Ác Nữ Tôi Yêu Em
-
Chương 15: Bữa Ăn Tối Của Sói
Điện thoại chợt đổ chuông...
Tịnh kỳ hít một hơi thật sâu, lấy lại tâm trạng nhấn nút trả lời.
- Chị đây!
- Chị bảo anh hai tối về cùng ăn cơm, mà sao cả hai đều lặn mất tăm vậy? Không phải tiện đường ghé nơi nào đó cho anh em ăn no rồi đấy chứ?
Giọng Tư Nguyệt lảnh lót vang lên đầy hứng thú trêu ghẹo.
Tịnh Kỳ thầm than trách trong lòng. "Tư Hàn xin lỗi, em gái anh bị dạy hư thật rồi"
- Tư Nguyệt.
- Dạ.
- Chị về muộn vì vừa đi tới bệnh viện xác nhận một chuyện.
Tịnh Kỳ nghiêm túc nói.
- Ngày bé anh hai em có mắc bệnh lạ, hay có chổ nào đó gặp trục trặc không?
- Không. Em thấy mọi thứ bình thường mà, ngoại trừ tính cách khác người thì nó có được coi là bệnh lạ không?
Tư Nguyệt trả lời một cách ngây ngô, chưa hiểu được Tịnh Kỳ đang muốn nói gì.
- Vậy nếu giờ một số chổ không được bình thường thì làm sao?
- Là sao hả chị? Tư Nguyệt tò mò hỏi.
- Thì chỉ xuống mà không lên, chỉ muốn kề nam nhân mà không thích gần nữ sắc. Vậy khả năng cao là em sẽ có thêm một người chị gái thay vì có một ông anh trai đấy!
- HẢ ?????
Tư Nguyệt im lặng phân tích
- ....
Mười giây trôi qua.
- Hức... hức...
- Tư Nguyệt, em sao thế? Cô chỉ chọc đùa thôi mà, không phải làm con bé hoảng sợ đấy chứ.
- NGÀI MẠC Ơiiiiiiiiiiiiii"
Giọng Tư Nguyệt la thất thanh trong điện thoại trước khi cô bé vội chạy đi. Tịnh Kỳ bật cười tắt máy, đầu óc vốn ngây thơ lại bị cô hại thành đen tối rồi.
Cô nhìn lên đồng hồ đã gần tám giờ tối, cũng biết trước là Mạc Tư Hàn sẽ không về như đã hứa, nên đành mặt dày đi tìm anh ta.
Lúc chiều có nghe thấy Tử Phong nhắc tới cái tên Jz Club, đó chính là tụ điểm ăn chơi rất nổi tiếng của giới trẻ thượng lưu. Tịnh kỳ đạp ga, chiếc xe lamborghini màu đỏ lao vút qua màn mưa, hoà theo ánh đèn lướt nhanh vào trung tâm thành phố.
JZ Club 21pm.
Toạ lạc trên con phố nghìn đô, Jz Club được thết kế với 5 tầng nổi và 2 tầng ngầm, toàn cảnh câu lạc bộ bên ngoài không quá bắt mắt nhưng lại cực kì ấn tượng.
Khác với những quán bar thông thường, nơi đây được phân chia khu vực tuỳ theo độ chịu chơi hay đẳng cấp từ những tấm thẻ quyền lực.
Tầng 1 là quầy bar có sảnh DJ và âm nhạc, tuy nhiên sàn nhảy và phòng VIP thì lại nằm phía dưới tầng ngầm. Ở Jz club hàng chục ngàn CNY có thể "bay" ngay trong một đêm, bởi những kiểu phục vụ sâm panh cao cấp.
Trước cửa quán bar luôn có một đội ngủ bảo vệ chuyên nghiệp, Tịnh Kỳ buộc phải xuất trình CMTND và kiểm tra cơ thể bằng máy quét an ninh trước khi được bước vào.
Bên trong tuy lượng khách thời điểm này chưa đông nhưng cũng khá ồn ào, náo nhiệt. Các vũ công đang say sưa nhảy ở sàn chính với đủ thứ đèn chớp nháy cùng tiếng reo hò cổ vũ từ những bàn rượu xung quanh. Tình Kỳ đưa mắt quan sát tìm kiếm. Kia rồi...
Mạc Tư Hàn vốn là thứ đèn LED có độ sáng cực lớn. Bề ngoài sử dụng trang thiết bị nhập khẩu hiện đại. Bên trong lại có chức năng tản nhiệt chủ động, vậy nên bản thân siêu thích hợp để sử dụng ngoài trời như thế này.....
Đôi mắt sắc bén đầy sự đố kị của cô từ trong góc tối nhìn ra, trông hệt như con sói hoang bị cướp mất mồi.
- Khốn khiếp!
Ả phụ nữ ngồi bên lại dám kề cận, đụng chạm vào Mạc Tư Hàn. Tịnh Kỳ tâm trạng cực kì khó chịu, vẻ mặt tức giận nhanh chóng tiến về phía trước.
Ả ta cố tình phô diễn bộ ngực silicon trước mặt Mạc Tư Hàn, tay nâng ly vang đỏ đung đưa qua lại, thái độ rất câu dẫn mời chào.
Đầu ghế sofa sang trọng bên kia là Tử Phong cùng một ả chân dài khác đang nói cười vui vẻ.
Mặt Tư Hàn vẫn bất biến, dù trước đó anh ta cũng đã uống khá nhiều, đôi mày cau lại cảm giác giống như đang cố nhẫn nhịn, ả ta ngỏ ý đưa ly rượu đến gần môi anh. Bổng một bàn tay lạnh ngắt nắm chặt lấy tay ả.
- Để tôi giúp cô nhé!
Tịnh Kỳ gương mặt kiêu ngạo, lạnh lùng nhìn cô ả, rồi giật luôn ly rượu trên tay cô ta đưa lên miệng uống.
Tử Phong đang được em chân dài đút cho quả nho mẫu đơn, liền giật mình đem nó dừng lại ngay giữa khuôn miệng.
Mạc Tư Hàn bị sự xuất hiện của cô làm cho bất ngờ, tay chân chưa kịp phản ứng liền bị cô cúi xuống, phủ lên đôi môi mà hôn cuồng nhiệt.
Tử Phong há miệng kinh sợ, quả nho mẫu đơn liền theo đó rơi xuống phía dưới.
Cảm giác như không gian và thời gian ngưng lại, cả khu vực rộng lớn bổng chốc như chỉ còn cô và Mạc Tư Hàn, sức nóng từ đôi môi hắn toả ra như có thể thiêu đốt mọi thứ trên cơ thể cô.
Tịnh kỳ nhắm nghiền đôi mắt, cảm nhận mọi thứ lúc này đều không có nghĩa gì so với hơi thở quyến rũ của Mạc Tư Hàn, lồng ngực cũng theo đó mà nóng dần lên truyền đến tận đôi tay lạnh giá đang dựa phía sau.
Một cảm giác mạnh liệt như được giải toả trong cô, đôi môi ấy không phản kháng, cũng không hề cho cô tiến sâu vào phía trong. Mạc Tư Hàn nhất thời bị cô hôn có vẻ oxi cạn kiệt, nên tốc độ phân tích tình huống bổng trở lên chậm chạp.
Hai tay Tư Hàn đưa lên nắm lấy vai cô, thừa dịp đó Tịnh Kỳ luồn một tay vào cổ áo của anh, ngón tay mân mê sau gáy, Tư Hàn vội "a.." lên, thành một nhịp thở giữa đôi môi, chớp lấy cơ hội, Tịnh kỳ vội vã tiến vào, đem chút rượu còn lại trong khoang miệng đẩy sâu vào bên trong.
Đầu lưỡi cô đậm hương vị rượu vang đỏ, nó có chút cay nồng xen lẫn hơi men dịu ngọt, cô nhận thấy rõ Mạc Tư Hàn hình như cũng đang thưởng thức dư vị đó.
Mạc Tư Hàn lúc này dường như không thể cưỡng lại, phải nói cánh môi anh đào đáng nghét này lại có mị lực hấp dẫn hắn đến thế, nếu không kịp dừng lại, hắn sợ bản thân mình sẽ bị mê hoặc mà để mặc cô càn quấy.
Tịnh kỳ hít một hơi thật sâu, lấy lại tâm trạng nhấn nút trả lời.
- Chị đây!
- Chị bảo anh hai tối về cùng ăn cơm, mà sao cả hai đều lặn mất tăm vậy? Không phải tiện đường ghé nơi nào đó cho anh em ăn no rồi đấy chứ?
Giọng Tư Nguyệt lảnh lót vang lên đầy hứng thú trêu ghẹo.
Tịnh Kỳ thầm than trách trong lòng. "Tư Hàn xin lỗi, em gái anh bị dạy hư thật rồi"
- Tư Nguyệt.
- Dạ.
- Chị về muộn vì vừa đi tới bệnh viện xác nhận một chuyện.
Tịnh Kỳ nghiêm túc nói.
- Ngày bé anh hai em có mắc bệnh lạ, hay có chổ nào đó gặp trục trặc không?
- Không. Em thấy mọi thứ bình thường mà, ngoại trừ tính cách khác người thì nó có được coi là bệnh lạ không?
Tư Nguyệt trả lời một cách ngây ngô, chưa hiểu được Tịnh Kỳ đang muốn nói gì.
- Vậy nếu giờ một số chổ không được bình thường thì làm sao?
- Là sao hả chị? Tư Nguyệt tò mò hỏi.
- Thì chỉ xuống mà không lên, chỉ muốn kề nam nhân mà không thích gần nữ sắc. Vậy khả năng cao là em sẽ có thêm một người chị gái thay vì có một ông anh trai đấy!
- HẢ ?????
Tư Nguyệt im lặng phân tích
- ....
Mười giây trôi qua.
- Hức... hức...
- Tư Nguyệt, em sao thế? Cô chỉ chọc đùa thôi mà, không phải làm con bé hoảng sợ đấy chứ.
- NGÀI MẠC Ơiiiiiiiiiiiiii"
Giọng Tư Nguyệt la thất thanh trong điện thoại trước khi cô bé vội chạy đi. Tịnh Kỳ bật cười tắt máy, đầu óc vốn ngây thơ lại bị cô hại thành đen tối rồi.
Cô nhìn lên đồng hồ đã gần tám giờ tối, cũng biết trước là Mạc Tư Hàn sẽ không về như đã hứa, nên đành mặt dày đi tìm anh ta.
Lúc chiều có nghe thấy Tử Phong nhắc tới cái tên Jz Club, đó chính là tụ điểm ăn chơi rất nổi tiếng của giới trẻ thượng lưu. Tịnh kỳ đạp ga, chiếc xe lamborghini màu đỏ lao vút qua màn mưa, hoà theo ánh đèn lướt nhanh vào trung tâm thành phố.
JZ Club 21pm.
Toạ lạc trên con phố nghìn đô, Jz Club được thết kế với 5 tầng nổi và 2 tầng ngầm, toàn cảnh câu lạc bộ bên ngoài không quá bắt mắt nhưng lại cực kì ấn tượng.
Khác với những quán bar thông thường, nơi đây được phân chia khu vực tuỳ theo độ chịu chơi hay đẳng cấp từ những tấm thẻ quyền lực.
Tầng 1 là quầy bar có sảnh DJ và âm nhạc, tuy nhiên sàn nhảy và phòng VIP thì lại nằm phía dưới tầng ngầm. Ở Jz club hàng chục ngàn CNY có thể "bay" ngay trong một đêm, bởi những kiểu phục vụ sâm panh cao cấp.
Trước cửa quán bar luôn có một đội ngủ bảo vệ chuyên nghiệp, Tịnh Kỳ buộc phải xuất trình CMTND và kiểm tra cơ thể bằng máy quét an ninh trước khi được bước vào.
Bên trong tuy lượng khách thời điểm này chưa đông nhưng cũng khá ồn ào, náo nhiệt. Các vũ công đang say sưa nhảy ở sàn chính với đủ thứ đèn chớp nháy cùng tiếng reo hò cổ vũ từ những bàn rượu xung quanh. Tình Kỳ đưa mắt quan sát tìm kiếm. Kia rồi...
Mạc Tư Hàn vốn là thứ đèn LED có độ sáng cực lớn. Bề ngoài sử dụng trang thiết bị nhập khẩu hiện đại. Bên trong lại có chức năng tản nhiệt chủ động, vậy nên bản thân siêu thích hợp để sử dụng ngoài trời như thế này.....
Đôi mắt sắc bén đầy sự đố kị của cô từ trong góc tối nhìn ra, trông hệt như con sói hoang bị cướp mất mồi.
- Khốn khiếp!
Ả phụ nữ ngồi bên lại dám kề cận, đụng chạm vào Mạc Tư Hàn. Tịnh Kỳ tâm trạng cực kì khó chịu, vẻ mặt tức giận nhanh chóng tiến về phía trước.
Ả ta cố tình phô diễn bộ ngực silicon trước mặt Mạc Tư Hàn, tay nâng ly vang đỏ đung đưa qua lại, thái độ rất câu dẫn mời chào.
Đầu ghế sofa sang trọng bên kia là Tử Phong cùng một ả chân dài khác đang nói cười vui vẻ.
Mặt Tư Hàn vẫn bất biến, dù trước đó anh ta cũng đã uống khá nhiều, đôi mày cau lại cảm giác giống như đang cố nhẫn nhịn, ả ta ngỏ ý đưa ly rượu đến gần môi anh. Bổng một bàn tay lạnh ngắt nắm chặt lấy tay ả.
- Để tôi giúp cô nhé!
Tịnh Kỳ gương mặt kiêu ngạo, lạnh lùng nhìn cô ả, rồi giật luôn ly rượu trên tay cô ta đưa lên miệng uống.
Tử Phong đang được em chân dài đút cho quả nho mẫu đơn, liền giật mình đem nó dừng lại ngay giữa khuôn miệng.
Mạc Tư Hàn bị sự xuất hiện của cô làm cho bất ngờ, tay chân chưa kịp phản ứng liền bị cô cúi xuống, phủ lên đôi môi mà hôn cuồng nhiệt.
Tử Phong há miệng kinh sợ, quả nho mẫu đơn liền theo đó rơi xuống phía dưới.
Cảm giác như không gian và thời gian ngưng lại, cả khu vực rộng lớn bổng chốc như chỉ còn cô và Mạc Tư Hàn, sức nóng từ đôi môi hắn toả ra như có thể thiêu đốt mọi thứ trên cơ thể cô.
Tịnh kỳ nhắm nghiền đôi mắt, cảm nhận mọi thứ lúc này đều không có nghĩa gì so với hơi thở quyến rũ của Mạc Tư Hàn, lồng ngực cũng theo đó mà nóng dần lên truyền đến tận đôi tay lạnh giá đang dựa phía sau.
Một cảm giác mạnh liệt như được giải toả trong cô, đôi môi ấy không phản kháng, cũng không hề cho cô tiến sâu vào phía trong. Mạc Tư Hàn nhất thời bị cô hôn có vẻ oxi cạn kiệt, nên tốc độ phân tích tình huống bổng trở lên chậm chạp.
Hai tay Tư Hàn đưa lên nắm lấy vai cô, thừa dịp đó Tịnh Kỳ luồn một tay vào cổ áo của anh, ngón tay mân mê sau gáy, Tư Hàn vội "a.." lên, thành một nhịp thở giữa đôi môi, chớp lấy cơ hội, Tịnh kỳ vội vã tiến vào, đem chút rượu còn lại trong khoang miệng đẩy sâu vào bên trong.
Đầu lưỡi cô đậm hương vị rượu vang đỏ, nó có chút cay nồng xen lẫn hơi men dịu ngọt, cô nhận thấy rõ Mạc Tư Hàn hình như cũng đang thưởng thức dư vị đó.
Mạc Tư Hàn lúc này dường như không thể cưỡng lại, phải nói cánh môi anh đào đáng nghét này lại có mị lực hấp dẫn hắn đến thế, nếu không kịp dừng lại, hắn sợ bản thân mình sẽ bị mê hoặc mà để mặc cô càn quấy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook