Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản
-
Chương 18: Tôi không ngại làm tiểu nhân
Nghe được Lâm Khả Tâm nói vậy , Tư Đồ Viêm bỗng nhiên cảm thấy có vài phần
thưởng thức , nhưng điểm thưởng thức này chính là sự chán ghét trong đáy lòng của anh , anh thật muốn nhìn xem lúc Lâm Khả Tâm quỳ dưới chân mình cầu xin tha thứ thì còn có thể hiên ngang lẫm liệt vậy không?
Bởi vì anh không nói gì , Lâm Khả Tâm nhìn sự trầm mặt của anh , đợi chờ đáp án của anh , cô không thể không thừa nhận người đàn ông trước mắt này rất khí suất , nhưng chỉ cần ngĩ đến sự bá đạo lãnh khốc của anh thì cô hận không thể tránh xa anh càng xa càng tốt .
Aida , nghĩ đến lần đầu tiên của mình lại giao cho loại đê tiện tiểu nhân này , cô thật đúng là có đủ xui xẻo , rủi ro ..
Bất quá , nửa ngày Tư Đồ Viêm cũng không nói gì , mà Lâm Khả Tâm cũng không tính sẽ xuống nước , vì thế cô xoay người thựa dịp anh chưa phản ứng liền nhanh chân chạy đi.
Nhưng Lâm Khả Tâm cũng không biết đối với Tư Đồ Viêm , con mồi mà anh đã coi trọng thì làm sao có thể dễ dàng buông tha? Cho nên khi cô đi được 2 bước , liền nghe âm thanh của Tư Đồ Viêm từ phía sau truyền đến: " Đứng lại"
Nhìn theo bóng dáng của cô , Tư Đồ Viêm không vui nhướn chân mày, anh nhớ rõ anh chưa đồng ý cho cô đi , hừ !
Âm thanh của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh , cước bộ cũng không tuỳ vào ngừng lại , trong lòng rất sợ nhưng bên ngoài cô vẫn tỏ vẻ bộ dáng bình tĩnh , không quay đầu nói :"Mặc kệ anh đồng ý hay không , tôi đã nói rồi , hiện tại tôi phải đi" . Lâm Khả Tâm nói xong, lại mại khai bộ tử tiếp tục hướng về cửa lớn mà đi
"Kia nếu tôi nói,ở đây nơi nào cũng có gắn camera thì sao?"
Quả nhiên, lời nói của Tư Đồ Viêm có tác dụng, vừa nghe đến lời này, Lâm Khả Tâm liền lập tức dừng lại.
"Ý của anh là. . . . . . ?"
Lâm Khả Tâm quay đầu lại, khó tin nhìn Tư Đồ Viêm.
"Nghe gì nghĩa đó." Tư Đồ Viêm nở nụ cười gian xảo , nhưng nụ cười này cũng mang theo hàm xúc uy hiếp .
Lâm Khả Tâm tổng cảm thấy như mình tiến vào vết nứt lưng , nhất thời lạnh từ đầu đến chân.
Cái này thảm , không nghĩ tới người kia cư nhiên lắp đặt camera trong phòng? Nếu không có thì cô không hề do dự mà rời đi , nhưng chính là có camera nên những chuyện tối hôm qua của hai người anh đã nắm trong tay .
Lâm Khả Tâm biết , hiện tại anh đang giữ yếu điểm của cô , nên không dám đấu lại anh , bằng không thì đoạn ghi hình của hai người sẽ nhanh mà truyền lên mạng ...
Phẫn nộ cùng kích động tình tự cùng nhau đánh úp lại làm cho Lâm Khả Tâm nhất thời rối loạn tay chân , cô thậm chí không biết nên nói cái gì mới tốt.
Qua một hồi lâu, Lâm Khả Tâm mới mở miệng nói ra hai chữ —— "Tiểu nhân!"
Nghe thấy Lâm Khả Tâm mắng mình , Tư Đồ Viêm thậm chí không giận mà anh ngược lại còn bật cười: "đúng , tôi thừa nhận tôi là một tiểu nhân , tôi cũng không ngại làm một tiểu nhân đâu"
Dù sao cô ấy có suy nghĩ tới lui thế nào để lật ngược tình thế , rốt cuộc cũng không thoát khỏi quỷ kế của anh?
thưởng thức , nhưng điểm thưởng thức này chính là sự chán ghét trong đáy lòng của anh , anh thật muốn nhìn xem lúc Lâm Khả Tâm quỳ dưới chân mình cầu xin tha thứ thì còn có thể hiên ngang lẫm liệt vậy không?
Bởi vì anh không nói gì , Lâm Khả Tâm nhìn sự trầm mặt của anh , đợi chờ đáp án của anh , cô không thể không thừa nhận người đàn ông trước mắt này rất khí suất , nhưng chỉ cần ngĩ đến sự bá đạo lãnh khốc của anh thì cô hận không thể tránh xa anh càng xa càng tốt .
Aida , nghĩ đến lần đầu tiên của mình lại giao cho loại đê tiện tiểu nhân này , cô thật đúng là có đủ xui xẻo , rủi ro ..
Bất quá , nửa ngày Tư Đồ Viêm cũng không nói gì , mà Lâm Khả Tâm cũng không tính sẽ xuống nước , vì thế cô xoay người thựa dịp anh chưa phản ứng liền nhanh chân chạy đi.
Nhưng Lâm Khả Tâm cũng không biết đối với Tư Đồ Viêm , con mồi mà anh đã coi trọng thì làm sao có thể dễ dàng buông tha? Cho nên khi cô đi được 2 bước , liền nghe âm thanh của Tư Đồ Viêm từ phía sau truyền đến: " Đứng lại"
Nhìn theo bóng dáng của cô , Tư Đồ Viêm không vui nhướn chân mày, anh nhớ rõ anh chưa đồng ý cho cô đi , hừ !
Âm thanh của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh , cước bộ cũng không tuỳ vào ngừng lại , trong lòng rất sợ nhưng bên ngoài cô vẫn tỏ vẻ bộ dáng bình tĩnh , không quay đầu nói :"Mặc kệ anh đồng ý hay không , tôi đã nói rồi , hiện tại tôi phải đi" . Lâm Khả Tâm nói xong, lại mại khai bộ tử tiếp tục hướng về cửa lớn mà đi
"Kia nếu tôi nói,ở đây nơi nào cũng có gắn camera thì sao?"
Quả nhiên, lời nói của Tư Đồ Viêm có tác dụng, vừa nghe đến lời này, Lâm Khả Tâm liền lập tức dừng lại.
"Ý của anh là. . . . . . ?"
Lâm Khả Tâm quay đầu lại, khó tin nhìn Tư Đồ Viêm.
"Nghe gì nghĩa đó." Tư Đồ Viêm nở nụ cười gian xảo , nhưng nụ cười này cũng mang theo hàm xúc uy hiếp .
Lâm Khả Tâm tổng cảm thấy như mình tiến vào vết nứt lưng , nhất thời lạnh từ đầu đến chân.
Cái này thảm , không nghĩ tới người kia cư nhiên lắp đặt camera trong phòng? Nếu không có thì cô không hề do dự mà rời đi , nhưng chính là có camera nên những chuyện tối hôm qua của hai người anh đã nắm trong tay .
Lâm Khả Tâm biết , hiện tại anh đang giữ yếu điểm của cô , nên không dám đấu lại anh , bằng không thì đoạn ghi hình của hai người sẽ nhanh mà truyền lên mạng ...
Phẫn nộ cùng kích động tình tự cùng nhau đánh úp lại làm cho Lâm Khả Tâm nhất thời rối loạn tay chân , cô thậm chí không biết nên nói cái gì mới tốt.
Qua một hồi lâu, Lâm Khả Tâm mới mở miệng nói ra hai chữ —— "Tiểu nhân!"
Nghe thấy Lâm Khả Tâm mắng mình , Tư Đồ Viêm thậm chí không giận mà anh ngược lại còn bật cười: "đúng , tôi thừa nhận tôi là một tiểu nhân , tôi cũng không ngại làm một tiểu nhân đâu"
Dù sao cô ấy có suy nghĩ tới lui thế nào để lật ngược tình thế , rốt cuộc cũng không thoát khỏi quỷ kế của anh?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook