Ai Nói... Sát Thủ Không Biết Yêu?
-
Chương 3: Nhìn bằng hai con mắt
*1 tháng sau khi Sandy nhập học.Sandy đứng ngoài cầu thang, vẻ mặt lạnh lùng nghe điện thoại. Đầu dây bên kia,1 giọng nói sợ sệt vang lên:
-Chị...chị hai...em...mất dấu cô ta rồi...
-Cái gì? Một lũ ăn hại! Đó là mục tiêu quan trọng lắm đấy!- Giọng nói lộ rõ vẻ tức giận nhưng khuôn mặt đẹp vẫn k chút biểu cảm
-Em xin lỗi chị...em...
-Thôi được rồi!-Sandy dịu xuống- Chị đã gắn 1 con chíp định vị lên người cô ta, bây giờ chị sẽ gửi phần mềm sang, mấy đứa cứ theo đó mà làm, hạn chót là chiều nay , nghe chưa?
-Vâng thưa chị!Lần này, nhất định sẽ k có chuyện như thế xảy ra đâu!- Tên đó vui vẻ hẳn lên, trong bụng thầm bái phục vị đại tỷ cao siêu của mình.
-Uhm, vậy 4 giờ chiều nay tại bar của chị nhé. Nhớ mang nguyên vẹn cô ta về đấy, nghe không?
-Ok tỷ tỷ, đệ đi săn mồi đây!!!
Sandy cụp máy , thở dài mệt mỏi rồi bước và lớp nhưng vừa đến cửa, cô bạn mới tên Hana đã chạy ù tới, mặt mũi hớn ha hớn hở, lộ rõ vẻ sung sướng ôm chầm lấy nó. Sandy cười, quả thực cô bạn này rất đặc biệt và đáng yêu, là 1 trong số ít người làm bạn được với nó.
-Có chuyện gì vậy Hana?
-Hoàng tử!!!!!!-Hana ngước mặt lên, đôi mắt hiện rõ hình trái tim màu hồng- Hoàng tử Sky sẽ chuyển đến lớp mình đấy!!
-S...sky? Là ai vậy?-Hình như nó đã nghe đến cái tên này nhưng k tài nào nhớ lại nổi.
-Sandy ! Cậu k biết sao? Đó là nguời đã chuyển vào học ở trường trước cậu 1 tuần nhưng cậu ta còn nổi hơn cả quả bóng hơi trên biển cơ! Đẹp trai, thông minh, giỏi võ, manly, lại lăng nhăng nữa! ♥♥♥-Hana sung sướng kể về lai lịch của "hoàng tử trong mơ" của nhỏ.
-Hana, trở lại xuống mặt đất đi.-Sandy ngán ngẩm ngồi vào chỗ- Tại sao cậu lại kể cái thói lăng nhăng của hắn như 1 ưu điểm hả?
- Cậu k thấy như vậy rất tuyệt sao?- Nhỏ ngơ ngác hỏi, mặt ngố k đỡ được
- Tuyệt đối k , ngược lại thì có đó!
-Một người như cậu làm sao hiểu được chứ, haizz...- Nhỏ thở dài rồi thắc mắc- Uhm...kể ra thì cũng lạ nhỉ? Sandy, sao cậu vẫn chưa có bạn trai ? Có nhiều người thích cậu lắm mà?
Nó nghe cô bạn hỏi vậy , hơn ngần ngừ 1 lúc, chậm rãi đáp:
-Uhm... Có lẽ là vì... tớ chưa gặp được ai làm cho tớ có thể nhìn bằng 2 con mắt...
-Hả??? ....Hết hiểu nổi cậu luôn đó!- Hana nhíu mày nhìn nó, mặt thộn ra.
Sandy nở 1 nụ cười bí ẩn quyến rũ , khoe sắc đẹp kiêu sa làm tụi con trai hộc máu mũi.
"Thực ra... người tớ đợi vẫn chưa xuất hiện..."
....
Cửa lớp mở "xoạch", thầy giáo già với vẻ mặt lãnh đạm bước vào cùng 1 học sinh, đằng hắng giới thiệu:
-Khụ ...Khụ...Ờ... Đây là Hàn Vũ Phong, học sinh mới chuyển lớp.
Cả lớp 1 năm 3 ồ lên như 1 tháng về trước. Sandy đang theo dõi GPS cũng ngước mắt lên nhìn.
Hai con mắt mở rộng, tròn xoe nhìn người trước mặt...
Nhìn...bằng 2 con mắt....
Hết
-Chị...chị hai...em...mất dấu cô ta rồi...
-Cái gì? Một lũ ăn hại! Đó là mục tiêu quan trọng lắm đấy!- Giọng nói lộ rõ vẻ tức giận nhưng khuôn mặt đẹp vẫn k chút biểu cảm
-Em xin lỗi chị...em...
-Thôi được rồi!-Sandy dịu xuống- Chị đã gắn 1 con chíp định vị lên người cô ta, bây giờ chị sẽ gửi phần mềm sang, mấy đứa cứ theo đó mà làm, hạn chót là chiều nay , nghe chưa?
-Vâng thưa chị!Lần này, nhất định sẽ k có chuyện như thế xảy ra đâu!- Tên đó vui vẻ hẳn lên, trong bụng thầm bái phục vị đại tỷ cao siêu của mình.
-Uhm, vậy 4 giờ chiều nay tại bar của chị nhé. Nhớ mang nguyên vẹn cô ta về đấy, nghe không?
-Ok tỷ tỷ, đệ đi săn mồi đây!!!
Sandy cụp máy , thở dài mệt mỏi rồi bước và lớp nhưng vừa đến cửa, cô bạn mới tên Hana đã chạy ù tới, mặt mũi hớn ha hớn hở, lộ rõ vẻ sung sướng ôm chầm lấy nó. Sandy cười, quả thực cô bạn này rất đặc biệt và đáng yêu, là 1 trong số ít người làm bạn được với nó.
-Có chuyện gì vậy Hana?
-Hoàng tử!!!!!!-Hana ngước mặt lên, đôi mắt hiện rõ hình trái tim màu hồng- Hoàng tử Sky sẽ chuyển đến lớp mình đấy!!
-S...sky? Là ai vậy?-Hình như nó đã nghe đến cái tên này nhưng k tài nào nhớ lại nổi.
-Sandy ! Cậu k biết sao? Đó là nguời đã chuyển vào học ở trường trước cậu 1 tuần nhưng cậu ta còn nổi hơn cả quả bóng hơi trên biển cơ! Đẹp trai, thông minh, giỏi võ, manly, lại lăng nhăng nữa! ♥♥♥-Hana sung sướng kể về lai lịch của "hoàng tử trong mơ" của nhỏ.
-Hana, trở lại xuống mặt đất đi.-Sandy ngán ngẩm ngồi vào chỗ- Tại sao cậu lại kể cái thói lăng nhăng của hắn như 1 ưu điểm hả?
- Cậu k thấy như vậy rất tuyệt sao?- Nhỏ ngơ ngác hỏi, mặt ngố k đỡ được
- Tuyệt đối k , ngược lại thì có đó!
-Một người như cậu làm sao hiểu được chứ, haizz...- Nhỏ thở dài rồi thắc mắc- Uhm...kể ra thì cũng lạ nhỉ? Sandy, sao cậu vẫn chưa có bạn trai ? Có nhiều người thích cậu lắm mà?
Nó nghe cô bạn hỏi vậy , hơn ngần ngừ 1 lúc, chậm rãi đáp:
-Uhm... Có lẽ là vì... tớ chưa gặp được ai làm cho tớ có thể nhìn bằng 2 con mắt...
-Hả??? ....Hết hiểu nổi cậu luôn đó!- Hana nhíu mày nhìn nó, mặt thộn ra.
Sandy nở 1 nụ cười bí ẩn quyến rũ , khoe sắc đẹp kiêu sa làm tụi con trai hộc máu mũi.
"Thực ra... người tớ đợi vẫn chưa xuất hiện..."
....
Cửa lớp mở "xoạch", thầy giáo già với vẻ mặt lãnh đạm bước vào cùng 1 học sinh, đằng hắng giới thiệu:
-Khụ ...Khụ...Ờ... Đây là Hàn Vũ Phong, học sinh mới chuyển lớp.
Cả lớp 1 năm 3 ồ lên như 1 tháng về trước. Sandy đang theo dõi GPS cũng ngước mắt lên nhìn.
Hai con mắt mở rộng, tròn xoe nhìn người trước mặt...
Nhìn...bằng 2 con mắt....
Hết
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook