[Âm Dương Sư Đồng Nhân][Cẩu Cáo] Độ Ta
-
Chương 42
Có thịt nhé, tên bạn thoát khỏi cảnh phải viết ngược rồi huehue <( ̄︶ ̄)>
- ----------------------------------------------------
Đệ tứ thập nhị thoại
1
Non sông 8,800 dặm, phàm trần 440 kỵ.
Nay kỵ ôn tồn.
- ---------------------
Nói cho y nghe đương nhiên không có vấn đề gì, thế nhưng thân thể mềm mại ôm trong ngực, lúc này nói mấy chuyện đó, có vẻ không hiểu phong tình quá rồi.
Đại Thiên Cẩu hơi hơi rướn người dậy, nhìn cánh tay đặt trên vai mình, một đoạn cổ tay mềm mại trắng muốt lộ ra giữa lớp vải vóc của tay áo. Trăm năm tu hành biến hóa thành hình người, mỗi ngày tỉ mỉ chăm sóc, mới có thể đổi được một thân thể băng cơ ngọc cốt như vậy, trơn mềm hơn cả tơ lụa
Nửa đoạn cổ lộ ra của y trắng nõn, vài lọn tóc rủ xuống trước ngực, nhu thuận tản ra, tựa như phong tình cào vào lòng Đại Thiên Cẩu
Đại Thiên Cẩu vén vài lọn tóc ra sau cho Yêu Hồ, ngón tay từ gò má lưu luyến trên môi y, đầu ngón tay có vết chai mỏng vuốt ve cánh môi đỏ thắm hơi sưng, hắn nghĩ, chính là vì cái hôn lúc nãy.
Khóe mắt đuôi mày của Yêu Hồ đều là sắc đỏ kiều diễm, tựa như tầng tầng lớp lớp cánh hoa mẫu đơn diễm lệ yêu dã.
Suy nghĩ không ngừng trải dài, Yêu Hồ bất mãn vì Đại Thiên Cẩu phản ứng vô cùng bình thản, thấy hắc vũ đại yêu thậm chí còn có chút thất thần, y cố ý xê dịch mông mình, dùng hai cánh mông mềm mại miết lên chỗ kia. Thân thể hai người trước giờ vốn vô cùng phù hợp, chỉ một lát, vật kia theo thói quen đặt ngay giữa bờ mông, vừa cứng vừa nóng.
Hô hấp của Đại Thiên Cẩu dần dần trở nên nặng nề, ánh mắt nhuốm dục vọng sâu thẳm, khiến người ta như bị nhấn chìm vào trong đó, Yêu Hồ không phân biệt được thứ nhấn chìm mình, rốt cuộc là mị sóng dục hải, hay là tình ái triền miên
Có lẽ là cả hai đều có
- Ngươi nói, hay không nói?
Yêu Hồ hơi có chút không kiên nhẫn rồi, biện pháp này đúng là hại địch một ngàn tự hại mình tám trăm, chỉ trách mình làm chuyện này với Đại Thiên Cẩu quá thuần thục, giờ bụng dưới của y như có lửa đốt, phía sau cảm thấy trống rỗng chỉ muốn được côn th*t kia lấp đầy, chỉ có thể gắng gượng giả bộ hung ác ép hỏi một câu: "Ngươi nói, hay không nói?"
Đại Thiên Cẩu chớp chớp mắt với Yêu Hồ vài cái, tiện tay nhéo một cái lên hông y, thừa dịp thân thể y bất ổn liền xoay người áp người ta xuống dưới thân
- Ta nói
Yêu Hồ bất chợt bị áp, nhíu mày muốn mắng, lại bị câu kia của Đại Thiên Cẩu làm chặn họng không biết nói gì nữa, chỉ đành ấp úng: "Vậy nói đi"
Đại Thiên Cẩu cách một lớp y phục đỉnh đỉnh vào lỗ nhỏ phía sau y: "Ngươi có thể nhẫn nại đợi ta nói hết?"
Vừa dứt lời lại hạ xuống cổ y vô số nụ hôn, ngón tay không an phận tháo đai lưng cởi quần y, xoa hai cánh mông đầy đặn mềm mại, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt qua nếp uốn, thăm dò vào bên trong. Tay kia chiếu cố thứ nửa cứng ở phía trước, lòng bàn tay mềm mại cọ xát quy đầu một lát, lại nắm lấy trụ thể vuốt ve lên xuống, thỉnh thoảng còn đùa nghịch hai trái cầu thịt căng đầy kia.
Yêu Hồ đỏ bừng cả mặt, nhưng cũng không nói nổi mấy lời trái lương tâm kêu Đại Thiên Cẩu dừng tay, hai tay hữu khí vô lực khoát lên vai Đại Thiên Cẩu, ánh mắt bị phủ lên một tầng mê ly, eo nhỏ theo động tác của Đại Thiên Cẩu mà hơi hơi rướn lên, đầu óc loạn thành một mớ nhưng vẫn còn không quên chính sự, mềm nhẹ nói: "Vậy ngươi... ngươi nhớ kỹ đợi lát nữa... ưm... Đợi lát nữa nói cho tiểu sinh!"
Đại Thiên Cẩu đáp lại một tiếng, vẫn không ngừng động tác trên tay, chóp mũi đụng vào mũi y, lại cúi đầu mút lên đôi môi Yêu Hồ, đầu lưỡi dò xét xâm nhập vào trong. Tới tận lúc tiểu hồ ly bị hôn đến thất điên bát đảo mới lưu luyến buông người ra, nhìn ngắm khuôn mặt Yêu Hồ, nhìn hai gò má y phiếm hồng, ánh mắt mờ mịt, trong lòng càng cảm thấy yêu thích không lời nào tả được, đặt một nụ hôn lên trán y.
Nhìn thế nào cũng thấy hạnh phúc khôn xiết
Đại Thiên Cẩu nhìn y, cảm giác nóng bỏng dâng lên cuồn cuộn, đã qua thời niên thiếu khinh cuồng từ rất lâu rồi, nhưng hắn vẫn giống như thiếu niên không thể kiềm nén được rung động trong lòng, ghé vào tai Yêu Hồ nói
- Ta yêu ngươi
Yêu Hồ run lên một cái, tính khí ở trong tay Đại Thiên Cẩu phun ra dịch trắng, câu nói kia cho dù nghe qua bao nhiêu lần, đều khiến y đỏ mặt tới mang tai.
Đại Thiên Cẩu dùng tay dính tinh dịch lần tìm tới phía sau của Yêu Hồ, nhờ vào chất dịch làm bôi trơn tiến nhập vào bên trong huyệt căng mịn, Yêu Hồ khẽ rên một tiếng, phía sau có dị vật xâm nhập làm y co rút lại theo bản năng
Đại Thiên Cẩu thấy ngón tay của mình bị siết chặt, bèn dùng tay kia vỗ vỗ lên cặp mông căng tròn co dãn: "Thả lỏng"
Cùng lúc đó hắn lại lui ra phía sau một chút, cúi người nghiêng đầu hôn lên da thịt mềm mại trên đùi y, khiến Yêu Hồ theo bản năng uốn éo thân thể né tránh. Phía sau thả lỏng hơn, Đại Thiên Cẩu thuận thế đưa vào ngón tay thứ hai, đâm vào lại rút ra, không giống Yêu Hồ đang giãy dụa né tránh, bên trong y lại thân mật hút lấy ngón tay hắn, Đại Thiên Cẩu thuần thục tìm được chỗ nhạy cảm trong cơ thể y, đè ép nhấn xuống, khiến Yêu Hồ dưới thân run rẩy không ngừng, ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp nặng nề, thân thể trắng nõn như lụa phiếm hồng, Yêu Hồ nửa hé miệng, dùng đôi mắt ướt nhẹp nhìn Đại Thiên Cẩu.
Đại yêu nào đó chợt nổi lên ý xấu, rút ngón tay ra, hai tay vuốt ve khắp thân thể Yêu Hồ nhưng lại không động tới thứ nửa cứng phía trước của y, tính khí đặt trước miệng huyệt chỉ tiến vào nửa quy đầu lại rút ra, không chịu tiến thẳng vào tận bên trong.
Yêu Hồ vừa mới bắn một lần, đang là thời điểm nhạy cảm, toàn thân nóng rực như lửa thiêu lại còn bị Đại Thiên Cẩu cố ý đùa giỡn, chỉ thấy cảm giác ở phía sau càng lúc càng mãnh liệt
Y hung dữ lườm Đại Thiên Cẩu, biết là hắc vũ đại yêu muốn mình mở miệng cầu hắn, nhưng vẫn không nhịn được độc miệng nói: "Thứ đồ chơi của ngươi không dùng được thì cút xuống dưới"
Nói xong đẩy Đại Thiên Cẩu một cái, tự đưa tay xoa nắn hạ thân đã ngẩng đầu của mình
Người ta nói tự túc là hạnh phúc chính là như vậy
Đại Thiên Cẩu bên cạnh khẽ cười một tiếng, để Yêu Hồ tách chân ngồi trên đùi mình, tính khí của hai người thường thường cọ xát vào nhau, rỉ ra dịch trơn, Đại Thiên Cẩu đặt tay lên bàn tay đang tự an ủi của Yêu Hồ, đem hai trụ thể dán vào nhau, muốn Yêu Hồ cùng vuốt lấy.
Yêu Hồ nhìn vậy thấp giọng mắng một câu không biết xấu hổ, nhưng cũng thuận theo ý hắn nắm lấy tính khí của Đại Thiên Cẩu, thứ đó cứng rắn căng phồng, nảy thình thịch trên tay y. Đại Thiên Cẩu cũng không nhàn rỗi, một tay xoa nắn eo nhỏ Yêu Hồ, tay kia vân vê đầu ngực y, dùng móng tay nhẹ nhàng bóp, lại kéo kéo, khiến hai bên đầu ngực sưng lên cao.
Mặt Yêu Hồ càng thêm đỏ bừng, thân thể vô lực tựa đầu dựa vào hõm vai Đại Thiên Cẩu, hơi thở ấm nóng phả lên người hắn, động tác trên tay thong thả hầu hạ dương cụ đứng thẳng của hai người
Đại Thiên Cẩu tùy ý để y tuốt trong một lát, lại ghé vào tai Yêu Hồ nói gì đó, lúc này Yêu Hồ sớm đã bị dục vọng điều khiển, tự biết lúc này giận dỗi tự ái cũng chỉ hành hạ chính mình thôi, bèn ngoan ngoãn nằm úp xuống, vô cùng nhu thuận dang rộng chân, hai tay tách hai cánh mông, lộ ra lỗ nhỏ phía sau.
Vì hồi nãy đã mở rộng nên nơi đó mềm mại ấm áp, như cảm nhận được ánh mắt của Đại Thiên Cẩu mà theo bản năng co rút lại.
Dương cụ đã đứng thẳng của Đại Thiên Cẩu chọc chọc vào bắp đùi Yêu Hồ, sau đó đặt ngoài cửa động, trực tiếp đâm sâu vào
Hô hấp của Yêu Hồ nghẹn lại, còn chưa thích ứng được cự vật trong cơ thể, Đại Thiên Cẩu đã mạnh mẽ đâm rút, lần sau đâm sâu hơn lần trước, mỗi lần đều đâm phải điểm nhạy cảm trong cơ thể Yêu Hồ, khiến đau đớn ban đầu dần dần biến thành khoái cảm. Hai chân Yêu Hồ quấn lấy hông Đại Thiên Cẩu, khuôn mặt chôn trong ngực hắn, từng tiếng rên rỉ tràn ra theo động tác của Đại Thiên Cẩu, ngay cả ngón chân y đều co lại. Dương cụ đang đứng thẳng ma sát trên cơ bụng của hai người, không cần an ủi cũng tiết ra chút dịch nhờn trong suốt.
Lúc này Yêu Hồ đã chẳng còn tâm trí để ý tới nó, bên tai chỉ có tiếng nước dâm mỹ mỗi lúc đâm rút, ngay cả đầu óc cũng biến thành một mớ hồ dán, hoàn toàn quên mất chuyện này bắt đầu như thế nào, chợt thấy trước mắt trắng xóa, quả nhiên là bị Đại Thiên Cẩu làm đến bắn ra.
Yêu Hồ nhìn lướt qua dịch trắng dính trên bụng hai người, cũng không biết là xấu hổ hay cam chịu, rướn người ôm hôn Đại Thiên Cẩu, để mặc hắn giống như đánh dấu mà lưu lại những vết tích trên người mình.
Theo động tác rút ra đút vào của Đại Thiên Cẩu, nơi hai người tiếp xúc thậm chí còn nổi lên bọt trắng, Yêu Hồ cảm thấy động tác của hắn càng lúc càng nhanh, biết là hắn sắp bắn, liền vội vàng kêu lên: "Hôm nay không cho phép..."
Còn chưa dứt lời, phía sau đã bị tinh dịch trút vào, Yêu Hồ vừa thẹn vừa giận, tức giận cắn một cái trên đầu vai Đại Thiên Cẩu, nhưng không dùng nhiều sức cắn, chỉ là lưu lại trên đầu vai hắn một hàng dấu răng hồ ly.
Phát tiết xong Đại Thiên Cẩu hôn một cái lên khóe môi Yêu Hồ: "Ngươi nhìn xem"
Yêu Hồ không hiểu lắm nhưng vẫn nhìn theo, lại thấy Đại Thiên Cẩu chậm rãi rút ra dương cụ khỏi thân thể mình, phía trên vẫn còn dính dịch trắng mới bắn ra
Yêu Hồ tức giận đến suýt hộc máu, lại lưu lại vô số dấu răng trừng phạt lên vai Đại Thiên Cẩu, nghĩ thầm mình hôm nay không thể không cắn chết tên sắc ma không biết xấu hổ này.
Nói thì nói vậy, nhưng trên vai Đại Thiên Cẩu trừ vài dấu răng nhàn nhạt bên ngoài, ngay cả da cũng chẳng hề trầy một tẹo nào.
- ----------------------------------------------------
Đệ tứ thập nhị thoại
1
Non sông 8,800 dặm, phàm trần 440 kỵ.
Nay kỵ ôn tồn.
- ---------------------
Nói cho y nghe đương nhiên không có vấn đề gì, thế nhưng thân thể mềm mại ôm trong ngực, lúc này nói mấy chuyện đó, có vẻ không hiểu phong tình quá rồi.
Đại Thiên Cẩu hơi hơi rướn người dậy, nhìn cánh tay đặt trên vai mình, một đoạn cổ tay mềm mại trắng muốt lộ ra giữa lớp vải vóc của tay áo. Trăm năm tu hành biến hóa thành hình người, mỗi ngày tỉ mỉ chăm sóc, mới có thể đổi được một thân thể băng cơ ngọc cốt như vậy, trơn mềm hơn cả tơ lụa
Nửa đoạn cổ lộ ra của y trắng nõn, vài lọn tóc rủ xuống trước ngực, nhu thuận tản ra, tựa như phong tình cào vào lòng Đại Thiên Cẩu
Đại Thiên Cẩu vén vài lọn tóc ra sau cho Yêu Hồ, ngón tay từ gò má lưu luyến trên môi y, đầu ngón tay có vết chai mỏng vuốt ve cánh môi đỏ thắm hơi sưng, hắn nghĩ, chính là vì cái hôn lúc nãy.
Khóe mắt đuôi mày của Yêu Hồ đều là sắc đỏ kiều diễm, tựa như tầng tầng lớp lớp cánh hoa mẫu đơn diễm lệ yêu dã.
Suy nghĩ không ngừng trải dài, Yêu Hồ bất mãn vì Đại Thiên Cẩu phản ứng vô cùng bình thản, thấy hắc vũ đại yêu thậm chí còn có chút thất thần, y cố ý xê dịch mông mình, dùng hai cánh mông mềm mại miết lên chỗ kia. Thân thể hai người trước giờ vốn vô cùng phù hợp, chỉ một lát, vật kia theo thói quen đặt ngay giữa bờ mông, vừa cứng vừa nóng.
Hô hấp của Đại Thiên Cẩu dần dần trở nên nặng nề, ánh mắt nhuốm dục vọng sâu thẳm, khiến người ta như bị nhấn chìm vào trong đó, Yêu Hồ không phân biệt được thứ nhấn chìm mình, rốt cuộc là mị sóng dục hải, hay là tình ái triền miên
Có lẽ là cả hai đều có
- Ngươi nói, hay không nói?
Yêu Hồ hơi có chút không kiên nhẫn rồi, biện pháp này đúng là hại địch một ngàn tự hại mình tám trăm, chỉ trách mình làm chuyện này với Đại Thiên Cẩu quá thuần thục, giờ bụng dưới của y như có lửa đốt, phía sau cảm thấy trống rỗng chỉ muốn được côn th*t kia lấp đầy, chỉ có thể gắng gượng giả bộ hung ác ép hỏi một câu: "Ngươi nói, hay không nói?"
Đại Thiên Cẩu chớp chớp mắt với Yêu Hồ vài cái, tiện tay nhéo một cái lên hông y, thừa dịp thân thể y bất ổn liền xoay người áp người ta xuống dưới thân
- Ta nói
Yêu Hồ bất chợt bị áp, nhíu mày muốn mắng, lại bị câu kia của Đại Thiên Cẩu làm chặn họng không biết nói gì nữa, chỉ đành ấp úng: "Vậy nói đi"
Đại Thiên Cẩu cách một lớp y phục đỉnh đỉnh vào lỗ nhỏ phía sau y: "Ngươi có thể nhẫn nại đợi ta nói hết?"
Vừa dứt lời lại hạ xuống cổ y vô số nụ hôn, ngón tay không an phận tháo đai lưng cởi quần y, xoa hai cánh mông đầy đặn mềm mại, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt qua nếp uốn, thăm dò vào bên trong. Tay kia chiếu cố thứ nửa cứng ở phía trước, lòng bàn tay mềm mại cọ xát quy đầu một lát, lại nắm lấy trụ thể vuốt ve lên xuống, thỉnh thoảng còn đùa nghịch hai trái cầu thịt căng đầy kia.
Yêu Hồ đỏ bừng cả mặt, nhưng cũng không nói nổi mấy lời trái lương tâm kêu Đại Thiên Cẩu dừng tay, hai tay hữu khí vô lực khoát lên vai Đại Thiên Cẩu, ánh mắt bị phủ lên một tầng mê ly, eo nhỏ theo động tác của Đại Thiên Cẩu mà hơi hơi rướn lên, đầu óc loạn thành một mớ nhưng vẫn còn không quên chính sự, mềm nhẹ nói: "Vậy ngươi... ngươi nhớ kỹ đợi lát nữa... ưm... Đợi lát nữa nói cho tiểu sinh!"
Đại Thiên Cẩu đáp lại một tiếng, vẫn không ngừng động tác trên tay, chóp mũi đụng vào mũi y, lại cúi đầu mút lên đôi môi Yêu Hồ, đầu lưỡi dò xét xâm nhập vào trong. Tới tận lúc tiểu hồ ly bị hôn đến thất điên bát đảo mới lưu luyến buông người ra, nhìn ngắm khuôn mặt Yêu Hồ, nhìn hai gò má y phiếm hồng, ánh mắt mờ mịt, trong lòng càng cảm thấy yêu thích không lời nào tả được, đặt một nụ hôn lên trán y.
Nhìn thế nào cũng thấy hạnh phúc khôn xiết
Đại Thiên Cẩu nhìn y, cảm giác nóng bỏng dâng lên cuồn cuộn, đã qua thời niên thiếu khinh cuồng từ rất lâu rồi, nhưng hắn vẫn giống như thiếu niên không thể kiềm nén được rung động trong lòng, ghé vào tai Yêu Hồ nói
- Ta yêu ngươi
Yêu Hồ run lên một cái, tính khí ở trong tay Đại Thiên Cẩu phun ra dịch trắng, câu nói kia cho dù nghe qua bao nhiêu lần, đều khiến y đỏ mặt tới mang tai.
Đại Thiên Cẩu dùng tay dính tinh dịch lần tìm tới phía sau của Yêu Hồ, nhờ vào chất dịch làm bôi trơn tiến nhập vào bên trong huyệt căng mịn, Yêu Hồ khẽ rên một tiếng, phía sau có dị vật xâm nhập làm y co rút lại theo bản năng
Đại Thiên Cẩu thấy ngón tay của mình bị siết chặt, bèn dùng tay kia vỗ vỗ lên cặp mông căng tròn co dãn: "Thả lỏng"
Cùng lúc đó hắn lại lui ra phía sau một chút, cúi người nghiêng đầu hôn lên da thịt mềm mại trên đùi y, khiến Yêu Hồ theo bản năng uốn éo thân thể né tránh. Phía sau thả lỏng hơn, Đại Thiên Cẩu thuận thế đưa vào ngón tay thứ hai, đâm vào lại rút ra, không giống Yêu Hồ đang giãy dụa né tránh, bên trong y lại thân mật hút lấy ngón tay hắn, Đại Thiên Cẩu thuần thục tìm được chỗ nhạy cảm trong cơ thể y, đè ép nhấn xuống, khiến Yêu Hồ dưới thân run rẩy không ngừng, ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp nặng nề, thân thể trắng nõn như lụa phiếm hồng, Yêu Hồ nửa hé miệng, dùng đôi mắt ướt nhẹp nhìn Đại Thiên Cẩu.
Đại yêu nào đó chợt nổi lên ý xấu, rút ngón tay ra, hai tay vuốt ve khắp thân thể Yêu Hồ nhưng lại không động tới thứ nửa cứng phía trước của y, tính khí đặt trước miệng huyệt chỉ tiến vào nửa quy đầu lại rút ra, không chịu tiến thẳng vào tận bên trong.
Yêu Hồ vừa mới bắn một lần, đang là thời điểm nhạy cảm, toàn thân nóng rực như lửa thiêu lại còn bị Đại Thiên Cẩu cố ý đùa giỡn, chỉ thấy cảm giác ở phía sau càng lúc càng mãnh liệt
Y hung dữ lườm Đại Thiên Cẩu, biết là hắc vũ đại yêu muốn mình mở miệng cầu hắn, nhưng vẫn không nhịn được độc miệng nói: "Thứ đồ chơi của ngươi không dùng được thì cút xuống dưới"
Nói xong đẩy Đại Thiên Cẩu một cái, tự đưa tay xoa nắn hạ thân đã ngẩng đầu của mình
Người ta nói tự túc là hạnh phúc chính là như vậy
Đại Thiên Cẩu bên cạnh khẽ cười một tiếng, để Yêu Hồ tách chân ngồi trên đùi mình, tính khí của hai người thường thường cọ xát vào nhau, rỉ ra dịch trơn, Đại Thiên Cẩu đặt tay lên bàn tay đang tự an ủi của Yêu Hồ, đem hai trụ thể dán vào nhau, muốn Yêu Hồ cùng vuốt lấy.
Yêu Hồ nhìn vậy thấp giọng mắng một câu không biết xấu hổ, nhưng cũng thuận theo ý hắn nắm lấy tính khí của Đại Thiên Cẩu, thứ đó cứng rắn căng phồng, nảy thình thịch trên tay y. Đại Thiên Cẩu cũng không nhàn rỗi, một tay xoa nắn eo nhỏ Yêu Hồ, tay kia vân vê đầu ngực y, dùng móng tay nhẹ nhàng bóp, lại kéo kéo, khiến hai bên đầu ngực sưng lên cao.
Mặt Yêu Hồ càng thêm đỏ bừng, thân thể vô lực tựa đầu dựa vào hõm vai Đại Thiên Cẩu, hơi thở ấm nóng phả lên người hắn, động tác trên tay thong thả hầu hạ dương cụ đứng thẳng của hai người
Đại Thiên Cẩu tùy ý để y tuốt trong một lát, lại ghé vào tai Yêu Hồ nói gì đó, lúc này Yêu Hồ sớm đã bị dục vọng điều khiển, tự biết lúc này giận dỗi tự ái cũng chỉ hành hạ chính mình thôi, bèn ngoan ngoãn nằm úp xuống, vô cùng nhu thuận dang rộng chân, hai tay tách hai cánh mông, lộ ra lỗ nhỏ phía sau.
Vì hồi nãy đã mở rộng nên nơi đó mềm mại ấm áp, như cảm nhận được ánh mắt của Đại Thiên Cẩu mà theo bản năng co rút lại.
Dương cụ đã đứng thẳng của Đại Thiên Cẩu chọc chọc vào bắp đùi Yêu Hồ, sau đó đặt ngoài cửa động, trực tiếp đâm sâu vào
Hô hấp của Yêu Hồ nghẹn lại, còn chưa thích ứng được cự vật trong cơ thể, Đại Thiên Cẩu đã mạnh mẽ đâm rút, lần sau đâm sâu hơn lần trước, mỗi lần đều đâm phải điểm nhạy cảm trong cơ thể Yêu Hồ, khiến đau đớn ban đầu dần dần biến thành khoái cảm. Hai chân Yêu Hồ quấn lấy hông Đại Thiên Cẩu, khuôn mặt chôn trong ngực hắn, từng tiếng rên rỉ tràn ra theo động tác của Đại Thiên Cẩu, ngay cả ngón chân y đều co lại. Dương cụ đang đứng thẳng ma sát trên cơ bụng của hai người, không cần an ủi cũng tiết ra chút dịch nhờn trong suốt.
Lúc này Yêu Hồ đã chẳng còn tâm trí để ý tới nó, bên tai chỉ có tiếng nước dâm mỹ mỗi lúc đâm rút, ngay cả đầu óc cũng biến thành một mớ hồ dán, hoàn toàn quên mất chuyện này bắt đầu như thế nào, chợt thấy trước mắt trắng xóa, quả nhiên là bị Đại Thiên Cẩu làm đến bắn ra.
Yêu Hồ nhìn lướt qua dịch trắng dính trên bụng hai người, cũng không biết là xấu hổ hay cam chịu, rướn người ôm hôn Đại Thiên Cẩu, để mặc hắn giống như đánh dấu mà lưu lại những vết tích trên người mình.
Theo động tác rút ra đút vào của Đại Thiên Cẩu, nơi hai người tiếp xúc thậm chí còn nổi lên bọt trắng, Yêu Hồ cảm thấy động tác của hắn càng lúc càng nhanh, biết là hắn sắp bắn, liền vội vàng kêu lên: "Hôm nay không cho phép..."
Còn chưa dứt lời, phía sau đã bị tinh dịch trút vào, Yêu Hồ vừa thẹn vừa giận, tức giận cắn một cái trên đầu vai Đại Thiên Cẩu, nhưng không dùng nhiều sức cắn, chỉ là lưu lại trên đầu vai hắn một hàng dấu răng hồ ly.
Phát tiết xong Đại Thiên Cẩu hôn một cái lên khóe môi Yêu Hồ: "Ngươi nhìn xem"
Yêu Hồ không hiểu lắm nhưng vẫn nhìn theo, lại thấy Đại Thiên Cẩu chậm rãi rút ra dương cụ khỏi thân thể mình, phía trên vẫn còn dính dịch trắng mới bắn ra
Yêu Hồ tức giận đến suýt hộc máu, lại lưu lại vô số dấu răng trừng phạt lên vai Đại Thiên Cẩu, nghĩ thầm mình hôm nay không thể không cắn chết tên sắc ma không biết xấu hổ này.
Nói thì nói vậy, nhưng trên vai Đại Thiên Cẩu trừ vài dấu răng nhàn nhạt bên ngoài, ngay cả da cũng chẳng hề trầy một tẹo nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook