Uỳnh ! Uỳnh ! Uỳnh !

Tần suất đập cửa của Thiên Bình ngày càng nhiều, âm thanh phát ra cũng ngày càng lớn nhưng thốn một nỗi phòng vệ sinh này cách âm rất tốt thế nên sẽ chẳng ai hay biết trong này có người.

Thiên Bình bất lực cùng oán thán trong lòng, hôm nay thời gian trôi qua sao mà lâu quá, ngồi trong này vừa nóng bức vừa khó chịu, chân tay bị trói chặt một chỗ khiến cho máu toàn thân cô sắp không tuần hoàn được nữa rồi. Thiên Bình không những thầm chửi rủa đám bạn mà còn chửi luôn đám con trai trong cái trường này, hôm nay thận chúng nó khỏe đột xuất hay sao mà nãy giờ không có một đứa nào bước chân vào WC, ông trời đúng là đang chơi cô !

Càng nghĩ càng tức Thiên Bình càng đạp mạnh hơn, chỉ tiếc rằng sức chịu đựng của cái cửa cũng có hạn, đến lúc sắp không trụ được nữa thì một giọng nói vang lên, như một sự giải thoát cho cả hai :


- Ai trong đấy vậy ?

Đậu má, Thiên Bình lúc nãy chỉ đạp chơi thôi nha, biết là không có ai đến nên khí thế xả giận. Giờ nghĩ lại nếu để một thằng con trai thấy mình trong tình trạng này thì nhục hơn trùng trục, cô thà ngồi chờ đến mòn mỏi đám bạn vô tâm đến giải cứu còn hơn. Thiên Bình lặng lẽ thu chân về, cố gắng không phát ra tiếng động.

- Ai ở trong đó mau trả lời đi.

-........

- Nếu không để tôi mở cửa thì đừng trách !

Thôi xong ! Thiên Bình âm thầm cầu nguyện cho mình.

- Ủa ! Cửa bị chốt ở ngoài...chẳng lẽ bên trong có người bị nhốt ??!!

Đừng!!!!

Cạch !

Thiên Bình phẫn hận quay đầu đi, tàn đời tôi rồi T T.

- Cô bé xinh đẹp ! Chơi trò gì ở đây vậy ? _ Song Tử cố nhịn cười khi thấy bộ dáng thê thảm của Thiên Bình. Lúc nãy trong tiết văn cậu buồn ngủ quá, ra ngoài rửa mặt thì thấy được trò thú vị này.


Bé cái đầu ngươi ! Cởi trói, cởi trói mau, còn đứng ngơ ra đấy làm gì _ Thiên Bình gào thét trong lòng.

- Sao không trả lời tôi ? Trả lời đi rồi tôi cởi trói cho.

Óc chó à ! Chị mày đang bị bịt mồm thì trả lời kiểu gì ??? Xem ra là hắn đang muốn trêu tức cô _ Thiên Bình tức giận mặt đỏ bừng.

- Không nói hả ? Vậy tôi đi đây _ Song Tử vờ quay lưng bỏ đi.

- Ư...ư...ư – Đm, đứng lại cho chụy ! ( tác giả vietsub)

Xoẹt ! Song Tử không thương tiếc giật phăng cái băng dính trên miệng cô ra.

- Mẹ kiếp, cậu không biết thương hương tiếc ngọc à ...ưʍ...

- Quả nhiên vẫn nên dán lại _ Song Tử trả miếng băng dính về đúng vị trí ban đầu để tránh âm thanh vượt quá ngưỡng đau tai của mình.

Thiên Bình trừng mắt nhìn hắn đến mức tròng mắt muốn lòi ra ngoài thế mà đổi lại chỉ là sự thản nhiên của Song Tử. Cô định co chân đá hắn. Song Tử nhanh nhẹn tránh được, lắc đầu cười :


- Đối xử với ân nhân của mình như vậy sao ?

Sao lại có cái loại trắng trợn như vậy ?? Rõ ràng là chưa giúp người ta được cái gì đã nhận mình là ân nhân. Thiên Bình lườm hắn, ánh mắt thù địch.

- Bình tĩnh nào ! _ Nhận thấy cái nhìn sắc như dao kia, Song Tử liền thu liễm lại, tiến đến cởi trói cho cô, tháng cô hồn, bớt tạo nghiệp một chút _ Các bạn cô chơi ác thật, trói chặt như vậy.

- Sao cậu biết là đám bạn tôi làm chứ không phải kẻ thù của tôi ? _ Thiên Bình xé miếng băng dính trên miệng, chân tay cũng được thả lỏng, thoải mái quá.

- Lúc nãy các cậu đuổi nhau rần rần trên hành lang, không chỉ mình tôi biết đâu. Lúc đám con gái đó đi ngang qua lớp tôi, lúc đi đủ năm người, lúc về thiếu mất một người, không ngờ người đó lại ở trong này chơi trốn tìm _ Song Tử nháy mắt đào hoa với cô _ Vả lại lần trước gặp các cậu trong quán ăn, liền biết các cậu là bạn bè của nhau.
- Nếu cậu suy đoán giỏi như vậy thì đáng lẽ vừa nãy nghe thấy tôi đập cửa, lúc biết có người ở ngoài thì tôi liền ngừng, cậu phải hiểu tôi muốn gì chứ _ Thiên Bình nhướng mày bất mãn

- Biết trước là cậu muốn gì thế nên tôi mới làm ngược lại _ Song Tử cười rất gợi đòn.

- Đi chết đi !_ Thiên Bình nổi nóng tung một cú đấm về phía cậu.

- Này, tốt xấu gì thì tôi cũng vừa giúp cậu đấy, không thì ở trong đó tha hồ thu khí amoniac _Song Tử giữ chặt tay cô lại, nếu không để nó táng vào mặt cậu thì nhan sắc không còn nguyên vẹn đâu.

- Buông tay ra _ Thiên Bình tức tối giãy giụa.

Song Tử vẫn cứ giữ chặt tay cô, cười sảng khoái nhìn biểu cảm khó ở kia. Thiên Bình dùng cánh tay còn lại không chút do dự hướng thẳng về khuôn mặt cợt nhả của cậu nhưng lại bị Song Tử nhanh tay giữ lại.
- Ây, với trình độ đánh đấm thế này mà muốn hạ gục được tôi ?_ Song Tử vừa cười cợt vừa trêu tức cô.

Thiên Bình điên tiết lắm, nhân lúc hắn không kịp phòng bị cô liền nâng gối, một đòn dứt khoát, đảm bảo trong một tuần không thể hồi phục. Này thì chê võ công của bà !

- A..a...a_ Song Tử không kịp trở tay liền ôm lấy đũng quần ngồi xuống _ Tôi mà có mệnh hệ gì... cậu phải chịu trách nhiệm đấy !!!!

- Bố khinh ! _ Thiên Bình hả hê, quay ngoắt đầu bỏ đi.

- Cậu dám đi thử xem, tôi dám đảm bảo ngày mai cả trường sẽ biết chuyện cậu ở trong phòng vệ sinh nam.

Thiên Bình đi được nửa bước liền dừng lại, tên này thật lằng nhằng, cô phải giải quyết gọn gàng mới được.

- Thích thì cứ nói, cậu làm gì có bằng chứng _ Thiên Bình hất cằm ra vẻ rất tự tin.

- Tôi không có bằng chứng ? Cậu quá coi thường hệ thống camera của cái trường này rồi, việc cậu đi ra khỏi phòng vệ sinh nam kiểu gì cũng bị ghi lại _ Song Tử đứng dậy, tà mị ghé vào tai Thiên Bình _ Hơn nữa, đám bạn của cậu đủ làm nhân chứng.
Ai ya ! Cậu ta mà không nhắc là mém nữa cô cũng quên mất chuyện này, thật là đau đầu. Xem ra phải nhanh tay hơn nó, hủy đi chứng cớ.

- Cậu có biết tôi là ai không? Động vào tôi là không xong đâu _ Bần cùng bất đắc dĩ Thiên Bình mới lôi thân phận của mình ra áp chế đối phương. Việc cô là con gái tổng thống chỉ thầy cô và đám bạn của cô biết thôi.

- Cậu là ai không quan trọng, quan trọng là thanh danh của cậu kìa ! _ Song Tử đã nắm được thóp của Thiên Bình, cậu còn sợ cái quái gì !

- Bây giờ cậu muốn như nào ? Muốn tống tiền ? _ Thiên Bình nhíu mày, xưa nay chỉ có cô uy hiếp người khác chứ chưa ai dám uy hiếp cô đâu.

- Tầm thường !!! _ Song Tử xì một tiếng, bĩu môi cười khẩy _ Có vui bằng việc lấy cậu ra làm trò đùa ?

- Cậu dám !!!! _ Thiên Bình trợn mắt, nắm chặt tay lại.
- Chiều nay tan học đợi tôi ở cổng trường, nếu không hậu quả tự biết _ Song Tử một tay vò đầu cô, một tay đút vào túi quần tiêu sái rời đi.

- Tên chết giẫm, đi chết đi !!!!! _ Thiên Bình tức lắm nhưng không thể làm gì được liền ra sức đạp cửa trút giận.

----------

Lớp 11A

- Ê tụi mày, con Bình kìa ! _ Cự Giải hốt hoảng khi thấy Thiên Bình đứng lù lù ở cửa.

Tất cả ngẩng đầu lên nhìn, kinh ngạc nhưng không dám lên tiếng bởi đang trong tiết học.

- Em thưa thầy, em vào lớp ạ ! _ Thiên Bình lễ phép cúi đầu, lúc nãy bốc hỏa mặt vẫn chưa hết đỏ bừng.

- Vào đi _ Thầy Thẩm nhìn thấy cô sắc mặt như vậy tưởng rằng cô bị ốm liền ân cần hỏi han _ Nếu vẫn chưa thấy đỡ thì em cứ xuống phòng y tế nằm nghỉ đi.

- Dạ ! Em đỡ nhiều rồi ạ _ Thiên Bình nhanh chóng đi về chỗ ngồi của mình, không hiểu sao nhận được rất nhiều ánh mắt quan tâm cùng thương cảm của các bạn. Thiên Bình nghĩ thầm : chẳng lẽ chúng nó biết hết cả rồi ?
- Làm sao mày ra được vậy ? _ Song Ngư ngồi bên cạnh Thiên Bình thắc mắc hỏi nhỏ.

- Mày không cần biết ! _ Thiên Bình không quan tâm sự tò mò của đám bạn, cô mở sách vở ra, trong đầu chỉ nghĩ cách tính sổ cái thằng kia, hơi đâu mà đi trả đũa lại đám bạn.

- Con Bình là lạ sao sao ý. Hình như có biến gì đó _ Cự Giải quay sang bên Xử Nữ thì thầm.

- Phải rồi, bình thường mà làm thế nó chả lườm nguýt tụi mình cả giờ, hôm nay lại im phăng phắc _ Xử Nữ cũng bày tỏ mối nghi ngờ.

- Xử Nữ ! Lên bảng giải câu 4a _ Thầy Thẩm thấy tiếng xì xào ở dưới liền cao giọng gọi, vừa hay không có ai xung phong nhưng đã tìm được kẻ thế thân.

Cả lớp thở phào, bài khó thí mẹ, may thầy không gọi mình !

- Chết chưa, cái tội ngu ! _Bạch Dương quay xuống nhìn Xử Nữ châm chọc.

- Bạch Dương lên bảng làm câu 4b.
Bạch Dương mặt méo xệch, Xử Nữ cười hả hê, có đứa chết chung rồi.

Cả hai ỉu xìu đi lên, vừa nãy ngồi dưới tưởng dễ không làm bây giờ nên bảng giải mãi không ra, mẹ kiếp, cái bài này là loại mấy sao vậy _ Bạch Dương rủa thầm trong lòng

Vì câu a dễ hơn chút nên Xử Nữ một lúc sau đã tìm ra cách giải, hăng say giải kín cả nửa bảng. Bạch Dương thấy thế đưa ánh mắt cầu cứu :

- Xử Nữ, bài này giải thế nào ?

- Đứa nào vừa chửi tao ngu _ Xử Nữ nhớ khá kĩ à nha.

- Ban nãy tao lỡ mồm !_ Bạch Dương nóng lòng muốn về chỗ lắm rồi.

- Đồ ngu, đặt t=(sinx-cosx)..._ Xử Nữ cũng không phải thấy chết không cứu.

- Rồi, rồi, biết rồi....okkay ! _ Bạch Dương chỉ một câu nói ấy đã tìm ra mấu chốt bài toán _ Đm, viết chậm thôi, chờ tao !

- Méo ! _ Xử Nữ càng gia tăng tốc độ viết nhanh hơn, sau cùng buông bút xuống ung dung về chỗ để lại mình Bạch Dương bơ vơ đứng trên bảng.
- Bài này Xử Nữ làm đúng rồi !_ Đợi cho cả hai về chỗ Thầy Thẩm đứng lên chữa bài.

Cả lớp trầm trồ nhìn Xử Nữ với ánh mắt hâm mộ.

- Tuy nhiên chỗ này làm hơn dài _ Thầy gạch một đường hết nửa bài của Xữ Nữ sau đó giải lại chỉ có ba dòng.

Cả lớp lại quay ra nhìn Xử Nữ ánh mắt đầy cảm thông.

- Há há, chết chưa ! _ Bạch Dương vẫn chưa chừa quay xuống nhìn Xử Nữ đả kích.

- Bạch Dương chỗ này làm sai rồi !_ Thầy Thẩm lấy bút đỏ chữa chi chít vào chỗ làm sai của Bạch Dương.

Mặt cô méo xệch, mẹ kiếp, cứ bao giờ vừa cười người khác xong là y như rằng gặp báo ứng.

- Chỗ này cũng sai ! _ Thầy Thẩm lại gạch một đường nữa. Tâm trạng Bạch Dương rớt thê thảm.

- Nhưng kết quả lại ra đúng, thế mới tài ! _ Thầy Thẩm đưa ra một câu kết luận vực dậy tinh thần của Bạch Dương.
- Mày làm kiểu mọe gì thế ! _ Nhân Mã ngồi bên cạnh ngơ ngác khó hiểu hỏi Bạch Dương.

- Chuyện!!!! Để mị nói cho mà nghe, tâm hồn này chẳng để lặng lẽ...

- Stop ! _ Thấy Bạch Dương chuẩn bị ca bài yêu thích, Nhân Mã phải làm cho nó tụt cảm xúc.

Reng...reng...reng....

- Các em nghỉ đi !_ Thầy Thẩm thu dọn cặp sách đi ra, không quên để lại một đống phiếu bài tập làm quà tặng cuộc sống.

- Ê ! Nói nghe xem, mày vừa ra ngoài kiểu gì ?_ Vừa ra chơi là Song Ngư lập tức chồm lên hỏi điều thắc mắc nãy giờ. Cả đám cũng xúm lại hỏi han Thiên Bình.

- Mày đừng hỏi nữa, tức chết tao ! _ Thiên Bình gắt um lên, hôm nay là ngày chó gì vậy, xui chết đi được.

- Thế mà bọn tao còn định có lòng tốt ra chơi thả mày ra đấy !_ Nhân Mã không quên bày tỏ ý định.

- Đợi chúng mày thả bố mày bị muỗi đốt chết mịa rồi !! _ Lũ cờ hó, rồi có ngày Thiên Bình phải trả lại hết _ Ác vừa vừa thôi chứ!
- Thằng nào thả mày ra ngoài, rồi nó trêu tức gì mày đúng không ?_ Sau một hồi suy đoán, Xử Nữ liền đưa ra kết luận không thể chính xác hơn.

- Sao mày biết ?_ Thiên Bình tò mò, sao hôm nay gặp đứa đéo nào cũng suy luận như thật, đau đầu vãi.

- Để mị nói cho mà nghe...

- Thôiiii!!!!!! _ Cả đám xông vào bịt miệng Bạch Dương lại, cái con hâm này, từ khi nghe bài hát ấy là ngày nào cũng dở chứng.

- Thế chẳng lẽ mày nghĩ trong nhà vệ sinh nam, có đứa con gái nào xông vào thả mày à ! Rồi sao nữa, kể tiếp đi, có chuyện gì làm mày thất thiểu như con đà điểu thế kia ?_ Cự Giải không đợi được lên tiếng.

- Ừ thì...._ Thiên Bình thành thật, kể lại với đám bạn, không nói ra thì cô cũng phải ôm một bụng tức, thật khó chịu.

- Ngu chưa ! Không biết bịt miệng nó lại à ?_ Song Ngư hả hê khi bạn gặp hoạn nạn.
- Mày bịt hộ tao cái _ Thiên Bình chuẩn bị rút giày ra ném vêu mỏ con kia.

- Đáng đời mày lắm còn kêu cái nỗi gì, cho chừa cái tội đăng ảnh dìm của hội chị em _ Cự Giải khinh bỉ, danh dự bị tổn thương, ai thấu nỗi đau này.

- Tại chúng mày cả đấyy ! _ Biết trước Thiên Bình sẽ không kể cho bọn vô tâm này nghe rồi sẽ không phải nhận lấy đau thương.

----------

Lớp 11S

Bốp !

- Song Tử, nãy giờ mày làm gì mà cười như thằng điên trong giờ học thế hả ?_ Từ lúc cái thằng này đi vệ sinh về cứ như người mất hồn, cứ chốc chốc lại cười trộm một mình làm cho Sư Tử ngứa mắt phải đập vào đầu cho nó tỉnh.

- Liên quan gì đến mày ?_ Song Tử xoa xoa đầu, thằng này ra tay đúng là không biết nặng nhẹ.

- Trông mày khả nghi lắm, có gì thì khai mau đi !_ Bảo Bình từ bàn trên quay xuống hóng hớt.
- Muốn biết ?_ Song Tử nghiêng người về phía trước, ánh mắt " trìu mến" khiến Bảo Bình khẽ rùng mình.

Bốp!

- Úp úp mở mở cái gì ??!! Nói nhanh lên cho anh em duyệt coi !_ Sư Tử không chờ được nữa thẳng tay ra đòn.

- Cái thằng này, bố mày nhịn đủ rồi nhá !_ Song Tử ghì chặt cổ Sư Tử xuống.

- Nàyy !_ Ma Kết ngồi sau vỗ vai Song Tử.

- Này cái gì mà này, mày để yên để tao xử nó !_ Song Tử không chú ý lời nhắc nhở của Ma Kết đến lúc nhận ra thì đã quá muộn....

- Hai em kia, ra đứng ngoài hành lang cho tôi !!! _ Cô Lý dạy văn bình thường trông khá hiền dịu nhưng lúc hổ báo cáo chồn lên thì không ai địch nổi.

- Đã cảnh báo rồi mà không nghe cơ_ Ma Kết lắc đầu, tiếp tục cúi xuống ghi bài.

Song Tử và Sư Tử hậm hực đi ra ngoài.

Kim Ngưu thấy cô quét mắt qua chỗ này liền lập tức tỉnh ngủ, không nằm bò ra bàn nữa, Thiên Yết ngồi bên cạnh đang làm bài tập hóa cũng lập tức giấu đi. Sau khi chấn chỉnh một lượt tinh thần của cả lớp, cô Lý hài lòng cất cao giọng bắt đầu câu chuyện muôn thuở :
- Tôi có một thằng cháu đi Úc....

Cả lớp lại lập tức ê a chán nản bò ra bàn, câu chuyện này cô phải kể đến năm sáu lần rồi, ngày nào cũng nhai đi nhai lại mãi không chán. Thằng cháu cô về quê ăn cỗ thấy người ta mổ thịt chó liền ra bờ sông ngồi khóc chứ gì, nhạt toẹt !

----------

Vì vào năm học rồi nên mình sẽ học kín tuần nên ít có thời gian viết, một tuần mình mới ra một chap hoặc khi nào rảnh sẽ cố gắng một tuần ra hai chap. Mong các bạn vẫn luôn ủng hộ truyện của mình nhé :3

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương