Trợ lý ở một bên cười nhạo một tiếng, lạnh lùng nói: "Làm màu mà thôi, chuyện tương lai ai biết được!"
Lúc trước Cừu Cẩn cũng đã từng dùng chiêu này lấy lui để tiến, lời thề son sắt bảo đảm sẽ không bao giờ quấy rầy bọn họ nữa, kết quả chỉ cũng chỉ nhịn được một lúc, lúc sau lại trở thành kẹo dẻo bám dính vào.

Sau khi tổ tiết mục chụo đủ tư liệu sống rồi thì nhắc nhở bọn họ nên đi vào rồi, Cừu Cẩn nghiêng người để Hạng Hi đi trước, còn cậu đi phía sau.

Các fan thấy thần tượng của mình sắp đi vào, lại lập tức bắt đầu ồn ào, mấy người bảo tiêu hơi kém nên ngăn không được.

Cũng không biết là ai đẩy một cái, bảo tiêu trụ không được, đột nhiên lảo đảo một cái, trực tiếp đụng vào một người đang khiêng một cái máy quay cực lớn.

cái máy quay kia còn sắp rơi xuống đất......!
"Cẩn thận!" Cừu Cẩn lập tức tới đỡ, thậm chí còn đỡ được cameraman sắp té.

Lại không ngờ tới cái động tác này lại đụng phải Hạng Hi đang đi phía trước.

Thấy Cừu Cẩn tới gần, cả người Hạng Hi đều căng chặt lại, hét lớn một tiếng: "Đã nói không được lại gần mà!"
Từ sau khi thiết lập tiểu tiên của cậu ta bị sụp đổ, Hạng Hi dứt khoát cho mình tự do, bố không nhìn được mặt của mấy thằng mặt bu*i này, nhìn không ưa thì chửi! Chửi cho người nọ đến mức hận không thể đi đầu thai!
"A, xin lỗi, vừa rồi không nghĩ tới lại chạm phải vào người cậu." Cừu Cẩn lập tức lui một bước.

Trong tay cậu còn đang ôm cái máy quay to bự, bởi vì dùng sức nên cơ bắp trên cánh tay phồng lên thành một độ cung xinh đẹp, cảm giác cực kì có sức.

Fans ở đằng sau lại không rõ nguyên nhân, lại nghe tiếng thét chói tai của Hạng Hi, lập tức mắng Cừu Cẩn, cái gì mà "Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga", "Cũng không dùng nước tiểu rửa mặt mình coi mình là cái dạng gì"......!Mấy câu từ khó nghe đều đem ra dùng.

Cameraman vừa rồi sắp té ngã cảm thấy xấu hổ không thôi, liên tục khom lưng với Hạng Hi: "Rất xin lỗi, là tôi xém chút nữa bị té, ngài Cừu Cẩn vì đỡ tôi nên lúc nãy mới không cẩn thận đụng phỉa cậu."
Động tác Hạng Hi đột nhiên cứng lại, cậu ta lại ý thức được mình đang chuyện bé xé ra to, cả khuôn mặt đều đỏ lên!
A a a a phiền muốn chết! Người này lúc nào cũng hại cậu ta mất mặt, cậu ta ghét Cừu Cẩn nhất!!
Hạng Hi nổi giận đùng đùng đi vào đường dành cho khách quý, đến cuối cũng không liếc mắt nhìn Cừu Cẩn một cái.


Chủ đề của 《 Ăn Bốn Mùa 》 lần này là "Thức ăn mùa hạ", địa điểm quay chụp là ở một ngôi biệt thự nhỏ ở đảo Lam Hậu.

Sau nửa tiếng thì máy bay cũng đáp đất, mấy chiếc ô tô ngừng bên mấy ngôi biệt thự nhỏ cạnh bờ bờ biển.

Hạng Hi là người xuống xe đầu tiên, cậu ta vẫn mang kính râm như cũ, vừa lạnh lùng vừa tàn khốc đi tới cửa lớn.

Cừu Cẩn là người thứ hai, vừa mới đến liền tháo kính râm ra, có chút khoa trương thở dài: "Oa, nơi này cũng đẹp quá đi!"
Trước kia Cừu Cẩn cũng đã từng quay chương trình, biết chương trình rất thích mấy cái phản hồi ngay thẳng hoặc thậm chí có chút khoa trương như vầy.

Huống chi cái này cậu cũng không có khoa trương, câu vừa rồi là câu cảm thán thật lòng.

Nơi này là một căn nhà lầu gồm hai tầng, phần tường bên ngoài màu vàng nhạt nhưng vì gió biển mà bung tróc ra từng mảng, khiến nó càng hiện ra diện mạo cổ xưa vốn có.

Ở vườn sau có trồng ột vườn rau cạnh vườn trái cây, Đằng trước là một hoa viên.

Đầu tháng sáu, hoa nguyệt quý màu hồng bò che kín cả một mảng tường, trong gió biển còn phảng phất mùi hương của hoa.

Điều này làm cho cậu khá ngạc nhiên, chủ yếu là mấy căn phòng kỳ trước đều rất đơn giản, phong cảnh tuy rất đặc sắc, nhưng cũng chưa từng làm như loại trước mắt này, cái loại bố trí này, cũng đã là trình bày xa hoa nhất của tổ tiết mục 《 Ăn Bốn Mùa 》 từ trước tới nay.

Cừu Cẩn hỏi nhân viên công tác: "Các anh tốn bao nhiêu tiền mới có thể tìm được một căn đẹp như thế này vậy?"
Nhân viên công tác cũng bắt đầu diễn, thần thần bí bí nói: "Đây là bí mật, nhưng tôi có thể nói với cậu, chúng tôi đã chuẩn bị một bất ngờ rất lớn."
Cừu Cẩn đoán được Quý Thâm Tiêu sẽ tới, nhưng vẫn rất phối hợp hỏi: "Bất ngờ gì vậy?"
"Đây là bí mật, không thể tiết lộ được."
Cừu Cẩn: "Có phải Quý Thẩm Tiêu sẽ tới hay không?"
Nhân viên công tác kinh ngạc: "Sao cậu lại biết?"
Lần này là đến phiên Cừu Cẩn đắc ý: "Bí mật."
Khi vừa vào nhà, ngoại trừ Hạng Hi ra, còn có một đôi vợ chồng Beta, bọn họ là khách quý thường xuyên của chương trình 《 Ăn Bốn Mùa 》.


Cừu Cẩn vừa đi vào, người đàn ông mặc quần áo màu cây đay lập tức đứng lên, rất tự nhiên cầm lấy hành lý của cậu, thái độ quen thuộc mà thân thiết: "Cừu Cẩn tới rồi? Cậu cảm thấy ở đây như thế nào?"
Bọn họ là lần đầu gặp mặt, lại có cảm giác như người quen đã lâu.

Người đàn ông tên Đan Văn, là một Beta, năm nay gần 40 tuổi, đạt được danh hiệu ảnh đế từ rất lâu, ba năm trước tham gia chương trình này, cũng tự nhiên show ân ái với vợ mình trong chương trình.

Nhìn qua nho nhã hiền hoà, EQ cũng rất cao.

Cừu Cẩn gật gật đầu: "Rất xinh đẹp."
Vợ của Đan Văn là Đàm Vân Đình ngồi bên cạnh, cũng gật đầu với Cừu Cẩn xem như chào hỏi, chỉ có điều trên gương mặt có chút mệt mỏi, nhìn qua thì sự nhiệt tình cũng không cao lắm.

Cừu Cẩn không để ý, cũng lễ phép thăm hỏi một tiếng.

Quay đầu, liền thấy Đan Văn đưa ly nước chanh tới: "Uống một chút nước trước đi, là chanh trồng trong vườn đó."
Cừu Cẩn uống một hơi cạn sạch, có chút tò mò: "Hiện tại cũng có chanh?"
"Đúng vậy, đảo Lam Hậu vĩ độ thấp nên có hai mùa, lúc này có thể thu một đống hoa quả, vừa lúc vào mùa thu cũng có thể."
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện ngắn ngủi, Đan Văn liền chỉ vị trí phòng cho Cừu Cẩn, nói: "Hạng Hi đã về phòng, cậu cũng lên lầu sắp xếp hành lý trước đi, lần này là hai người ngủ một phòng, phòng của cậu nằm sát bên tay phải của căn phòng kia."
Cừu Cẩn đem theo hành lý đi lên trên, lúc mở cửa ra mới phát hiện, một cái giường khác đã sắp xếp đồ xong hết, chẳng lẽ Quý Thâm Tiêu đã tới rồi?
Nhưng anh ta tới cũng không liên quan gì tới cậu, Cừu Cẩn thu hồi tầm mắt, rất nhanh đã sắp xong đồ của mình.

Vốn dĩ cậu còn định xin lỗi vì việc lúc trước, nhưng là người đàn ông kia lại đá cậu hai cái, lại kêu người vứt cậu trên mặt đất, cũng xem như huề nhau rồi.

Chương trình này thật ra cũng rất biết quan tâm đến người khác, khi cậu lên lầu cũng không có cameraman đi theo sau, nhưng Cừu Cẩn không xác định rằng trong phòng có máy quay hay không, trong lúc nhất thời cũng chưa có thả tự do cho mình.

Ở dưới lầu, Đàm Vân Đình dựa vào vai Đan Văn, có chút oán trách: "Em không thích Cừu Cẩn tới đây."
Chuyện xấu của Cừu Cẩn bay đầy trời, hiện tại đuổi theo hạng Hi bay tới đây, không biết biết lại sắp tạo ra mấy tình huống gì nữa.


"Thả lỏng lòng đi, còn anh mà." Đan Văn sờ sờ đầu vợ mình, "Huống chi, không phải lúc nãy biểu hiện của Cừu Cẩn cũng khá tốt mà?"
Đàm Vân Đình nhíu mày: "Nhưng không phải cậu ta đuổi theo Hạng Hi tới đây sao?"
Đan Văn: "Anh cảm thấy Cừu Cẩn nhìn qua không tồi, muốn đánh cược với anh một chút không?"
Đây là tình thú của hai vợ chồng, Đàm Vân Đình cũng không từ chối, hứng thú hỏi: "Đánh cược cái gì?"
Đan Văn nghĩ một chút, nói: "Nếu sau khi kết thúc chương trình, Cừu Cẩn có cách cư xử tốt đẹp, em liền lên Weibo khen đứa trẻ kia một câu.

Còn nếu cậu ấy thực sự không làm được, anh liền chán ghét cậu ta với em."
Đây là mua bán không lỗ, Đàm Vân Đình sảng khoái đồng ý ngay.

Cừu Cẩn đối với việc này thì không biết gì cả, cậu ngủ trưa một giấc, nửa tiếng sau lại bị cuộc gọi của người đại diện gọi tới đánh thức.

Cậu xoay người rời giường, xoa xoa đôi mắt, thanh âm có chút khàn khàn: "Alo?"
"Tổ tông của anh, sao em lại tham gia 《 Ăn Bốn Mùa 》!"
Cách một cái điện thoại, Cừu Cẩn còn có thể cảm nhận được sự lo lắng của Dương Trì, cậu nhíu mày: "Giờ anh mới biết sao?"
"Thì có người nào nói cho anh biết đâu!"
Dương Trì oan uổng muốn chết,ngoại trừ Cừu Cẩn, anh ta còn mang hai nghệ sĩ nữa, tuy danh tiếng không lớn lắm, nhưng vẫn có không ít việc để làm.

Trong lúc chỉ mới lơ lỏng bên phía Cừu Cẩn một chút, hơn nữa Cừu Cẩn đã hơn nửa năm không làm việc gì, bây giờ anh mới biết người nọ nhận tham gia một cái chương trình! Hơn nữa độ nổi còn cao như vậy, giống như vẫn muốn theo đuổi Hạng Hi vậy! Đến lúc đó, người dân cả nước đều sẽ biết cậu có bao nhiêu lì lợm la liếm!
Vừa nhắc tới lại khiến cho anh ta đau đầu không thôi.

Cậu không xác định được trong phòng có máy quay hay không, Cừu Cẩn xuống giường nhìn ra bên ngoài: "Anh đợi em một chút, để em đổi nơi nói chuyện."
Thẳng đến khi cậu đi ra bên ngoài hoa viên nhỏ, đứng phía dưới bóng râm của cái cây to lớn, lúc này mới ngừng lại: "Nói đi, làm sao vậy?"
Dương Trì nhất thời nghẹn họng: "Anh......!Anh là đang lo lắng cho em......"
"Lo lắng em lại quấn lấy Hạng Hi?" Cừu Cẩn cười nhạo một tiếng, ánh mắt lại rất lạnh nhạt, "Đã nói em không thích cậu ta nữa, em giải thích như vậy không phải rất rõ ràng rồi sao? Nếu đã bị cậu ta từ chối nhiều lần như vậy, tại sao em lại muốn theo đuổi người nọ nữa làm gì?"
Dương Trì lại không vui vẻ như vậy, lắc đầu nói: "Không có khả năng, đây lần thứ 40 em bị từ chối rồi, nếu là bởi vì em thông suốt nên mới không thích người ta nữa, vậy sao 39 lần trước đã không làm như vậy?"
Cừu Cẩn: "......"
Cậu trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, nguyên chủ vậy mà đã tới cái trình độ này.

Đây là cái tình yêu nồng nàn như thế nào, thời điểm tác giả viết văn, cũng không nghĩ tới tính chân thật sao?
Dưới loại tình huống này, cậu cũng không còn dùng cái lý do kia để từ chối nữa, thuận miệng nói: "Em không thích loại hình của cậu ta nữa, thẩm mỹ của em thay đổi rồi, thích loại người cường tráng, cao lớn hơn."

Lại nghĩ tới bài báo thất bại của công ty sản xuất báo nhỏ kia, Dương Trì như bị sét đánh trúng: "Cừu Cẩn, em nói cho anh biết, người em coi trọng là Quý Thâm Tiêu đúng không?"
"Anh lại đang não bổ lung tung cái gì vậy?" Cừu Cẩn nhíu mày, ghét bỏ nói, "Em có bệnh hay sao, thích Quý Thâm Tiêu làm cái gì?"
Dương Trì: "Thích anh ta vì.

Vì chỗ đó lớn hơn em?"
"Quý Thâm Tiêu anh ta.

Anh ta lớn hơn em thì sao chứ? Dù sao em cũng ăn không vô." Cừu Cẩn nói thế liền cắt đứt cuộc gọi định đi vào bên trong, không ngờ vừa quay người lại liền thấy Quý Thâm Tiêu đang đứng trong bụi hoa.

Cừu Cẩn: "......"
Cho dù là đám hoa rực rỡ sắc màu trong trang viên, Quý đại tổng tài nhìn qua vẫn nghiêm túc mà lạnh nhạt y như cũ, áo sơ mi trắng cùng quần tay đen cũng làm lộ ra một khí chất ngay ngắn và nghiêm túc, giống như ngay sau đó sẽ nói lời thoại của một bá đạo tổng tài tiêu tiền như nước "Một trăm triệu, tôi mua" ngày lập tức.

Dưới ánh mặt trời, mi mắt anh tãu xuống tạo thành một cái bóng râm, thoạt nhìn lại tăng thêm phần thâm thúy cho đôi mắt của anh ta.

Mà hiện tại, loại ánh mắt sâu thẩm này đang dừng trên người cậu, nhiệt độ nóng tới mức làm cho người khác muốn bỏng da.

Cừu Cẩn thấy trong người mình có chút nóng lên, không biết là do mặt trời quá nóng, hay là bởi vì cậu bị Quý Thẩm Tiêu nhìn chầm chầm, hoặc cũng là do lời nói vô liêm sĩ của mình lúc nãy.

"Quý Thâm Tiêu anh ta.

Anh ta lớn hơn em thì sao chứ? Dù sao em cũng ăn không vô."
Ăn không vô......!
Sao lại muốn lái xe hả, mày mẹ nó là một Alpha đó, mày ăn cái đó của người khác làm cái gì?
Cừu Cẩn tự sa ngã nhắm mắt lại, hiện tại cậu nhảy xuống biển còn kịp không?
Tác giả có lời muốn nói:
Quý Thâm Tiêu: Em lại chưa từng thử qua, sao lại biết ăn không vô?
Thật lâu về sau
Cừu Cẩn: Ô ô, thực sự ăn không vô......QAQ
- ----
Edit: Lịch đăng sẽ cố định là 2 chương mỗi thứ hai và chủ nhật hàng tuần, mong mọi người ủng hộ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương