Ám Dạ Tàng Phong
-
Chapter 22: Thực lực tăng cao
Ám Dạ Tàng Phong
Tác giả: Hắc Tâm Lão Cẩu
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 22: Thực lực
“May mà cược thắng, giữ được một mạng.” Tần Phong ngoài sợ ra, sờ lằn qui giáp ở ngực, cảm thấy ngực ửng đỏ, nhưng không sao, cảm thán sự thần kỳ của qui giáp.
Sau khi chạy đến một khu làng nghèo trong thành, tuy hoàn cảnh không được tốt gì, nhưng đủ chỗ tránh mưa tránh nắng.
Tần Phong lúc này, quần áo lam lũ, máu tươi hòa với bùn đất, khóe miệng còn vết máu, người ở đây ngỡ rằng y vừa bị đánh, nên cũng không gây rắc rối.
Sau khi xác định một nơi an toàn, từ từ vận nội lực, không tu luyện còn khá hơn, vừa tu luyện làm Tần Phong giật mình, kinh mạch không còn trở ngại, thì ra cân mạch bị ngưng trệ, lúc này này con sông lớn, nội lực cuồn cuộn không ngớt, nhưng đan điền sau khi có nội lực đi qua, vẫn trống rỗng.
Nhưng Tần Phong không thất vọng, qui giáp lúc nãy đã thay cho đan điền, trở thành nơi tích trữ nội lực, bản thân cần làm, là khai phát nội lực trong qui giáp, ví dụ nhưn người ta thì đi đánh quái thăng cấp, còn mình có ngọn núi quý, cứ đào liên tục là được.
Trong lúc nội lực đi theo cân mạch, Tần Phong phát hiện còn sức mạnh sót lại của Thiết Văn Chu Quả, ngay lập tức tập trung nội lực, không ngừng phân hóa, hóa giải luồng năng lượng kia.
Không lâu sau, Tần Phong mở mắt, nở nụ cười đã lâu chưa có, cảm nhận nội lực đang chạy ào ạt trong cơ thể, lẩm bẩm: “Nội lực bây giờ ta có, e là đã đạt nhất lưu đỉnh phong, mạnh hơn cả thực lực lúc ta còn trong tổ chức.”
“Cũng nhờ một chưởng của hắc y nhân, nếu chưởng đó không đả thông kinh mạch toàn thân, bản thân tu luyện, không biết khi nào mới đạt cảnh giới này.”
Tần Phong đâu biết rằng, một chưởng đó của hắc y nhân, là võ học chí cao của Hải Sa Bang: Bích Ba Chưởng. Trúng chưởng pháp này, chân khí như sóng dữ trên sông, không ngừng phá hoại xung kích cân mạch, cho đến ki cân mạch kẻ địch vỡ nát, bảy lỗ trào máu mà chết. Còn hậu quả Tần Phong trúng chưởng, thì không ai ngờ được.
Tiếp đó, Tần Phong lại nghĩ đến hắc y nhân giết mình, trong đầu chợt nghĩ: “Bây giờ tuy địch không lại bọn Huyền Ngôn và Huyền Nê, nhưng với thực lực này, đã đủ tự vệ, nhưng bản thân bản đoạn kém hơn địch thủ, chỉ có một tuyệt kỹ Thiên Thủ Như Lai Chưởng, khó mà địch lại địch.”
Nghĩ đến đây, Tần Phong từ từ lấy ra ba kinh thư trong vải bố ở hông, sau đó đọc thuộc làu một lượt.
Thiết Văn Chu Quả, không hổ là linh vật hàng đầu của Huyền Nê, lúc này mới thể hiện điểm mạnh của nó, ăn quả này vào, ngũ quan nhạy bén, cao hơn trước nhiều lần. Kinh văn đọc một lần đã thuộc làu làu.
Sau khi nhớ hết, Tần Phong không hủy đi, giữ lại để giao cho Phương Trượng Thiếu Lâm! Đại Kim Cang Quyền, một trong 72 tuyệt kỹ, môn tuyệt kỹ này đứng trong mười loại hàng đầu, vì môn tuyệt kỳ này, uy lực mạnh, cương mãnh vô luân, đại khai đại hợp, một quyền đánh ra, như có Kim Cang gá vào người, lực đấm đáng sợ, đệ nhất quyền pháp cương mãnh của Thiếu Lâm.
Nhất Vĩ Độ Giang, môn tuyệt học này là khinh công Thiếu Lâm, nghe nói người sáng ra khinh công này là Đạt Ma Lão Tổ, mượn vào một cọng lau sậy, dễ dàng qua sông lớn. Tuy là truyền thuyết, nhưng không thể không tin, đây là lợi hại của môn khinh công này.
Tiếp đó là Thiếu Lâm Kim Cang Hộ Thể Công, chỉ cần tu luyện công pháp này, toàn thân như Kim Cang, ngạnh công mạnh nhất của Thiếu Lâm, công pháp này tuy khó luyện, không chỉ cần nội lực mạnh để rèn luyện thân thể, còn cần có phật pháp để hóa giải đau đớn khi tu luyện, nếu không có Phật pháp cao thâm, tẩu hỏa nhập ma là chuyện sớm muộn.
Ba môn công pháp này đến rất kịp lúc, bù vào chỗ khuyết của Tần Phong, lúc này Tần Phong không còn chút do dự nào, lập tức tu luyện.
Kinh mạch toàn thân đã được thông, cả uy lực Thiên Thủ Như Lai Chưởng cũng tăng lên nhiều lần, lúc này Thiên Thủ Như Lai Chưởng vừa xuất ra, một tảng đá bên ngoài viện hiện rõ năm luồng chưởng ảnh, chưởng ảnh lõm sâu vào, nếu có cao thủ nhìn thấy, cũng giật thót người, chưởng lực này thuộc vào hàng cảnh giới cao thủ hậu thien đại thành.
Uy lực Thiên Thủ Như Lai Chưởng Tần Phong không ngờ lại mạnh đến thế, cảm thấy nội lực bản thân đã phi phàm, với uy lực này, uy hiếp được cả cao thủ hậu thiên đại thành. Kinh mạch đã thông, nội lực phát ra từ qui giáp, lực công của Tần Phong cũng tăng lên vài cấp, đây là điều Tần Phong không ngờ đến.
Tuy còn nghi ngờ nội lực của mình khác với mọi người, nhưng không có cơ hội kiểm chứng, chỉ còn cách tạm thời gạt qua ý định đó.
Ba ngày sau, Tần Phong dựa vào nắm đấm của mình, nắm đấm lóe lên ánh vàng ròng, kình khí cuồn cuộn. Tần Phong vung quyền, đấm xuống đất, mặt đất không chịu nổi uy lực Đại Kim Cang, đấm của Tần Phong lõm xuống đất, đủ thấy uy lực Kim Cang Quyền đáng sợ thế nào.
Còn thân pháp Nhất Vĩ Độ Giang, Tần Phong cũng đã tu luyện bảy tám thành, có nội lực, làm được vô ảnh vô tung.
Nhưng còn lại Kim Cang Hộ T hân Công, Tần Phong không tu luyện, công pháp này không chỉ cần có nội lực cường hoành, còn cần có dược liệu bổ trợ, khác với các tuyệt kỹ khác, cần có nhiều ngoại lực giúp thêm, mới tu luyện thành công.
Nhưng, Tần Phong cảm thấy không thể nghĩ bàn là, qui giáp không chỉ đọc kinh, có năng lực hóa giải Phật pháp, còn làm cho người sử dụng hiểu mau hơn, năng lực này đúng là nghịch thiên.
Không chỉ vậy, qui giáp như một trạm điện hạt nhân nhỏ, cung cấp nội lực cuồn cuộn bất tuyệt, nếu không phải cân mạch Tần Phong mạnh hơn, và trình độ lí giải Phật pháp còn thấp, nếu không, nhờ vào nội lực, đã trực tiếp vào cảnh giới truyền thuyết.
Cân mạch bị phế đã đả thông, võ công tiến bộ, thực lực tăng cao, Tần Phong lúc này đã đạt c ảnh giới nhất lưu đỉnh phong, cảnh giới tu vi còn cao hơn trước lúc bị phế.
Cùng lúc này, Hải Sa Bang và Độ Khách Bang đang tìm Tần Phong khắp nơi, nếu Tần Phong không tu luyện thân pháp Nhất Vĩ Độ Giang, chạy không nhanh, e là đã bị phát hiện.
Lúc này thực lực đối phương mạnh, không phải là lúc chạm trán, phải tìm một nơi đặt chân trước, từng bước theo lời của hắc y nhân đối phó hai người. Chúng đã đối phó mình trước, vậy thì đừng trách bản thân hiểm độc. Vốn là lấy đồ của chúng, lòng còn chút ăn năn, bây giờ xem ra đúng là đáng kiếp.
Nghĩ trước nghĩ sau, Tần Phong lập tức nghĩ đến nơi đặt chân, nơi này hai người chắc chắn sẽ không đến, nhưng ở đó hoàn cảnh kém một chút, nhưng bản thân ẩn thân ở đó là hợp lý nhất. Lời tục nói, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Nghĩ đến đây, Tần Phong mặc áo dạ hành, vận lên Nhất Vĩ Độ Giang thân pháp, hướng về Thần Quyền Môn.
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook