Ái Tình, Uấn Nhưỡng Trung
-
Chương 1-2
Hai giờ sau, Tần Đại Đồng cùng Tiểu Dị mới xuống lầu, như cũ, ngọt ngào mật mật tương thân tương ái, Tô Hiểu Dị vừa đi vừa xoa eo, lại oán hận đau lưng.
Tiểu Trình cùng Tần Đại Bằng đã ăn no, ngồi xem TV, thấy người đi xuống, Tần Đại Bằng chọc ngoáy nói: “Đồ ăn lạnh hết rồi, không sao, hai người căn bản đâu cần ăn cơm, phải không? “
“Thối Đại Bằng, tâm nhãn nhỏ hẹp, tôi sẽ cáo trạng Trầm tiểu thư bộ kế toán… nghe nói cô ấy thích người hào phóng nha!” Tô Hiểu Dị le lưỡi, thanh âm sắc bén.
Tần Đại Bằng nhãn tình sáng lên: “Cô ấy thích đàn ông hào phóng? Làm sao cậu biết?”
Tô Hiểu Dị cười thầm, nói: “Tôi gần đây không phải vì đơn đặt hàng của gã người Đức kia, thường xuyên chạy qua phòng kế toán sao? Biết cậu thầm mến Trầm tiểu thư đã lâu, nghĩ muốn hỏi thăm tình hình giúp cậu…”
Vì tình, Tần Đại Bằng chân chó đứng lên: “Tiểu Dị, nhờ tôi giúp cậu có mối nhân duyên tốt, giờ giúp đỡ lại tôi sao? Đúng rồi, Trầm tiểu thư có biết nấu ăn không?”
Tô Hiểu Dị trầm ngâm: “Còn chưa hỏi sâu như vậy a… Để thứ hai tôi tới phòng kế toán sẽ giúp cậu hỏi thăm. ”
Tần Đại Bằng cảm động đến rơi nước mắt: “Uy, bạn tốt, cậu gắng thêm chút nữa, hạnh phúc của tôi nhờ cả vào cậu.”
Ngay lúc vợ chồng ông chủ vào phòng ăn thì Tần Đại Bằng chợt nghĩ tới điều gì, theo vào tìm anh họ thương lượng.
“Đại Đồng ca, sau này anh mỗi đêm để Tiểu Trình về sớm hai tiếng học bài đi, cậu ta muốn cao đẳng, tạo điều kiện cho cậu ta một chút.”
Tần Đại Đồng ngẩng đầu, hỏi: “Cậu ta sao không tự nói với anh?”
“Ngượng ngùng đi? Tiểu Trình kỳ thật không ngu ngốc, cũng chịu khó, hoàn cảnh gia đình đã không tốt, càng nên có bằng cấp, tìm nơi công tác tốt, mới có thể đổi đời!” Tần Đại Bằng nói.
“Học hành là chuyện tốt, bản thân bằng cấp không cao, trước tìm việc cũng thật vất vả, nếu như cậu ta có tâm học hành, anh ủng hộ.” Tần Đại Đồng gật đầu.
Tô Hiểu Dị dùng ánh mắt sùng bái nhìn người bên cạnh, nói: ” Đại Đồng ca thật tốt, vậy, Tiểu Trình về nhà sớm, việc trong cửa hàng em có thể phụ giúp!”
Tần Đại Bằng dụi dụi mắt, đáy lòng thầm mắng, hai người này ở đâu, không khí đều là màu hồng tới đó, tức chết kẻ đang cô đơn.
Được anh họ cho phép, lập tức chạy ra ngoài báo cho Tiểu Trình chuyện này, thuận đường uy hiếp: “Tạo điều kiện cho cậu, nếu không hảo hảo học bài, sang năm thi không đậu, tôi cùng Đại Đồng ca sẽ phanh thây cậu!”
Tiểu Trình vui mừng quá đỗi, chạy vào cảm tạ ông chủ, hơn nữa biết đâm lao phải theo lao, nếu sang năm không đỗ, chắc chắn sẽ bị anh em họ lột da.
Lại nói, hiện tại đại học nhập học dễ dàng, quá mười tám tuổi vẫn có thể thi… Có điều, tính đến học phí, vào trường quốc lập sẽ đảm bảo hơn, có thể xin trợ cấp mà không cần đi vay, miễn cho tốt nghiệp xong liền mắc nợ.
“Hảo, tôi sẽ cố gắng!” Tiểu Trình tràn đầy tin tưởng nói.
Ngày hôm sau, Tần Đại Đồng đóng cửa hàng lái cái xe trở hàng nhỏ, dẫn Tô Hiểu Dị đi uống nước ngọt nhà bà Thiết Đản, trời về chiều mới trở về, Tần Đại Bằng cũng cưỡi ‘ngựa sắt’ của mình, tới chở Tiểu Trình đi trung tâm thương mại độc quyền ở Đài Bắc… Tìm chọn mấy loại đề thi tiêu biểu, hắn cũng mua mấy quyển tạp chí, sau lại cùng nhau dạo qua cửa hàng 3C, tới giữa trưa, hai người tới quán ăn nhanh mua Hamburger.
Ngồi xuống, Tiểu Trình nhìn chiến lợi phẩm trong tay mình, líu lưỡi: “Không nghĩ tới tôi phải đọc nhiều sách như vậy… Đại Bằng ca trước thi đại học cũng thế này sao?”
Đang nhớ lại kinh nghiệm bi thảm dĩ vãng, Tần Đại Bằng vẻ mặt đau khổ nói: “Đương nhiên, kinh nghiệm đáng sợ a, mỗi ngày khêu đèn đánh đêm, ba mẹ mỗi ngày còn nhìn chằm chằm tôi không ngủ, ở trường hết học lại thi thử, đến thời gian ngồi xe bus cũng không thoát, tay cầm quyển nhỏ lưng vác cả bao…”
“Vất vả như vậy a? Thật khủng bố.” Tiểu Trình đồng tình nói.
“Chờ thi đại học xong, ta sẽ chơi bời phè phỡn, đem tất cả thời gian không ăn không chơi trước kia bù về, không có ý định làm thạc sĩ tiến sĩ, học xong liền ra ngoài xin việc, vận khí tốt, sẽ tìm được công ty không tồi…”
“Tôi chỉ là học sinh trung học bình thường, học bài không tốt, đồng học bình thường đều luyện công đánh quái, nếu không thì xem tiểu thuyết truyện tranh…” Tiểu Trình lại nói tiếp đi: “Bây giờ nghĩ lại, có thể đi học thực hạnh phúc.”
Hai người vừa ăn Hamburger vừa trò chuyện, tán gẫu thật vui vẻ, lúc này có người hướng đến, nhìn Tiểu Trình vài lần, mới kêu cậu.
“Trình Mặc Sĩ? Cậu là Trình Mặc Sĩ đúng không?” Thanh niên tuổi xấp xỉ Tiểu Trình lại gần cậu, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp động lòng người, hai người đều tươi cười chân thành.
Tiểu Trình thực kinh ngạc, nhìn kỹ đối phương, cô gái kia cậu không biết, nhưng anh chàng này thì có chút quen mắt, nghĩ nghĩ, kinh ngạc hỏi: “Từ Hoà Cẩn?”
“Ai, Trình Mặc Sĩ, hơn ba năm không gặp rồi nhỉ? Nghe nói cậu tốt nghiệp liền nhập ngũ, họp lớp cũng không tham gia, cũng không biết tình hình gần đây như thế nào, có khỏe không?” hắn hỏi.
Tiểu Trình ngượng ngùng cười cười, nói: “Tôi đang đi làm, còn cậu?”
“Tôi sau khi tốt nghiệp thì vào trường luyện thi một năm, hiện tại đang học đại học năm thứ hai… a, giới thiệu với cậu, đây là em gái tôi, Từ Hoà Thiên, đang học cùng trường với tôi, năm nhất khoa ngoại ngữ, Tiểu Thiên, Trình Mặc Sĩ là bạn thời trung học với anh.”
“Trình đại ca hảo.” Từ Hoà Thiên ôn nhu cười: “… Kỳ thật em trước kia đã từng gặp Trình đại ca, bữa anh ấy đưa bạn học về nhà chơi…”
Tiểu Trình gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút, trong ấn tượng Từ Hoà Cẩn đích xác có một muội muội, có điều khi ấy Tiểu Thiên đang dậy thì, trên mặt mụn mọc dày, không ngờ bây giờ lại xinh đẹp dường này, hai mắt thật to như phóng điện, làm Tiểu Trình tim đạp thùng thùng như đánh trống.
“Cậu đang làm ở đâu? Có rảnh tôi tới tìm cậu tâm sự, bạn học nha, hẳn là thường họp gặp, cậu còn nhớ Dương Tổ Hán cùng Chung Khắc Xương không? Bọn họ cũng học cùng trường với tôi, ngẫu nhiên cũng nhắc tới cậu…”
Tiểu Trình cúi đầu, nói: “Tôi… hiện tại hơi bận, cũng muốn chuẩn bị thi đại học…”
“Như vậy a, cậu chậm hai năm, xét về cấp bậc, phải gọi tôi là học trưởng nha. Cậu nhất định sẽ đỗ thôi, trước kia thành tích của cậu đều cầm cờ đi trước, không học tiếp thì rất đáng tiếc.” Từ Hoà Cẩn nói như vậy, kỳ thật không có ác ý.
“Phải, đúng vậy a…” Tiểu Trình thuận miệng ứng, lại trộm nhìn muội muội bạn học một cái.
Chờ người ban học không hẹn mà gặp đi rồi, Tiểu Trình trầm hẳn xuống, không nói, ngay cả Hamburger cũng không còn tâm tình ăn nốt.
Tần Đại Bằng thu hết vào mắt, lòng hiểu rõ: “Thấy bạn học ngày xưa đã là sinh viên, trong lòng bất thị tư vị?”
Cũng không giấu diếm, Tiểu Trình tinh thần sa sút trả lời: “Đúng vậy, cùng tuổi, cùng lớp, mọi người đều rất thành công, tôi thì cái gì cũng không biết, tương lai có thể làm gì cũng không biết…”
Tần Đại Bằng ha ha cười: “Này đã tính là gì? Tôi ngày xưa bạn học đại học mỗi người công thành danh toại, không xuất ngoại cũng làm tiến sĩ, không thì quản lý công ty xí nghiệp lớn, thành tựu phi phàm, so ra, tôi mới là kẻ tầm thường.”
Nghe hắn nói như vậy, tâm tình Tiểu Trình mới tốt lên, bất quá, rất nhanh không biết cậu lại nghĩ tới thứ gì, mặt đỏ lên, lại nhăn nhó.
“Tôi, tôi cũng muốn thi vào trường Từ Hoà Cẩn… khoa ngoại ngữ… có được không?” Nhỏ giọng hỏi.
“Ngày hôm qua cậu không phải không hứng thú với khoa đó sao? Sao… A, cậu thích cô bé vừa rồi sao, muốn học cùng khoa với ‘nàng’, đúng hay không?” Tần Đại Bằng tỉnh ngộ.
Hốt ha hốt hoảng, Tiểu Trình mặt đỏ tía tai: “Tôi, này, tôi nghĩ… Tôi… không có, chỉ là…”
Tần Đại Bằng cười ha ha, tiểu tử này thật đáng yêu, cái loại đáng yêu hoàn toàn không giống như Tô Hiểu Dị kia.
“Đừng dấu diếm, thích thì nói thích, như vậy mới tốt, thích cô bé liền theo đuổi đi, để bé coi trọng cậu, phải có cùng đẳng cấp với bé, huống hồ, có động cơ, cậu sẽ càng có thêm động lực thúc giục mình, không chừng thi luật cũng dễ dàng!”
Lại bối rối lắc đầu: “Không cần, tôi không hứng làm luật sư, ngoại ngữ là được…”
“Tốt, tôi cũng đã có động lực, từ lâu đã muốn thử làm một giáo viên nhiệt huyết, bồi dưỡng thế hệ trẻ… Đi, lập tức quay về, bắt đầu trận huấn luyện ma quỷ, tôi nhất định phải làm cậu đỗ đại học, sau đó cảm kích tôi cả đời!”
Tiểu Trình chợt có dự cảm bất tường, còn không hiểu là dự cảm quái ác nào, người đã bị Tần Đại Bằng kéo về nhà.
Tiểu Trình cùng Tần Đại Bằng đã ăn no, ngồi xem TV, thấy người đi xuống, Tần Đại Bằng chọc ngoáy nói: “Đồ ăn lạnh hết rồi, không sao, hai người căn bản đâu cần ăn cơm, phải không? “
“Thối Đại Bằng, tâm nhãn nhỏ hẹp, tôi sẽ cáo trạng Trầm tiểu thư bộ kế toán… nghe nói cô ấy thích người hào phóng nha!” Tô Hiểu Dị le lưỡi, thanh âm sắc bén.
Tần Đại Bằng nhãn tình sáng lên: “Cô ấy thích đàn ông hào phóng? Làm sao cậu biết?”
Tô Hiểu Dị cười thầm, nói: “Tôi gần đây không phải vì đơn đặt hàng của gã người Đức kia, thường xuyên chạy qua phòng kế toán sao? Biết cậu thầm mến Trầm tiểu thư đã lâu, nghĩ muốn hỏi thăm tình hình giúp cậu…”
Vì tình, Tần Đại Bằng chân chó đứng lên: “Tiểu Dị, nhờ tôi giúp cậu có mối nhân duyên tốt, giờ giúp đỡ lại tôi sao? Đúng rồi, Trầm tiểu thư có biết nấu ăn không?”
Tô Hiểu Dị trầm ngâm: “Còn chưa hỏi sâu như vậy a… Để thứ hai tôi tới phòng kế toán sẽ giúp cậu hỏi thăm. ”
Tần Đại Bằng cảm động đến rơi nước mắt: “Uy, bạn tốt, cậu gắng thêm chút nữa, hạnh phúc của tôi nhờ cả vào cậu.”
Ngay lúc vợ chồng ông chủ vào phòng ăn thì Tần Đại Bằng chợt nghĩ tới điều gì, theo vào tìm anh họ thương lượng.
“Đại Đồng ca, sau này anh mỗi đêm để Tiểu Trình về sớm hai tiếng học bài đi, cậu ta muốn cao đẳng, tạo điều kiện cho cậu ta một chút.”
Tần Đại Đồng ngẩng đầu, hỏi: “Cậu ta sao không tự nói với anh?”
“Ngượng ngùng đi? Tiểu Trình kỳ thật không ngu ngốc, cũng chịu khó, hoàn cảnh gia đình đã không tốt, càng nên có bằng cấp, tìm nơi công tác tốt, mới có thể đổi đời!” Tần Đại Bằng nói.
“Học hành là chuyện tốt, bản thân bằng cấp không cao, trước tìm việc cũng thật vất vả, nếu như cậu ta có tâm học hành, anh ủng hộ.” Tần Đại Đồng gật đầu.
Tô Hiểu Dị dùng ánh mắt sùng bái nhìn người bên cạnh, nói: ” Đại Đồng ca thật tốt, vậy, Tiểu Trình về nhà sớm, việc trong cửa hàng em có thể phụ giúp!”
Tần Đại Bằng dụi dụi mắt, đáy lòng thầm mắng, hai người này ở đâu, không khí đều là màu hồng tới đó, tức chết kẻ đang cô đơn.
Được anh họ cho phép, lập tức chạy ra ngoài báo cho Tiểu Trình chuyện này, thuận đường uy hiếp: “Tạo điều kiện cho cậu, nếu không hảo hảo học bài, sang năm thi không đậu, tôi cùng Đại Đồng ca sẽ phanh thây cậu!”
Tiểu Trình vui mừng quá đỗi, chạy vào cảm tạ ông chủ, hơn nữa biết đâm lao phải theo lao, nếu sang năm không đỗ, chắc chắn sẽ bị anh em họ lột da.
Lại nói, hiện tại đại học nhập học dễ dàng, quá mười tám tuổi vẫn có thể thi… Có điều, tính đến học phí, vào trường quốc lập sẽ đảm bảo hơn, có thể xin trợ cấp mà không cần đi vay, miễn cho tốt nghiệp xong liền mắc nợ.
“Hảo, tôi sẽ cố gắng!” Tiểu Trình tràn đầy tin tưởng nói.
Ngày hôm sau, Tần Đại Đồng đóng cửa hàng lái cái xe trở hàng nhỏ, dẫn Tô Hiểu Dị đi uống nước ngọt nhà bà Thiết Đản, trời về chiều mới trở về, Tần Đại Bằng cũng cưỡi ‘ngựa sắt’ của mình, tới chở Tiểu Trình đi trung tâm thương mại độc quyền ở Đài Bắc… Tìm chọn mấy loại đề thi tiêu biểu, hắn cũng mua mấy quyển tạp chí, sau lại cùng nhau dạo qua cửa hàng 3C, tới giữa trưa, hai người tới quán ăn nhanh mua Hamburger.
Ngồi xuống, Tiểu Trình nhìn chiến lợi phẩm trong tay mình, líu lưỡi: “Không nghĩ tới tôi phải đọc nhiều sách như vậy… Đại Bằng ca trước thi đại học cũng thế này sao?”
Đang nhớ lại kinh nghiệm bi thảm dĩ vãng, Tần Đại Bằng vẻ mặt đau khổ nói: “Đương nhiên, kinh nghiệm đáng sợ a, mỗi ngày khêu đèn đánh đêm, ba mẹ mỗi ngày còn nhìn chằm chằm tôi không ngủ, ở trường hết học lại thi thử, đến thời gian ngồi xe bus cũng không thoát, tay cầm quyển nhỏ lưng vác cả bao…”
“Vất vả như vậy a? Thật khủng bố.” Tiểu Trình đồng tình nói.
“Chờ thi đại học xong, ta sẽ chơi bời phè phỡn, đem tất cả thời gian không ăn không chơi trước kia bù về, không có ý định làm thạc sĩ tiến sĩ, học xong liền ra ngoài xin việc, vận khí tốt, sẽ tìm được công ty không tồi…”
“Tôi chỉ là học sinh trung học bình thường, học bài không tốt, đồng học bình thường đều luyện công đánh quái, nếu không thì xem tiểu thuyết truyện tranh…” Tiểu Trình lại nói tiếp đi: “Bây giờ nghĩ lại, có thể đi học thực hạnh phúc.”
Hai người vừa ăn Hamburger vừa trò chuyện, tán gẫu thật vui vẻ, lúc này có người hướng đến, nhìn Tiểu Trình vài lần, mới kêu cậu.
“Trình Mặc Sĩ? Cậu là Trình Mặc Sĩ đúng không?” Thanh niên tuổi xấp xỉ Tiểu Trình lại gần cậu, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp động lòng người, hai người đều tươi cười chân thành.
Tiểu Trình thực kinh ngạc, nhìn kỹ đối phương, cô gái kia cậu không biết, nhưng anh chàng này thì có chút quen mắt, nghĩ nghĩ, kinh ngạc hỏi: “Từ Hoà Cẩn?”
“Ai, Trình Mặc Sĩ, hơn ba năm không gặp rồi nhỉ? Nghe nói cậu tốt nghiệp liền nhập ngũ, họp lớp cũng không tham gia, cũng không biết tình hình gần đây như thế nào, có khỏe không?” hắn hỏi.
Tiểu Trình ngượng ngùng cười cười, nói: “Tôi đang đi làm, còn cậu?”
“Tôi sau khi tốt nghiệp thì vào trường luyện thi một năm, hiện tại đang học đại học năm thứ hai… a, giới thiệu với cậu, đây là em gái tôi, Từ Hoà Thiên, đang học cùng trường với tôi, năm nhất khoa ngoại ngữ, Tiểu Thiên, Trình Mặc Sĩ là bạn thời trung học với anh.”
“Trình đại ca hảo.” Từ Hoà Thiên ôn nhu cười: “… Kỳ thật em trước kia đã từng gặp Trình đại ca, bữa anh ấy đưa bạn học về nhà chơi…”
Tiểu Trình gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút, trong ấn tượng Từ Hoà Cẩn đích xác có một muội muội, có điều khi ấy Tiểu Thiên đang dậy thì, trên mặt mụn mọc dày, không ngờ bây giờ lại xinh đẹp dường này, hai mắt thật to như phóng điện, làm Tiểu Trình tim đạp thùng thùng như đánh trống.
“Cậu đang làm ở đâu? Có rảnh tôi tới tìm cậu tâm sự, bạn học nha, hẳn là thường họp gặp, cậu còn nhớ Dương Tổ Hán cùng Chung Khắc Xương không? Bọn họ cũng học cùng trường với tôi, ngẫu nhiên cũng nhắc tới cậu…”
Tiểu Trình cúi đầu, nói: “Tôi… hiện tại hơi bận, cũng muốn chuẩn bị thi đại học…”
“Như vậy a, cậu chậm hai năm, xét về cấp bậc, phải gọi tôi là học trưởng nha. Cậu nhất định sẽ đỗ thôi, trước kia thành tích của cậu đều cầm cờ đi trước, không học tiếp thì rất đáng tiếc.” Từ Hoà Cẩn nói như vậy, kỳ thật không có ác ý.
“Phải, đúng vậy a…” Tiểu Trình thuận miệng ứng, lại trộm nhìn muội muội bạn học một cái.
Chờ người ban học không hẹn mà gặp đi rồi, Tiểu Trình trầm hẳn xuống, không nói, ngay cả Hamburger cũng không còn tâm tình ăn nốt.
Tần Đại Bằng thu hết vào mắt, lòng hiểu rõ: “Thấy bạn học ngày xưa đã là sinh viên, trong lòng bất thị tư vị?”
Cũng không giấu diếm, Tiểu Trình tinh thần sa sút trả lời: “Đúng vậy, cùng tuổi, cùng lớp, mọi người đều rất thành công, tôi thì cái gì cũng không biết, tương lai có thể làm gì cũng không biết…”
Tần Đại Bằng ha ha cười: “Này đã tính là gì? Tôi ngày xưa bạn học đại học mỗi người công thành danh toại, không xuất ngoại cũng làm tiến sĩ, không thì quản lý công ty xí nghiệp lớn, thành tựu phi phàm, so ra, tôi mới là kẻ tầm thường.”
Nghe hắn nói như vậy, tâm tình Tiểu Trình mới tốt lên, bất quá, rất nhanh không biết cậu lại nghĩ tới thứ gì, mặt đỏ lên, lại nhăn nhó.
“Tôi, tôi cũng muốn thi vào trường Từ Hoà Cẩn… khoa ngoại ngữ… có được không?” Nhỏ giọng hỏi.
“Ngày hôm qua cậu không phải không hứng thú với khoa đó sao? Sao… A, cậu thích cô bé vừa rồi sao, muốn học cùng khoa với ‘nàng’, đúng hay không?” Tần Đại Bằng tỉnh ngộ.
Hốt ha hốt hoảng, Tiểu Trình mặt đỏ tía tai: “Tôi, này, tôi nghĩ… Tôi… không có, chỉ là…”
Tần Đại Bằng cười ha ha, tiểu tử này thật đáng yêu, cái loại đáng yêu hoàn toàn không giống như Tô Hiểu Dị kia.
“Đừng dấu diếm, thích thì nói thích, như vậy mới tốt, thích cô bé liền theo đuổi đi, để bé coi trọng cậu, phải có cùng đẳng cấp với bé, huống hồ, có động cơ, cậu sẽ càng có thêm động lực thúc giục mình, không chừng thi luật cũng dễ dàng!”
Lại bối rối lắc đầu: “Không cần, tôi không hứng làm luật sư, ngoại ngữ là được…”
“Tốt, tôi cũng đã có động lực, từ lâu đã muốn thử làm một giáo viên nhiệt huyết, bồi dưỡng thế hệ trẻ… Đi, lập tức quay về, bắt đầu trận huấn luyện ma quỷ, tôi nhất định phải làm cậu đỗ đại học, sau đó cảm kích tôi cả đời!”
Tiểu Trình chợt có dự cảm bất tường, còn không hiểu là dự cảm quái ác nào, người đã bị Tần Đại Bằng kéo về nhà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook