Ái Phi Trẫm Là Đặc Công
-
Chương 142: Một trò chơi
Nhưng mà, cung yến Hoắc Thiên Trạm đặc biệt tổ chức cho thái tử Liêu Hán đã kéo dài liên tục đến canh hai sáng, Vệ Lai cứ như vậy tha thiết mong chờ với ánh trăng, ngẩn người nghe cổ nhạc xa xa thỉnh thoảng truyền đến.
Rốt cuộc khi tiếng nhạc ngừng, nàng lại quyết định bỏ qua hành động đêm nay.
Nữ nhân thị tẩm không có gì hay mà nhìn, đúng không?
Rầu rĩ bò lại lên giường, Vệ Lai cảm thấy sau khi mình đến cổ đại này, đầu óc thường xuyên chập mạch, thậm chí tiềm chất đặc công ngày trước còn chưa phát huy được đến năm phần.
Như chuyện đêm nay, lại nói, nếu quả thật muốn thăm dò thực hư, nàng nên đột nhập vào tẩm cung của thái tử kia khi cung yến vẫn còn đang diễn ra. Dù không thấy được chính chủ, nghe bọn hạ nhân nói chuyện hoặc lục đồ gì đấy của hắn cũng được. Làm sao lại cứ nhất định phải chờ sau khi thái tử trở lại tẩm cung rồi mới hành động mới là tốt nhất chứ? Ngày trước khi họ vẫn còn nhỏ, sếp lớn cục Quốc An đã nói không chỉ một lần, muốn hiểu tình hình địch, không nhất định phải xuống tay từ nhân vật đầu não, có lẽ một tên tùy tùng không bắt mắt nhất bên cạnh mới là mục tiêu tốt nhất.
Đêm nay vốn là một cơ hội tuyệt vời mà nàng lại bỏ lỡ.
Vệ Lai ảo não đối với hành động chậm nửa nhịp trước mắt này của mình, không ngủ được, nàng dứt khoát ngồi lên sạp, phân tích tình huống này theo lý trí.
Nghĩ tới nghĩ lui, đến cuối cùng lại cười.
Cuối cùng suy ra, kiếp trước nàng bị người ta khống chế, từ tư tưởng đến hành động, không thể làm chủ được mình.
Cho nên tinh thần của nàng lúc nào cũng căng thẳng, cho dù là có chút gió thổi cỏ lay cũng phải lập tức phòng bị toàn diện.
Nhưng giờ đã khác, bây giờ là một thế giới khác, so với thế kỷ hai mươi mốt không chỉ khác về địa điểm, mà còn là vượt qua thời gian. Không còn ai khống chế được nàng, thậm chí nàng không còn là Vệ Lai nữa.
Thân thể này của Lam Ánh Nhi mặc dù cũng khiến cho nàng gặp rất nhiều rắc rối, nhưng đối với nàng mà nói, những nhạc đệm này chẳng những không hại gì, mà còn giống như hoạt động giải trí có ích cho thể xác và tinh thần.
Giống như một trò chơi sắm vai nhân vật, hệ thống phân công nàng thành Lam Ánh Nhi, vì vậy có thể sắm vai Lam Ánh Nhi ở thế giới này khi còn sống.
Cho nên, nàng không còn là Vệ Lai nữa.
Cho nên, các tế bào cơ thể tự động trầm tĩnh lại, cùng nàng hưởng thụ may mắn có được kiếp này.
Rốt cuộc khi tiếng nhạc ngừng, nàng lại quyết định bỏ qua hành động đêm nay.
Nữ nhân thị tẩm không có gì hay mà nhìn, đúng không?
Rầu rĩ bò lại lên giường, Vệ Lai cảm thấy sau khi mình đến cổ đại này, đầu óc thường xuyên chập mạch, thậm chí tiềm chất đặc công ngày trước còn chưa phát huy được đến năm phần.
Như chuyện đêm nay, lại nói, nếu quả thật muốn thăm dò thực hư, nàng nên đột nhập vào tẩm cung của thái tử kia khi cung yến vẫn còn đang diễn ra. Dù không thấy được chính chủ, nghe bọn hạ nhân nói chuyện hoặc lục đồ gì đấy của hắn cũng được. Làm sao lại cứ nhất định phải chờ sau khi thái tử trở lại tẩm cung rồi mới hành động mới là tốt nhất chứ? Ngày trước khi họ vẫn còn nhỏ, sếp lớn cục Quốc An đã nói không chỉ một lần, muốn hiểu tình hình địch, không nhất định phải xuống tay từ nhân vật đầu não, có lẽ một tên tùy tùng không bắt mắt nhất bên cạnh mới là mục tiêu tốt nhất.
Đêm nay vốn là một cơ hội tuyệt vời mà nàng lại bỏ lỡ.
Vệ Lai ảo não đối với hành động chậm nửa nhịp trước mắt này của mình, không ngủ được, nàng dứt khoát ngồi lên sạp, phân tích tình huống này theo lý trí.
Nghĩ tới nghĩ lui, đến cuối cùng lại cười.
Cuối cùng suy ra, kiếp trước nàng bị người ta khống chế, từ tư tưởng đến hành động, không thể làm chủ được mình.
Cho nên tinh thần của nàng lúc nào cũng căng thẳng, cho dù là có chút gió thổi cỏ lay cũng phải lập tức phòng bị toàn diện.
Nhưng giờ đã khác, bây giờ là một thế giới khác, so với thế kỷ hai mươi mốt không chỉ khác về địa điểm, mà còn là vượt qua thời gian. Không còn ai khống chế được nàng, thậm chí nàng không còn là Vệ Lai nữa.
Thân thể này của Lam Ánh Nhi mặc dù cũng khiến cho nàng gặp rất nhiều rắc rối, nhưng đối với nàng mà nói, những nhạc đệm này chẳng những không hại gì, mà còn giống như hoạt động giải trí có ích cho thể xác và tinh thần.
Giống như một trò chơi sắm vai nhân vật, hệ thống phân công nàng thành Lam Ánh Nhi, vì vậy có thể sắm vai Lam Ánh Nhi ở thế giới này khi còn sống.
Cho nên, nàng không còn là Vệ Lai nữa.
Cho nên, các tế bào cơ thể tự động trầm tĩnh lại, cùng nàng hưởng thụ may mắn có được kiếp này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook