Ác Linh Quốc Gia II
-
Quyển 1 - Chương 97: Kịch chiến mặt sẹo
Mặt dù toàn thân mình đã rơi vào giữa chiểu trạch pháp vực của Mặt Sẹo, thế nhưng trên mặt Lãnh Nguyệt vẫn bình tĩnh trước sau như một, chẳng qua là trong ánh mắt vẫn lóe lên sát ý.
"Băng phong!"
Trên da Lãnh Nguyệt hiện ra một tầng bông tuyết tản ra sương lạnh, lan tràn ra bốn phía với tốc độ cực nhanh, ở mỗi nơi đi ra trong nháy mắt toàn bộ hóa thành khối khối hàn băng cứng như sắt thép.
Vốn là đầm lầy giống như đang sôi lên sùng sục, lúc này lại hoàn toàn yên tĩnh trở lại, sương lạnh nồng nặc tập trung ở trần nhà trên đỉnh đầu, khiến nhiệt độ trong biệt thự bất thình lình xuống tới cực điểm.
Lương Nhược Vân đứng cạnh cửa tràn đầy đấu tranh, bất kể là Lãnh Nguyệt hay là Mặt Sẹo, đều đang lợi dụng thời điểm tấn công triển khai pháp vực mà cố ý bỏ qua cô.
Hiển nhiên, hai bên trong trận chiến này đều hoàn toàn xem cô là người ngoài cuộc.
Lãnh Nguyệt không muốn để Lương Nhược Vân can thiệp, dù sao thì Triệu Tĩnh Thù là bạn của anh ta chứ không phải bạn của Lương Nhược Vân.
Lương Nhược Vân có thể tự hạ mình xuống mà đến thỉnh cầu Mặt Sẹo thả người, mặc kệ kết quả thế nào cô đều đã tận khả năng giúp đỡ anh ta.
Chứ đừng nói chi là, cô còn bị Mặt Sẹo làm nhục một phen.
Có mấy lời tuy rằng anh ta không nói, nhưng cũng không có nghĩa trong lòng anh ta không hiểu.
Mẹ của Lương Nhược Vân hiện tại đang bị giam cầm, bản thân cô người đã nằm trong vòng xoáy sợ hãi và vô lực, cọ đã không dám lại đi trêu chọc bất kỳ bên nào nữa, thậm chí là bất kỳ người nào.
Bởi vì cô có một số quyết định, rất dễ khiến cho tình cảnh của cô và mẹ cô trở nên càng thêm gian nan.
Cho nên chuyện này đến bây giờ đã không còn liên quan đến cô, bạn thân của anh ta, anh ta sẽ tự mình dựa vào chính mình cứu ra.
Đồng thời anh ta còn muốn giết Mặt Sẹo, bởi vì đối phương không những bắt bạn thân của anh ta, đổi lại còn làm nhục thầy của anh ta.
Không cần biết là loại nguyên nhân nào, hôm nay Mặt Sẹo không thể không chết, cho dù là có liều cả tính mạng của mình, anh ta cũng thề phải giết cho được tên này!
So với cái quyết liệt của Lãnh Nguyệt, nguyên nhân Mặt Sẹo dám động thủ chính là thực lực hắn đã rất gần giám đốc cấp cao, cùng với lý giải của hắn với Lương Nhược Vân.
Mặc dù hắn và Lương Nhược Vân không hề có chút giao tình nào, đồng thời còn vì chuyện của Minh Phủ trong hiện thực, bọn họ vẫn luôn bị vây trong phương đối địch tranh đấu.
Nhưng là kẻ địch thường thường hiểu rõ kẻ địch nhất, nhiều lần đánh nhau qua lại với Lương Nhược Vân như vậy, hắn quá rõ Lương Nhược Vân là người như thế nào, đó chính là một người cẩn thận chặt chẽ, đồng thời trong xương cốt lúc nào cũng nhượng bộ, một người hay thỏa hiệp.
Hơn nữa hiện tại mẹ của Lương Nhược Vân đang trong tình trạng bị giam cầm, nên hắn đoán chừng Lương Nhược Vân chắc chắn sẽ không dám động thủ thật, hoặc là cúi đầu trước mặt hắn, hoặc là rời đi trong chán chường.
Lương Nhược Vân gần như là nữ thần của mỗi người, hắn cũng rất khát khao có thể có được cô, thế nhưng trong lòng hắn cũng rõ ràng, mình không có khả năng đạt được đối phương.
Vậy thì nếu như mình đã không chiếm được, cứ nghĩ cách hủy diệt đi, để cho người khác cũng không cách nào chấm mút được.
Lương Nhược Vân cô không phải là nữ thần sao, không phải thích khí chất siêu nhiên sao, vậy tôi đây cũng không nghe lời mà phá hủy tự tôn của cô, không ngừng chà đạp lên tất cả mọi thứ cô đế ý.
Tuy rằng Mặt Sẹo có thể xưng vương xưng bá trong hiện thực, thế nhưng đến đệ nhị vực vẫn có thể xử lý hoàn mỹ những mối quan hệ tốt với cấp trên, lẫn vào phong sinh thủy khởi.*
"Băng phong!"
Trên da Lãnh Nguyệt hiện ra một tầng bông tuyết tản ra sương lạnh, lan tràn ra bốn phía với tốc độ cực nhanh, ở mỗi nơi đi ra trong nháy mắt toàn bộ hóa thành khối khối hàn băng cứng như sắt thép.
Vốn là đầm lầy giống như đang sôi lên sùng sục, lúc này lại hoàn toàn yên tĩnh trở lại, sương lạnh nồng nặc tập trung ở trần nhà trên đỉnh đầu, khiến nhiệt độ trong biệt thự bất thình lình xuống tới cực điểm.
Lương Nhược Vân đứng cạnh cửa tràn đầy đấu tranh, bất kể là Lãnh Nguyệt hay là Mặt Sẹo, đều đang lợi dụng thời điểm tấn công triển khai pháp vực mà cố ý bỏ qua cô.
Hiển nhiên, hai bên trong trận chiến này đều hoàn toàn xem cô là người ngoài cuộc.
Lãnh Nguyệt không muốn để Lương Nhược Vân can thiệp, dù sao thì Triệu Tĩnh Thù là bạn của anh ta chứ không phải bạn của Lương Nhược Vân.
Lương Nhược Vân có thể tự hạ mình xuống mà đến thỉnh cầu Mặt Sẹo thả người, mặc kệ kết quả thế nào cô đều đã tận khả năng giúp đỡ anh ta.
Chứ đừng nói chi là, cô còn bị Mặt Sẹo làm nhục một phen.
Có mấy lời tuy rằng anh ta không nói, nhưng cũng không có nghĩa trong lòng anh ta không hiểu.
Mẹ của Lương Nhược Vân hiện tại đang bị giam cầm, bản thân cô người đã nằm trong vòng xoáy sợ hãi và vô lực, cọ đã không dám lại đi trêu chọc bất kỳ bên nào nữa, thậm chí là bất kỳ người nào.
Bởi vì cô có một số quyết định, rất dễ khiến cho tình cảnh của cô và mẹ cô trở nên càng thêm gian nan.
Cho nên chuyện này đến bây giờ đã không còn liên quan đến cô, bạn thân của anh ta, anh ta sẽ tự mình dựa vào chính mình cứu ra.
Đồng thời anh ta còn muốn giết Mặt Sẹo, bởi vì đối phương không những bắt bạn thân của anh ta, đổi lại còn làm nhục thầy của anh ta.
Không cần biết là loại nguyên nhân nào, hôm nay Mặt Sẹo không thể không chết, cho dù là có liều cả tính mạng của mình, anh ta cũng thề phải giết cho được tên này!
So với cái quyết liệt của Lãnh Nguyệt, nguyên nhân Mặt Sẹo dám động thủ chính là thực lực hắn đã rất gần giám đốc cấp cao, cùng với lý giải của hắn với Lương Nhược Vân.
Mặc dù hắn và Lương Nhược Vân không hề có chút giao tình nào, đồng thời còn vì chuyện của Minh Phủ trong hiện thực, bọn họ vẫn luôn bị vây trong phương đối địch tranh đấu.
Nhưng là kẻ địch thường thường hiểu rõ kẻ địch nhất, nhiều lần đánh nhau qua lại với Lương Nhược Vân như vậy, hắn quá rõ Lương Nhược Vân là người như thế nào, đó chính là một người cẩn thận chặt chẽ, đồng thời trong xương cốt lúc nào cũng nhượng bộ, một người hay thỏa hiệp.
Hơn nữa hiện tại mẹ của Lương Nhược Vân đang trong tình trạng bị giam cầm, nên hắn đoán chừng Lương Nhược Vân chắc chắn sẽ không dám động thủ thật, hoặc là cúi đầu trước mặt hắn, hoặc là rời đi trong chán chường.
Lương Nhược Vân gần như là nữ thần của mỗi người, hắn cũng rất khát khao có thể có được cô, thế nhưng trong lòng hắn cũng rõ ràng, mình không có khả năng đạt được đối phương.
Vậy thì nếu như mình đã không chiếm được, cứ nghĩ cách hủy diệt đi, để cho người khác cũng không cách nào chấm mút được.
Lương Nhược Vân cô không phải là nữ thần sao, không phải thích khí chất siêu nhiên sao, vậy tôi đây cũng không nghe lời mà phá hủy tự tôn của cô, không ngừng chà đạp lên tất cả mọi thứ cô đế ý.
Tuy rằng Mặt Sẹo có thể xưng vương xưng bá trong hiện thực, thế nhưng đến đệ nhị vực vẫn có thể xử lý hoàn mỹ những mối quan hệ tốt với cấp trên, lẫn vào phong sinh thủy khởi.*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook