[AllTake] Comeback
Chương 181

Author: ThatNghiep

Rầm!!!

Hakkai ngồi dựa vào tường thở hồng hộc, cả người hắn đã đau đến mức không thể cử động nổi, trên mặt toàn là máu. Mocchi chà mạnh máu bên khoé miệng, dáng vẻ đứng thẳng lưng đầy ngạo nghễ của một kẻ thắng trận:

"Gọi anh trai mày đến bảo vệ thì tốt hơn đấy."

Hakkai nghiến răng nhưng hai bên má lẫn cằm đầu bị đấm đau không thể nói nổi lời nào. Mitsuya vì giây phút thấy Hakkai bị Mocchi đấm văng vào tường liền lo lắng quay đầu, Rindou tức khắc cười gằn:

"Có sơ hở!"

"!!!"

Mitsuya bị kéo ngồi bệt xuống, thằng khốn tóc vàng lai xanh đã nằm xuống đất mà nắm chặt lấy cổ chân của hắn, chân đạp mạnh lên đầu gối vừa dùng hai tay bẻ cổ chân của hắn. Hai mắt Mitsuya mở lớn, trong lòng đã chửi thề một trận.

Rindou dùng lực ở tay vừa híp mắt cười: "Bọn tao thừa biết phải bẻ thế nào để người ta hét lên vì đau đớn."

Rắc!!!!

"A!!!!!!!!!"

Mitsuya bị đau đến tái mặt, vậy mà vừa ngửa đầu lên đã thấy hai bím tóc dài quái dị nửa vàng nửa đen kia xuất hiện trong tầm mắt, thế nhưng tay phải đã bị bẻ gãy không thể giơ lên cản kịp. Ran cầm baton giơ lên cao quật xuống vừa bình thản cất lời:

"Bất cẩn rồi, Takashi."

Bốp!!!!

Bị đánh liên tiếp vào đầu không ngừng, trước mắt Mitsuya dần choáng váng méo mó, tên khốn kia còn cố ý đánh vào vết thương trên đầu do bị gạch đánh vào lúc nãy khiến máu chảy mỗi lúc một nhiều.

Mitsuya thở dốc gục xuống đất, tay phải lẫn chân trái đều bị bẻ khớp lệch đi, đau đớn không thể cử động được, máu đỏ đã chảy ướt nửa bên mặt của hắn, từng giọt rơi xuống mặt đất không ngừng. Mitsuya thở hồng hộc không ra hơi, cơn đau khiến hắn giữ tỉnh táo nhưng cũng khiến hắn muốn ngất đi.

Haitani, Mocchi, Shion, Mutou... không tính cả tên Izana và Kakuchou kia là hai kẻ mạnh nhất, Tenjiku thật sự quá mạnh...

Mocchi đứng bên kia thấy thảm cảnh của thằng đội trưởng đội hai Touman cũng không khỏi hít mạnh một hơi, vậy mà hai anh em Haitani bên kia thậm chí còn không có ý định ngừng lại.

Mocchi chậc lưỡi một tiếng:

"Này, chết người thì phiền đấy. Bọn mày vào trại cải tạo vì đấm lố tay một lần mà chưa chừa à?"

Hai tên kia lại như chẳng để tâm lời cảnh báo, Rindou thì khoá chặt chân của đối thủ, Ran thì cầm baton phang vào trán như muốn đánh vỡ cả sọ kẻ đang nằm trên đất kia, đôi mắt tím của hai tên anh em kia đã hoàn toàn mất đi lý trí mà tràn ngập sát khí khát máu.

Mocchi bực bội xuỳ một tiếng, hắn cầm điện thoại mở ra, vừa thấy tin nhắn hiện lên thì cũng mặc kệ hai tiện dân Haitani kia có giết người hay không, thoải mái ấn ấn bàn phím mà khoé môi vô thức nhếch lên trước mấy icon mà hắn từng gọi là ngu ngốc trẻ con kia.

Một tên đàn em đứng gần đó mơ hồ thấy được màn hình điện thoại, hai mắt cũng trợn trắng lên. Khó mà tưởng tượng dáng vẻ hung thần ác sát của Tứ Thiên Vương Tenjiku ấy lại là cùng một người đang cầm điện thoại nhắn mấy chữ "mochi xoài" cùng mấy icon xoài vàng và hoa anh đào.

Vào khoảnh khắc Mitsuya sắp không chịu nổi, đột nhiên điện thoại của Rindou vang lên tiếng chuông điện thoại quen thuộc, là tiếng chuông hắn đặt riêng cho một người duy nhất. Rindou tức khắc cầm điện thoại mở ra xem thử, sau đó hỏi anh trai hắn:

"Anh muốn uống gì?"

Cây baton trong tay Ran hơi khựng lại, đôi mắt tím đang co nhỏ như mất lý trí chớp một cái rồi dịu hẳn. Hắn nhướn mày đứng thẳng dậy, cầm baton vụt mạnh cho văng sạch máu mới thu gọn lại, thản nhiên đáp:

"Cacao nóng."

Rindou đứng dậy đạp mạnh lên cái chân bị hắn bẻ gãy một cái khiến đối phương gào lên đau đớn mới hài lòng quay đầu rời đi.

Trước con mắt ngỡ ngàng của những người xung quanh, hai anh em Haitani đã thoải mái rời đi cùng Mocchi và đám đàn em theo sau. Ran chống tay bên hông, dường như có thể thấy tâm trạng hắn vô cùng tốt, vừa đi vừa giơ tay với đám đàn em phía sau:

"Hôm nay đủ rồi."

Rindou cầm điện thoại bấm bấm nhắn tin vừa nói: "Giải tán đi."

...

Đám Tenjiku xung quanh cũng đã ngã xuống gần hết, chỉ còn khoảng mười tên nhưng Chifuyu đấm vào mặt một tên Tenjiku xong thì cũng chống hai tay lên gối thở hồng hộc vì kiệt sức. Cả người hắn ướt đẫm mồ hôi giữa trời đông, hai bên tai cũng ong ong chẳng thể nghe rõ.

Rầm!!!

Tiếng "rầm" từ trận chiến của hai người bên kia vẫn lớn đến mức làm những người còn lại giật mình quay sang, Chifuyu nghiến răng nhưng cơ thể đau nhức không cử động nổi.

"Mẹ kiếp..."

Baji ho ra một ngụm nước bọt đầy máu, trong khoang miệng của hắn đều là vị máu tanh nồng, sau lưng đã đau đến tê rần không chịu nổi, chỉ có thể thở dốc nằm trên mặt đất. Mutou đứng đạp lên ngực Baji, trên mặt cũng bị đấm đến chảy máu nhưng dáng vẻ trước sau vẫn thoải mái ung dung, vẫn là cái vẻ cao ngạo từ trên cao nhìn xuống kẻ bại trận:

"Mày đoán xem vì sao tao lại ở đây?"

Baji ngẩn người một chút, con ngươi chợt co nhỏ. Nếu cả đám Tenjiku đã tập kích Touman, vậy hẳn đã tìm được vị trí của mọi người trong Touman...

Bao gồm cả Kazutora.

Nhớ về những năm tháng trước đây, khi thế hệ S62 làm chủ cả giới bất lương, Mutou bình thản nói:

"Tao và Izana từng dâu vào trộm cướp, ma tuý, chuyện xấu nào cũng làm. Rồi hai bọn tao lập ra hai bang khác nhau, tạo nên nỗi khiếp sợ mang tên "thế hệ cực ác"... Thời đại nằm trong tay bọn tao."

"Vào lúc đó... Izana lại rút lui... Izana bỗng trở nên chán chường và tuyệt vọng như tro tàn, mất sạch sức sống rồi biến mất không một dấu tích... Mày có biết vì sao không?"

"Mày từng là người tham gia chuyện đó, Baji Keisuke."

"Chuyện đó"... Baji chỉ vừa nghe hai chữ đó đã biết nó có ý nghĩa gì, trong thoáng chốc trái tim đập thình thịch như điên bỗng hững một nhịp. Đồng tử màu hổ phách của Baji tối dần đi, hắn cụp mắt rồi nghiến răng, ngập ngừng nói từng chữ:

"Kazutora đã đi trại cải tạo hai năm... Cậu ấy đã hối hận vì việc làm của bản thân rồi... Tao cũng vậy. Nếu trận chiến này là vì Shinichiro-..."

Mutou cười nhạt một tiếng, trực tiếp cắt ngang lời của Baji: "Là vì Takemichi."

Baji khựng người, lời nói trước đây của con cún nhỏ chợt vang vọng trong đầu hắn. Mutou chớp mắt, hắn nhìn nắm đấm đầy máu của bản thân, im lặng một lúc mới nói tiếp:

"Kisaki đã tìm gặp Izana trước cả khi tao tìm lại được Izana, là trước cả trận Valhalla với Touman. Izana và Tenjiku là kế hoạch dự phòng của Kisaki nếu trận chiến Valhalla thất bại..."

Baji chớp mắt, hắn cố chịu đựng cơn đau để lắng nghe kĩ hơn. Đây là chuyện con cún nhỏ chưa kể với hắn.

"Kế hoạch tiếp theo là lập thành Tenjiku và tấn công rồi kiểm soát Touman. Tao sẽ làm kẻ phản bội vào phút cuối, trận chiến kết thúc bằng việc Tenjiku nuốt gọn Touman, Izana vì trả thù Mikey mà chấp nhận bị Kisaki lợi dụng, còn Kisaki thì chiếm trọn và biến Touman thành bang bất lương số một Nhật Bản theo ý hắn."

Baji giật mình mở to mắt... Hoá ra việc Kisaki rời Touman là vì lý do này?

Giọng của Mutou đều đều như thể một kẻ vô cảm, hắn nhìn thẳng vào mắt Baji vừa lạnh nhạt nói:

"Nhưng mọi thứ đã thay đổi. Izana vào đầu tháng chín bỗng tự mình kêu gọi S62 rồi thành lập Tenjiku mà không cần Kisaki lợi dụng kích động. Mà tao cũng từ bỏ ý định phản bội Touman mà rời bang trong hoà bình... Tenjiku vốn dĩ cũng đã từ bỏ ý định tấn công Touman..."

Chifuyu đứng ở bên kia nghe câu nói cuối cùng của Mutou cũng ngẩn người. Mutou vừa nhớ cái người thấp bé hay cười kia, cả đôi mắt xanh sáng mà đối phương hay ngẩng lên nhìn hắn, cả người cũng dịu xuống mà cười nhẹ:

"Mọi thay đổi đều là vì Takemichi... Em ấy là người đã cứu rỗi cuộc đời của Izana khi Izana ở đáy tuyệt vọng, cũng là người thay đổi suy nghĩ của tao..."

Baji khựng người, cái chân đang đạp trên ngực hắn bỗng dùng lực cực mạnh khiến hắn đau đớn hít mạnh một hơi. Mutou gác khuỷu tay của hắn lên gối, đôi mắt lam lạnh như băng:

"Izana là vua của tao... Mà người duy nhất có thể cứu được Izana chỉ có Takemichi. Nhưng Touman luôn là cái gai trong lòng của Izana, cũng là gánh nặng duy nhất của Takemichi. Bọn mày nghĩ Takemichi qua Tenjiku là để bảo vệ Touman đúng không?..."

Gân trên trán Baji nổi lên, Mutou đã đạp mạnh lên ngực hắn một cái khiến Baji ho sặc sụa, hắn đay nghiến kẻ bên dưới, trong mắt mang theo tàn nhẫn:

"Izana và cả Tenjiku cũng nghĩ như vậy."

Chifuyu cứng đờ, tim hắn bỗng đập thình thịch như điên. Chưa cần Mutou, chuyện Takemichi luôn thương Touman là việc ai cũng biết. Mutou còn là người chứng kiến mọi chuyện trong Touman, tất cả những gì Takemichi từng làm cho Touman hắn đều biết, vậy hiển nhiên Izana và cả Tenjiku cũng biết rõ tường tận.

Mutou nghiến răng, giọng nói ngày càng lạnh hơn, khí thế kinh người như muốn nghiền nát kẻ dưới chân:

"Takemichi làm tất cả vì Touman... Một ngày Touman còn tồn tại thì cái gai đó không bao giờ mất đi. Vậy thì bây giờ chỉ còn một cách duy nhất, đó là phá huỷ Touman."

"Takemichi bây giờ là người của Tenjiku... Nhưng Mikey lại liên tục muốn liên lạc với Izana nhằm giành về Takemichi. Không chỉ Mikey, đúng hơn là toàn bộ Touman... Mày có hiểu bản chất của vấn đề ở đây không Baji?"

"Shinichirou đã chết, bây giờ chỉ còn Takemichi, mày nghĩ Izana sẽ điên cuồng đến mức độ nào?"

Nghe đến đây cho dù không muốn hiểu cũng phải hiểu, Baji cười gằn:

"Ý mày là muốn Tenjiku ngừng cuộc chiến thì phải nhường Takemichi cho bọn mày?... Bọn mày đi ngủ được hơn đấy! Không bao giờ có chuyện đó đâu!"

Mutou chậc lưỡi một tiếng như thể đang cảm giác vô cùng phiền phức. Nghe tiếng chuông điện thoại, hắn liền mở ra xem, lạnh lẽo trong mắt tức khắc nhu hoà ấm áp hơn hẳn. Đút tay trái vào túi quần, tay phải bấm tin nhắn trả lời, Mutou cũng không thèm đạp chân lên người bên dưới nữa, hắn quay người rời đi, chỉ để lại một câu:

"Cái chết của Shinichirou, vết sẹo trên người Takemichi, Izana sẽ tính đủ lên người bọn mày... Còn đến ngày cuộc chiến diễn ra, bọn mày có đến được hay không đã là chuyện khác."

Câu nói cuối khiến Baji ngẩn người, dự cảm xấu càng lúc càng nhiều khiến đầu hắn ong ong lên từng hồi. Mutou vừa lái xe moto rời đi cùng đám đàn em, Baji lập tức chịu đựng cơn đau trên người, ngồi dậy gọi vào số điện thoại quen thuộc.

Kazutora... Làm ơn bắt máy đi...

Tim Baji đập càng lúc càng nhanh, hai tay hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, cuối cùng chỉ là những tiếng tít dài không người nghe máy. Baji nghiến răng, vội vàng ấn gọi một số điện thoại khác.

Người bên kia nghe máy, Baji nuốt nước bọt, vội hỏi:

"D-Draken, Kazutora đâu rồi?"

Baji chớp mắt, hắn ngẩn người hồi lâu, cứ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào con đường trước mặt, mười đầu ngón tay thoáng cái đã lạnh ngắt. Bên kia vừa cúp máy, Baji đảo mắt nhìn trái phải vài lần rồi cắn môi đến bật máu, dùng toàn bộ sức lực còn lại chạy thật nhanh về bãi đỗ xe khu chung cư của hắn.

Chifuyu thấy Baji cũng thót tim, không cần quá nhiều thời gian đã liên tưởng đến chuyện gì. Hắn vội vã chạy theo sau, cả mặt cũng bắt đầu tái nhợt.

Kazutora...

Tương lai mà Takemichi biết, Kazutora đã bị bắt đi tù.

Nhưng lần này, Kazutora, người trực tiếp sát hại Shinchirou sẽ là mục tiêu đầu tiên của Izana.

...


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương