Ai Bắt Nạt Ai?
-
Chương 52
Vậy là, Giang Tiểu Khuê tôi lại phải ở chung với một thằng nhóc nguy hiểm nhất hành tinh!!!!!
Tôi nấu cơm thì nó nấu đồ ăn, tôi lau bàn thì nó phải lau sàn nhà, những việc như cọ bồn cầu, nhà tắm, bếp đều thuộc phần việc của bé An, đến cả việc đổ rác tôi cũng nhường nhịn nó nên nó phải làm tất
“GIANG TIỂU KHUÊ, CHỊ CÓ PHẢI CON GÁI HAY KHÔNG???/ DA MẶT CHỊ ĐƯỢC LÀM TỪ BÊ TÔNG CỐT THÉP HAY SAO MÀ CHỊ LẠI SAI VẶT MỘT THẰNG NHÓC DỄ THƯƠNG NHƯ EM LÀM VIỆC NHÀ. ĐỒ KHÔNG TIM, KHÔNG PHỔI NHÀ CHỊ!!!!”
Tôi lơ đãng, lấy ngón trỏ ngoáy vào tai
“Hử???? Em nói cái gì??? Tiểu An????”
Nó lại hét lên
“BÀ CHẰN XẤU XÍ!”
Tôi liền tung hô vô cùng vui vẻ
“Oa, sống đến tuổi này chị mới biết bí mật vĩ đại này của nhân loại đấy. Tiểu An à, thay mặt Đảng, thay mặt nhân dân, chị xin nghiêm túc nhận thức bí mật trọng đại em đã tiết lộ. Tổ quốc rất vinh dự khi có một công dân tốt như em..”
“CHị….CHỊ….CHỊ…..!!!!!!” mặt đen hơn cột nhà cháy!
*ngẩng mặt cười gian vô độ* ôi nhóc ạ, làm sao cưng đấu nổi chị!
Kính coong! Kính Coong!
“Tiểu An, ra mở cửa đi!”
Tiểu An bịt tai lại coi như không hề nghe tiếng gì. Tính khí thằng nhóc này quả nhiên cần dạy dỗ đây mà
“Tiểu An, em còn không ra mở cửa chị đuổi em ra khỏi nhà đấy!”
Chưa đến 5s, đôi bàn chân siêu tốc của thằng nhóc đã đáp tới cửa, miệng còn làu bàu ấm ức “Chị ác như phù thủy! Hừ, tại sao số tôi lại có một bà chị hư hỏng tới mức này???? A men!”
Không biết ai ngoài cửa mà nó cứ đứng tíu ta tíu tít ở ngoài đó như thể gặp sao không bằng. tôi tò mò đi ra thì bắt gặp ánh mắt trầm ấm, đôi môi mỏng đang mím lại. Con ngươi đen tuyền một cách quyến rũ,, long lanh đáy mắt phát ra tia sáng hào quang.Tôi vội dụi mắt xem xem mình có bị ảo giác hay không?
Gia Kỳ!
Hất cửa trở lại thì bỗng nhiên cánh tay rắn chắc nào đó đã giữ chặt ở cửa, Tiểu An thấy thái độn của tôi liền nhếch mép cười, lên giọng nói vọng ra chủ yếu để tên boss đáng ghét kia nghe thấy
“Anh Gia Kỳ, chúng ta có thể đàm thoại như hai người đàn ông thực thụ được không??”
Tôi nhíu mày,cau có “Không lẽ từ trước đến giờ em và Gia Kỳ không phải là đàn ông à?”
Nó liếc xéo tôi, khinh bỉ “Dĩ nhiên em là đàn ông thực thụ rồi, chậc…chậc…còn anh Gia Kỳ nhà chị thì em không dám khẳng định đâu!”
Tiếng kẻ nào đó từ ngoài phả vào “Tiểu Khuê, cho cậu 3s mở cửa ra lập tức, bằng không, tôi sẽ cho người phá cửa, đến lúc đó, một cơ hội để cậu chuộc lỗi cũng không có đâu!”
Hừm, Trần Gia Kỳ, cậu nghĩ cậu là ai nào? Cậu chỉ là cái đinh gỉ trong hàng tỉ cái đinh han, cậu nghĩ cậu là sao ai?? No never, tôi không rảnh để tiếp hạng người như cậu
“Không-bao –giờ!”
Rầm!
Mắt tôi tròn xoe như hạt nhãn. Tôi bạt hồn kinh vía nhìn lớp bụi trên cánh cửa gỗ bay vật vờ trong không gian, chiếc cửa giống vô hình chung tự động ôm hôn đất mẹ thân yêu.
Dĩ nhiên, tôi biết tên khốn nào đó đã làm hành vi không đáng mặt làm quân tử nên tôi cũng buộc lòng phải làm tiểu nhân. Lấy chan dẫm lên cửa, tôi nhếch mép châm chọc
“Thật may là Việt Nam chỉ có duy nhất tên phá hoại như cậu, bằng không nát nước, nát nhân loại…”
Kẻ nào đó mặt vốn đã không hề mỏng lại nghe được đôi câu châm chọc của tôi nên sắc mặt không hề tươi chút nào. Hắn nhún một phát qua cánh cửa, sau đó ra lệnh cho Tiểu An dọn dẹp hiện trường gây án
Haizzz.Trời hôm nay quả nhiên không có nắng a
Hít một hơi lấy lại bình tĩnh, tôi hỏi hắn
“Có chuyện gì mà cậu lại đến đây? Chúng ta từng quen nhau sao?”
Mặt hắn được một phen tím tái. Ánh mắt tóe lửa xuyên qua tầng không chĩa thẳng vào tôi như thể cảnh cáo nếu tôi ăn nói không tử tế thì hậu quả vô cùng khó lường
“…”
Coi như cho qua, tôi cũng không hứng thú với tên tư bản này. Hừm, boss cái khỉ gì chứ? Bóc lột sức lao động của con nhà người ta như thế, ai mà chịu được
“Giang Tiểu Khuê! Bây giờ,cậu muốn sao?”
“Hử?” Tôi ngạc nhiên nhìn người nào đó “Ý của cậu là gì, Gia Kỳ ?”
Hắn vắt chéo chân, điệu bộ vô cùng tiêu sái
“Một là cậu trở về nhà, ngoan ngoãn nghe lời tôi ; hai là tôi tuyệt đối không tha cho cậu”
Gia Kỳ, nói cho cái đồ kiêu ngạo nhà cậu biết, Giang Tiểu Khuê này lần này đã quyết tâm ra đi thì đừng mong đến chuyện tôi trở về nhà. Hơn nữa, cậu cũng có người đẹp của cậu, tôi cũng cần phải tìm một nửa hạnh phúc của cuộc đời tôi, tôi không thể vô dụng bám dai dẳng lấy cậu cả đời được
Tôi nghĩ kĩ rồi,làm người thì sống phải có lí tuownhr. Giang Tiểu Khuê này tuy không tài giỏi bằng ai nhưng ít nhất tôi có lí tưởng trong tình yêu, lí tưởng về một người đàn ông có thể che chở cho tôi cả cuộc đời.
Tôi không thể là con nhóc ngày xưa quậy phá làm trò tiêu khiển, lông bông mãi được. Tôi đã lớn, đã trưởng thành, suy nghĩ của tôi cũng cần có sự thay đổi
Haxxx
Nói thì vậy, nhưng yêu đơn phương cậu bao năm rồi, tôi cũng cần buông tay thôi, níu kéo làm gì.
“Gia Kỳ..tôi..tôi..tôi muốn lấy chồng!”
Khụ ! Khụ
Tiểu An đang uống nước bỗng kinh hãi ho sặc sụa, ho tới mức nước mắt trào ra, mặt đỏ gay. Vừa ho nó vừa vỗ ngực
“Chị già, không lẽ chị bị cái gì rơi trúng đầu hay sao?”
Tôi lườm nó
“Im đi, trẻ con thì biết cái gì! Chị bây giờ lớn rồi,chị cần tìm chồng, vậy nên..Gia Kỳ..tôi..tôi không thể suốt ngày bám theo cậu như keo 502 cả đời . Cậu đừng vì mama đại nhân nhà tôi nhờ vả mà cậu bỏ mặc cuộc đời cậu như vậy.Cậu có cuộc sống của cậu, tôi có cuộc sống của tôi. Hai chúng ta vốn là hai đường thẳng song song, đừng vì tôi mà cậu thay đổi cuộc đời mình”
“Tiểu Khuê..cậu..cậu..” Gia Kỳ
Không hiểu sao, trong lúc này, cổ họng tôi nghẹn ắng lại, ngực như bị một khối đá lớn đè lên.Hazz,tôi nên dứt khoát trong lúc này
Cố lên, Giang Tiểu Khuê!!!!
Đời thay đổi khi ta thay đổi
Đúng vậy! Tôi sẽ vẫn là tôi, Gia Kỳ vẫn mãi mãi là Gia Kỳ, tôi không thể để cuộc sống của tôi mãi mãi phụ thuộc vào cậu được
“Gia Kỳ, nghe tôi nói này. Gia Kỳ…bao nhiêu năm qua, cảm ơn cậu đã luôn bên cạnh tôi..phù..đã đến lúc rồi..tôi cần tự do,..tôi cần tìm hạnh phúc của bản thân…xin cậu, xin cậu hãy buông tha cho tôi!”
Choang!
Cả tách cà phê bị ném xuống đất. Gia Kỳ tức giận nhìn tôi rồi bỏ đi
Gia Kỳ, ngàn vạn lần xin lỗi cậu, tôi không thể biến cuộc đời tôi hòa chung với cuộc đời cậu. Thời gian đã trôi qua, kỉ niệm giữa tôi và cậu hi vọng sẽ biến thành hộp kí ức. Cậu hãy vùi nó xuống đáy con tim. Tôi cũng vậy, tôi sẽ không đào nó lên đâu
Vẫn biết rằng yêu đơn phương là khổ, vậy, việc gì tôi phải mua dây buộc minhf, một mình đau khổ như con hâm. Tôi là Giang Tiểu Khuê sắt đá mà, tôi sẽ không để nỗi buồn ám ảnh bản thân
Giang Tiểu Khuê, cố lên!
Chiều muộn. Sau khi tôi lang thang trên phố ngắm cảnh , tôi trở về nhà với hai tay nặng trĩu đồ ăn. Hôm nay, tôi định đãi Tiểu An một bữa thịnh soạn coi như chúc mừng ngày tôi được tự do.
“Tiể An, ra đây nào!”
Ngó trước ngó sau vẫn không có động tĩnh gì, có lẽ thằng bé lại trốn đi chơi với nhỏ Thanh Rồi. Thằng nhóc này, lúc nào cũng chỉ nghĩ vớ vẩn, con nít ranh mà đòi yêu đương,đến sợ
Ngồi chán trò, tôi bật tivi lên xem có gì hay ho không nào
“Sau đây là bản tin của đài CCTV
PV (phóng viên) “ nhóc đẹp trai, lí do gì em tham gia chương trình MỘT NỬA YÊU THƯƠNG ???
Tiểu An “uhm..thực ra em cũng chẳng hứng thú với mấy trò tầm phào vớ vẩn này, chẳng qua em muốn giúp chị họ của em tìm chồng”
PV “ôi, bé cưng đáng yêu ghê cơ! Vậy, em hãy đưa ra thông tin cần thiết đi, chị sẽ giúp em truyền tải tới các vị khán giả ..”
Tiểu An “Chị em tên là Giang Tiểu Khuê.Chị em không gà, không trẻ, không xinh, không gầy, không béo, chân không dài, dáng người không chuẩn, nhân phẩm nói chung là ổn. Tính nết có chút kì quái, đôi khi dễ thương, đôi khi dễ ghét.Nói chung là bao giờ gặp chị em thì sẽ rõ”
PV “Em hãy cho biết, mẫu đàn ông lí tưởng của chị em phải như thế nào?”
Tiểu An “Uhm..việc này khó quá. Chị họ em ngốc lắm, có hỏi chắc cũng chỉ đứng ngơ ngơ như bò đeo nơ thôi. Nhưng theo em, mẫu anh rể lí tưởng của em là..cao trên 1m75, da vàng, mắt đen, sáu múi, cơ bắp rắn chắc..uhm…phong độ,lịch lãm,quyến rũ..đặc biệt là không biến thái như anh Gia Kỳ nhà em, anh ấy biến thái chết đi được..”
Pv ( sốc tới mức mồm há hốc) “….” (em rốt cuộc là tiểu yêu phương nào)”
Tiểu An “Ai có hứng thú với chị em thì liên hệ với em nha, tạm biệt!”
Tôi trợn tròn mắt nhìn ti vi, nhân tiện phi luôn điều khiển tivi vào cửa phòng. Thằng nhóc ngứa đòn này, em dám làm thế với chị ư? Để xem, chị xử em như thế nào!
Lâm Tiểu An
Reng ! Reng!
“Alo!..”
“Tiểu Khuê, tớ đủ chiều cao,đủ phong độ lịch lãm nha. Ban à, phù sa không chảy ruộng ngoài, việc gì cậu phải lặn lội kiếm tìm chồng đâu xa, tớ đủ tiêu chuẩn rồi, không cần phải đi nữa. Tớ xin ứng!”
Ẹc!
Vụ này thảm lắm rồi mà bây giờ còn bị trêu trọc, a a a a a a a a đáng ghét quá đi!
Tôi hét lên trong phẫn nộ “Quang Quý, cậu còn nói thêm một câu nữa, tôi cam đoan cậu được ngắm lan can bệnh viện cả tháng!”
“Haizzz,Tiểu Khuê, ra ngoài nói chuyện chút đi!”
“…”
Thiệt tình!
Tất cả là trò của tên nhóc đáng ghét kia, nếu nó không giở trò thì tôi đâu lâm vào hoàn cảnh bi đát này! Trời ơi là trời!
Chuyện bực mình nhất của tôi hôm nay không phải là bị Tiểu An chơi xỏ trên truyền hình mà là ngay khi vừa ra khỏi trung cư, tên nhóc với nhan sắc hại nước,hại dân – Kiên có đụng chạm ở thang máy. Nó nhìn tôi với vẻ thất kinh rồi bĩu môi khinh bỉ
“Bà chị, không lẽ bà chị thiếu hơi đàn ông, cô đơn tới mức đăng tin tuyển chồng. Lợi hại,quả nhiên lợi hại. Đã vậy lại còn nhờ thằng nhóc kia đi đăng tin hộ. Giang Tiểu Khuê ơi Giang Tiểu Khuê, mặt chị còn dày hơn cả chiều dài của cầu Thị Nại nha!...Chậc..không sao cả, may cho chị là tôi rất có hứng thú với những phụ nữ mặt dày, đặc biệt là mặt dày như chị ”
Tôi “…” Á khẩu không biết nói gì
Im lặng không có nghĩa là không nói
Im lặng không có nghĩa là để yên
Im lặng không có nghĩa là ghét bị làm phiền
Mà im lặng..có nghĩa là một kẻ sẽ được vào bệnh viện
Binh! Rầm! Bốp! Chát!
Phủi tay, tôi chống hông cười tươi
“Ái cha, lâu lắm rồi không vận động xương cốt, xem ra bộ xương của tôi vẫn còn linh hoạt nha! “ Vỗ vỗ vào mặt tên nhóc nào đó đnag ôm mặt mày dãy dụa trên đất “Nhóc ơi, chớ nên dây vào phụ nữ!”
Dĩ nhiên, bệnh án của tên nhóc đó cũng không dài tới mức chục trang giấy nhưng ít nhất chỉ chụp X quang cộng thêm đi cấy vài chiếc răng. Có lẽ do thằng nhóc này lười tập thể thao nên xương cốt không được dẻo dai cho lắm nên tay phải cần được bó bột
Quang Quý kinh hãi nhìn kiệt tác mang tầm quốc gia của tôi, chắp tay khâm phục
“Bạn học Tiểu Khuê à, công phu của cậu quả nhiên vẫn lợi hai như ngày nào.Có lẽ, người trị được cậu ngoài Gia Kỳ ra thì không còn ai khác”
Tôi bĩu môi “Cậu đừng nhắc đến hắn trước mựt tôi. Bằng không, bạn học Quang Quý à, cậu hãy nhìn cậu em đang nằm trên giường bệnh mà tưởng tượng ra tương lai của bản thân đi..”
Kiên đau khổ nhìn Quang Quý
“Anh trai, rốt cuộc Gia Kỳ là thần thánh phương nào mà có thể chỉnh được bà chị điên loạn này???/”
Tôi “…” ngứa đòn a nhóc
Quang Quý mặt xanh hơn nhái “…Mô phật! Thiện tai, thiện tai ..”
Kiên “…”
Tôi nấu cơm thì nó nấu đồ ăn, tôi lau bàn thì nó phải lau sàn nhà, những việc như cọ bồn cầu, nhà tắm, bếp đều thuộc phần việc của bé An, đến cả việc đổ rác tôi cũng nhường nhịn nó nên nó phải làm tất
“GIANG TIỂU KHUÊ, CHỊ CÓ PHẢI CON GÁI HAY KHÔNG???/ DA MẶT CHỊ ĐƯỢC LÀM TỪ BÊ TÔNG CỐT THÉP HAY SAO MÀ CHỊ LẠI SAI VẶT MỘT THẰNG NHÓC DỄ THƯƠNG NHƯ EM LÀM VIỆC NHÀ. ĐỒ KHÔNG TIM, KHÔNG PHỔI NHÀ CHỊ!!!!”
Tôi lơ đãng, lấy ngón trỏ ngoáy vào tai
“Hử???? Em nói cái gì??? Tiểu An????”
Nó lại hét lên
“BÀ CHẰN XẤU XÍ!”
Tôi liền tung hô vô cùng vui vẻ
“Oa, sống đến tuổi này chị mới biết bí mật vĩ đại này của nhân loại đấy. Tiểu An à, thay mặt Đảng, thay mặt nhân dân, chị xin nghiêm túc nhận thức bí mật trọng đại em đã tiết lộ. Tổ quốc rất vinh dự khi có một công dân tốt như em..”
“CHị….CHỊ….CHỊ…..!!!!!!” mặt đen hơn cột nhà cháy!
*ngẩng mặt cười gian vô độ* ôi nhóc ạ, làm sao cưng đấu nổi chị!
Kính coong! Kính Coong!
“Tiểu An, ra mở cửa đi!”
Tiểu An bịt tai lại coi như không hề nghe tiếng gì. Tính khí thằng nhóc này quả nhiên cần dạy dỗ đây mà
“Tiểu An, em còn không ra mở cửa chị đuổi em ra khỏi nhà đấy!”
Chưa đến 5s, đôi bàn chân siêu tốc của thằng nhóc đã đáp tới cửa, miệng còn làu bàu ấm ức “Chị ác như phù thủy! Hừ, tại sao số tôi lại có một bà chị hư hỏng tới mức này???? A men!”
Không biết ai ngoài cửa mà nó cứ đứng tíu ta tíu tít ở ngoài đó như thể gặp sao không bằng. tôi tò mò đi ra thì bắt gặp ánh mắt trầm ấm, đôi môi mỏng đang mím lại. Con ngươi đen tuyền một cách quyến rũ,, long lanh đáy mắt phát ra tia sáng hào quang.Tôi vội dụi mắt xem xem mình có bị ảo giác hay không?
Gia Kỳ!
Hất cửa trở lại thì bỗng nhiên cánh tay rắn chắc nào đó đã giữ chặt ở cửa, Tiểu An thấy thái độn của tôi liền nhếch mép cười, lên giọng nói vọng ra chủ yếu để tên boss đáng ghét kia nghe thấy
“Anh Gia Kỳ, chúng ta có thể đàm thoại như hai người đàn ông thực thụ được không??”
Tôi nhíu mày,cau có “Không lẽ từ trước đến giờ em và Gia Kỳ không phải là đàn ông à?”
Nó liếc xéo tôi, khinh bỉ “Dĩ nhiên em là đàn ông thực thụ rồi, chậc…chậc…còn anh Gia Kỳ nhà chị thì em không dám khẳng định đâu!”
Tiếng kẻ nào đó từ ngoài phả vào “Tiểu Khuê, cho cậu 3s mở cửa ra lập tức, bằng không, tôi sẽ cho người phá cửa, đến lúc đó, một cơ hội để cậu chuộc lỗi cũng không có đâu!”
Hừm, Trần Gia Kỳ, cậu nghĩ cậu là ai nào? Cậu chỉ là cái đinh gỉ trong hàng tỉ cái đinh han, cậu nghĩ cậu là sao ai?? No never, tôi không rảnh để tiếp hạng người như cậu
“Không-bao –giờ!”
Rầm!
Mắt tôi tròn xoe như hạt nhãn. Tôi bạt hồn kinh vía nhìn lớp bụi trên cánh cửa gỗ bay vật vờ trong không gian, chiếc cửa giống vô hình chung tự động ôm hôn đất mẹ thân yêu.
Dĩ nhiên, tôi biết tên khốn nào đó đã làm hành vi không đáng mặt làm quân tử nên tôi cũng buộc lòng phải làm tiểu nhân. Lấy chan dẫm lên cửa, tôi nhếch mép châm chọc
“Thật may là Việt Nam chỉ có duy nhất tên phá hoại như cậu, bằng không nát nước, nát nhân loại…”
Kẻ nào đó mặt vốn đã không hề mỏng lại nghe được đôi câu châm chọc của tôi nên sắc mặt không hề tươi chút nào. Hắn nhún một phát qua cánh cửa, sau đó ra lệnh cho Tiểu An dọn dẹp hiện trường gây án
Haizzz.Trời hôm nay quả nhiên không có nắng a
Hít một hơi lấy lại bình tĩnh, tôi hỏi hắn
“Có chuyện gì mà cậu lại đến đây? Chúng ta từng quen nhau sao?”
Mặt hắn được một phen tím tái. Ánh mắt tóe lửa xuyên qua tầng không chĩa thẳng vào tôi như thể cảnh cáo nếu tôi ăn nói không tử tế thì hậu quả vô cùng khó lường
“…”
Coi như cho qua, tôi cũng không hứng thú với tên tư bản này. Hừm, boss cái khỉ gì chứ? Bóc lột sức lao động của con nhà người ta như thế, ai mà chịu được
“Giang Tiểu Khuê! Bây giờ,cậu muốn sao?”
“Hử?” Tôi ngạc nhiên nhìn người nào đó “Ý của cậu là gì, Gia Kỳ ?”
Hắn vắt chéo chân, điệu bộ vô cùng tiêu sái
“Một là cậu trở về nhà, ngoan ngoãn nghe lời tôi ; hai là tôi tuyệt đối không tha cho cậu”
Gia Kỳ, nói cho cái đồ kiêu ngạo nhà cậu biết, Giang Tiểu Khuê này lần này đã quyết tâm ra đi thì đừng mong đến chuyện tôi trở về nhà. Hơn nữa, cậu cũng có người đẹp của cậu, tôi cũng cần phải tìm một nửa hạnh phúc của cuộc đời tôi, tôi không thể vô dụng bám dai dẳng lấy cậu cả đời được
Tôi nghĩ kĩ rồi,làm người thì sống phải có lí tuownhr. Giang Tiểu Khuê này tuy không tài giỏi bằng ai nhưng ít nhất tôi có lí tưởng trong tình yêu, lí tưởng về một người đàn ông có thể che chở cho tôi cả cuộc đời.
Tôi không thể là con nhóc ngày xưa quậy phá làm trò tiêu khiển, lông bông mãi được. Tôi đã lớn, đã trưởng thành, suy nghĩ của tôi cũng cần có sự thay đổi
Haxxx
Nói thì vậy, nhưng yêu đơn phương cậu bao năm rồi, tôi cũng cần buông tay thôi, níu kéo làm gì.
“Gia Kỳ..tôi..tôi..tôi muốn lấy chồng!”
Khụ ! Khụ
Tiểu An đang uống nước bỗng kinh hãi ho sặc sụa, ho tới mức nước mắt trào ra, mặt đỏ gay. Vừa ho nó vừa vỗ ngực
“Chị già, không lẽ chị bị cái gì rơi trúng đầu hay sao?”
Tôi lườm nó
“Im đi, trẻ con thì biết cái gì! Chị bây giờ lớn rồi,chị cần tìm chồng, vậy nên..Gia Kỳ..tôi..tôi không thể suốt ngày bám theo cậu như keo 502 cả đời . Cậu đừng vì mama đại nhân nhà tôi nhờ vả mà cậu bỏ mặc cuộc đời cậu như vậy.Cậu có cuộc sống của cậu, tôi có cuộc sống của tôi. Hai chúng ta vốn là hai đường thẳng song song, đừng vì tôi mà cậu thay đổi cuộc đời mình”
“Tiểu Khuê..cậu..cậu..” Gia Kỳ
Không hiểu sao, trong lúc này, cổ họng tôi nghẹn ắng lại, ngực như bị một khối đá lớn đè lên.Hazz,tôi nên dứt khoát trong lúc này
Cố lên, Giang Tiểu Khuê!!!!
Đời thay đổi khi ta thay đổi
Đúng vậy! Tôi sẽ vẫn là tôi, Gia Kỳ vẫn mãi mãi là Gia Kỳ, tôi không thể để cuộc sống của tôi mãi mãi phụ thuộc vào cậu được
“Gia Kỳ, nghe tôi nói này. Gia Kỳ…bao nhiêu năm qua, cảm ơn cậu đã luôn bên cạnh tôi..phù..đã đến lúc rồi..tôi cần tự do,..tôi cần tìm hạnh phúc của bản thân…xin cậu, xin cậu hãy buông tha cho tôi!”
Choang!
Cả tách cà phê bị ném xuống đất. Gia Kỳ tức giận nhìn tôi rồi bỏ đi
Gia Kỳ, ngàn vạn lần xin lỗi cậu, tôi không thể biến cuộc đời tôi hòa chung với cuộc đời cậu. Thời gian đã trôi qua, kỉ niệm giữa tôi và cậu hi vọng sẽ biến thành hộp kí ức. Cậu hãy vùi nó xuống đáy con tim. Tôi cũng vậy, tôi sẽ không đào nó lên đâu
Vẫn biết rằng yêu đơn phương là khổ, vậy, việc gì tôi phải mua dây buộc minhf, một mình đau khổ như con hâm. Tôi là Giang Tiểu Khuê sắt đá mà, tôi sẽ không để nỗi buồn ám ảnh bản thân
Giang Tiểu Khuê, cố lên!
Chiều muộn. Sau khi tôi lang thang trên phố ngắm cảnh , tôi trở về nhà với hai tay nặng trĩu đồ ăn. Hôm nay, tôi định đãi Tiểu An một bữa thịnh soạn coi như chúc mừng ngày tôi được tự do.
“Tiể An, ra đây nào!”
Ngó trước ngó sau vẫn không có động tĩnh gì, có lẽ thằng bé lại trốn đi chơi với nhỏ Thanh Rồi. Thằng nhóc này, lúc nào cũng chỉ nghĩ vớ vẩn, con nít ranh mà đòi yêu đương,đến sợ
Ngồi chán trò, tôi bật tivi lên xem có gì hay ho không nào
“Sau đây là bản tin của đài CCTV
PV (phóng viên) “ nhóc đẹp trai, lí do gì em tham gia chương trình MỘT NỬA YÊU THƯƠNG ???
Tiểu An “uhm..thực ra em cũng chẳng hứng thú với mấy trò tầm phào vớ vẩn này, chẳng qua em muốn giúp chị họ của em tìm chồng”
PV “ôi, bé cưng đáng yêu ghê cơ! Vậy, em hãy đưa ra thông tin cần thiết đi, chị sẽ giúp em truyền tải tới các vị khán giả ..”
Tiểu An “Chị em tên là Giang Tiểu Khuê.Chị em không gà, không trẻ, không xinh, không gầy, không béo, chân không dài, dáng người không chuẩn, nhân phẩm nói chung là ổn. Tính nết có chút kì quái, đôi khi dễ thương, đôi khi dễ ghét.Nói chung là bao giờ gặp chị em thì sẽ rõ”
PV “Em hãy cho biết, mẫu đàn ông lí tưởng của chị em phải như thế nào?”
Tiểu An “Uhm..việc này khó quá. Chị họ em ngốc lắm, có hỏi chắc cũng chỉ đứng ngơ ngơ như bò đeo nơ thôi. Nhưng theo em, mẫu anh rể lí tưởng của em là..cao trên 1m75, da vàng, mắt đen, sáu múi, cơ bắp rắn chắc..uhm…phong độ,lịch lãm,quyến rũ..đặc biệt là không biến thái như anh Gia Kỳ nhà em, anh ấy biến thái chết đi được..”
Pv ( sốc tới mức mồm há hốc) “….” (em rốt cuộc là tiểu yêu phương nào)”
Tiểu An “Ai có hứng thú với chị em thì liên hệ với em nha, tạm biệt!”
Tôi trợn tròn mắt nhìn ti vi, nhân tiện phi luôn điều khiển tivi vào cửa phòng. Thằng nhóc ngứa đòn này, em dám làm thế với chị ư? Để xem, chị xử em như thế nào!
Lâm Tiểu An
Reng ! Reng!
“Alo!..”
“Tiểu Khuê, tớ đủ chiều cao,đủ phong độ lịch lãm nha. Ban à, phù sa không chảy ruộng ngoài, việc gì cậu phải lặn lội kiếm tìm chồng đâu xa, tớ đủ tiêu chuẩn rồi, không cần phải đi nữa. Tớ xin ứng!”
Ẹc!
Vụ này thảm lắm rồi mà bây giờ còn bị trêu trọc, a a a a a a a a đáng ghét quá đi!
Tôi hét lên trong phẫn nộ “Quang Quý, cậu còn nói thêm một câu nữa, tôi cam đoan cậu được ngắm lan can bệnh viện cả tháng!”
“Haizzz,Tiểu Khuê, ra ngoài nói chuyện chút đi!”
“…”
Thiệt tình!
Tất cả là trò của tên nhóc đáng ghét kia, nếu nó không giở trò thì tôi đâu lâm vào hoàn cảnh bi đát này! Trời ơi là trời!
Chuyện bực mình nhất của tôi hôm nay không phải là bị Tiểu An chơi xỏ trên truyền hình mà là ngay khi vừa ra khỏi trung cư, tên nhóc với nhan sắc hại nước,hại dân – Kiên có đụng chạm ở thang máy. Nó nhìn tôi với vẻ thất kinh rồi bĩu môi khinh bỉ
“Bà chị, không lẽ bà chị thiếu hơi đàn ông, cô đơn tới mức đăng tin tuyển chồng. Lợi hại,quả nhiên lợi hại. Đã vậy lại còn nhờ thằng nhóc kia đi đăng tin hộ. Giang Tiểu Khuê ơi Giang Tiểu Khuê, mặt chị còn dày hơn cả chiều dài của cầu Thị Nại nha!...Chậc..không sao cả, may cho chị là tôi rất có hứng thú với những phụ nữ mặt dày, đặc biệt là mặt dày như chị ”
Tôi “…” Á khẩu không biết nói gì
Im lặng không có nghĩa là không nói
Im lặng không có nghĩa là để yên
Im lặng không có nghĩa là ghét bị làm phiền
Mà im lặng..có nghĩa là một kẻ sẽ được vào bệnh viện
Binh! Rầm! Bốp! Chát!
Phủi tay, tôi chống hông cười tươi
“Ái cha, lâu lắm rồi không vận động xương cốt, xem ra bộ xương của tôi vẫn còn linh hoạt nha! “ Vỗ vỗ vào mặt tên nhóc nào đó đnag ôm mặt mày dãy dụa trên đất “Nhóc ơi, chớ nên dây vào phụ nữ!”
Dĩ nhiên, bệnh án của tên nhóc đó cũng không dài tới mức chục trang giấy nhưng ít nhất chỉ chụp X quang cộng thêm đi cấy vài chiếc răng. Có lẽ do thằng nhóc này lười tập thể thao nên xương cốt không được dẻo dai cho lắm nên tay phải cần được bó bột
Quang Quý kinh hãi nhìn kiệt tác mang tầm quốc gia của tôi, chắp tay khâm phục
“Bạn học Tiểu Khuê à, công phu của cậu quả nhiên vẫn lợi hai như ngày nào.Có lẽ, người trị được cậu ngoài Gia Kỳ ra thì không còn ai khác”
Tôi bĩu môi “Cậu đừng nhắc đến hắn trước mựt tôi. Bằng không, bạn học Quang Quý à, cậu hãy nhìn cậu em đang nằm trên giường bệnh mà tưởng tượng ra tương lai của bản thân đi..”
Kiên đau khổ nhìn Quang Quý
“Anh trai, rốt cuộc Gia Kỳ là thần thánh phương nào mà có thể chỉnh được bà chị điên loạn này???/”
Tôi “…” ngứa đòn a nhóc
Quang Quý mặt xanh hơn nhái “…Mô phật! Thiện tai, thiện tai ..”
Kiên “…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook