"Murasakibaracchi cảm thấy Kuroko Tetsuya là người thế nào?"
Gần đây Kise Ryota luôn bị vấn đề này quấy rối.

Tìm kiếm rất lâu vẫn không có kết quả gì, hắn cảm thấy hơi buồn bực.

Vì cái gì hắn tốn nhiều thời gian và công sức đối với cái người xuất hiện trong giấc mơ chứ.

Không biết người kia có tồn tại hay không, khi tìm được rồi thì sẽ làm thế nào tiếp theo? Chẳng qua là quen biết nhiều thêm một người nữa thôi.

Kuroko Tetsuya yếu như vậy, ngoài việc truyền bóng thì còn có thể làm gì cho đội.

Nhưng hắn không thể ngừng bản thân đi tìm kiếm, hắn muốn người kia ở bên cạnh.

Cuối cùng Kise Ryota tự kết luận rằng, có lẽ trên người Kuroko Tetsuya có cái gì đó hấp dẫn.

Một mình hắn nghĩ mãi không ra nên đành tìm người tâm sự.

Vì thế hắn đành tìm người bạn cùng lớp Murasakibara.

Murasakibara cho một miếng snack khoai tây vào miệng.

"Cậu nói...!Kuro...Kurochin??"
"Kurochin?" Kise hoài nghi mình nghe lầm, sao gọi thân mật thế?
"Bởi vì trong mơ tớ gọi cậu ấy như vậy mà." Murasakibara ăn xong rồi, lại liếm liếm đầu ngón tay "Kurochin là người tốt, tớ thích."

"Cậu như thế nào biết cậu ta là người tốt?"
"Bởi vì có đồ ăn vặt đều sẽ cho tớ" Murasakibara bắt đầu mệt rã rời, "Sẽ cho tớ đồ ăn vặt đều là người tốt."
Kise:....!
Murasakibara ngáp lớn, lại bổ sung nói: "Nhưng mà trong việc chơi bóng rổ tớ không thích cậu ấy."
"Murasakibaracchi." Kise đột nhiên hai mắt sáng ngời, lóe lên ý tưởng, "Tan học chúng ta cùng đi tìm cậu ấy đi."
"Không cần."
"Vì sao?"
Murasakibara dứt khoát thực sự làm Kise hoảng sợ.

"Bởi vì ngày hôm qua tớ vì đi tìm cậu ta mới bị lạc đường"
Hoàng hôn buông xuống một màu đỏ rực, đám người nhốn nhào rộn ràng chạy nhảy, đường phố như mọi ngày ồn ào náo động.

"Murasakibaracchi đừng ăn nữa, cậu có thể nhanh lên không?"
Kise đã nhớ không được đây là lần thứ mấy phải thúc giục hắn.

Murasakibara cuối cùng vẫn là bị Kise dùng một hộp kem làm điều kiện dụ dỗ đi cùng, nhưng hắn hiện tại bắt đầu hoài nghi hắn mang tên tham ăn này đi cùng là chính xác ư?
"Kise-chin không cần đi nhanh như vậy."Tên tham ăn chỉ chú ý vào hộp kem "Rốt cuộc muốn đi đâu, Kurochin thật sự sẽ ở nơi đó sao?"
"Sẽ ở sao? Không biết."
Ở thì tốt rồi.

Kise nhìn cách đó không xa cười, "Tới rồi."
Buổi chiều lức luyện tập, đột nhiên nhớ tới, trong mơ hắn giống như nói qua...!"Bóng rổ đường phố rất có ý tứ, tớ thích đi xem." Có đôi khi nói xong câu này, hắn sẽ hỏi: "Kise-kun, có thể đi cùng tớ không?" Ở cảnh trong mơ thường xuyên xuất hiện sân bóng rổ ngoài công viên, như cái cửa hàng tiện lợi kia giống nhau, ở trước mắt.

Kise trong nháy mắt hoảng hốt.

Nằm mơ sẽ có những thứ này tồn tại trong hiện thực sao? Những cái đó, thật sự chỉ là mơ sao......
"Kise-chin cậu làm sao vậy?" Murasakibara vung tay đập lên đầu vàng của Kise
"Ha ha ha ~ không có gì nha~" Kise cười cười.
"Uy uy, tao nói bọn mày chơi đủ rồi, thay đổi người thay đổi người, cút cho tao~"
"Bọn tôi cũng vừa mới đến, thứ tự đến trước và sau, muốn chơi thì theo thứ tự đi!"
"Thứ tự? Bọn tao không thích thứ tự!"
"Các cậu..."
"Sao sao ~ vậy dùng bóng rổ quyết định đi"
Không biết khi nào bắt đầu, sân bóng nội trở nên hỗn loạn, một mảnh ầm ĩ.
"haha.

Còn có thể đánh sao ~ ha ha ~ kia như vậy thế nào?"
"Cậu...!Các cậu......!three on three đi!"
"Bọn tao có nói qua muốn three on three sao? Ha ha ~"
"Đê tiện......!A......"
"Murasakibaracchi......" Kise đột nhiên trở nên thực kích động.

"Làm sao vậy?" Người cao to vẫn lười biếng ăn.


"Cái cảnh tượng này, tớ mơ thấy qua" Kise ánh mắt càng thêm nghiêm túc, "Ở trong mơ, tớ học Kaijo cao trung cùng Kurokocchi học Seirin sau khi tớ thua trận giao hữu, tớ chạy ra tìm cậu ấy, cùng cậu ấy nói chuyện phiếm, sau đó liền xuất hiện tình huống giống như hiện tại"
"Nga ~" bất quá Murasakibara không có hứng thú.

"Murasakibaracchi, chúng ta đi giúp bọn họ đi!"
"Đi thôi" Trả lời là một giọng nói trầm trầm, nhưng cũng không phải Murasakibara, mà là...!
"Aominecchi! Cậu sao lại ở đây?!" Kise sợ tới mức nhảy đến một bên.

"Giống ý định của cậu" Aomine trả lời một câu, liền đi tới giữa sân.

Cùng tớ giống nhau? Chẳng lẽ Aominecchi cũng biết Kurokocchi sẽ đến nơi này? Kurokocchi cũng sẽ kêu Aominecchi đi cùng tới sao?...Không đúng! Hiện tại không phải quan tâm đến thời gian đó, Kise nhìn về phía Murasakibara:
"Murasakibaracchi, chúng ta đi thôi."
"Không cần ~ không có hứng thú ~"
Thấy Murasakibara một chút nhiệt tình cũng không có, Kise cũng không miễn cưỡng hắn.

Dù sao, có hắn cùng Aominecchi là đủ rồi!
"Nha ~ chơi bóng rổ sao ~ tôi cũng gia nhập như thế nào?"
"Không cần phiền toái vậy, năm người cùng lên đi ~"
Tình cảnh này, thật sự cùng trong mơ tương tự.

Chẳng qua, ở trong mơ, có thêm cái người tóc lam, Aomine đổi thành nam sinh tóc đỏ.

"Kise, bóng này của tớ ~" trắng trợn táo bạo mà mà đoạt bóng trước mặt Kise, Aomine soái khí úp rổ.

"A a! Aominecchi thật quá đáng!" Kise bất mãn kêu gào ồn ào.

"Ai bảo cậu ngẩn người."
Kise sửng sốt, được rồi, hắn đích xác đang suy nghĩ nhiều thứ, chính là.

Vì cái gì tưởng tượng đến người tên "Kagami Taiga" đem "Kuroko Tetsuya" cướp đi, liền khó chịu vô cùng? Không được! Kurokocchi chỉ thuộc về Thế Hệ Kì Tích! Di? Mình vì cái gì sẽ có ý nghĩ này? Kise lại lần nữa sửng sốt.


Nháy mắt hạ gục.

"Aominecchi vì sao lại đồng ý đi hỗ trợ?"
Ba người song song ngồi ở bên sân, Kise đối hành vi của Aonime tỏ vẻ rất tò mò!
"Không biết, chỉ là cảm thấy, nếu là Tetsu, cậu ta sẽ làm việc này." Mấy ngày nay, Aomine đã quen cái xưng hô này.

Tetsu? Kise không kinh ngạc, chính hắn không phải cũng bắt đầu kêu "Kurokocchi" sao.

"Phải không.

Tớ cũng là nghĩ như vậy.

Ha ha, Aominecchi chúng ta khó có lúc cùng một suyb nghĩ a" bọn họ đều đã bắt đầu chịu ảnh hưởng từ Kuroko Tetsuya.

"Ai muốn cùng cậu chung suy nghĩ chứ.

Kise ngu ngốc!"
"Cái gì? Da đen! AHO!" "á,lạnh, quá!" "A! Murasakibaracchi cứu mạng!"
"Cho nên nói, Kurochin đáng ghét nhất ~" Murasakibara nói một câu khó hiểu thành công ngăn lại giương cung bạt kiếm giữa hai người, hai người đều tò mò nhìn về phía Murasakibara, vì sao đột nhiên nói như vậy?
"Vì sao muốn nghiêm túc, chơi bóng rổ thật nghiêm túc, nghiêm túc đến làm tớ muốn nghiền bạo"
"Murasakibaracchi không phải nói Kurokocchi là người tốt sao?"
"ừm, có Umaibo cho tớ liền không nghiền bạo cậu ta nữa".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương