50 Sắc Thái - Fifty Shades of Grey
Quyển 3 - Chương 15

_Tôi ấm quá. Nhờ Christian ấm áp đấy. Đầu anh gối trên vai tôi, hơi thở êm ái khi đang ngủ phả vào cổ tôi, hai chân anh lách vào giữa hai chân tôi, một cánh tay ôm quanh eo tôi. Tôi lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, rồi nhận ra rằng nếu tôi mà dậy bây giờ thì anh cũng tỉnh mất, mà anh đâu đã ngủ đủ giấc. Tôi láng máng hồi tưởng lại những chuyện tối qua. Tôi đã uống kha khá đây, chà chà, uống khá nhiều là đằng khác. Ngạc nhiên thật Christian lại để tôi được làm thế. Tôi mỉm cười khi nhớ lại lúc anh đưa tôi về giường. Thật ân cần, thực sự dịu dàng, ngoài cả mong đợi. Tôi làm một cuộc điểm danh chớp nhoáng xem cảm giác hiện tại của mình ra sao. Bụng dạ thế nào? ổn. Đầu óc thì sao? Ngạc nhiên thật, cũng ổn, nhưng hơi bù xù. Lòng bàn tay tôi từ đêm qua vẫn đỏ ửng. Haiz. Tôi vu vơ tưởng tượng đến bàn tay Christian khi anh phát vào người tôi. Tôi oằn mình và anh tỉnh dậy.

"Chuyện gì thế?" Đôi mắt xám mải miết tìm tôi.

"Không sao. Chào anh." Tôi đưa những ngón tay bên phía lành lặn lên vuốt tóc anh.

"Bà Grey, sáng nay em đáng yêu quá," anh đáp, hôn lên má tôi, trong lòng tôi thấy hân hoan hẳn lên.

"Cảm ơn anh đã chăm sóc em đêm qua."

"Anh vẫn thích chăm sóc em mà. Đấy là việc anh hằng muốn làm," anh dịu dàng đáp, nhưng đôi mắt xám từ sâu thăm thẳm lóe lên niềm đắc thắng đã phản lại chính anh. Giống như anh vừa giành chức vô địch Bóng Rổ Thế Giới hay chiến thắng ở môn Bóng Bầu Dục gay cấn.

Ôi, đúng là Năm Mươi.

"Anh khiến em cảm thấy mình được yêu thương."

"Vì em xứng đáng được thế mà," anh thì thào, và tim tôi se sắt lại.

Anh siết bàn tay tôi, khiến tôi nhăn mặt. Anh buông ngay ra, dè dặt. "Tại cú đấm đó hả?" Anh hỏi. Ánh mắt lạnh như băng săm soi tôi, giọng nói pha lẫn cơn giận dữ đột ngột.

"Em đã tát hắn. Không phải đấm."

"Thằng khốn ấy!"

Tôi tưởng mọi chuyện đã giải quyết xong từ đêm qua rồi.

"Anh không chịu nổi khi hắn chạm vào em."

"Hắn không làm em đau, mà chỉ cư xử không phải phép. Christian, em ổn mà. Tay em chỉ hơi ửng đỏ thôi. Chắc chắn anh biết thừa nó giống cái gì rồi?" Tôi tủm tỉm cười, nét mặt anh chuyển sang vẻ ngạc nhiên thích thú.

"Sao nào, bà Grey, anh vốn quen thuộc với việc ấy hả." Môi anh nhếch lên thành nụ cười. "Anh có thể nhắc mình nhớ lại cảm giác đó ngay bây giờ, nếu em muốn thế."

"Ôi, cất ngay tay anh đi, ngài Grey." Tôi ve vuốt khuôn mặt anh bằng bàn tay không bị đau, những ngón tay âu yếm vệt tóc mai. Tôi nhè nhẹ giật những lọn tóc ngăn ngắn ấy, khiến anh quay sang. Anh cầm tay tôi lên và đặt nụ hôn âu yếm lên lòng bàn tay ấy. Thật kì diệu, nỗi đau chợt tan biến.

"Sao em không bảo anh biết chỗ đau này từ đêm qua?"

"Ừm. đêm qua em không thực sự thấy đau. Giờ thì đỡ rồi."

Ánh mắt anh dịu dàng hơn, môi cong cong lên. "Em đang cảm thấy thế nào?"

"Khỏe hơn cả tưởng tượng."

"Tay em khá khỏe đấy nhỉ, bà Grey"

"Anh nên nhớ điều này mà cư xử cho phải phép."

"Ồ, thật hả?" Anh bất thình lình lăn một vòng thế là nằm đè lên người tôi, ép tôi xuống mặt đệm, giữ chặt hai tay tôi phía trên đầu. Anh cúi xuống nhìn tôi.

"Anh sẵn lòng chiến đấu với em bất kể lúc nào. Thực ra việc chinh phục em trên giường mới chỉ ở trong trí tưởng tượng của anh thôi." Anh hôn lên cổ tôi.

Cái gì?

"Em tưởng lúc nào anh cũng chinh phục được em rồi." Tôi thở hổn hển khi anh nhay nghịch vùng da mềm mại ở tai tôi.

"Ừm... nhưng anh cũng thích cả kháng cự," anh thì thầm, mũi lướt dọc theo quai hàm tôi.

Kháng cự sao? Tôi nằm im. Anh dừng phắt lại, thả tay tôi ra, rồi tì người trên hai khuỷu tay.

"Anh muốn em cự lại anh à? Ở đây ư?" Tôi líu díu hỏi, cố không tỏ ra ngạc nhiên. Quả là khá choáng. Anh gật đầu, mắt cụp xuống nhưng vẫn dè dặt thăm dò phản ứng của tôi.

Anh nhún vai, và tôi nhận ra ý nghĩ ấy vừa thoáng lướt qua tâm trí anh. Anh nở nụ cười duyên dáng của mình rồi lại gật đầu, rất từ từ.

Ôi trời... Anh căng người lên, nằm đè trên tôi, sự mạnh mẽ kích thích của anh thúc vào chốn êm ấm đợi chờ của tôi, khiến tôi như bị mê hoặc. Việc này dẫn tới đâu? Vật lộn với nhau ư? Hay chỉ là tưởng tượng? Anh có làm tôi đau không? Nữ Thần Ham Muốn lắc đầu - Không bao giờ đâu.,

"Có phải đây là ý anh lúc nhắc đến cơn giận dữ khi lên giường không?"

Anh lại gật đầu, ánh mắt vẫn dè dặt.

Hừm... chàng Lắm Chiêu của tôi muốn sấm rung chớp giật nữa đây mà.

"Đừng cắn môi nữa," anh cảnh cáo.

Tỏ ra phục tùng, tôi nhả ngay môi ra. "Em nghĩ anh đang đặt em vào thế bất lợi, ngài Grey ạ." Tôi chớp mi mắt rồi vặn vẹo thân mình nằm dưới anh vẻ khiêu khích. Chắc sẽ vui ra trò.

"Bất lợi là sao?"

"Có chắc anh dẫn em tới được nơi anh muốn không?"

Anh tủm tỉm cười rồi lại áp mạnh hông mình vào tôi lần nữa.

"Nói được thì làm được nhé, bà Grey," anh khẽ nói rồi hôn phớt lên môi tôi. Anh bất ngờ trở mình, chuyển tôi lên trên người anh. Tôi chộp lấy hai bàn tay anh, ghim chặt sang hai bên đầu, mặc kệ cơn đau nhói lên ở bàn tay mình. Tóc tôi rủ xuống như tấm mạng che mặt màu hạt dẻ, tôi lắc đầu để những lọn tóc mơn trớn trên mặt anh. Anh quay mặt tránh nhưng không có ý ngăn tôi lại.

"Thế là anh muốn chơi trò thô bạo hả?" Tôi hỏi.

Anh há miệng ra và hít vào thật mạnh.

"Ừ." Tiếng anh rít lên, tôi buông anh ra.

"Chờ chút." Tôi với cốc nước đặt cạnh giường. Chắc Christian để nó đây. Vẫn mát lạnh và sủi tăm li ti - lạnh thế này thì hẳn chưa đặt đây lâu được - tôi lại thắc mắc anh vào ngủ lúc nào.

Trong lúc tôi làm một ngụm nước dài, Christian miết những ngón tay thành những đường tròn nhỏ xoắn lên trên đùi tôi để lại trên làn da cảm giác nhồn nhột trên đường đi đầy khiêu khích của mình, rồi anh úp tay và bấm mạnh vùng mông để trần của tôi. Ưm.

Bắt chước màn thể hiện ấn tượng ấy của anh, tôi nhoài người xuống hôn anh, trút làn nước trong lành mát lạnh vào miệng anh.

Anh nuốt xuống. "Ngon lắm, bà Grey," anh thẽ thọt, nở ngay một nụ cười tươi tắn và hồn nhiên như trẻ thơ.

Sau khi đặt cốc nước lại chỗ chiếc bàn, tôi nhấc hai tay anh khỏi người tôi rồi lại giữ chặt trên đệm.

"Thế em có nhiệm vụ phải tỏ ra bất hợp tác hả?" Tôi cười hỏi.

"Ừ."

"Em diễn không giỏi lắm đâu."

Anh cười. "Cứ thử đi."

Tôi cúi xuống, âu yếm hôn anh. "Được rồi, để em diễn," tôi khẽ nói, cạ răng dọc theo quai hàm của anh, cảm thấy đám râu lún phún dưới răng và lưỡi mình.

Christian bật ra tiếng kêu khe khẽ và gợi cảm từ cuống họng rồi cựa mình, vật tôi xuống giường bên cạnh anh. Tôi la lên vì bất ngờ, nhoáng cái anh đã nằm đè trên tôi. Tôi bắt đầu vùng vẫy khi anh túm lấy hai tay tôi. Tôi đập mạnh tay lên ngực anh, hết sức đẩy ra, trong khi anh cũng đang ráng hết mình lách đầu gối vào tách hai chân tôi ra.

Tôi tiếp tục đẩy mạnh ngực anh - Chà chà, nặng thật - nhưng anh chẳng hề tỏ ra nao núng hay gồng người cưỡng lại chút nào. Thế ra anh ấy đang tận hưởng trò này. Anh gắng sức giữ cổ tay tôi, và cuối cùng cũng bắt được một bên, mặc kệ tôi vùng vằng vặn vẹo để rút tay ra. Đấy là bên bàn tay bị đau, tôi đành đầu hàng anh, nhưng tay bên kia của tôi túm lấy tóc anh, giật mạnh.

"A!" Anh ngả đầu theo rồi cúi nhìn tôi, ánh mắt hoang dại và đầy phấn khích.

"Thô bạo thế," anh thì thào, giọng kéoài đầy thích thú hứng khởi.

Đáp lại giọng nói ấy của anh, nhục cảm trong tôi bùng nổ, tôi đành ngừng tay. Tôi lại cố một lần nữa giằng tay khỏi sự kìm kẹp của anh, nhưng không được. Cùng lúc, tôi gắng ngoắc hai cổ chân vào nhau để hất anh ra. Anh ấy nặng chết đi được. A! Thật là khuấy đảo và khiêu khích.

Rên lên thật lớn, Christian tóm chặt bàn tay còn lại của tôi. Tay trái giữ cả hai cổ tay tôi, còn tay phải thì thản nhiên du ngoạn - khá là táo tợn - dọc theo cơ thể tôi, mơn trớn và sờ soạng trên hành trình của mình, vặn xoắn vùng chóp núi gợi cảm của tôi.

Tiếng tôi gào lên đáp lại, khoái cảm len lỏi từng cơn nhoi nhói, mạnh mẽ và cháy bỏng từ ngực xuyên suốt tới giữa hai đùi. Tôi lại vùng lên trong vô vọng định đẩy anh ra, nhưng giờ anh đang ở quá sát sàn sạt.

Lúc anh cố tìm cách hôn, tôi lắc mạnh đầu sang một bên tránh được. Không chút chậm trễ bàn tay táo bạo của anh luồn qua gấu áo phông tôi mặc, giữ tôi nằm im, trong khi anh cạ rặng lên quai hàm tôi, lặp lại y như cách tôi làm với anh khi nãy.

"Ôi, em yêu, chống cự đi," anh thì thào.

Tôi vặn vẹo, quằn quại, cố vùng thoát khỏi sự kìm kẹp thô bạo của anh, nhưng vô ích. Anh khỏe quá. Anh nhè nhẹ cắn làn môi dưới của tôi. Chợt nhận ra mình không hề muốn cưỡng lại anh. Tôi muốn anh - ngay lập tức, lúc nào cũng vậy. Tôi ngừng chống cự nồng nhiệt hôn đáp lại anh nồng nhiệt. Tôi chẳng thiết tới việc hai đứa đang nhập vào trò chơi tình yêu. Niềm khát khao cháy bỏng và mãnh liệt cuộn dâng trong huyết mạch tôi, tôi thua rồi. Tôi thả hai cổ chân đang ngoắc vào nhau ra, quấn quanh hông anh, dùng gót chân kéo chiếc quần pijama anh đang mặc.

"Ana," anh thốt lên. Thế là cả hai không còn giằng co nữa, nhưng tay vẫn giữ tay, lưỡi xoắn quện lưỡi, vuốt ve và tận hưởng, vội vã và gấp gáp.

"Da em," anh kêu lên giọng khản đặc, hơi thở nặng nhọc. Anh đỡ tôi dậy, rồi nhẹ nhàng lột chiếc áo phông tôi đang mặc.

"Anh," tôi lẩm nhẩm gọi anh trong khi bị dựng dậy, bởi bây giờ tôi chỉ nghĩ ra có điều đó. Tôi tóm chiếc quần anh mặc, giật xuống, để sự nam tính của anh được giải thoát.

Tôi chộp lấy, siết chặt. Cứng nhắc. Tiếng anh thở rít qua kẽ răng, tôi say sưa tiếp nhận sự đáp trả của anh.

"Khỉ thật," anh làu bàu. Anh ngả người ra sau, nâng đùi tôi lên, đặt nhẹ tôi xuống giường, trong khi tay tôi vẫn cuốn quanh, nhẹ nhàng lên xuống. Cảm thấy nơi đỉnh chóp của anh rỉ một giọt sương âm ấm, tôi đưa ngón tay cái xoáy một vòng tròn. Vừa lúc anh đặt tôi xuống đệm, tôi đẩy ngón cái vào miệng để nếm hương vị của anh, trong khi hai tay anh ngược lên trên, ve vuốt gò hông, lên bụng rồi lên ngực tôi.

"Ngon không?" Anh hỏi khi đang nhoài người lơ lửng phía trên tôi, đôi mắt rực sáng.

"Có. Đây." Tôi đẩy ngón tay vào miệng, anh mút rồi khẽ cắn vào phần da thịt mềm mại. Tôi thở gấp, đỡ lấy đầu anh, kéo anh xuống thấp để hôn. Hai chân tôi quắp lấy anh, giằng chiếc pijama của anh xuống, rồi quấn quanh eo anh. Làn môi anh miết dọc quai hàm tới cằm tôi, nhay nhay một cách dịu dàng.

"Em đẹp lắm." Anh dụi đầu xuống dưới cổ tôi. "Làn da này mới đẹp làm sao." Hơi thở của anh phả nhè nhẹ khi đôi bờ môi trượt xuống bầu ngực tôi.

Gì thế này? Tôi đang khát khao, rối bời - những ước ao, và đợi chờ. Tôi tưởng chuyện này sẽ diễn ra nhanh chóng thôi.

"Christian." Tôi nghe thấy tiếng mình đang khẽ khẩn nài.

"Suỵt," anh khẽ nhắc, rồi đưa lưỡi khuấy tròn đỉnh chóp tuyết lê, ngậm vào miệng và nhay thật mạnh.

"A!" Tôi la lên, quằn quại, ưỡn mình khuyến khích. Anh nhoẻn miệng cười trên làn da tôi, rồi chuyển sang nghịch ngợm bầu ngực bên kia.

"Nóng vội thế, bà Grey?" Không để yên, tay tôi giật mạnh tóc anh. Anh rên lên rồi ngước lên sừng sộ. "Anh trói em lại bây giờ," anh cảnh cáo.

"Đón lấy em đi," tôi nằn nỉ.

"Sắp rồi, cưng," môi anh mấp máy trên làn da tôi. Bàn tay anh cứ di chuyển xuống dưới hông tôi nhàn nhã chậm chạp đến phát điên lên được, trong khi miệng anh mải mê cưng nựng đỉnh chóp của tôi. Tôi gào lên thảm thiết, hơi thơ gấp và nông, tôi lại tìm cách dụ dỗ để anh tiến vào tôi, tấn công mạnh bạo sát anh. Anh sừng sững, nặng nề và kề cận, nhưng anh cứ thích thong thả bỡn cợt tôi.

Chết tiệt. Tôi vùng vẫy và quằn quại, quyết đẩy anh ra.

"Cái quái..."

Giữ chặt hai tay tôi, Christian ghim nó xuống giường, hai cánh tay sải rộng, rồi anh hạ cơ thể mình đè xuống, hoàn toàn hạ gục tôi. Tôi nghẹt thở, điên dại.

"Anh muốn kháng cự còn gì," tôi vừa nói vừa thở dốc. Anh nâng đầu lên, nhìn xuống tôi, hai tay vẫn khóa chặt cổ tay tôi. Tôi đặt hai gót chân dưới mông anh rồi kéo vào. Anh không hề nhúc nhích. A ha!

"Em không muốn chơi đẹp hả?" Anh hỏi với vẻ ngạc nhiên, mắt bừng lên đầy phấn khích.

"Em chỉ muốn anh yêu em ngay đi, Christian." Sao anh cứ ì ra như thế nhỉ? Thoạt đầu chúng tôi kháng cự và giằng co, rồi anh tỏ ra dịu dàng và âu yếm. Thật rắc rối. Tôi đang trên giường với Quý ngài Dễ Thay Đổi Liên Xoành Xoạch.

"Xin anh." Tôi lại ép gót chân vào hông anh lần nữa. Đôi mắt xám sáng rừng rực tìm kiếm mắt tôi. Ôi, anh đang nghĩ gì thế không biết? Trông anh thoáng vẻ hoang mang và bối rối. Anh buông hai tay tôi ra, nhỏm dậy ngồi tì trên gót chân, kéo tôi vào lòng anh.

"Thôi được, bà Grey, làm theo cách em muốn nào." Anh nâng tôi lên rồi từ từ hạ xuống, trên người anh.

"A!" Chính thế. Đấy là điều tôi khao khát. Đòi hỏi. Hai tay tôi quàng quanh cổ anh, những ngón tay xoắn lấy tóc anh, hân hoan tận hưởng cảm giác có anh ở trong mình. Tôi bắt đầu dịch chuyển. Chủ động dẫn anh theo nhịp điệu và tốc độ của mình. Anh rên rỉ, mải miết tìm môi tôi, thế rồi chúng tôi lạc vào nhau.

TÔI MIẾT NGÓN TAY theo những sợi lông măng trên ngực Christian. Anh nằm ngửa, im lặng không nhúc nhích bên cạnh tôi khi cả hai cùng lấy lại được nhịp thở bình thường. Bàn tay anh gõ nhịp trên lưng tôi.

"Anh im lặng thế," tôi thủ thỉ, rồi hôn lên bờ vai anh. Anh quay lại nhìn tôi, vẻ mặt không mách bảo điều gì. "Vui đấy chứ." Chết thật, có điều gì không phải ư?

"Em làm anh bối rối đấy, Ana."

"Bối rối ư?"

Anh xoay người, chúng tôi giờ nằm đối diện nhau. "Ừ. Em đấy. Làm vương làm tướng. Rất... khác lạ."

"Thế là tốt hay xấu?" Tôi miết ngón tay lên môi anh. Lông mày anh nhíu lại thể như chưa hiểu rõ câu hỏi. Anh lơ đãng hôn ngón tay tôi.

"Tốt chứ," anh đáp, nhưng nghe chừng không mấy thuyết phục.

"Anh chưa bao giờ nuông theo dù chỉ một chút ý nghĩ khác lạ này ư?" Tôi vừa hỏi vừa đỏ mặt. Tôi có thực sự muốn biết thêm nữa về đời sống tình dục đa sắc diện, muôn màu muôn vẻ của chồng trước khi gặp tôi không? Cô nàng Tiềm Thức nhìn tôi cảnh giác qua cặp kính hình bán nguyệt. Cậu có thực sự muốn tiến tới đó không đấy hả?

"Không đâu, Anastasia. Chỉ em mới chạm vào anh thôi." Lời lí giải đơn giản ấy chính là minh chứng khá hùng hồn. Dĩ nhiên rồi, mười lăm ả kia không làm thế được.

"Bà Robinson có thể chạm vào anh mà." Tôi bật ra những lời ấy trước khi kịp động não nhận ra mình vừa nói gì. Khỉ thật. Sao lại nhắc đến bà ấy thế?

Anh nằm im phắc. Hai mắt mở tròn xoe với vẻ ôi-không-cô-ấy-định-kéo-chuyện-này-tới-đâu-đây.

"Khác chứ," anh khẽ đáp.

Bỗng nhiên, tôi muốn biết rõ hơn. "Tốt hay xấu?"

Anh nhìn tôi đăm đăm. Sự nghi hoặc có lẽ cả nỗi đau đớn, lướt qua mặt anh, khiến anh thoáng chốc giống như người đang bị chìm trong nước.

"Anh cho là xấu." Giọng anh khẽ tới mức chỉ vừa đủ nghe thấy.

Quái thật!

"Em tưởng anh thích thế."

"Lúc đó thì có."

"Giờ thì không à?"

Anh nhìn tôi bằng đôi mắt mở lớn, rồi chầm chậm lắc đầu.

Ôi trời... "Ôi, Christian." Tôi choáng ngợp trong những cảm xúc đang xối xả vào tôi. Ôi, cậu bé lạc lõng của tôi. Tôi nhào vào lòng anh, hôn lên mặt, lên cổ, lên ngực, lên những vết xẹo tròn tròn của anh. Anh kéo tôi sát vào mình, hôn đắm đuối. Và thật chậm rãi, dịu dàng, theo nhịp điệu của riêng mình, anh lại dẫn tôi vào chốn yêu đương thiên đường.

"ANA TYSON. HẠ GỤC đối thủ nặng kí hơn mình!" Ethan vỗ tay hoan nghênh khi tôi vào bếp ăn sáng. Anh đang ngồi với Mia và Kate ở kệ ăn sáng trong khi bà Bentley đang nướng bánh kẹp. Christian không có ở đây.

"Chào buổi sáng, bà Grey." Bà Bentley mỉm cười. "Bà muốn ăn gì nhỉ?"

"Chào bà. Món gì cũng được, cảm ơn bà. Christian đâu rồi?"

"Ngoài kia kìa." Kate hất đầu về phía sân sau. Tôi bước lại phía chiếc cửa sổ đang mở. Bầu trời quang đãng, xanh trong loáng thoáng mây trắng, chồng yêu dấu của tôi đứng cách đây dăm bảy mét và đang mải mê bàn chuyện với người nào đó.

"Anh ấy đang nói chuyện với ông Bentley đấy," Mia nói vọng ra từ chỗ bàn ăn. Tôi ngoảnh lại nhìn cô bé, ngạc nhiên với giọng điệu sưng sỉa của cô nàng. Cô bé nhìn Ethan đầy hằn học. Ôi trời. Tôi lại thấy thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy ra giữa bọn họ. Vẻ tư lự, tôi hướng sự chú ý về phía chồng mình và ông Bentley.

Chồng bà Bentley có mái tóc sáng màu, mắt đen sáng ngời, ông đang mặc quần bảo hộ lao động, với áo phông của sở điện lực Aspen. Christian thì mặc quần jean đen với áo phông. Lúc hai người bọn họ thong thả băng qua bãi cỏ về phía ngôi nhà, mải mê nói chuyện, Christian tình cờ cúi xuống nhặt lên thứ trông như thanh rào chắc bị rơi ra từ bồn hoa. Christian lơ đãng vươn tay giơ chiếc cọc tre lên như thể đang cân nhắc rồi quất vút vào không khí, chỉ một phát thôi.

Ồ...

Ông Bentley không tỏ ra phản ứng nào khác lạ cả. Họ tiếp tục nói chuyện. Lần này khi tới gần ngôi nhà hơn, họ dừng lại, Christian lặp lại động tác lúc nãy. Đầu chiếc cọc đập xuống mặt sân. Ngước lên, Christian thấy tôi đang đứng ở cửa sổ. Bỗng dưng tôi thấy như thể mình đang theo dõi anh vậy. Anh dừng lại. Tôi giơ tay vẫy anh đầy ngượng nghịu, rồi quay lưng bước tới chỗ bàn ăn.

"Cậu vừa làm gì thế?" Kate hỏi.

"Chỉ ngắm Christian thôi."

"Cậu ‘lậm’quá rồi đấy." Cô bạn khịt mũi.

"Cậu thì không à, hả bà-chị-dâu- tương-lai ơi?" Tôi đốp lại, cười toe toét và cố chôn vùi hình ảnh gây cảm giác bất an lúc Christian vung chiếc roi lên. Tôi giật bắn mình khi Kate nhảy phốc lên rồi ôm chầm lấy tôi.

"Em gái!" cô la toáng lên, và khó mà cưỡng lại niềm vui lây lan của cô bạn.

"NÀY, CÔ NÀNG SU NGỦ." Christian đánh thức tôi. "Sắ hạ cánh rồi. Thắt đai an toàn đi."

Tôi mắt nhắm mắt mở dò dẫm tìm cách thắt đai, nhưng Christian đã cài giúp tôi ngay. Anh đặt nụ hôn lên trán tôi rồi mới ngồi xuống ghế. Tôi lại tựa đầu vào vai anh rồi nhắm mắt lại.

Chuyến đi bộ leo núi đường dài tưởng như không thể thực hiện nổi cùng bữa trưa dã ngoại trên đỉnh núi cao hùng vĩ đã khiến tôi kiệt sức. Thời gian còn lại của bữa ăn khá im lìm, kể cả Mia cũng ít nói. Cả ngày hôm ấy cô bé có vẻ chán nản. Tôi lăn tăn không biết chuyện tình cảm của cô bé với Ethan ra sao rồi. Tôi thậm chí không biết đêm hôm qua họ ngủ đâu nữa. Tôi bắt gặp ánh mắt cô bé và gửi gắm nụ cười mang thông điệp em-không-sao-chứ. Cô bé đáp lại tôi bằng điệu cười ủ ê ngắn ngủi rồi cúi gằm xuống quyển sách đang đọc. Tôi liếc trộm Christian qua làn mi. Anh đang nghiên cứu một bản hợp đồng hay cái gì đó không rõ nữa, vừa đọc vừa ghi chú ra lề. Thế nhưng anh có vẻ khá thoải mái. Elliot đang ngáy khe khẽ bên cạnh Kate.

Tôi chưa dồn ép và tra khảo Elliot về vụ Gia, nhưng không nên gây chuyện để tách anh ta ra khỏi Kate được. Christian thì chẳng mấy quan tâm, bực thật, nhưng tôi không thúc ép anh. Elliot đặt bàn tay có vẻ chiếm hữu lên đầu gối Kate. Cô bạn trông thật rạng ngời, nhưng nghĩ mà xem, mới chiều qua thôi cô ấy còn chưa chắc chắn về anh ta. Christian gọi anh ấy là gì nhỉ? Lelliot ư. Có phải tên gọi thân mật trong gia đình không? Nghe thế còn dễ chịu, khá hơn là kẻ đàng điếm. Bất thình, Elliot mở choàng mắt và nhìn thẳng vào tôi. Tôi đỏ bừng mặt vì bị bắt gặp.

Anh ta cười toe toét. "Chắc anh cũng mê khuôn mặt đỏ bừng của em mất, Ana," anh ta trêu ghẹo, duỗi thẳng người. Kate dành cho tôi một nụ cười dương dương tự mãn.

Lái phụ Beighley thông báo chúng tôi đang về tới sân bay Seattle, Christian siết chặt tay tôi.

"KỲ NGHỈ CUỐI TUẦN THẾ NÀO, bà Grey?" Christian hỏi thăm khi chúng tôi ngồi trên chiếc Audi tiến về Escala. Taylor và Ryan đang ở ghế trước.

"Tuyệt, cảm ơn anh." Tôi tủm tỉm cười, bỗng nhiên thấy ngượng nghịu thế.

"Lúc nào đi cũng được. Rủ bất kì ai em muốn."

"Ta nên mời ba Ray đi. Ba thích câu cá lắm."

"Ý hay đấy."

"Anh thấy thế nào?" Tôi hỏi lại.

"Tuyệt," sau mấy giây ngỡ ngàng vì câu hỏi của tôi, anh đáp, chắc thế. "Rất tuyệt vời."

"Anh có vẻ rất thoải mái."

Anh nhún vai. "Vì anh biết em được an toàn."

Tôi nhăn nhó. "Christian, lúc nào em cũng được an toàn cả. Em chẳng bảo anh rằng khéo đến bốn mươi tuổi là anh dễ đột quỵ nếu cứ lúc nào cũng lo lắng cao độ như thế. Em muốn được sống đến đầu bạc răng long bên anh cơ mà." Tôi siết chặt tay anh. Anh nhìn lại như thể chẳng hiểu tôi đang nói gì. Anh dịu dàng hôn lên những ngón tay tôi rồi nói lảng sang chuyện khác.

"Tay em thế nào rồi?"

"Đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn anh." Anh mỉm cười. "Tốt lắm, bà Grey. Em sẵn sàng đối mặt với Gia lần nữa chưa?"

Ôi khỉ thật. Tôi quên béng mất việc hẹn gặp cô ta tối nay để bàn bạc các phác thảo cuối cùng. Tôi trợn tròn mắt. "Em chỉ muốn kéo anh ra xa, để anh được an toàn." Tôi cười khẩy.

"Bảo vệ anh hả?" Christian cười phá lên.

"Lúc nào cũng sẵn lòng, ngài Grey. Tránh xa những cám dỗ nguy hiểm," tôi rì rầm.

CHRISITAN ĐANG ĐÁNH RĂNG lúc tôi trườn vào giường. Ngày mai chúng tôi phải quay lại với thực tại rồi - nào là công việc, đám săn ảnh, rồi vụ Jack đang bị tống giam nhưng rất có khả năng hắn còn tòng phạm. Hừm... Christian cứ mập mờ không nói rõ. Anh có biết gì không nhỉ? Và giả sử có biết đi chăng nữa liệu có chịu kể cho tôi nghe không. Tôi thở dài. Để Christian nói ra thì khác gì cậy vỏ hến ấy, với cả chúng tôi vừa có những nghỉ ngày cuối tuần thật thú vị. Tôi có muốn làm hỏng mất khoảnh khắc dễ chịu này bằng việc cố moi tin từ anh không?

Tôi vừa khám phá ra anh khi thoát khỏi môi trường quen thuộc, bên ngoài căn hộ này, rất thoải mái và vui vẻ cùng gia đình. Tôi bâng quơ tự hỏi liệu có phải vì nơi đây vương vấn những kỉ niệm và hồi ức từng khiến anh bị tổn thương. Có lẽ chúng tôi nên chuyển nhà.

Tôi đằng hắng giọng. Chúng tôi cũng sắp chuyển rồi - chẳng phải có cả một biệt thự đồ sộ bên bờ biển đó ư. Bản thiết kế của Gia đã hoàn chỉnh và được nhất trí rồi, người của Elliot sẽ bắt đầu khởi công tuần tới. Tôi cười thầm khi nhớ lại vẻ mặt choáng váng của Gia khi tôi kể mình đã thấy cô nàng ở Aspen. Rồi phát hiện ra chẳng có chuyện gì đáng kể mà chỉ là gặp gỡ tình cờ ngẫu nhiên. Cô nàng tới nhà nghỉ dưỡng của mình để thảnh thơi làm nốt các thiết kế của chúng tôi. Đã có thời điểm đáng sợ tôi những tưởng cô nàng nhúng tay vào việc chọn nhẫn đính hôn, nhưng té ra lại không phải. Nhưng tôi vẫn không tin nổi Gia. Tôi muốn tận tai nghe thấy cùng câu chuyện như thế từ Elliot. Nhưng được cái lần này cô nàng đã biết giữ khoảng cách với Christian.

Tôi ngước nhìn bầu trời buổi đêm. Sẽ nhớ cảnh tượng này đây. Toàn cảnh mênh mông Seattle ở dưới chân mình, quá nhiều đổi thay, cho tới giờ vẫn chưa xóa sạch. Có thể chính là ở những vấn đề của Christian - anh áy đã quá cách biệt với cuộc sống hiện thực trong một thời gian dài, do bản tính tự áp đặt cho mình. Tuy nhiên khi có gia đình ở xung quanh, anh ấy bớt kiểm soát hơn, ít lo âu hơn - tỏ ra tự do và vui vẻ hơn. Tôi tự nhủ Flynn đã tận dụng chính điều ấy ư. Ôi chao! Có lẽ đáp án chính là đấy. Có thể anh ấy cần một gia đình của riêng mình. Tôi lắc đầu phủ nhận chuyện này - bọn tôi còn quá trẻ, mọi việc còn quá mới mẻ mà. Christian sải bước vào phòng, trông anh vẫn tuyệt đẹp như thường lệ, nhưng có vẻ trầm ngâm.

"Mọi việc không sao chứ?" Tôi hỏi.

Anh gật đầu lia lịa khi leo lên giường.

"Em chẳng muốn phải trở về thực tại tí nào," tôi làu bàu.

"Không ư?" người

Tôi lắc đầu rồi vuốt ve khuôn mặt đẹp đẽ của anh. "Em có ngày nghỉ cuối tuần thật tuyệt. Cảm ơn anh."

Anh cười thật dịu dàng. "Em chính là thực tại của anh, Ana," anh thủ thỉ rồi hôn tôi.

"Anh có lăn tăn gì chuyện ấy không?"

"Lăn tăn gì cơ?" Anh hỏi lại, khá lúng túng.

"Anh biết đấy. Vụ ẩu đả... rồi lộn xộn," tôi lí nhí, xấu hổ quá.

Anh nhìn tôi đăm đăm, ánh nhìn bình thản. Khuôn mặt anh thoáng nét nghi hoặc, ánh mắt như muốn bảo cô-ấy-đang-định-dẫn-câu-chuyện-tới-đâu-đây.

"Không đâu Anastasia, không hề."

Giọng anh bình tĩnh và khẽ khàng. "Bác sĩ Flynn đã bảo anh mấy điều khi em bỏ đi, một vài lời nói đến giờ anh vẫn nhớ. Ông bảo anh không nên làm thế nếu em không sẵn lòng. Một khám phá hay đấy." Anh ngừng lại và nhăn mặt. "Trước anh chẳng biết cách nào khác cả, Ana. Giờ thì anh biết rồi. Bằng giáo dục."

"Giáo dục em ư?" Tôi hỏi lại bỡn cợt.

Đôi mắt anh nhìn dịu dàng đi. "Em có nhớ không?" Anh hỏi lại.

Ồi. "Em không muốn bị anh làm đau, nhưng em thích chơi đùa, Christian. Anh biết đấy. Nếu anh muốn làm gì..." Tôi nhún vai, ngước nhìn anh chăm chú.

"Làm gì?"

"Anh biết rồi còn gì, chẳng hạn như roi hay gậy..." Tôi ngừng lời, đỏ mặt.

Anh nhướng mày kinh ngạc. "Ái chà... để xem sao. Còn giờ thích thưởng thức một ít món kem va-ni truyền thống ngon lành." Ngón tay cái của anh lướt theo viền môi dưới tôi, rồi lại hôn lên đó.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Chào buổi sáng

Ngày: 29 tháng 8 năm 2011 09:14

Tới: Christian Grey

Ngài Grey thân yêu

Em chỉ muốn nói rằng em yêu anh.

Có thế thôi.

Mãi mãi thuộc về anh.

A x

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Xua tan nỗi buồn chán của thứ Hai đầu tuần

Ngày: 29 tháng 8 năm 2011 09:18

Tới: Anastasia Grey Bà Grey yêu dấu Thật phấn khởi khi được nghe những lời thân thương ấy từ vợ yêu (dù có sai quấy hay không) vào mỗi sáng thứ Hai.

Hãy để anh đảm bảo với em rằng trong lòng anh cũng muốn bày tỏ những lời tương tự với em.

Xin lỗi em vì bữa tối nay nhé. Hy vọng nó không quá tẻ nhạt đối với em.

x

Christian Grey,

CEO, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Ồ đúng rồi. Bữa tiệc tối với Hiệp hội Đóng tàu Mỹ[45]. Tôi ngao ngán... Lại một mớ những bộ lễ phục đạo mạo khoa trương. Christian thực sự muốn dẫn theo tôi tới buổi lễ có sức hấp dẫn nhất.

[45] Hiệp hội Đóng tàu Mỹ: The Ameriacan Shipbuilding Association, viết tắt là ASA.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Tàu thuyền đến đêm là chạy đi thôi mà

Ngày: 29 tháng 8 năm 2011 09:26

Tới: Christian Grey

Ngài Grey yêu quý,

Em chắc chắn anh có thể nghĩ ra cách tăng gia vị cho bữa ăn... sẵn lòng phục vụ anh.

Bà G. x

Anastasia (không hề sai trái) Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Đa dạng chính là gia vị của cuộc sống

Ngày: 29 tháng 8 năm 2011 09:35

Tới: Anastasia Grey

Bà Grey thân yêu

Anh có mấy ý tưởng này...

x

Christian Grey,

CEO, Đang Háo Hức Chờ Bữa Tối Với ASA, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Các cơ bụng dưới tôi thắt lại. Ơ hay... Tôi tự hỏi không biết anh sẽ tưởng tượng ra trò gì đây. Hannah gõ cửa, cắt ngang dòng tơ tưởng của tôi.

"Có sẵn sàng duyệt lịch làm việc tuần này không Ana?"

"Được chứ. Chị ngồi đi." Tôi mỉm cười, lấy lại trạng thái cân bằng, rồi thu nhỏ cửa sổ email lại. "Tôi phải rời một vài cuộc hẹn, ông Fox để tuần sau và tiến sĩ..."

Điện thoại đổ chuông, cắt ngang lời Hannah. Là Roach, ông bảo tôi lên văn phòng ông ngay.

"Ta có thể bàn tiếp trong hai mươi phút nữa được không?"

"Dĩ nhiên rồi."

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Đêm hôm qua

Ngày: 30 tháng 8 năm 2011 09:24

Tới: Anastasia Grey

... Vui thật.

Ai mà tưởng tượng được bữa tiệc thường niên của ASA lại kích thích nhường ấy?

Lần nào cũng thế, em chẳng bao giờ phải thất vọng cả, bà Grey. Anh yêu em.

X

Christian Grey,

CEO đang kính sợ, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Em thích trò khiêu vũ vui vẻ...

Ngày: 30 tháng 8 năm 2011 09:33

Tới: Christian Grey

Ngài Grey yêu dấu

Em lại nhớ những trái bi bạc rồi.

Anh mới không bao giờ phải thất vọng ấy chứ.

Có thế thôi.

Bà G. X

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Tiếng Hannah gõ cửa cắt ngang mạch ý nghĩ về chuyện gợi tình tối hôm qua. Bàn tay Christian... làn môi anh.

"Mời vào."

"Ana, trợ lí truyền thông của ông Roach vừa gọi. Ông ấy muốn cô tham dự cuộc họp sáng nay. Thế thì tôi phải dời một vài cuộc hẹn của cô lần nữa đây. Thế có sao không?"

Lưỡi của anh ấy.

"Vâng, được đấy," tôi lí nhí đáp, cố chặn những dòng suy nghĩ ương ngạnh của mình lại. Chị ấy tươi cười rồi rút ra khỏi phòng... để lại tôi mê mẩn trong những kỉ niệm ngọt ngào đêm hôm trước.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Hyde

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 15:24

Tới: Anastasia Grey

Anastasia à,

Xin báo cho em biết, Hyde vừa bị từ chối cho tại ngoại và vẫn bị tạm giam. Hắn bị buộc tội cố ý bắt cóc và gây hỏa hoạn, vẫn chưa sắp xếp được ngày xét xử.

Christian Grey

CEO, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Hyde

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 15:53

Tới: Christian Grey

Tin tốt đấy.

Anh có giảm bớt vệ sĩ không? Em thực ra không hợp với Prescott.

Ana x

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Hyde

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 15:59

Tới: Anastasia Grey

Không. Việc đảm bảo an ninh vẫn giữ nguyên. Không tranh cãi nữa.

Có chuyện gì với Prescott thế? Nếu em không thích cô ấy, chúng ta sẽ đổi người.

Christian Grey

CEO, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Đừng xù lông xù tóc lên vội, anh!

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 16:03

Tới: Christian Grey

Em chỉ định hỏi chuyện thôi mà (đảo mắt). Để em nghĩ thêm về Prescott đã.

Đừng vội vung bàn tay bực bội lên thế!

Ana x

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Đừng khích bác anh

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 16:11

Tới: Anastasia Grey

Anh có thể đảm bảo với em rằng tóc anh hôm nay rất vào nếp - điểm này chẳng phải vẫn được chính em chứng thực khá thường xuyên đó ư?

Tuy nhiên bàn tay anh thì đang bứt rứt đây.

Đêm nay anh sẽ phải làm gì đó mới được.

x

Christian Grey

CEO vẫn chưa bị hói đầu, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Quằn quại

Ngày: 01 tháng 9 năm 2011 16:20

Tới: Christian Grey Hứa đấy nhé, hứa rồi đấy...

Giờ thì hãy thôi quấy rầy em đi. Em đang tập trung làm việc; còn cuộc đàm phán với một tác giả nữa đây. Sẽ phải cố lắm để không bị phân tâm nghĩ ngợi về anh suốt cuộc gặp mất.

A x

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Quằn quại

Ngày: 05 tháng 9 năm 2011 09:18

Tới: Christian Grey

Chồng yêu ơi

Chắc chắn anh biết cách mang lại trải nghiệm thú vị cho phụ nữ nhỉ.

Dĩ nhiên em sẽ mong đợi kiểu đỗi đãi này hằng tuần.

Anh đang làm hư em đấy. Em thích thế.

Vợ yêu của anh

xox

Anastasia Grey

Biên tập viên, SIP

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Sứ mệnh của đời anh...

Ngày: 05 tháng 9 năm 2011 09:25

Tới: Anastasia Grey

Là cốt làm em hư theo mà, bà Grey.

Và bảo vệ em an toàn nữa, bởi vì anh yêu em.

Christian Grey

CEO Đang Say Đắm, Grey Entreprises Holdings, Inc.

Ôi trời. Anh ấy còn có thể lãng mạn hơn thế này nữa không nhỉ?

Từ: Anastasia Grey

Chủ đề: Sứ mệnh của đời em

Ngày: 05 tháng 9 năm 2011 09:18

Tới: Christian Grey

Là để chiều ý anh mà - bởi vì em cũng yêu anh.

Giờ thì đừng tỏ ra uỷ mị quá nữa đi.

Anh đang làm em khóc đây này.

Anastasia Grey

Biên tập viên Cũng Say Đắm Ngang Ngửa, SIP

NGÀY HÔM SAU, tôi ngó xem quyển lịch bàn. Chỉ còn năm ngày nữa là tới ngày 10 tháng chín - sinh nhật tôi. Tôi biết chúng tôi sẽ lái xe tới chỗ ngôi nhà đang xây dựng xem Elliot và người của anh tiến hành đến đâu rồi. Ưm... Tôi tự nhủ không biết Christian có kế hoạch nào khác không? Tôi mỉm cười với ý tưởng này. Hannah gõ cửa phòng.

"Mời vào."

Prescott đang lượn lờ bên ngoài.

Kì quặc nhỉ...

"Chào Ana," Hannah nói. "Có một Leila William nào đó đang chờ gặp cô đấy. Cô ấy bảo về việc riêng."

"Leila William ư? Tôi biết ai là..." Miệng tôi khô khốc, Hannah tròn mắt trước vẻ mặt của tôi.

Leila ư? Chết tiệt. Cô ta muốn gì?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương