abo Nợ Đào Hoa Đeo Bám
C22: Hắn lại nhớ cậu

Giang Dực đã làm theo những gì hắn nói, thi vào đại học F, với số điểm cao chót vót của mình hắn nghiễm nhiên ngồi vào vị trí thủ khoa của ngành kinh tế, trên hàng nghìn con mắt ngưỡng mộ của các sinh viên ở đây.

Giang Dực vô cùng nghiêm túc học tập, vì không chịu sự quản lý của cha nữa nên thời gian rảnh hắn có thể tự do đi điều tra chút thông tin của Quý Trình Chu, nhưng hành động của hắn chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Tìm một người mà không có chút thông tin gì suốt mười lăm năm trời không bao giờ là dễ dàng cả…

________________

Tầm chiều tà, một tốp thiếu niên đứng trước cổng trường đại học F, luôn dòm ngó vào bên trong như thể đang đợi ai đó. Sinh viên trong trường nhiều nhiều đến nỗi bảo vệ trường không nhớ nổi mặt, hành động của những thiếu niên này khiến cho bác bảo vệ trực cổng càng tăng thêm phần cảnh giác.

“Dực ca, anh thật sự không muốn đi liên hoan cùng chúng em sao, hôm nay còn có vài sinh viên của khoa khác nữa, nhưng mọi người đều bằng tuổi, không đến nỗi ngượng ngùng đâu…”


Giang Dực tựa người vào tấm tường thành vững chắc bên cạnh, đôi chân dài miên man vắt chéo. Hắn đang cúi đầu xem điện thoại, nghe đến đây liền liếc xéo tên vừa nói, ánh sáng xanh phản chiếu khiến gương mặt của hắn đáng sợ hơn.

“Ngượng ngùng cái shit!! Tao đơn giản chỉ là không muốn đi.”

Thiếu niên vừa nãy tên là Lương Đại Nghĩa, cậu ta làm bộ hiểu ra à lên một tiếng thật dài, có vẻ còn muốn chọc giận Giang Dực. Chưa kịp đợi hắn động thủ, một thiếu niên khác đã ngăn cản hành động của hắn lại.

“Dực ca bình tĩnh, đừng chấp nhặt với tên đại ngốc kia! Trong mấy người chúng ta chỉ có anh là có mắt thẩm mỹ nhất, mau mau giúp em chọn một bộ váy cho bạn gái đi… Nói thật mấy chuyện váy áo của bọn con gái em không được rành lắm.”

Chu Dương lắm lời luyên thuyên bên tai hắn, Giang Dực không quá để ý nên chỉ nghe được câu có câu không. Mà tên nhóc mới yêu này cũng để tâm chuyện bạn gái thật đấy, một món quà tặng đi cũng phải cân nhắc đi cân nhắc lại.

“Anh xem, cùng một kiểu dáng thì màu hồng hay màu đỏ đẹp??”

Giang Dực bị làm phiền, không còn cách nào khác là giúp tên ngốc mù màu này chọn váy. Hắn liếc mắt hồi lâu, lạnh lùng buông một câu.

“Màu đen.”

Ể?? Chu Dương lúng túng một hồi, sao hồi nãy mình không phát hiện ra có màu đen nhỉ?? Cậu ta nhìn người mẫu trong ảnh diện bộ váy màu đen vô cùng xinh đẹp, lại nhớ đến bạn gái nhà mình có vẻ tròn tròn hơn một chút, bối rối gãi đầu.

“Dực ca à, anh cũng đừng vô tâm vậy chứ?? Người mẫu trong ảnh mặc đẹp thì đẹp thật đấy, em sợ mua về rồi bạn gái em lại chê đủ đường…”


“Người mẫu nào?”

Giang Dực lạnh lẽo hỏi, lúc này Chu Dương mới lúng túng đưa điện thoại cho hắn xem. Người mẫu trong ảnh là một cô gái với vẻ ngoài trong trẻo ngọt ngào, đang mặc chiếc váy đen mà hắn vừa chọn, làm nổi bật lên làn da trắng sáng của cô.

Ể ể ể?? Chu Dương trố mắt nhìn người con gái xinh đẹp trong ảnh, sau đó khẽ liếc khuôn mặt điển trai lạnh lùng của Giang Dực, vẫy tay với Lương Đại Nghĩa ở xa xa.

“Đại Ngốc, cậu mau lại đây xem xem… Cô gái trong ảnh này chuẩn gu của Dực ca quá này…”

Lương Đại Nghĩa có vẻ không hứng thú với chuyện này lắm nhưng lại bị Chu Dương lôi kéo tham gia, cùng nhau đánh giá mỹ nhân trong ảnh.

“Đại Ngốc cậu nhìn xem, mắt hạnh trong trẻo thuần khiết, bờ môi căng mọng thơm ngát như quả ngọt, cô gái này còn cười lên rất đẹp nữa chứ… Đây còn không phải hình mẫu lý tưởng của anh sao Dực ca, đừng có mà chối nữa…”


Khuôn mặt Giang Dực nhanh chóng tối đen, cặp mắt dài hẹp lạnh lẽo lườm nguýt Chu Dương. Đừng hỏi tại sao tên ngốc này biết gu người yêu của hắn, đó là vết nhơ đen tối trong quá khứ huy hoàng hồi xưa…

Vì Giang Quần nói sẽ không chu cấp một đồng nào trong suốt quá trình Giang Dực theo học ở đại học F nên hắn vừa phải làm vừa phải học, ở kí túc xá hết nửa kì mới có đủ tiền chuyển ra ngoài.

Mà nửa kì đó trong kí túc xá có 4 người, có cả Chu Dương, lúc đó là năm nhất nên ai nấy đều vô cùng năng động, mở tiệc rồi cùng nhau uống rượu. Tửu lượng của thiếu gia nhà giàu như Giang Dực thật sự rất tệ, mới uống vài ly đã ngà ngà say…

Tâm tình của hắn lúc đó không tốt cho lắm, khổ sở vì không được nhìn mặt Quý Trình Chu, Chu Dương hỏi gì liền không ngần ngại tuồn ra hết, trong đó có hình mẫu người yêu lí tưởng của hắn.

Mắt hạnh trong trẻo, môi mọng ngọt ngào… vẻ ngoài dễ thương một chút, chỉ cần nhìn qua liền yêu thích không thôi, muốn ôm chặt người đó vào lòng…

Giống như bé mập vậy…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương