Ác Ma Cũng Đi Làm
Chương 89: Ác ma đại nhân ngủ mất rồi

****

Trong không gian Á thánh (*), cánh của Thánh ma chính là một chiếc áo tàng hình bậc nhất. Ma lực trên đôi cánh khiến cho Thẩm Vụ và Liêu Thần đồng loạt tàng hình, ngay cả khí tức cũng được che giấu triệt để, cho dù là đi qua con đại xà canh ở lối vào không gian Á thánh cũng hoàn toàn không bị phát hiện.

(*) Á thánh: cấp bậc gần sát với thánh, kém hơn Thánh một chút.

Năm đó cũng chính là dựa vào ma lực tinh diệu của đôi cánh này mà Vũ Uyên suýt chút nữa đã thực hiện được kế hoạch ám toán Thần linh. Cũng kể từ đó, Liêu Thần biết được ma lực kỳ diệu trên đôi cánh của người kia.

Tránh được con cự xà gác cổng mà đi vào không gian Á thánh, Liêu Thần và Ốc sên đại thần thành công tiến vào nơi mà lúc trước Quân Tư Vũ cùng với hai tên trung khuyển dùng thang máy đi đến. Nơi này chính là mê cung mà nhóm người Quân Tư Vũ đã diện kiến ‘Mã Tổ Lạp đại nhân’. Tuy rằng Liêu Thần chưa từng đến đây, thế nhưng lần theo dấu vết Thần hương (*) trước đó y từng lén lút hạ trên người Quân Tư Vũ, bọn họ liền thuận lợi từ tầng cao nhất của cao ốc Tuyền Mộng mà xuyên tới không gian này.

(*) Thần hương: mùi hương của thần.

Cảnh quan nơi này không giống lắm so với lúc Quân Tư Vũ từng đến, chính là ở chỗ từ khi ba người bọn họ đi vào, tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết kia không biết bắt nguồn từ nơi nào, nhưng khi chúng rơi xuống đôi cánh của Vũ Uyên thì lập tức tan chảy, bốc hơi thành sương khói đỏ thẫm. Thẩm Vụ ngửi ngửi, kêu lên, “Là kịch độc, những bông tuyết này đều có độc.”

“Đúng là kịch độc, nhưng đôi cánh ‘Nghịch Phản Thường Lý’ của Thánh ma vẫn rất có ích, chí ít những bông tuyết này không thể chạm tới chúng ta.” Liêu Thần nhìn Quân Tư Vũ còn đang suy ngủ. Thánh ma đáng thương vẫn không hề hay biết mình đã bị người nào đó mang ra làm dù mất rồi. Y nói, “Mã Tổ Lạp là thiên sứ có độc, bản thân hắn có thể không ngừng tiến hóa, hiện tại không biết đã phát triển khủng bố đến mức nào rồi. Những bông tuyết độc này chắc hẳn chỉ là thủ đoạn ban đầu của hắn mà thôi, mọi chuyện đều phải cẩn trọng.”

“Chỉ cần hắn không ném muối thì mọi chuyện đâu sẽ có đó thôi.” Ốc sên đại thần cũng không sợ.

“Không được lơ là.” Liêu Thần và Ốc sên đại thần vác theo ác ma đại nhân đi qua một hành lang tuyết phủ. Theo lối này đi thẳng tới tảng đá trước nhà thờ, băng qua cổng chính là có thể nhìn thấy thủy vực của Mã Tổ Lạp đại nhân.

Ngay khi Liêu Thần định mở cánh cửa nhà thờ kia thì ác ma đại nhân trên lưng bất chợt cất tiếng nói, ngữ điệu đã thế còn thập phần bình ổn, “Thần, tôi tăng lương cho cậu!”

Liêu Thần hoảng sợ, lỡ tay đẩy cửa quá mạnh một cái khiến cho đại môn ầm ầm đổ xuống, văng về sau mấy chục thước — Ngay sau đó, y ý thức được Quân Tư Vũ căn bản chưa từng mở mắt, hắn chính là đang nói mê!!!!

Bất quá cũng bởi thế mà xui xẻo bại lộ hành tung mất rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương