Ám Ảnh Hoàng Hôn
Chương 21


Harry thả mình rớt xuống thật nhanh để tránh banh, còn George thì cố tìm cách đánh thật mạnh nó về phía Adrian Pucey.

Một lần nữa, trái Bludger lại chuyển đường bay y như cây boomerang của thổ dân Úc, cứ quay lại nhè đầu Harry mà lao tới.

Harry tăng tốc độ tối đa, phóng vọt tới đầu kia của sân vận động.

Cậu vẫn nghe thấy tiếng trái Bludger xé gió bay theo phía sau.

Có chuyện gì vậy? Bludger không bao giờ cứ chăm chăm nhắm vô một cầu thủ như vầy cả.

Nhiệm vụ của Bludger là cố quật ngã càng nhiều cầu thủ càng tốt cơ mà...!
Fred Weasley đang đợi trái Bludger ở đầu kia sân vận động.

Khi Fred tống hết sức mình vào trái Bludger thì Harry thụp xuống né.

Trái Bludger bị đấm văng tuốt ra khỏi sân bóng.

Fred vui vẻ gọi Harry:
"Xong rồi!"
Nhưng anh đã nhầm.

Làm như thể bị nam châm hút, trái Bludger lại dội về giáng thẳng vào Harry, và một lần nữa, Harry chỉ còn nước tháo chạy có cờ.

Mấy lần trái Bludger tưởng chừng như va phải Harry rồi thì bất chợt dừng lại, để cho cậu thở dốc 1 chút rồi lại đuổi theo.
Trời đã bắt đầu mưa.

Harry cảm thấy những giọt mưa to rớt lộp độp xuống mặt, vỡ tung tóe trên tròng mắt kính của cậu.

Cậu chịu, không căn cứ vào đâu được để mà biết trận đấu đang ra sao, cho tới khi nghe tiếng Lee Jordan, người bình luận Quidditch, xướng ra:
"Đội Slytherin đang dẫn trước, 60 – 0."
Những cây chổi ưu việt của đội Slytherin quả là đang phát huy tầm lợi hại của chúng.


Đồng thời trái Bludger điên cứ tìm mọi cách để quật ngã Harry ở trên không.

Fred và George bây giời bay sát hai bên Harry, sát đến nỗi Harry không thể nhìn thấy gì cả ngoại trừ mấy cánh tay vung ngang vẩy dọc của hai người.

Cậu không có cơ hội nào để tìm kiếm trái Snitch, chứ đừng nói tới chuyện bắt được.

Fred gầm gừ:
"Có ai đó...!quấy rối...!trái...!Bludger...!này."
Anh quất cật lực cây gậy của mình vào trái Bludger khi nó lao đến trong một cuộc tấn công mới vào Harry.

Trái Bludger bất chợt dừng lại 1 chút, không đợi Georgle và Harry vui mừng, nó lại tiếp tục lao về phía Harry.
"Nhìn Draco kìa!"
Trong lúc bay lên, Harry nhìn thấy Tiêu Nhiên đang cầm chân mấy con gia tinh la lên.

Fred lập tức bay lại.

Tiêu Nhiên hiện tại khá thảm.

Nói đám gia tinh ma lực hùng mạnh hơn cả pháp sư thì không sai, y hiện tạo tiêu hao gần hết ma lực của mình mới ngăn cản được 6 con gia tinh này.

Đám gia tinh xuất hiện nhiều hơn y dự kiến, Dobby và Droper khó khăn lắm mới ngăn được 1.

Lau đi vết máu nơi khóe miệng, Tiêu Nhiên vung lên cây đũa phép, nhờ cơn mưa vừa xuất hiện dấu đi ma trận:
"Stupefy!"
Bùa chú màu đỏ xuất hiện rồi tản ra chặn lại đám gia tinh.

Tiếng còi vang lên, Tiêu Nhiên vừa hạ chổi xuống liền rơi vào cái ôm chặt của Harry Potter:
"Draco, cậu không sao chứ?"
Wood hỏi:
"Có chuyện gì vậy? Chúng ta đang bị đè bẹp.

Fred, George, hai đứa bây ở đâu khi trái Bludger cản phá Angeline làm bàn hả?"
George tức giận đáp:
"Tụi này lúc ấy đang ở trên cao cách bạn ấy gần bảy thước, và đang bận đánh trả trái Bludger kia để ngăn nó ám sát Harry.

Có người đã ếm nó – Nó không chịu buông tha Harry.

Suốt từ đầu trận đấu, nó không thèm rượt đuổi theo ai khác hết."
"Đám gia tinh"-Tiêu Nhiên vỗ vỗ lên mái đầu bù xù ướt nhẹp của cứu thế chủ chỉ đám gia tinh vẫn còn bị điểm huyệt đằng xa nói-"Chúng điều khiển trái Bludger."
"Chúng cử động lại được rồi thưa cậu chủ."-Dobby độn thổ tới lo lắng nhìn Harry Potter và Tiêu Nhiên-"Một pháp sư đã xuất hiện và giải chú cho chúng, hiện tại tất cả đang ẩn thân.

Hắn đã bắt Droper."
"Thực xin lỗi, Harry, nhưng có vẻ trận đấu vẫn phải tiếp tục."
Tiêu Nhiên nhíu mày nói.
"Tiểu long yêu quý..."-Fred nói.
Georgle nói:
"Em cứ tin tưởng bọn anh..."
"Bọn anh sẽ bảo vệ em và Harry an toàn!"-Đồng thanh.
"Không thì thông báo với giáo sư đi?"-Alicia nói-"Hẳn là an toàn hơn đúng không?"
Harry mạnh mẽ cắt lời:
"Không được! Chỉ có Draco căn thiệp cũng đã bị thương thế này, nếu các giáo sư can thiệp, mọi chuyện có khi còn tồi tệ hơn."
Bà Hooch đang đi về phía chúng.

Qua vai bà, Harry có thể nhìn thấy bọn Slytherin đang la ó và chỉ trỏ về phía cậu.


Harry nhìn Tiêu Nhiên hồi lâu, nhận được cái gật đầu từ y, quyết tâm trong lòng cậu càng mạnh hơn.
Trong khi bà Hooch chưa đi tới, Harry kịp nói nhanh:
"Xin nghe em.

Hai anh mà cứ bay xung quanh em hoài như vậy thì chỉ còn cơ hội duy nhất để em có thể bắt được trái Snitch là nó tự bay vô ống tay áo của em thôi.

Hai anh cứ quay về với đội, để mặc em xoay sở với trái Bludger quỉ quái.

Hơn nữa còn có Draco mà, cậu ấy sẽ không để em bị thương đâu."
Wood hết nhìn Harry đến nhìn anh em nhà Weasley rồi đến Tiêu Nhiên.

Cuối cùng, anh gật đầu.
Bà Hooch đã đến bên bọn chúng.

Bà hỏi Wood:
" Sẵn sàng tiếp tục trận đấu chưa?"
Wood gật đầu bay lên.
Mưa vẫn rơi, bây giờ lại còn nặng hạt hơn nữa.

Tiếng còi của bà Hooch vang lên, Harry phóng vọt lên không trung, nghe tiếng hú vun vút của trái Bludger điên đuổi sát phía sau.

Harry bay lên càng lúc càng cao.Cậu lộn mèo, đột ngột sà xuống rồi bất thình lình vọt lên, lượn theo hình xoắn ốc, bay ngoằn ngoèo theo đường zic – zắc, có lúc lại lăn tròn như bánh xe.
Dù bị chóng mặt, cậu vẫn cố mở to mắt.

Nước mưa làm nhòe cả măt kính, chảy cả vô mũi cậu khi cậu ở tư thế đầu chúc xuống đất, chân chổng lên trời, để cố tránh một cú tấn công dữ dội của trái Bludger.
Nhưng Harry tin tưởng, Tiêu Nhiên sẽ sớm chấm dứt chuyện này.
Không phụ sự kì vọng của Harry, Tiêu Nhiên tìm thấy tên pháp sư đang ẩn mình rồi cho hắn 1 trái Bludger vừa bay về phía y.
Cùng lúc đó, Harry bắt được trá iSnitch rồi bị 1 con gia tinh tộng thẳng trái Bludger vào đầu.

Tiêu Nhiên nhún vai nhìn tên pháp sư độn thổ đem theo đám gia tinh chạy mất tỏ vẻ: Lịch sử khó mà xoay chuyển.
Khi Tiêu Nhiên quay đầu lại lần nữa, Lockhart nói to với đám đông chộn rộn chung quanh:
"Trò ấy không biết mình đang nói gì đâu.

Đừng lo, Harry.

Thầy sẽ chữa cánh tay cho con."
"Đừng."-Harry kinh hãi thét lên-"Cám ơn thầy, con muốn để nó như vầy thôi"
Cậu cố gắng ngồi dậy, nhưng cơn đau quả là thấu trời xanh.


Chợt nghe có tiếng tách tách quen thuộc ở đâu đó rất gần, Harry bèn quát to:
"Colin, anh không muốn chụp hình ảnh này đâu."
Lockhart nói hết sức êm ái:
"Nằm xuống đi con.

Phép ếm bùa này đơn giản thôi, thầy đã làm không biết bao nhiêu lần rồi..."
Harry nghiến răng:
"Tại sao không đưa con đi bệnh thất?"
Wood tán thành ngay:
"Thưa giáo sư, đúng là nên đưa Harry đi bệnh thất."
Mình mẩy Wood đang lấm len bùn sình, và mặc dù tầm thủ của đội nhà đang bị thương, Wood cũng không thể đừng nhe răng cười:
"Harry, em bắt banh giỏi lắm.

Một cú bắt banh tuyệt vời, hết sức ngoạn mục, cú hay nhất của em, anh dám nói như vậy..."
Qua đám chân cẳng dày đặc cứng vây quanh, Harry vẫn nhìn thấy được Fred và George đang vật lộn để nhét trái Bludger vô một cái hộp.

Chừng đó thôi cũng đã là một cuộc chiến đấu ác liệt.
Thầy Lockhart xắn tay áo của chiếc áo chùng xanh ngọc bích, dõng dạc bảo đám đông:
"Lùi lại!"
"Ôi, đừng.

Xin thầy đừng"
Harry cố phản đối yếu ớt; nhưng Lockhart đang múa cây đũa phép, và ngay sau đó, lão chĩa thẳng cây đũa vào cánh tay Harry.
Ánh sáng chậm rãi lóe lên, thay vì có bất cứ cảm giác nào, Harry lại nghe thấy tiếng la hét thống khổ của Lockhart:
"Không, không thể nào!"
Cánh tay của Lockhart không còn có vẻ gì là một cánh tay.

Thõng một bên hông rất lạ lùng,thò ra dưới ống tay áo của lão là một cái gì trông giống một cái găng tay cao su dày, màu da người.
Thầy Lockhart hóa ra không hề hàn gắn gì xương xẩu của cậu hết, mà chỉ đơn giản...!rút xương cánh tay cậu đi mà thôi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương