Ác Linh Quốc Gia II
-
Quyển 1 - Chương 88: Một thế lực khác rốt cuộc xuất hiện
Dịch: Hàn Phong Vũ
Đăng tải: Mặc Nhiên
"Làm phiền các anh thật sự xin lỗi, tôi vội vã tìm bạn tôi, nên cũng không suy nghĩ quá nhiều như vậy, tôi rời đi ngay đây."
Lần nữa gặp lại ông chủ của đô thị giải trí, tuy Hạ Thiên Kỳ có rất nhiều chuyện muốn hỏi, thế nhưng không biết sao tâm trí đều buộc vào an nguy của mấy người Triệu Tĩnh Thù, nên hắn không dám nán lại, chỉ hi vọng hai người vô cùng thần bí này không gây khó dễ cho hắn là được rồi.
"Sốt ruột đến mức nào mà ngay cả cái mạng cũng không cần mà xông vào quỷ vực, nếu tôi muốn giết anh, thì lúc này anh đã bị quỷ vực của tôi ép chết rồi."
Ông chủ đô thị giải trí không tức giận, thế nhưng giọng điệu cũng đang dạy dỗ Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ cũng không dám nói gì, dù sao lần này là hắn đột nhiên xông vào, vốn là không đúng trước rồi, huống chi đối phương còn là ân nhân của hắn, xem như là đối phương sai đi, hắn cũng không tiện nói cái gì.
"Tôi vừa quay về từ đệ nhị vực, kết quả sau khi trở về đã phát hiện hai người bạn thân của tôi bị người bắt đi, tôi lo cho an nguy của bọn họ, nên muốn xem xem bọn họ còn trong hiện thực này hay không..."
"Không cần xem, trong hiện thực đã không còn người của cấp giám đốc ở đây, bạn thân mà anh nói hoặc là đã chết, hoặc là bị bắt đi."
Ông chủ của đô thị giải trí nói chắc như đinh đóng cột, Hạ Thiên Kỳ nghe xong có chút không xác định hỏi:
"Thật sự không có người cấp giám đốc sao?"
"Tôi không cần dùng chuyện này để lừa gạt anh, trước đó tôi cảm ứng được hai giám đốc đột nhiên xuất hiện ở nơi này, ở lại khoảng ba ngày, sau đó lại rời đi.
Ngoài ra còn có một quy tắc, mà tôi nghĩ anh cũng không biết, đó chính là người cấp giám đốc không cho phép ở lại trong hiện thực quá lâu."
"Tôi không biết."
Hạ Thiên Kỳ chưa từng nghe qua quy tắc này, trên thực tế cũng không ai nói cho hắn biết việc này.
Nhưng nhìn dáng vẻ của ông chủ đô thị giải trí không giống đang trêu chọc hắn, có thể thấy nếu mấy người Triệu Tĩnh Thù còn sống, thì có thể đã bị mang vào nội vực ở đệ nhị vực.
Nếu ôm mục đích muốn bồi dưỡng nhân tài thì không tồi, chỉ sợ mặt sẹo sẽ có ý đồ bất chính, vậy thì nguy to.
"Anh không biết cũng bình thường, bây giờ đệ nhị vực này bị loạn thành cái dạng gì, quy định được định trước kia sớm cũng không biết bị ném đi nơi nào."
Nói đến chỗ này, ông chủ đô thị giải trí lại đột nhiên nói:
"Tôi nghe nhân viên của tôi nói, trước kia có người tới tìm tôi, nghe qua miêu tả thì chắc là anh đi?
Anh tìm tôi có chuyện gì không?"
Nghe câu hỏi của đối phương, ánh mắt của Hạ Thiên Kỳ vô ý quét về phía ông chủ đô thị giải trí, và cổ tay của người đàn ông đứng bên cạnh hắn, liên tục xác định lại, trên cổ tay hai người kia thật sự không có đồng hồ vinh dự.
"Các anh không phải người của Minh Phủ? Ý tôi là lẽ nào trước giờ các anh chưa từng gia nhập Minh Phủ?"
Nghe vấn đề này của Hạ Thiên Kỳ, ông chủ đô thị giải trí vô ý thức liếc mắt nhìn người đàn ông đứng bên cạnh hắn, mãi đến khi người đàn ông gật đầu, hắn mới trả lời:
"Ánh mắt anh vẫn rất tinh tường, không sai, chúng tôi không phải người của Minh Phủ."
"Vậy thì vì sao hai người lại mạnh như vậy, chẳng lẽ trên đời này ngoài trừ Minh Phủ ra, còn có những thế lực khác sao?"
Nhận được câu trả lời thuyết phục, trong lòng Hạ Thiên Kỳ rất khiếp sợ, vì điều này đã xác nhận suy đoán trước kia của hắn, trên đời này thật sự có tồn tại một thế lực không thuộc về Minh Phủ.
Mà như liên minh quân phản loạn, mặc dù trên danh nghĩa là thoát khỏi Minh Phủ, nhưng thật ra vẫn vận dụng hệ thống của Minh Phủ, đồng thời trước kia bọn họ cũng là một phần của Minh Phủ, cho nên cũng không thể xem là thế lực ngoài Minh Phủ.
"Mặc dù chúng tôi không phải người của Minh Phủ, nhưng cũng xem như là cành mọc ra trên cái cây này, chỉ là phụ trách chuyện khác nhau mà thôi.
Minh Phủ có trách nhiệm của Minh Phủ, chúng tôi có nhiệm vụ của chúng tôi.
Có điều Minh Phủ trong giai đoạn hiện tại có vẻ đã quên mất sứ mạng của nó, lão hổ không có nhà, hầu tử xưng đại vương."
Lúc nói tiếp Minh Phủ hiện tại, trên mặt của ông chủ đô thị giải trí rõ ràng mang theo khinh thường.
"Minh Phủ đương thời có trách nhiệm chống lại quỷ vật sao?"
"Có thể hiểu như vậy." Đối phương gật đầu xác nhận.
"Nhưng nếu Minh Phủ đương thời có trách nhiệm đối kháng quỷ vật, vậy trách nhiệm của các anh là gì?"
Hạ Thiên Kỳ thật sự nghĩ không ra, trên thế gian này ngoại trừ quỷ vật ra, còn có sự tồn tại nào khác, nhất định phải xây dựng một thế lực to lớn liên quan với nhau.
"Anh có thể hiểu chúng tôi là thợ máy, nơi nào xảy ra vấn đề, chúng tôi lập tức đi tu bổ chỗ ấy."
"Nghĩa là sao?" Hạ Thiên Kỳ vẫn không quá rõ ràng.
"Anh cho rằng những hiện thực này cũng vậy, hay là đệ nhị vực thậm chí là đệ tam vực cũng vậy, hay là sức mạnh vô địch, không cách nào bị hủy diệt sao?
Quỷ vật nhiều lần tấn công, không ngừng giết chóc phá hoại, giết chóc là chuyện nhỏ, phá hoại không gian mới là chuyện lớn.
Vì con người không còn khả năng sinh sản nữa, thế nhưng nếu không gian mất đi, vậy thì mới thật sự là cái gì cũng không có.
Nói như vậy anh có thể hiểu đi."
Lời nói này của ông chủ đô thị giải trí lần nữa khiến tinh thần Hạ Thiên Kỳ vừa nghe đã rung mạnh, hắn vẫn cho là quỷ vật xâm lấn đệ nhị vực cũng như nhau, đều là vì giết chóc nhân loại, vốn dĩ cũng không biết còn có một vấn đề phá hoại không gian này.
"Xem ra những gì tôi biết vẫn quá ít."
Hạ Thiên Kỳ nghe xong, lắc đầu cảm khái một câu.
"Có một số việc dù bây giờ anh không biết, sớm muộn gì cũng sẽ biết."
Lúc này người đàn ông đứng bên cạnh ông chủ đô thị giải trí rốt cuộc mở miệng, tiếp lời nói với Hạ Thiên Kỳ:
"Vốn không muốn gặp mặt anh nhanh như vậy, thế nhưng nếu đã gặp, vậy tôi đây cũng nhắc nhở anh vài câu, mong là những lời này có thể giúp anh ra quyết định kế tiếp thật cẩn thận, nếu còn những suy nghĩ khác cũng tốt, cũng là một tham khảo tương đối.
Không gian của đệ tam vực đang trở nên ngày càng không ổn định, các cấp cao của Minh Phủ trong đó trước trước sau sau đã tiêu diệt hơn mười mấy cơn thủy triều quỷ vật điên cuồng phủ xuống.
Hiện tại vẫn còn người sống, nhưng không đến ba phần của ban đầu.
Bọn họ còn có thể kiên trì bao lâu thì không ai biết được, thế nhưng đệ tam vực này có lẽ không được một năm sẽ hoàn toàn bị nghiền nát.
Anh biết nghiền nát nghĩa là thế nào không?
Có nghĩa là bất kể đệ nhị vực cũng vậy, hay là từng cái hiện thực phía dưới cũng vậy, trong nháy mắt sẽ biến thành vực thẳm giết chóc, địa ngục trần gian.
Có lẽ còn có một từ ngữ khác tốt hơn có thể hình dung, là tận thế."
"Cái này..."
Hạ Thiên Kỳ không ngừng chật vật nuốt nước bọt, thông tin này thật sự quá mức kinh người, đồng thời cũng quá mức khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
"Đương nhiên, tôi nói đây là tình hình bết bát nhất, tình hình có lẽ sẽ khá hơn so với những gì tôi nói hơn một chút, nhưng không cần biết tốt hay không, đệ tam vực bị công phá đã thành kết cục đã định trước.
Anh có thể chọn chấp nhận số mệnh mà hưởng thụ một đoạn thời gian, đương nhiên cũng có thể liều mạng chạy đến tầng thứ cao hơn.
Lời tôi đã nói xong, anh có thể đi."
Người đàn ông nói xong, lập tức hạ lệnh đuổi khách với Hạ Thiên Kỳ, sau khi Hạ Thiên Kỳ ngẩn người ra, lại nhịn không được hỏi:
"Các anh phải có năng lực thay đổi tình hình nhiễu loạn của đệ nhị vực đi?
Vậy vì sao các anh không ra mặt chứ?"
"Bây giờ bọn họ có nội đấu, còn có ít nhiều cảm nhận được chút áp bức, nếu như ngay cả nội đấu cũng không có, thì bọn họ càng không biết mình là người nào."
"Đây là cái logic gì đây?"
"Không phải là logic của tôi, là logic của Thần, hơn nữa chuyện mà ngay cả Thần cũng không quản được, thì chúng ta càng không quản được."
Đăng tải: Mặc Nhiên
"Làm phiền các anh thật sự xin lỗi, tôi vội vã tìm bạn tôi, nên cũng không suy nghĩ quá nhiều như vậy, tôi rời đi ngay đây."
Lần nữa gặp lại ông chủ của đô thị giải trí, tuy Hạ Thiên Kỳ có rất nhiều chuyện muốn hỏi, thế nhưng không biết sao tâm trí đều buộc vào an nguy của mấy người Triệu Tĩnh Thù, nên hắn không dám nán lại, chỉ hi vọng hai người vô cùng thần bí này không gây khó dễ cho hắn là được rồi.
"Sốt ruột đến mức nào mà ngay cả cái mạng cũng không cần mà xông vào quỷ vực, nếu tôi muốn giết anh, thì lúc này anh đã bị quỷ vực của tôi ép chết rồi."
Ông chủ đô thị giải trí không tức giận, thế nhưng giọng điệu cũng đang dạy dỗ Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ cũng không dám nói gì, dù sao lần này là hắn đột nhiên xông vào, vốn là không đúng trước rồi, huống chi đối phương còn là ân nhân của hắn, xem như là đối phương sai đi, hắn cũng không tiện nói cái gì.
"Tôi vừa quay về từ đệ nhị vực, kết quả sau khi trở về đã phát hiện hai người bạn thân của tôi bị người bắt đi, tôi lo cho an nguy của bọn họ, nên muốn xem xem bọn họ còn trong hiện thực này hay không..."
"Không cần xem, trong hiện thực đã không còn người của cấp giám đốc ở đây, bạn thân mà anh nói hoặc là đã chết, hoặc là bị bắt đi."
Ông chủ của đô thị giải trí nói chắc như đinh đóng cột, Hạ Thiên Kỳ nghe xong có chút không xác định hỏi:
"Thật sự không có người cấp giám đốc sao?"
"Tôi không cần dùng chuyện này để lừa gạt anh, trước đó tôi cảm ứng được hai giám đốc đột nhiên xuất hiện ở nơi này, ở lại khoảng ba ngày, sau đó lại rời đi.
Ngoài ra còn có một quy tắc, mà tôi nghĩ anh cũng không biết, đó chính là người cấp giám đốc không cho phép ở lại trong hiện thực quá lâu."
"Tôi không biết."
Hạ Thiên Kỳ chưa từng nghe qua quy tắc này, trên thực tế cũng không ai nói cho hắn biết việc này.
Nhưng nhìn dáng vẻ của ông chủ đô thị giải trí không giống đang trêu chọc hắn, có thể thấy nếu mấy người Triệu Tĩnh Thù còn sống, thì có thể đã bị mang vào nội vực ở đệ nhị vực.
Nếu ôm mục đích muốn bồi dưỡng nhân tài thì không tồi, chỉ sợ mặt sẹo sẽ có ý đồ bất chính, vậy thì nguy to.
"Anh không biết cũng bình thường, bây giờ đệ nhị vực này bị loạn thành cái dạng gì, quy định được định trước kia sớm cũng không biết bị ném đi nơi nào."
Nói đến chỗ này, ông chủ đô thị giải trí lại đột nhiên nói:
"Tôi nghe nhân viên của tôi nói, trước kia có người tới tìm tôi, nghe qua miêu tả thì chắc là anh đi?
Anh tìm tôi có chuyện gì không?"
Nghe câu hỏi của đối phương, ánh mắt của Hạ Thiên Kỳ vô ý quét về phía ông chủ đô thị giải trí, và cổ tay của người đàn ông đứng bên cạnh hắn, liên tục xác định lại, trên cổ tay hai người kia thật sự không có đồng hồ vinh dự.
"Các anh không phải người của Minh Phủ? Ý tôi là lẽ nào trước giờ các anh chưa từng gia nhập Minh Phủ?"
Nghe vấn đề này của Hạ Thiên Kỳ, ông chủ đô thị giải trí vô ý thức liếc mắt nhìn người đàn ông đứng bên cạnh hắn, mãi đến khi người đàn ông gật đầu, hắn mới trả lời:
"Ánh mắt anh vẫn rất tinh tường, không sai, chúng tôi không phải người của Minh Phủ."
"Vậy thì vì sao hai người lại mạnh như vậy, chẳng lẽ trên đời này ngoài trừ Minh Phủ ra, còn có những thế lực khác sao?"
Nhận được câu trả lời thuyết phục, trong lòng Hạ Thiên Kỳ rất khiếp sợ, vì điều này đã xác nhận suy đoán trước kia của hắn, trên đời này thật sự có tồn tại một thế lực không thuộc về Minh Phủ.
Mà như liên minh quân phản loạn, mặc dù trên danh nghĩa là thoát khỏi Minh Phủ, nhưng thật ra vẫn vận dụng hệ thống của Minh Phủ, đồng thời trước kia bọn họ cũng là một phần của Minh Phủ, cho nên cũng không thể xem là thế lực ngoài Minh Phủ.
"Mặc dù chúng tôi không phải người của Minh Phủ, nhưng cũng xem như là cành mọc ra trên cái cây này, chỉ là phụ trách chuyện khác nhau mà thôi.
Minh Phủ có trách nhiệm của Minh Phủ, chúng tôi có nhiệm vụ của chúng tôi.
Có điều Minh Phủ trong giai đoạn hiện tại có vẻ đã quên mất sứ mạng của nó, lão hổ không có nhà, hầu tử xưng đại vương."
Lúc nói tiếp Minh Phủ hiện tại, trên mặt của ông chủ đô thị giải trí rõ ràng mang theo khinh thường.
"Minh Phủ đương thời có trách nhiệm chống lại quỷ vật sao?"
"Có thể hiểu như vậy." Đối phương gật đầu xác nhận.
"Nhưng nếu Minh Phủ đương thời có trách nhiệm đối kháng quỷ vật, vậy trách nhiệm của các anh là gì?"
Hạ Thiên Kỳ thật sự nghĩ không ra, trên thế gian này ngoại trừ quỷ vật ra, còn có sự tồn tại nào khác, nhất định phải xây dựng một thế lực to lớn liên quan với nhau.
"Anh có thể hiểu chúng tôi là thợ máy, nơi nào xảy ra vấn đề, chúng tôi lập tức đi tu bổ chỗ ấy."
"Nghĩa là sao?" Hạ Thiên Kỳ vẫn không quá rõ ràng.
"Anh cho rằng những hiện thực này cũng vậy, hay là đệ nhị vực thậm chí là đệ tam vực cũng vậy, hay là sức mạnh vô địch, không cách nào bị hủy diệt sao?
Quỷ vật nhiều lần tấn công, không ngừng giết chóc phá hoại, giết chóc là chuyện nhỏ, phá hoại không gian mới là chuyện lớn.
Vì con người không còn khả năng sinh sản nữa, thế nhưng nếu không gian mất đi, vậy thì mới thật sự là cái gì cũng không có.
Nói như vậy anh có thể hiểu đi."
Lời nói này của ông chủ đô thị giải trí lần nữa khiến tinh thần Hạ Thiên Kỳ vừa nghe đã rung mạnh, hắn vẫn cho là quỷ vật xâm lấn đệ nhị vực cũng như nhau, đều là vì giết chóc nhân loại, vốn dĩ cũng không biết còn có một vấn đề phá hoại không gian này.
"Xem ra những gì tôi biết vẫn quá ít."
Hạ Thiên Kỳ nghe xong, lắc đầu cảm khái một câu.
"Có một số việc dù bây giờ anh không biết, sớm muộn gì cũng sẽ biết."
Lúc này người đàn ông đứng bên cạnh ông chủ đô thị giải trí rốt cuộc mở miệng, tiếp lời nói với Hạ Thiên Kỳ:
"Vốn không muốn gặp mặt anh nhanh như vậy, thế nhưng nếu đã gặp, vậy tôi đây cũng nhắc nhở anh vài câu, mong là những lời này có thể giúp anh ra quyết định kế tiếp thật cẩn thận, nếu còn những suy nghĩ khác cũng tốt, cũng là một tham khảo tương đối.
Không gian của đệ tam vực đang trở nên ngày càng không ổn định, các cấp cao của Minh Phủ trong đó trước trước sau sau đã tiêu diệt hơn mười mấy cơn thủy triều quỷ vật điên cuồng phủ xuống.
Hiện tại vẫn còn người sống, nhưng không đến ba phần của ban đầu.
Bọn họ còn có thể kiên trì bao lâu thì không ai biết được, thế nhưng đệ tam vực này có lẽ không được một năm sẽ hoàn toàn bị nghiền nát.
Anh biết nghiền nát nghĩa là thế nào không?
Có nghĩa là bất kể đệ nhị vực cũng vậy, hay là từng cái hiện thực phía dưới cũng vậy, trong nháy mắt sẽ biến thành vực thẳm giết chóc, địa ngục trần gian.
Có lẽ còn có một từ ngữ khác tốt hơn có thể hình dung, là tận thế."
"Cái này..."
Hạ Thiên Kỳ không ngừng chật vật nuốt nước bọt, thông tin này thật sự quá mức kinh người, đồng thời cũng quá mức khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
"Đương nhiên, tôi nói đây là tình hình bết bát nhất, tình hình có lẽ sẽ khá hơn so với những gì tôi nói hơn một chút, nhưng không cần biết tốt hay không, đệ tam vực bị công phá đã thành kết cục đã định trước.
Anh có thể chọn chấp nhận số mệnh mà hưởng thụ một đoạn thời gian, đương nhiên cũng có thể liều mạng chạy đến tầng thứ cao hơn.
Lời tôi đã nói xong, anh có thể đi."
Người đàn ông nói xong, lập tức hạ lệnh đuổi khách với Hạ Thiên Kỳ, sau khi Hạ Thiên Kỳ ngẩn người ra, lại nhịn không được hỏi:
"Các anh phải có năng lực thay đổi tình hình nhiễu loạn của đệ nhị vực đi?
Vậy vì sao các anh không ra mặt chứ?"
"Bây giờ bọn họ có nội đấu, còn có ít nhiều cảm nhận được chút áp bức, nếu như ngay cả nội đấu cũng không có, thì bọn họ càng không biết mình là người nào."
"Đây là cái logic gì đây?"
"Không phải là logic của tôi, là logic của Thần, hơn nữa chuyện mà ngay cả Thần cũng không quản được, thì chúng ta càng không quản được."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook