Ám Dạ Tàng Phong
Chapter 14: Chết người

Ám Dạ Tàng Phong

Tác giả: Hắc Tâm Lão Cẩu

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

 

Hồi thứ 14: Chết người

 

Tần Phong hiểu rõ ý nghĩa câu nói này, nhưng thấy ớn lạnh sống lưng, như hoa mai xộc mũi.

Vì thế những ngày qua, Tần Phong kiên trì tu luyện Thiên Thu Như Lai Chưởng, đã có chút thành tựu nhỏ, không chỉ vậy, cả luyện nội lực, mượn qui giáp thông kinh giải Phật, đã hồi phục được ít nhiều, nhưng đan điền vẫn trống rỗng như trước. Trong tình huống Tần Phong không chủ động lộ nội lực ra, người khác có nhìn thế nào vẫn không biết Tần Phong có nội lực trong người.

“Không xong rồi, Huyền Phong sư thúc, phương trượng có lệnh, lệnh cho sư thúc và sư tôn Huyền Giới đến Vạn Phật Điện có việc bàn bạc…”

Nghe giọng nói gấp gáp ngoài cửa, Tần Phong từ từ thu chưởng thế lại, sau khi bình phục thu công, đứng lên mở cửa.

“Có chuyện gì, xảy ra chuyện lớn gì sao, sao lại nóng lòng thế?”

“Sư Thúc đừng lề mề nữa, tối qua trong tự xảy ra chuyện lớn, có hắc y nhân xông vào tự, trộm đi vài quyển kinh văn trong Đạt Ma Viện, trong đó có nhiều bí cấp võ học, cũng không là gì, hắc y nhân còn giết vài người, sau đó biến mất…”

Không lâu sau, Huyền Phong chạy một mạch đến Vạn Phật Điện, đã thấy cao tăng vai vế chữ Huyền đều có mặt, không chỉ thế, thậm chí thủ tòa Đạt Ma Viện là Liễu Không, thủ tọa Giới Luật Đường Liễu Y,  La Hán Viện đều có mặt ở đây.

Phương trượng Thiếu Lâm Tự Liễu Phàm ngồi ở hàng đầu, tứ đại cao tăng chữ Liễu đứng ở hai bên, và sau lưng thủ tòa Đạt Ma Viện, La Hán Viện, có vài đệ cao thủ chữ Huyền, sau lưng Liễu Không Đạt Ma Viện có một hòa thượng cao to mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn, tuy ở sau lưng Liễu Không, nhưng không che được khí thế tán phát ra, vừa nhìn là biết, chắc chắn là cao đồ Huyền Ngôn của thủ tòa Đạt Ma Viện.

Tần Phong theo ánh nhìn của Huyền Ngôn, chỉ thấy Huyền Ngôn đang nhìn một hòa thượng sau lưng thủ tòa La Hán Viện. Hòa thượng này mặt mày thanh tú, toàn thân tán phát ra mùi sách vở, cho cảm giác gần gũi, cứ ngỡ người này là tú tài chứ không phải hòa thượng, không cần nghĩ, đây chắc chắn là cao đồ Huyền Ni của thủ tòa La Hán Viện.

Lúc này Tần Phong lén quan sát Huyền Ni, trong hộp sắt hôm lén ăn dị quả đã thấy tên của Huyền Ni, xem ra Độ Khách Bang có quan hệ dây mơ rễ má với Huyền Ni này, cảm thấy bản thân sau này phải cẩn thận hơn tên Huyền Ni, bản thân đã lấy thứ không thuộc về mình, tên Huyền Ni này chắc chắn sẽ không chịu thôi.

Lúc này, phương trượng Liễu Phàm bất thình lình lên tiếng: “A Di Đà Phật, tin rằng chuyện tối qua mọi người đều có nghe đến, người xuất gia vì từ bi vi hoài, nhưng có những kẻ phạm pháp, vào Thiếu Lâm, giết đệ tử ta, cướp kinh thư ta, chuyện này không nhịn được, vì thế bản tòa hôm nay phải đòi lại công đạo cho Thiếu Lâm.”

“Theo thủ tòa La Hán Viện Liễu Pháp sư đệ đã giao thủ với hắc y nhân, tên hắc y nhân này bị một trúng một đòn Kim Cang Quyền, chắc chắn sẽ bị thương nặng, từ lộ số võ công của đối phương có thể nhìn ra, người này sử dụng là Phá Kích Thần Quyền, đối phương sử dụng được quyền pháp này, chắc chắn có liên quan đến Thần Quyền Môn ở Ký Châu.

“Hơn nữa, võ công tên hắc y nhân này không nhập tiên thiên, phần lớn là hậu thiên đại thành, và môn chủ Thần Quyền Môn, tu vi cảnh giới võ công chẳng qua cũng là đỉnh phong hậu thiên, Huyền Ngôn Huyền Ni hai người nghe lệnh, bản tòa hạ lệnh thay cho sư tôn hai con, hai con lập tức đến Ký Châu, ôm cây đợi thỏ, người đó bị thương nặng, sẽ trở về sào huyệt dưỡng thương, hai con đi trước một bước, nhất định phải đoạt lại kinh thư trong Thần Quyền Môn, siêu độ cho đệ tử Thiếu Lâm đã chết oan.”

Huyền Ngôn và Huyền Ni hai tay hợp thập, cùng lên tiếng: “Tuân pháp chỉ của phương trượng sư bá.”

Lúc này thủ tòa Giới Luật Đường Liễu Y chợt lên tiếng: “Phương trượng sư huynh, lần này đi, chắc chắn chiến đấu không ngớt, hay là để Huyền Giới Thông Kinh Đường cùng đi, có thể tụng kinh siêu độ cho người đã mất, một là siêu độ cho đệ tử đến thế giới Tây Phương, hai là siêu độ vong linh của kẻ thù.”

Liễu Phàm khẽ gật đầu, nhìn về Huyền Giới, và Huyền Giới mặt thỏ mỏ dơi nhìn thấy Tần Phong đứng sau, liếc qua liếc lại lên tiếng: “Đệ tử dĩ nhiên là muốn đi, nhưng gần đây sức khỏe rất yếu, chi bằng để sư đệ Huyền Phong đi, sư đệ Phật pháp cao thâm, chắc chắn sẽ siêu độ được vong linh, phổ độ chúng sinh.’

Nói xong, Huyền Giới vui mừng tột đỉnh, chuyện tốn sức mà chẳng có lợi gì hắn không chịu làm, bản thân lại không biết võ công, nếu trong chiến đấu liên lụy đến mình, bản thân còn chưa chuẩn bị đến Tây Thiên gặp Phật Đà, vả lại cao tăng chữ Liễu Phật pháp cao thâm, võ công cao cường, đều không ở lại lâu Thông Kinh Các, và bản tahan, không dễ gì mới được làm thủ tòa Thông Kinh Các, dĩ nhiên là phải tọa trấn Thông Kinh Các.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Và Liễu Phàm có vẻ không chuẩn bị được Huyền Giới sẽ tiến cử Huyền Phong, lập tức trở cờ nói: “A Di Đà Phật, không biết Huyền Phong có muốn đi.”

“Tuân pháp chỉ phương trượng.” Dù Tần Phong ngàn lần không muốn, nhưng cũng phải nhận nhiệm vụ này.

Lúc này, mọi người đang bàn tán, ba người quyết định không ở lại lâu, chiều nay sẽ xuất phát.

Trong lúc Tần Phong về chuẩn bị đồ đạc, nghĩ đến nhiệm vụ lần này không dễ dàng gì, khoan nói đến cao thủ Thần Quyền Môn, võ công cao cường, tuy có chịu một đòn Đại Kim Cang Quyền, nhưng cũng có hậu thiên đại thành.

Trước đó trong tổ chức được biết, người luyện võ chia làm bảy cảnh giới, chia làm cao thủ tam lưu, nhị lưu và nhất lưu. Nhấ Lưu là cao thủ nổi danh giang hồ, hậu thiên cao thủ có thể khai tông lập phái trong giang hồ. Còn trên hậu thiên, là cao thủ tiên thiên, cao thủ tiên thiên là rường cột của các đại phái hàng đầu, ví dụ như thủ tòa Đạt Ma Viện, Giới Luật Đường, La Hán Viện đều có cảnh giới tiên thiên trở lên. Còn cảnh giới tông sư, chính là cảnh giới của phương trượng Liễu Phàm, còn trên cảnh giới tông sư, là cảnh giới thần thoại võ lâm trăm ngàn năm qua không ai đạt được.

Theo tuần tự là tam lưu, nhị lưu và nhất lưu, hậu thiên và tiên thiên, sau dó là tông sư và thần thoại võ lâm.

Còn rường cột của đại phái hàng đầu, đều là cao thủ cấp tông sư, nhưng có chia mạnh yếu, bắt đầu từ cảnh giới nhất lưu, mỗi đại cảnh giới đều chia ra tiểu thành, đại thành và đỉnh phong. Và phương trượng Thiếu Lâm, đều là cảnh giới tông sư đại thành, vì trở thành đệ nhất đại phái võ lâm.

Tạm không nghĩ đến điều này nữa, hắc y nhân đó tuy đã có hậu thiên đại thành, nhưng sau khi đoạt kinh thư, đã bị một quyền cương mãnh vô cùng của Đại Kim Cang Quyền, sau đó chạy mất, đủ thấy võ công cực cao, thực lực đáng sợ.

Từ khi tức của Huyền Ngôn, có thể thấy tu vi người này đã đạt hậu thiên đại thành, và Huyền Ni, đấu cân sức với Huyền Ngôn, e rằng tu vi cũng là hậu thiên đại thành, lần đi này phải vô cùng cẩn trọng.

Tuy bản thân trước khi đến Thiếu Lâm dựa vào thủ đoạn có kinh nghiệm giết được cao thủ tam lưu và một cao thủ nhị lưu, nhưng những tên đó chỉ là binh tôm tướng cá.

Nếu không dựa vào qui giáp và Thiên Thủ Như Lai Chưởng của bản tahan, trở thành cao thủ nhất lưu tiểu thành, khoan nói là gặp hắc y nhân, nếu Huyền Ni phát hiện mình đã lấy đi dị quả của hắn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho mình.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương