Ám Dạ Tàng Phong
Chapter 26: Đầu đuôi mọi chuyện

Ám Dạ Tàng Phong

Tác giả: Hắc Tâm Lão Cẩu

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

 

Hồi thứ 26: Đầu đuôi mọi chuyện

 

“Ta đang ở đâu?

Tần Phong từ từ mở mắt, kiệt sức làm cả người đau đớn, nhưng hắn vẫn nghiến răng nén chịu, hai tay chống xuống giường, cố gắng ngồi lên, nhớ lại mọi chuyện.

“Đây là Thần Quyền Môn, nơi ta tìm chỗ đặt chân? Tại sao ta lại ở đây? Ta lúc đó không phải ngất rồi sao?” Nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu, nhưng cơ thể đau đớn không tập trung được.

“Ngươi đã tỉnh?”

Lúc này, Tần Phong đột nhiên nghe được giọng nói, ba chữ này như làn gió mát, hắn quay về hướng phát ra âm thanh.

Chỉ thấy người này mặc trường bào xanh, tóc dài đến vai, ngũ quan đoan chính, không phải tinh chí gì lắm, nhưng toàn thân tỏa ra khí chất, nhìn là khác với mọi ngwoif.

“Ông là ai? Tại sao ta lại ở đây?”

“Ha ha, các hạ không cần ngại, ở đây là nhà của ta, ta là Tề Phóng Long, phòng này là các hạ chọn đấy, các hạ ở đây không phải thích hợp sao?”

Tề Phóng Long cười ha ha, lời nói mang cảm giác tinh tưởng, giọng nói không linh thốt ra từ miệng ông ta, người nghe như một loại cảm thụ.

“Ông là môn chủ Thần Quyền Môn Tề Phóng Long? Không phải ông..”

“Ta không phải cả nhà bị diệt, sau đó bị trọng thương? Sống chết không rõ…”

Tề Phóng Long tiếp lời của Tần Phong, như đang tự trào.

“Hắc ya nhân tối đó là ông, giao dịch giữa ông và tôi, là để thử tôi!”

Tần Phong nhìn người trước mặt, tuy đối phương mang khăn đen che mặt, nhưng Tần Phong lúc này nhớ lại, giọng điệu của hắc y nhân đó và âm thanh người này có liên quan nhau.

Vốn là thử thái độ, Tần Phong muốn xem đối phương là địch hay bạn.

“Đúng vậy, hắc y nhân tối đó là ta, không ngờ các hạ nhận ra.”

Trong lòng Tần Phong có nhiều nghi vấn, mở miệng hỏi: “Tại sao ông lại cứu tôi, hai chúng ta vốn không oán không thù!”

Tề Phóng Long cười ha ha, có vẻ như đang nhớ lại chuyện cũ, mày chau lại gợi nhớ chuyện đau lòng, nhưng mau chóng lướt qua, mở miệng nói: “Các hạ có muốn nghe ta kể một câu chuyện chăng?”

Tần Phong nghĩ một lát, mở miệng nói: “Cứ nói không sao!”

Tề Phóng Long như nhớ lại gì đó, một lát sau, ông ta mới nói: “Cha ta, cũng là môn chủ Thần Quyền Môn đời trước, ông ta hùng tài đại lược, thề sẽ tạo một thế lực lớn cho Thần Quyền Môn, lúc đó, cả đời ông ta đều cống hiến cho Thần Quyền Môn.”

“Sau khi ông ta qua đời, ta là con trưởng, dĩ nhiên gánh vác trách nhiệm quang đại Thần Quyền Môn, nhưng ta không thích học võ, chỉ một lòng đùn đẩy trách nhiệm của mình cho đệ đệ Tề Phóng Hổ cùng cha cùng mẹ, lúc này, ta mới phát hiện sự tình không ổn.”

“Trong một lần tình cờ, ta đột nhiên nghe được Tề Phóng Hổ nói chuyện với một người không rõ thân phận, ta cũng hiểu nguyên nhân thật sự cái chết của cha ta, và đệ đệ ta Tề Phóng Hổ là một trong các hung thủ. Hắn cấu kết người ngoài, liên thủ hại chết cha ta, lúc đó, ta lập tức hiểu ra sự tình, nhưng ta không lên teiensg, chỉ âm thầm tích tụ thực lực, để ăn nói với cha mình.”

“Vì thế, cái chết c ủa hắn, ta chẳng hề đau lòng.”

“Gia tộc vốn truyền võ học Phá Kích Quyền, ta cố gắng tu luyện, đã đạt đến đỉnh điểm, sau đó xông pha giang hồ, võ công đã đạt hậu thiên đỉnh phong, nhưng ta biết, thực lực của ta chưa đủ, đối mặt với đệ đệ ta và kẻ địch chưa rõ, cần phải một đòn không cho đối phương có cơ hội lật mình mới được.”

“Trong một lần ngẫu nhiên, ta tiến vào một bí cảnh,             có được nhiều bảo vật, và tuyệt học gia truyền Phá Kích Quyền, ta đổi mới, không thua võ học nhất lưu trên giang hồ, và võ học cũng chia ba sáu chín loại, hạng bét nhất là võ học tam lưu, sau đó là nhị lưu và cuối cùng là nhất lưu, lên nữa là thần công, và sáng tạo công pháp thần cấp, nói nào dễ dàng gì!”

Tần Phong chăm chú lắng nghe lời Tề Phóng Long, tuy khúc chiết li kỳ, nhưng phối hợp với giọng nói không linh, mang lại cảm giác dễ lọt tai.

Và cảnh giới võ học mà Tề Phóng Long phân chia, chưa hề nghe qua, ban đầu chỉ nghe qua loa, từ từ đã chăm chú nghe từng chữ một.

“Và ta, dựa vào công pháp tự sáng Phá Kích Thần Quyền, đoạt lại vị trí môn chủ Thần Quyền Môn, vào lúc này, ta từ bí cảnh mang về một viên Thiết Văn Chu Quả nhưng không biết từ lúc nào bị đệ đệ Tề Phóng Hổ trộm đi, hắn muốn lấy đó ra giá, đổi lại sự ủng hộ của một thế lực, và đó cũng là nguyên nhân tranh đoạt của Độ Khách Bang và Hải Sa Bang.”

“Nhưng làm ta không ngờ đến lại, Thiết Văn Chủ Quả không biết đã gặp chuyện gì, làm cho hai thế lực trở mặt, và Tề Phóng Hổ va chạm với hai thế lực, đột nhiên bỏ mạng, cả nhà bị diệt. Và ta đang bế quan, tuy tránh được tai kiếp, nhưng bị trọng thương, may mà trước đó ta lấy ra nhiều linh vật trong bí cảnh, chưa được vài ngày, ta đã hồi phục thương thế.”

Nói đến đây, cục thế từ từ lộ rõ, Tần Phong thấy khó xử, trong lòng nghĩ, thì ra quả này là của Tề Phóng Long, hai bang tranh nhau, bản thân lại có được, đúng là tạo hóa trêu ngươi.

Tề Phóng Long nâng chén trà thấm giọng, không chú ý nét mặt lúng túng của Tần Phong, như tự nói với mình: “Sau đó ta điều tra được biết, thiếu bang chủ Độ Khách Bang, là đệ tử tọa hạ của một vị cao tăng Thiếu Lâm, và thiếu chủ Hải Sa Bang, cũng tu hành ở Thiếu Lâm Tự, nhưng quan trọng nhất là trong lúc ta điều tra, bất ngờ phát hiện, quan phủ Kí Châu cũng có xen vào chuyện này, tuy không biết tại sao họ lại nhiều chuyện, nhưng khẳng định không thoát khỏi quan hệ.”

“Còn đệ đệ ta chết, cả nhà bị diệt, cái giá duy nhất, là vì ta, nhưng ta cảm thấy không địch lại thế lực nhiều phương, nhưng ta có thể làm cho đục nước, ta bất chấp lên Thiếu Lâm Tự đoạt kinh thư, dẫn lửa vào người, nhưng sự tình ngoài dự đoán, người đến là ba người bọn ngươi, ngoài ngươi ra không nói, hai người còn lại là kẻ thù của ta, đúng là tạo hóa trêu ngươi.”

“Còn sự tình tối đó, ta chẳng qua là muốn thử, mượn ngươi dụ kẻ đứng sau ra, vốn là vô tâm, nhưng không ngờ ngươi giết được Huyền Nê, và kẻ đứng sau cũng chủ động hiện thân, sự tình đến bây giờ là như thế.”

Từng điểm nghi ngờ đều sáng tỏ, Tần Phong không ngờ là bản thân lại bị cuốn vào vòng xoáy tranh đoạt của thế lực ba bên, nếu không phải bản thân có chút thực lực, e là đã thành cô hồn dã quỷ, không biết tại sao mà chết. Quả nhiên, không có thực lực, cho dù là là ở tổ chức Ám Dạ Tàng Phong, hay là trong giang hồ, như cá nằm trên thớt.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương