Trình Khanh giả vờ trịnh trọng suy nghĩ một lát, thái độ thực kiên quyết, cự tuyệt ý tốt của tộc trưởng:

“Không, nếu để cho phụ thân hạ táng không minh bạch, Trình Khanh cũng coi như không xứng làm con…… Cháu phải vì phụ thân rửa sạch ô danh, để phụ thân lấy trong sạch táng nhập vào phần mộ tổ tiên!”

Người trẻ tuổi thường không chịu nổi kích thích bằng ngôn ngữ.

Trình Tri Thuật âm thầm cười không ra tiếng.

Cũng đúng, với tính tình kia của đại ca, không thể dạy ra một đứa con trai vững vàng.

Chỉ thông minh vặt, không chịu nổi kích thích!

Trình Tri Thuật hoàn toàn yên tâm.

Trình Ngũ lão gia nói một tiếng “Được”, lại hỏi Trình Khanh:

“Phụ thân cháu có tội hay không phải chờ triều đình định luận, trước đó, quan tài của phụ thân cháu có thể gửi ở trong tộc, cô nhi quả phụ nhà cháu, trong tộc cũng sẽ chiếu cố.”

Nhóm láng giềng đều nói tốt, Trình Ngũ lão gia xử sự công chính, khó trách gia tộc Trình thị có thể phát triển lớn như vậy.

Trình Tri Thuật thấy tộc trưởng đã tỏ thái độ, hắn cũng không thể lại tiếp tục giả ngu:

“Quan tài của đại ca không vào nhị phòng, nhưng người nhà của đại ca cháu vẫn nguyện ý chiếu cố, mời đại tẩu, cháu trai, các chất nữ vào trong phủ ở.”


Thế này còn giống tiếng người, đáng tiếc nói hơi muộn một chút.

Trình Khanh có đáp ứng không?

Lúc này, Liễu thị lại sợ Trình Khanh đáp ứng quá nhanh.

Liễu thị không sợ gì khác, chỉ sợ chính mình mang các con trở lại nhà cũ sẽ phí hoài thời gian, một chữ “hiếu” áp xuống, mấy mẫu tử các nàng chỉ có thể mặc người xâu xé ——

Nhóm láng giềng cũng nhìn Trình Khanh.

Đối mặt với ý tốt của tộc trưởng, trên khuôn mặt vàng như nến của Trình Khanh có chút ửng hồng do cảm xúc kích động vẫn chưa bình ổn:

“Ngũ thúc gia, quan tài của phụ thân gởi lại trong tộc, chỉ sợ sẽ mang đến phê bình cho Trình thị Nam Nghi, theo cháu không bằng gửi tạm quan tài của phụ thân ở nghĩa trang, đợi ô danh ‘sợ tội tự sát’ của phụ thân được rửa sạch, lại để phụ thân được phát tang từ nhị phòng, để phụ thân được an táng một cách phong cảnh!”

Trình tiểu lang có chí khí, còn có cốt khí, vì thanh danh của vong phụ mà chọn một con đường càng gian nan hơn.

Nhóm láng giềng liền ít nghi ngờ hơn, ánh mắt nhìn nàng cũng đựng thêm tán thưởng và đồng tình.

Rõ ràng có cơ hội an táng cho phụ thân, nhưng Trình Khanh lại cự tuyệt, chỉ vì không nghĩ để cho người phụ thân đã c.h.ế.t phải gánh tội danh không minh không bạch, đây mới là hiếu đạo chân chính!

Hà lão viên ngoại nhiệt tâm liền nói mấy lần câu “Hài tử ngoan”.

Mặc kệ Trình Tri Viễn có tội hay không, cách làm của Trình Khanh sẽ không bị chỉ trích.

Trình Ngũ lão gia cũng gật đầu, “Ta thích hậu sinh có chí khí, cháu không tồi. Tam thúc của cháu mời nhà cháu vào nhị phòng ở, cháu có đồng ý không?”

Trình Tri Thuật trộm trừng mắt.

Đã sớm phân gia, hắn còn mời mấy người Trình Khanh và Liễu thị trở về nhị phòng ở, đã rất là rộng lượng, có được không hả? Tiểu tử này còn dám cự tuyệt sao!

Tiểu tử Trình Khanh này lại cự tuyệt thật. Nàng vẻ mặt khó xử, “Dù sao cũng đã phân gia, tiểu chất sẽ tìm một căn nhà khác an trí mẫu thân và các tỷ tỷ, tiểu chất cảm tạ ý tốt của tam thúc.”

“Ngươi ——”

Ánh mắt Trình Ngũ lão gia đảo qua, Trình Tri Thuật tuy ngậm miệng, nhưng trong lòng thập phần nghẹn khuất.

Trình Ngũ lão gia nghiêm mặt nói: “Cháu đã có chí khí, liền phải gánh vác lựa chọn của chính mình, cần có chuẩn bị cho trường hợp phụ thân cháu không thể rửa sạch ô danh, nếu tội danh bị xác định, Trình thị Nam Nghi chúng ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận con cháu như vậy.”


Lời này của Trình Ngũ lão gia nói rất rõ ràng.

Một khi tội danh của Trình Tri Viễn bị xác định, hứa hẹn cho phép Trình Tri Viễn táng nhập vào phần mộ tổ tiên của Trình Ngũ lão gia sẽ không được tính nữa.

Hiện tại tộc trưởng thái độ công chính, đến lúc đó sẽ có lập trường giống Trình Tri Thuật!

“Thúc gia, cháu kính yêu tiên phụ, đối với phẩm hạnh của tiên phụ tin tưởng không nghi ngờ, cũng sẽ không hoài nghi dạy dỗ của Trình thị Nam Nghi đối với tiên phụ. Hiện tại không biết khâm sai đại thần sẽ đưa ra kết luận gì, nếu kết luận không tốt, cháu cũng sẽ không tán thành, sẽ kiện lên tới Hình Bộ, đến Đại Lý Tự, dù có đến cả Kim Loan Điện……cháu cũng sẽ vì tiên phụ lật lại bản án!”

Vẻ mặt Trình Khanh quật cường.

Nước mắt Liễu thị rơi như mưa.

Hà lão viên ngoại đi đầu vỗ tay, nhóm láng giềng vây xem cũng sôi nổi vỗ tay.

Trình tiểu lang có một trái tim nhiệt huyết nha!

Ánh mắt Trình Ngũ lão gia nhìn Trình Khanh phá lệ nghiêm túc, đứa trẻ mới mười ba tuổi nhưng đích xác lại có vài phần thông thấu.

—— đây là lời hay lời xấu đều được một mình Trình Khanh nói hết, lưu đủ đường lui.

Trình Ngũ lão gia trầm ngâm một lát, “Được, nếu cháu đã có ý tưởng này, trong tộc tự nhiên sẽ có tỏ vẻ, không muốn trở về nhị phòng ở liền không cần quay về. Bảo kiếm được mài giũa từ trong gian khổ, người trẻ tuổi không chịu chút cực khổ sẽ không có tiền đồ lớn, đợi cháu dàn xếp xong quan tài phụ nhân, mẫu thân và các tỷ tỷ, lại đến ngũ phòng gặp ta đi.”

Trong đáy mắt Trình Khanh có vui sướng.

Đây là kết quả mà nàng muốn.

“Trình Khanh nghe thúc gia!”


Trình Ngũ lão gia là tộc trưởng, bối phận lại cao hơn Trình Tri Thuật, có lão nhân gia lên tiếng, Trình Khanh sẽ không sợ nhà cũ nhị phòng giở trò.

Đừng nói tam thúc Trình Tri Thuật, ngay cả vị kế tổ mẫu Chu lão phu nhân kia, cũng cần phải nghe lời Trình Ngũ lão gia.

Hoàn cảnh xấu được xoay chuyển, Trình Khanh nói muốn thay Trình Tri Viễn rửa sạch ô danh đều không phải là nói giỡn, hôm nay đã đạt thành bước đầu tiên.

Chuyện phát sinh ở cửa nhị phòng hôm nay sẽ truyền khắp huyện Nam Nghi, thanh danh hiếu thuận có chí khí của nàng tạm thời sẽ che khuất ô danh “sợ tội tự sát” của Trình Tri Viễn —— ít nhất nàng và đám người Liễu thị ở Nam Nghi, sẽ không bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, cũng tránh bị nhị phòng khó xử.

Trình Khanh thực vừa lòng.

Đại khái tộc trưởng Trình Ngũ lão gia cũng rất vừa lòng, thế nhưng đương trường sai người lấy hai trăm lượng bạc cho nàng, còn không đồng ý cho Trình Khanh cự tuyệt.

Trình Ngũ lão gia thương tiếc vãn bối, đổi lấy từng trận khen ngợi, Trình Tri Thuật cũng đành phải bóp mũi tặng cho Trình Khanh hai trăm lượng bạc, còn tưởng rằng Trình Khanh sẽ thanh cao cự tuyệt, nào biết Trình Khanh lại đỏ mắt nhận lấy:

“Cảm ơn tam thúc, tiểu chất lúc trước còn có nhiều hiểu lầm với tam thúc, nói tam thúc không hề có tình nghĩa huynh đệ, là tiểu chất lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.”

Trình Tri Thuật không thể nói chỗ nào không đúng, nhưng nghe lời này lại cảm thấy thực không thoải mái.

Trình Khanh mới mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, cầm 400 lượng bạc, mang theo Liễu thị và ba tỷ tỷ vào ở trong hẻm Dương Liễu.

Nhà là Trình Ngũ lão gia cho người tìm, tuy không phải nhà ở trong tộc, nhưng cách nơi ở của tộc nhân Trình thị cũng vô cùng gần, chính là một biệt viện của thương nhân bán vải họ Uông, do việc làm ăn trong nhà xảy ra vấn đề, biệt viện được xây tường phân cách lên để cho thuê.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương