12 Mảnh Ghép
-
Chương 28: Dừng lại
Theo đúng như kế hoạch của mọi người. Den đã tới và anh gần như ko phát hiện ra. Có lẽ vì 1 phần anh đeo kính râm đen nên ko để ý
-Anh tính làm gì?-NM đột nhiên cất tiếng. Có phần chua chát, lạnh lùng. À...phải rồi, cô đang là Tâm Uyển Hy
-Anh muốn rút-giọng nói chắc chắn, cương quyết- Anh xin lỗi! Đến giờ này, anh mới nhận ra, em ko phải Tâm Mộc Hân. Anh đã quá mong đợi hình bóng của chị em qua em nhưng.....Cả Tuyết cũng đã chịu quá nhiều đau khổ. Anh đã suy nghĩ rất kĩ càng. 6 đứa đó, ko hề làm hại gì em hết. Sao em có thể độc ác như vậy...
-Tuyết!?-cô nói như ko thể tinh, Tuyết đã yêu Den đến dường nào; MK đã từng đặt trái tim của cho Den; Uyển Hy cũng đã khá thật lòng khi yêu anh. Nhưng tất cả chỉ tạm bợ, người anh yêu là Mộc Hân, Tâm Mộc Hân, từng là bạn thân của Tuyết; từng là chị, em tốt của Mk và cả tui nó; chính là chị gái của Tâm Uyển Hy
-Chắc là em ko biết Tuyết đâu, cô ấy...
-Dừng lại. Tôi biết cô ấy-Bất giác 1 giọt nước mắt lăn trên má NM, ko chỉ đơn thuần là NM mà cả BD, MK, CG, XN, TB- Chỉ có vậy?
-Phải, vậy em gọi anh ra có chuyện gì hả NM?-Den nói làm NM giật thốt người, anh nhận ra sao?
-Vậy em vô thẳng vấn đề luôn. Đây có thể sẽ là nhiệm vụ cuối cùng của bọn em. Sau đó, tụi em sẽ rút ra khỏi mớ rắc rối này. Nên bọn em cần anh giúp
-Nếu anh có thể giúp-Den nhún vai, uống 1 ngụm campuchino mà NM đã kêu sẵn 2 phần từ đầu
-Chỉ đơn giản là.................................anh hiểu rồi chứ!?
-Anh còn nợ em ấy-Den nói với chất giọng có phần phân vân
-Em ko giết cô ta-cô nói như chắc nịch
-Vậy được rồi! Anh giúp
-Cô ta chỉ nên nhận vừa đủ với những gì cô ta gây ra-NM nói, ánh mắt nhìn sang phía cả bọn đang trong ko gian yên tĩnh đến đáng sợ
-Thôi, anh đi-anh đứng dậy, nở nụ cười chào. Vẫy tay rồi đi, ko quên quay sang chỗ tụi kia đang ngồi mà mỉm cười nhẹ
-Tạm biệt-NM cũng vẫy tay
Sau đó, tất cả chia làm 2 nhóm. Nhóm 1 là 6 sao nữ cùng Linda. Nhóm 2 thì là 6 sao nam cùng Jenny. Nhóm 1 đi sắp xếp và chuẩn bị. Nhóm 2 lại đi thu nhập tin tức
_______________________________________________________________________________________________________________________________________
-Tất cả đã xong rồi ạ?
-...............................
-Anh bảo cô ta đến căn nhà hoang XYC nhé!
-................................
-Anh biết người có thể trị cho TB sao?
-.................................
-Bác sĩ Trengkim
-................................
-Cám ơn. Bọn em nợ anh
_______________________________________________________________________________________________________________________________________
-Nhiệm vụ xong, chúng ta sẽ được nghỉ ngơi chứ!?
-Ừ! Chúng ta sẽ chơi 1 trò chơi, 1 trò chơi sống còn
-Và chúng ta bắt buộc phải sống, ko được phép chết
-TB, tạm thời nghỉ ngơi đi! Sau lần này, chúng ta sẽ bay qua Nhật 1 chuyến để gặp Bác sĩ Trengkim. Hi vọng thời gian cho phép-CG quan tâm nhìn TB ho khan vài tiếng
Khung cảnh gần như lạnh đến mức có thể đóng băng mọi thứ. Ko 1 tiếng cười đùa, ko 1 tiếng trò chuyện,....Ko khí căng thẳng đến đáng sợ. Thời gian qua, họ cứ phải giải quyết những nhiệm vụ ngầm mà ko ai biết. Bây giờ, họ đã quá mệt mỏi. Họ sẽ bắt cô ta trả giá đủ với cái mức mà cô ta gây ra. Còn lại là phải xem số cô ta, hên hay là xui mà thôi!? Điều mọi người sợ nhất, chính là TB. Cô đang bị bệnh, càng ngày, càng nặng. Thời gian thật quá vô tình, trôi cũng quá nhanh
-Anh tính làm gì?-NM đột nhiên cất tiếng. Có phần chua chát, lạnh lùng. À...phải rồi, cô đang là Tâm Uyển Hy
-Anh muốn rút-giọng nói chắc chắn, cương quyết- Anh xin lỗi! Đến giờ này, anh mới nhận ra, em ko phải Tâm Mộc Hân. Anh đã quá mong đợi hình bóng của chị em qua em nhưng.....Cả Tuyết cũng đã chịu quá nhiều đau khổ. Anh đã suy nghĩ rất kĩ càng. 6 đứa đó, ko hề làm hại gì em hết. Sao em có thể độc ác như vậy...
-Tuyết!?-cô nói như ko thể tinh, Tuyết đã yêu Den đến dường nào; MK đã từng đặt trái tim của cho Den; Uyển Hy cũng đã khá thật lòng khi yêu anh. Nhưng tất cả chỉ tạm bợ, người anh yêu là Mộc Hân, Tâm Mộc Hân, từng là bạn thân của Tuyết; từng là chị, em tốt của Mk và cả tui nó; chính là chị gái của Tâm Uyển Hy
-Chắc là em ko biết Tuyết đâu, cô ấy...
-Dừng lại. Tôi biết cô ấy-Bất giác 1 giọt nước mắt lăn trên má NM, ko chỉ đơn thuần là NM mà cả BD, MK, CG, XN, TB- Chỉ có vậy?
-Phải, vậy em gọi anh ra có chuyện gì hả NM?-Den nói làm NM giật thốt người, anh nhận ra sao?
-Vậy em vô thẳng vấn đề luôn. Đây có thể sẽ là nhiệm vụ cuối cùng của bọn em. Sau đó, tụi em sẽ rút ra khỏi mớ rắc rối này. Nên bọn em cần anh giúp
-Nếu anh có thể giúp-Den nhún vai, uống 1 ngụm campuchino mà NM đã kêu sẵn 2 phần từ đầu
-Chỉ đơn giản là.................................anh hiểu rồi chứ!?
-Anh còn nợ em ấy-Den nói với chất giọng có phần phân vân
-Em ko giết cô ta-cô nói như chắc nịch
-Vậy được rồi! Anh giúp
-Cô ta chỉ nên nhận vừa đủ với những gì cô ta gây ra-NM nói, ánh mắt nhìn sang phía cả bọn đang trong ko gian yên tĩnh đến đáng sợ
-Thôi, anh đi-anh đứng dậy, nở nụ cười chào. Vẫy tay rồi đi, ko quên quay sang chỗ tụi kia đang ngồi mà mỉm cười nhẹ
-Tạm biệt-NM cũng vẫy tay
Sau đó, tất cả chia làm 2 nhóm. Nhóm 1 là 6 sao nữ cùng Linda. Nhóm 2 thì là 6 sao nam cùng Jenny. Nhóm 1 đi sắp xếp và chuẩn bị. Nhóm 2 lại đi thu nhập tin tức
_______________________________________________________________________________________________________________________________________
-Tất cả đã xong rồi ạ?
-...............................
-Anh bảo cô ta đến căn nhà hoang XYC nhé!
-................................
-Anh biết người có thể trị cho TB sao?
-.................................
-Bác sĩ Trengkim
-................................
-Cám ơn. Bọn em nợ anh
_______________________________________________________________________________________________________________________________________
-Nhiệm vụ xong, chúng ta sẽ được nghỉ ngơi chứ!?
-Ừ! Chúng ta sẽ chơi 1 trò chơi, 1 trò chơi sống còn
-Và chúng ta bắt buộc phải sống, ko được phép chết
-TB, tạm thời nghỉ ngơi đi! Sau lần này, chúng ta sẽ bay qua Nhật 1 chuyến để gặp Bác sĩ Trengkim. Hi vọng thời gian cho phép-CG quan tâm nhìn TB ho khan vài tiếng
Khung cảnh gần như lạnh đến mức có thể đóng băng mọi thứ. Ko 1 tiếng cười đùa, ko 1 tiếng trò chuyện,....Ko khí căng thẳng đến đáng sợ. Thời gian qua, họ cứ phải giải quyết những nhiệm vụ ngầm mà ko ai biết. Bây giờ, họ đã quá mệt mỏi. Họ sẽ bắt cô ta trả giá đủ với cái mức mà cô ta gây ra. Còn lại là phải xem số cô ta, hên hay là xui mà thôi!? Điều mọi người sợ nhất, chính là TB. Cô đang bị bệnh, càng ngày, càng nặng. Thời gian thật quá vô tình, trôi cũng quá nhanh
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook