Alpha Hắn Không Vui Vẻ
-
Chương 1
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1.
Chương Hạo thích Đào Xuyên.
Hắn không biết mình thích Đào Xuyên cụ thể ở điểm nào, nhưng hắn ngửi thấy mùi chất dẫn dụ của Đào Xuyên, tâm trạng sẽ trở nên rất tốt.
Chất dẫn dụ của Omega đều ngọt ngào, ấm áp, mà Đào Xuyên lại rất ngọt, rất ấm.
2.
Đào Xuyên nuôi một bé mèo gọi là Điềm Tâm, đặc biệt phù hợp với cậu ấy. Đào Xuyên nuôi Điềm Tâm như nuôi con gái rượu, Chương Hạo yêu ai yêu cả đường đi, nên mua cho Điềm Tâm rất nhiều món đồ chơi, nhận Điềm Tâm làm con gái nuôi.
Hắn còn mang Điềm Tâm đến thẩm mỹ viện dành cho thú cưng để làm spa.
Cha nuôi muốn thượng vị kết thân với cha ruột.
3.
Chương Hạo hối hận muốn chết.
Sau vô số ngày đêm, hắn chảy nước mắt hối hận hỏi mình, tại sao lại mang Điềm Tâm đi thẩm mỹ viện?
4.
Đào Xuyên quen biết Đàm Dã ở tiệm thẩm mỹ dành cho thú cưng.
Đàm Dã là tên của Alpha kia.
5.
Chương Hạo như một chú chó to xác bảo vệ khúc xương của mình, bất cẩn một giây, khúc xương bên miệng liền bị con chó khác tha đi.
Chương Hạo cảm giác uy nghiêm tổng tài của mình bị khiêu khích, hắn muốn đi trả thù đôi cẩu nam nam kia.
6.
Quên đi, vẫn là chỉ trả thù Đàm Dã thôi. Hắn muốn cho Đào Xuyên biết ai mới là người xứng đôi với cậu ấy.
7.
Sự tình là như vầy.
Ngày đó Đào Xuyên nói Điềm Tâm gần đây ỉu xìu, đi bác sĩ cũng bảo không tốt, Chương Hạo ngay lập tức đề nghị mang Điềm Tâm đi thẩm mỹ việc làm spa thả lỏng một chút.
Đào Xuyên đương nhiên đồng ý.
Đến nơi, Điềm Tâm được đưa đi làm spa, Chương Hạo cùng Đào Xuyên chờ ở bên ngoài, Điềm Tâm vừa làm xong đi ra, hắn ngửi thấy một cỗ hương vị lạnh lùng của Alpha tiết tố.
Hắn nhíu mày nhìn qua, là một Alpha có tướng mạo thập phần lạnh lùng. Alpha dắt trên tay một chú chó chăn cừu Đức*, giống như chủ nhân của nó, cao lớn, lãnh khốc.
*Chó chăn cừu Đức (牧羊犬/Germany Shepherd Dog)
Bản năng của Chương Hạo không thích Alpha này. Tính xâm lược của anh ta quá cường đại.
Chương Hạo cũng là Alpha, hắn hiển nhiên chỉ thích Omega mềm mại.
Alpha cảm giác được ánh nhìn chăm chú của của hắn, thoáng nhìn qua. Chương Hạo bất động thanh sắc phóng ra tiết tố của mình, tuyên bố Omega bên cạnh này thuộc về hắn.
Con ngươi của Alpha trở nên thâm trầm trong nháy mắt.
Chương Hạo cười lạnh: Sợ sao?
8.
Chương Hạo tự cho là mình nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ tới, vài ngày sau, Đào Xuyên đồng thời xuất hiện cùng Alpha kia.
Chương Hạo không hiểu: “Cậu, cậu căn bản không biết anh ta, cậu mới nhận thức anh ta được có vài ngày?”
Đào Xuyên nhìn lướt qua khuôn mặt không cảm xúc của Alpha, tựa như cười nhưng không cười nói: “Tôi cũng nói như vậy, nhưng có người chính là nhất kiến chung tình, tôi có thể làm sao đây?”
Chương Hạo: “…”
Hắn không hề nghĩ đến Đào Xuyên sẽ tàn nhẫn như thế, đưa người đến trước mặt hắn còn chưa tính, còn muốn tú ân ái cho hắn xem.
Hắn đau lòng muốn nứt, đi bar mua say, nguyền rủa thằng cha Alpha gọi là Đàm Dã kia biến thành một tên trym ngắn, ra sớm bắn nhanh.
9.
Hắn nhìn thấy Đào Xuyên đến tìm hắn, hắn vừa mới nôn, nước mũi nước mắt đầy mặt, nhưng lại không thèm chỉnh lý bản thân, nhào lên ôm đùi đối phương, lặp đi lặp lại khẩn cầu đối phương đừng đi.
Hắn là tổng tài, nhưng ở trong tình yêu, hắn lại nhỏ bé như một hạt bụi.
10.
Không phải Đào Xuyên. Hắn uống say, nhận lầm người, người bị hắn ôm lấy chính là một tiểu Beta, gọi là Đồng Tiểu Đồng.
Chương Hạo vốn chuẩn bị viết chi phiếu cho cậu ta, thế nhưng Đồng Tiểu Đồng dĩ nhiên ghi hình lại dáng vẻ say xỉn của hắn!
Nhìn cái video kia, lần đầu tiên hắn sinh ra tâm tư muốn giết người diệt khẩu.
Đừng quên, hắn là tổng tài.
11.
Quên đi, giết người diệt khẩu cái gì rất là low bức. Hắn coi như không có chuyện gì xảy ra là được rồi.
*low bức: không có phẩm vị, tư chất kém
Sau khi cùng Alpha của tiểu Beta giằng co một phen, hắn nghĩ thầm như vậy.
Nghĩ đến Alpha kia một đấm đấm gãy một thân cây, Chương Hạo sẽ uống miếng nước bình tĩnh lại chút xíu.
Vì vậy hắn thật không thích Alpha.
12.
Không nghĩ tới nhanh như vậy sẽ gặp lại tiểu Beta kia.
Chương Hạo không nhịn được cười nhạo đối phương vài câu, ai ngờ tiểu Beta này đi ra ngoài còn mang theo một con Husky!
Chương Hạo bất ngờ bị bổ nhào.
Husky kia gọi là Elizabeth, giống như một trận gió xông lại đây, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng, nhào lên người hắn.
Hắn ngã dập mông xuống đất, trong nháy mắt xương cụt đau run lên.
Hắn nhìn bóng dáng Đồng Tiểu Đồng dắt Husky rời đi, tay nắm chặt thành nấm đấm.
Ta nhớ kỹ mi, Elizabeth, con chó nhà mi sẽ vì thế mà trả giá đại giới.
13.
Chương Hạo nghĩ, con chó Husky này thật đáng ghét giống con chó chăn cừu Đức của Alpha kia.
Chó chăn cừu Đức kia gọi là Douglas, tên nghe vô tai rất lạnh lùng, rõ ràng là một tấm mặt chó, nhưng Chương Hạo lại có thể cảm giác được đùa cợt từ trên gương mặt của nó.
Bởi vậy Chương Hạo gặp nó một lần là càng thấy đáng ghét thêm một lần.
14.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Chương Hạo cố gắng đứng lên, xương cụt rất đau, thiếu chút nữa đứng không vững, một cái gì đó mềm mềm củng chân hắn một chút, hắn thuận thế đứng thẳng lên.
Suýt chút nữa mất thể diện, Chương Hạo chảy mồ hôi ròng nghĩ, lòng mang cảm kích mà cúi đầu nhìn, cái vật mềm mềm kia, chính là miệng chó.
Douglas thấy hắn đứng vững, cũng không dòm hắn một cái, quay đầu “gâu” một tiếng.
Chương Hạo biết chính mình đường đường là tổng tài lại bị một con chó khinh bỉ.
Hắn nhìn theo hướng của Douglas, Đàm Dã đang lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt có điểm khủng bố.
Chương Hạo cười lạnh một tiếng, cảm kích trong lòng lập tức biến mất.
Đàm Dã khẳng định là đến đây khoe khoang, anh ta là người thắng đặc biệt lại đây xem náo nhiệt của hắn.
Hắn sẽ không để Đàm Dã thực hiện được, hắn có kiêu ngạo của chính mình.
Hắn bình tĩnh quay đầu trở lại văn phòng, xương cụt đau đớn ngày càng rõ ràng, khiến hắn rất muốn lấy tay xoa một chút.
Nhưng hắn sẽ không xoa.
Hắn thế nhưng là tổng tài.
15.
Thời điểm ngủ trưa, Chương Hạo thật đau khổ.
Hắn rốt cuộc không nhịn được, lén lút xoa nhẹ mất lần, nhưng vô dụng, vẫn rất đau.
Hắn chỉ có thể nằm úp sấp ngủ. Tư thế này thật không thoải mái, nhưng hắn rất mệt, vẫn ngủ thiếp đi.
Chương Hạo ngủ không sâu, lúc nửa tỉnh nửa mê, hắn cảm giác có người cởi quần của hắn, bôi thuốc lên xương cụt, dùng lực xoa lên.
Vừa bắt đầu vài cái, Chương Hạo đau cực kỳ, khóe mắt không thể khống chế được chảy ra vài giọt nước mắt.
Người giúp hắn xoa có đôi bàn tay thật ấm áp, người đó lấy tay nhẹ lau đi nước mắt ở khóe mắt của hắn.
Hắn nghĩ chính mình đang nằm mơ, nhưng ở xương cụt truyền đến cảm giác tê tê dại dại đặc biệt thoải mái, làm cho hắn không muốn tỉnh lại.
Hắn ngủ thật lâu.
16.
Giữa trưa, trợ lý đặc biệt của tổng tài nghỉ ngơi xong trở về, phát hiện trước cửa văn phòng tổng giám đốc có chó.
Đây là chó chăn cừu Đức, trợ lý đặc biệt nhìn rất thích, nhưng lại bối rối, công ty làm sao lại có chó?
Trợ lý muốn đi vào văn phòng của tổng giám đốc, yết hầu của chú chó chăn cừu Đức phát ra âm thanh cảnh báo trầm thấp.
Trợ lý đặc biệt hoảng sợ.
Thư ký tiểu thư: “Đó là chó của bạn Chương tổng, để nó đợi đi, không có việc gì.”
Trợ lý: “Sao anh lại cảm giác như nó đang giữ cửa vậy?”
Ánh mắt thư ký rối bời lung lay: “Chương tổng và bạn ngài ấy đang ở bên trong.”
Trợ lý đặc biệt bỗng nhiên tỉnh ngộ, lui lại vài bước, nhỏ giọng than thở: “Nuôi chó thật tốt, Chương tổng thật biết chơi.”
1.
Chương Hạo thích Đào Xuyên.
Hắn không biết mình thích Đào Xuyên cụ thể ở điểm nào, nhưng hắn ngửi thấy mùi chất dẫn dụ của Đào Xuyên, tâm trạng sẽ trở nên rất tốt.
Chất dẫn dụ của Omega đều ngọt ngào, ấm áp, mà Đào Xuyên lại rất ngọt, rất ấm.
2.
Đào Xuyên nuôi một bé mèo gọi là Điềm Tâm, đặc biệt phù hợp với cậu ấy. Đào Xuyên nuôi Điềm Tâm như nuôi con gái rượu, Chương Hạo yêu ai yêu cả đường đi, nên mua cho Điềm Tâm rất nhiều món đồ chơi, nhận Điềm Tâm làm con gái nuôi.
Hắn còn mang Điềm Tâm đến thẩm mỹ viện dành cho thú cưng để làm spa.
Cha nuôi muốn thượng vị kết thân với cha ruột.
3.
Chương Hạo hối hận muốn chết.
Sau vô số ngày đêm, hắn chảy nước mắt hối hận hỏi mình, tại sao lại mang Điềm Tâm đi thẩm mỹ viện?
4.
Đào Xuyên quen biết Đàm Dã ở tiệm thẩm mỹ dành cho thú cưng.
Đàm Dã là tên của Alpha kia.
5.
Chương Hạo như một chú chó to xác bảo vệ khúc xương của mình, bất cẩn một giây, khúc xương bên miệng liền bị con chó khác tha đi.
Chương Hạo cảm giác uy nghiêm tổng tài của mình bị khiêu khích, hắn muốn đi trả thù đôi cẩu nam nam kia.
6.
Quên đi, vẫn là chỉ trả thù Đàm Dã thôi. Hắn muốn cho Đào Xuyên biết ai mới là người xứng đôi với cậu ấy.
7.
Sự tình là như vầy.
Ngày đó Đào Xuyên nói Điềm Tâm gần đây ỉu xìu, đi bác sĩ cũng bảo không tốt, Chương Hạo ngay lập tức đề nghị mang Điềm Tâm đi thẩm mỹ việc làm spa thả lỏng một chút.
Đào Xuyên đương nhiên đồng ý.
Đến nơi, Điềm Tâm được đưa đi làm spa, Chương Hạo cùng Đào Xuyên chờ ở bên ngoài, Điềm Tâm vừa làm xong đi ra, hắn ngửi thấy một cỗ hương vị lạnh lùng của Alpha tiết tố.
Hắn nhíu mày nhìn qua, là một Alpha có tướng mạo thập phần lạnh lùng. Alpha dắt trên tay một chú chó chăn cừu Đức*, giống như chủ nhân của nó, cao lớn, lãnh khốc.
*Chó chăn cừu Đức (牧羊犬/Germany Shepherd Dog)
Bản năng của Chương Hạo không thích Alpha này. Tính xâm lược của anh ta quá cường đại.
Chương Hạo cũng là Alpha, hắn hiển nhiên chỉ thích Omega mềm mại.
Alpha cảm giác được ánh nhìn chăm chú của của hắn, thoáng nhìn qua. Chương Hạo bất động thanh sắc phóng ra tiết tố của mình, tuyên bố Omega bên cạnh này thuộc về hắn.
Con ngươi của Alpha trở nên thâm trầm trong nháy mắt.
Chương Hạo cười lạnh: Sợ sao?
8.
Chương Hạo tự cho là mình nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ tới, vài ngày sau, Đào Xuyên đồng thời xuất hiện cùng Alpha kia.
Chương Hạo không hiểu: “Cậu, cậu căn bản không biết anh ta, cậu mới nhận thức anh ta được có vài ngày?”
Đào Xuyên nhìn lướt qua khuôn mặt không cảm xúc của Alpha, tựa như cười nhưng không cười nói: “Tôi cũng nói như vậy, nhưng có người chính là nhất kiến chung tình, tôi có thể làm sao đây?”
Chương Hạo: “…”
Hắn không hề nghĩ đến Đào Xuyên sẽ tàn nhẫn như thế, đưa người đến trước mặt hắn còn chưa tính, còn muốn tú ân ái cho hắn xem.
Hắn đau lòng muốn nứt, đi bar mua say, nguyền rủa thằng cha Alpha gọi là Đàm Dã kia biến thành một tên trym ngắn, ra sớm bắn nhanh.
9.
Hắn nhìn thấy Đào Xuyên đến tìm hắn, hắn vừa mới nôn, nước mũi nước mắt đầy mặt, nhưng lại không thèm chỉnh lý bản thân, nhào lên ôm đùi đối phương, lặp đi lặp lại khẩn cầu đối phương đừng đi.
Hắn là tổng tài, nhưng ở trong tình yêu, hắn lại nhỏ bé như một hạt bụi.
10.
Không phải Đào Xuyên. Hắn uống say, nhận lầm người, người bị hắn ôm lấy chính là một tiểu Beta, gọi là Đồng Tiểu Đồng.
Chương Hạo vốn chuẩn bị viết chi phiếu cho cậu ta, thế nhưng Đồng Tiểu Đồng dĩ nhiên ghi hình lại dáng vẻ say xỉn của hắn!
Nhìn cái video kia, lần đầu tiên hắn sinh ra tâm tư muốn giết người diệt khẩu.
Đừng quên, hắn là tổng tài.
11.
Quên đi, giết người diệt khẩu cái gì rất là low bức. Hắn coi như không có chuyện gì xảy ra là được rồi.
*low bức: không có phẩm vị, tư chất kém
Sau khi cùng Alpha của tiểu Beta giằng co một phen, hắn nghĩ thầm như vậy.
Nghĩ đến Alpha kia một đấm đấm gãy một thân cây, Chương Hạo sẽ uống miếng nước bình tĩnh lại chút xíu.
Vì vậy hắn thật không thích Alpha.
12.
Không nghĩ tới nhanh như vậy sẽ gặp lại tiểu Beta kia.
Chương Hạo không nhịn được cười nhạo đối phương vài câu, ai ngờ tiểu Beta này đi ra ngoài còn mang theo một con Husky!
Chương Hạo bất ngờ bị bổ nhào.
Husky kia gọi là Elizabeth, giống như một trận gió xông lại đây, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng, nhào lên người hắn.
Hắn ngã dập mông xuống đất, trong nháy mắt xương cụt đau run lên.
Hắn nhìn bóng dáng Đồng Tiểu Đồng dắt Husky rời đi, tay nắm chặt thành nấm đấm.
Ta nhớ kỹ mi, Elizabeth, con chó nhà mi sẽ vì thế mà trả giá đại giới.
13.
Chương Hạo nghĩ, con chó Husky này thật đáng ghét giống con chó chăn cừu Đức của Alpha kia.
Chó chăn cừu Đức kia gọi là Douglas, tên nghe vô tai rất lạnh lùng, rõ ràng là một tấm mặt chó, nhưng Chương Hạo lại có thể cảm giác được đùa cợt từ trên gương mặt của nó.
Bởi vậy Chương Hạo gặp nó một lần là càng thấy đáng ghét thêm một lần.
14.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Chương Hạo cố gắng đứng lên, xương cụt rất đau, thiếu chút nữa đứng không vững, một cái gì đó mềm mềm củng chân hắn một chút, hắn thuận thế đứng thẳng lên.
Suýt chút nữa mất thể diện, Chương Hạo chảy mồ hôi ròng nghĩ, lòng mang cảm kích mà cúi đầu nhìn, cái vật mềm mềm kia, chính là miệng chó.
Douglas thấy hắn đứng vững, cũng không dòm hắn một cái, quay đầu “gâu” một tiếng.
Chương Hạo biết chính mình đường đường là tổng tài lại bị một con chó khinh bỉ.
Hắn nhìn theo hướng của Douglas, Đàm Dã đang lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt có điểm khủng bố.
Chương Hạo cười lạnh một tiếng, cảm kích trong lòng lập tức biến mất.
Đàm Dã khẳng định là đến đây khoe khoang, anh ta là người thắng đặc biệt lại đây xem náo nhiệt của hắn.
Hắn sẽ không để Đàm Dã thực hiện được, hắn có kiêu ngạo của chính mình.
Hắn bình tĩnh quay đầu trở lại văn phòng, xương cụt đau đớn ngày càng rõ ràng, khiến hắn rất muốn lấy tay xoa một chút.
Nhưng hắn sẽ không xoa.
Hắn thế nhưng là tổng tài.
15.
Thời điểm ngủ trưa, Chương Hạo thật đau khổ.
Hắn rốt cuộc không nhịn được, lén lút xoa nhẹ mất lần, nhưng vô dụng, vẫn rất đau.
Hắn chỉ có thể nằm úp sấp ngủ. Tư thế này thật không thoải mái, nhưng hắn rất mệt, vẫn ngủ thiếp đi.
Chương Hạo ngủ không sâu, lúc nửa tỉnh nửa mê, hắn cảm giác có người cởi quần của hắn, bôi thuốc lên xương cụt, dùng lực xoa lên.
Vừa bắt đầu vài cái, Chương Hạo đau cực kỳ, khóe mắt không thể khống chế được chảy ra vài giọt nước mắt.
Người giúp hắn xoa có đôi bàn tay thật ấm áp, người đó lấy tay nhẹ lau đi nước mắt ở khóe mắt của hắn.
Hắn nghĩ chính mình đang nằm mơ, nhưng ở xương cụt truyền đến cảm giác tê tê dại dại đặc biệt thoải mái, làm cho hắn không muốn tỉnh lại.
Hắn ngủ thật lâu.
16.
Giữa trưa, trợ lý đặc biệt của tổng tài nghỉ ngơi xong trở về, phát hiện trước cửa văn phòng tổng giám đốc có chó.
Đây là chó chăn cừu Đức, trợ lý đặc biệt nhìn rất thích, nhưng lại bối rối, công ty làm sao lại có chó?
Trợ lý muốn đi vào văn phòng của tổng giám đốc, yết hầu của chú chó chăn cừu Đức phát ra âm thanh cảnh báo trầm thấp.
Trợ lý đặc biệt hoảng sợ.
Thư ký tiểu thư: “Đó là chó của bạn Chương tổng, để nó đợi đi, không có việc gì.”
Trợ lý: “Sao anh lại cảm giác như nó đang giữ cửa vậy?”
Ánh mắt thư ký rối bời lung lay: “Chương tổng và bạn ngài ấy đang ở bên trong.”
Trợ lý đặc biệt bỗng nhiên tỉnh ngộ, lui lại vài bước, nhỏ giọng than thở: “Nuôi chó thật tốt, Chương tổng thật biết chơi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook