(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D
Chương 4: Song Tử thật kì lạ

Đến giờ lên lớp, tất cả học sinh trong trường nhanh chóng trở về lớp học của mình, nhóm bạn Mã Dương Yết chạy với tốc độ cao xém tông trúng người khác để về đến lớp, lạ thật là tại sao mọi thành viên trong lớp đều đã tập trung ở đây, giờ Yết mới thấy lớp này toàn là họ hàng của The Flash. Thiên Yết lo đứng ngoài cửa lớp suy nghĩ trong khi đấy hai đứa kia vô chỗ ngồi ngồi ngắm Thiên Yết chơi, một giáo viên đứng phía sau Yết nhi mặt tối sầm lại không cảm xúc ý khoan có cảm xúc chứ, tức giận đó, giáo viên đặt tay lên vai Yết làm cô lạnh cả sống lưng chạy ngay về chỗ của mình.

Giáo viên kia là một thầy giáo, thầy bước vào trong lớp đặt cuốn sổ điểm và cái cặp xách của ổng xuống bàn nghe một tiếng "Rầm", ông thầy ngồi xuống ghế, khẽ nhìn bạn Yết thân yêu của chúng ta và nói:


-Em học sinh đứng trước cửa lớp tên gì ?

Thiên Yết ngơ ngác đứng dậy trả lời, ông thầy gật đầu lật cuốn sổ điểm ra ghi cái gì đó rồi bảo:

-Thiên Yết không điểm

-Cái quái gì vậy !!! - Thiên Yết la lên nhận được viên phấn ngay giữa trán, cô tức lắm phồng miệng thầm trách móc ông thầy đáng ghét kia, ổng đã dữ rồi mà còn dạy môn Văn nữa chớ, trời trời sao số cô xui quá vậy, ghét môn văn được giáo viên nào hiền lành, dễ thương dạy đi, úi giời mười mấy năm trời y chang nhau haizzz.

Sau 45 phút Thiên Yết bị hành sấp mặt thì cô đã vượt qua tiết của ổng yay, trong lúc chuyển tiết Yết nhi nhanh chóng bay xuống bàn hai đứa Dương Mã chơi à không chính xác hơn là tìm cách để làm quen với 1 thành viên trong lớp, Nhân Mã chỉ tay về hướng người ngồi gần cửa, anh nói:

-Đó là Song Tử, tui không phải là bạn bè gì hết chỉ là nhà tui cách nhà ổng 5 căn à, lúc tui đi học đi ngang nhà ổng đó, tui có hỏi mọi người xung quanh về Song Tử, họ nói rằng Song Tử phải sống chung với ba và người dì, dì Song Tử cực kì ác độc luôn lấy anh ra làm món đồ chơi, suốt ngày đánh đập cơ đấy, giải thích vì sao cậu ta có những vết thương trên người


-Ể ghê vậy, hừm mình hoàn toàn không để ý đến mấy cái vết thương - Bạch Dương giọng ngạc nhiên đôi mắt ngây thơ vô cùng

-Ai kêu bà vô tâm quá chi - Nhân Mã vừa nói vừa chọt chọt vào má của Dương nhi, kết cục bị ăn nguyên cái tát

-Hình như giáo viên sắp vô, thôi tí nữa giờ ăn trưa tụi mình bàn tiếp bye nha - Dứt lời Thiên Yết quay gót đi về chỗ mình

———> Giờ ăn trưa Ra về

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương