vài bước, Quỷ Hồn trong đó như thể phát điên không ngừng vồ đến chúng tôi may mà có tứ thúc chặn trước mặt không là chúng tôi đều trở thành oan hồ dưới tay ác ma rồi.

Tứ thúc vung vài đường kiếm vào không trung, quái lạ mỗi đường kiếm vung ra đều mang ánh sáng màu vàng mỗi một ánh sáng lại chém thẳng vào hắc khí khiến nó không ngừng mà hét lên thảm khóc.

Thúc ấy như mãnh hổ trực tiếp chém vài chục nhát cứ ngỡ Hắc khí ấy sẽ bị thất thủ nhưng nào ngờ giờ phút này trên trời bỗng nhiên xuất hiện Huyết Nguyệt. Tôi nghĩ mãi không ra tại sao ban ngày lại có thể xuất hiện dị tượng này được chứ.

Huyết nguyệt vừa xuất hiện hắc khí như hổ mọc thêm cánh, trực tiếp hoá thành hình dạng thực thụ. Hắn mặt mày dữ tợn, đôi mắt như thể hai cái lỗ nhỏ sâu thẳm vô cùng từ trong đó còn toả ra khói khí màu đen.

Tôi khinh hãi ngã ngồi xuống đất không nói nên lời. Tô Nhi cũng không khỏi kiếp sợ trốn ra phía sau lưng tôi, chỉ có ông nội và tứ thúc mặt mày nghiêm túc quan sát tình hình.

Tứ thúc cảm thấy có phần không ổn liền quay sang nói với ông:" nghĩa phụ, Dưỡng Âm này được tiếp sức đã hoá thành Lệ Quỷ thật sự, người phải cẩn thận"

Ông nội gật đầu. Từ trong túi lấy ra Hàng Long kiếm toả sáng lấp lánh, quái lạ Hàng Long kiếm vừa ra khỏi túi liền trực tiếp nhập lại làm một với Kim Tiền kiếm của tứ thúc hình thành một cây kiếm uy lực vô cùng.

Kiếm chém tới đâu mặt đất lại rung chuyển đến đó mỗi nhát đều toả ra ánh sáng màu đỏ và xanh khiến người xem chói mắt vô cùng.

Nhưng Lệ Quỷ đâu chịu thua hắn vung bàn tay to lớn trực tiếp hắt đổ cây cổ thụ bên cạnh, thiết nghĩ nếu ông nội và tứ thúc không tránh kịp chắc chắn sẽ bị bàn tay đó nghiền nát thành bánh bao nhân thịt.

Nhưng quái lạ hắn hung tợn cỡ nào cũng không hề tấn công tôi và Tô Nhi dù chỉ là một xíu.



Tứ thúc và ông nội liên kết với nhau tay tạo ấn kết trực tiếp hướng về đỉnh đầu Lệ Quỷ mà đâm đến, kiếm vừa chạm đến thì hai người họ đã bị Lệ Quỷ hất tung lộn nhào vài vòng về phía sau rồi rơi xuống mặt đất.

Tôi và Tô Nhi hốt hoảng chạy đến đỡ ông và Tứ thúc ai biết khi vừa đưa tay định đỡ, ông nội liền vung tay dán vào người tôi một lá phù mà khi nhìn kỹ tôi mới biết đó là Hàng Không phù.

Tứ thúc ôm ngực hướng về phía tôi hét lớn:" Sở Lăng mau cầm kiếm đâm vào đỉnh đầu của hắn"

Tôi lắp bắp kinh hãi:" con...liệu con có làm được"

Tứ thúc không còn kiên nhẫn mà tớ tiếng nói:" nếu không thử thì làm sao mà biết"

nhìn về phía ông nội và Tô Nhi họ đều gật đầu ánh mắt như thể đang mong đợi tôi làm việc này.

Tôi không do dự trực tiếp cầm thanh kiếm lên quái lạ khi cầm lên trong người tôi như thể có một luồng điện chạy dài từ chân lên đến đại não.

Đến nước này rồi dù muốn dù không tôi cũng phải làm, nghĩ đến đây tôi cầm chặt thanh kiếm lợi dụng Hàng Không phù phóng thẳng lên cao kiếm khí có linh trực tiếp phá vỡ quỷ khí xung quanh Quỷ Hồn sau đó đâm thẳng vào đỉnh đầu của hắn.

Hắn rầm lên một tiếng rồi tan biến trong không trung. Hiển nhiên có thể thấy hắn hoàn toàn đã bị thanh kiếm đâm đến hồn siêu phách tán.

Tôi vô hồn buông thanh kiếm ra khỏi tay, cảm giác mệt mỏi như thể một cái lưới bao trùm lấy cả cơ thể này, Tô Nhi thấy vậy liền vội chạy tớ đỡ tôi.

Tôi mệt mỏi tựa đầu vào vai cô ấy rồi thiếp đi.

Trong lúc mơ màng tôi chỉ nghe thấy một giọng nói khàn khàn nhưng lại mang theo cảm giác âm u:" Lại phá hỏng chuyện tốt của ta"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương