Đêm 26/1/2019

Sagittarius bừng tỉnh vì cơn ác mộng đêm giáng sinh năm 7 tuổi. Cô thở hồng hộc vì sợ hãi, gục đầu xuống đầu gối cô bình tĩnh và tự trấn an cho đến khi tiếng động ngoài nhà chung làm cô lần nữa ngẩn đầu. Nhìn lại đồng hồ, đã 12 giờ ba mươi phút rồi, khuya như vậy ai lại còn có gan dám lẻn ra ngoài?

Sagit cẩn thẩn xuống giường, nhẹ nhàng đẩy cửa cố gắn không đánh thức bạn cùng phòng. Cô khoác áo ra ngoài, vừa hay lại nhìn thấy bóng lưng Libra đi về hướng đại sảnh đường.

Libra đi rất vội, cảm giác như cậu ấy đang cố gắn ngăn cản việc gì đó, cuối cùng cả hai dừng lại trước cửa đại sảnh đường và Libra đẩy cửa đi vào.

Sagittarius nhẹ nhàng tiến lại, qua khe cửa cô nhìn thấy bóng lưng Virgo, Leo, Libra, có cả Angela Heaven. Và cuộc hội thoại sau đó đã khiến thế giới quan của cô hoàn toàn đổ sụp trước mắt.


"Kevil chết rồi, là mấy người làm đúng không?" Angela Heaven

"Sao cô lại nghĩ vậy trong khi đã tìm thấy huy hiệu của Scorpio ở hiện trường!" Leo

"Cứ cho là do con bé đó ra tay. Điều đó không phải đồng nghĩa với viếc chúng ta bị phát hiện sao? Mà như vậy tại sao bọn người đó còn im hơi lặng tiếng như vậy. Tôi thấy là do mấy người làm thì đúng hơn. Giờ ngẫm lại thì..."

"AI Ở BÊN NGOÀI!"

Sagittarius giật bắn nhìn Leo đứng trước mặt. Không ngờ trong lúc cô quá chuyên tâm lại để bị phát hiện rồi. Leo kinh ngạc nhìn cô sau đó dần chuyển ánh mắt sang màu lạnh lẽo lôi xồng xộc cô đi vào đẩy đến trước mặt Angela Heaven.

Nội tâm sụp đổ, chút hi vọng nhỏ nhoi cũng biến mất. Sắc mặt cô trắng bệch nhìn bốn người trước mắt, kinh ngạc mấp máy môi

"Các người là một phe, gϊếŧ chết Kevil cũng là mấy người..." sagit đảo mắt một vòng nhìn lần lượt từng người, Libra, Leo và cuối cùng là Pises, cô không hiểu tại sao Pises lại cải trang thành Virgo nhưng cô biết chắn chắn họ lại đang âm mưu gì đó...


Suy nghĩ một chút, Sagit lần nữa thông suốt, cô nhìn trân trân ba người họ, chỉ tay vào Leo từ từ nói ra suy luận của chính mình...không... là khẳng định thì đúng hơn.

"Lần trước, lúc đào gốc hoa Kadupul là cậu cố tình đụng khuỷu tay tôi khiến tôi chạm phải gốc hoa khiến nó héo tàn. Ngay cả lúc ở vùng im lặng cùng là ba người các người cố ý tranh cãi để tách tôi khỏi nhóm tìm kiếm. Sau khi quay lại tuy ngoài miệng các người nói là không tìm được nhưng thực chất đá Victoria đã nằm gọn trong túi các người từ lâu rồi, đúng không!"

"Sagit, xin lỗi..." Pises sắc mặt u ám nhìn, cô không đủ can đảm để ngẩn đầu nhìn vào đôi mắt trong veo đầy chấp vấn kia nữa.

"Hư, xin lỗi? Lần đầu tiên tôi nghe nói kẻ xấu còn biết xin lỗi cơ đấy." Angela bật cười khinh bỉ, "Nhóc con, xem ra bé không thể sống qua đêm nay rồi. Người tiếp theo Kevil sẽ là bé!"


Dứt lời, Angela lao tới đè Sagit xuống dùng sức bóp cổ cô. Sagittarius bé nhỏ không đủ lực phản khán chỉ có thể trơ mắt câu cứu những người bạn đã từng rất thân thiết kia. Nhưng... Libra vẫn đứng im, lạnh lùng nhìn xuống hoàn toàn xem cô như một con muỗi bị gϊếŧ chết, cả Leo và Pises cũng vậy.

Sagittarius bật cười trong vô vọng, cô buông tay, nhắm mắt, hoàn toàn không còn lực chống cự nữa. Sagit hoàn toàn bỏ cuộc chờ đợi cái chết đang đến gần.

Lộp... bộp...

Sagittarius dường như cảm nhận được vị tanh nồng ở đầu lưỡi, ngày cả hít thở cũng dần dễ dàng hơn, cô thật sự đã chết sao? Chết ngay trước mắt họ?

Lộp... bộp...

lại thứ gì đó nhỏ lên môi, cô lấy hết dũng khí để hé mi, cẩn trọng từ từ mở hoàn toàn mi mắt. Angela vẫn vậy, vẫn rất hung dữ nhìn cô nhưng cô ta không động, máu từ ngực trái cô ta nhỏ từng giọt từng giọt xuống mặt và thấm vào khoang miệng cô.
Sagit hoảng loạn muốn la toáng tên nhưng miệng lập tức bị Libra bịt lại. Cậu nhẹ nhàng kéo cô ra khỏi kìm hãm của Angela và cô ta đổ gục xuống, tách mình khỏi mũi dao đẫm đầy máu trên tay Leo.

"Xin lỗi cậu!"

Bộp!

Cảm nhận được một trận đau đớn phía sau gáy và cô ngất lịm đi, trong mơ hồ chỉ còn nghe thấy lấp lững lời của Pises "Màn mắt thu được hình ảnh em ấy rồi!"

Khi tỉnh lại thì mặt trời đã sắp lặn thêm lần nữa. Sagit cả người ê ẫm ngồi dậy. Cô hiện tại đang nằm trên một chiếc giường đơn màu trắng trong căn phòng gỗ nhỏ, bên cạnh còn có cửa sổ với tấm rèm trắng, trong phòng nhỏ vỏn vẹn có một cái bàn và hai cái ghế và một cái tủ đồ, trên bàn có sách, có cả bút, bình và cốc nước.

Sagit xuống giường, cơ thể mệt mỏi không cho phép cô đứng thẳng. Lảo đảo đến trước cánh cửa gỗ, cô thử đẩy cửa, bên ngoài hiển nhiên vang lên tiếng xích sắc leng keng va vào nhau. Không dừng lại, cô quay về giường, kéo rèm cửa, và như suy đoán, cửa sổ cũng bị khóa nốt. Bây giờ thì cô đã hoàn toàn khẳng định, bản thân hiện đang bị giam cầm và kẻ chủ mưu chắc chắn không phải chỉ có ba người Pises, Leo và Libra.
Bên ngoài tiếng xích sắt lại lần nữa vang lên, Sagittarius theo bản năng lùi lại phía sau. quả nhiên người đi vào là Libra. Cậu ta vân như vậy, rất ôn nhu, dịu dàng đến mức làm cô quên mất hình ảnh lạnh lừng đêm hôm trước của cậu ta.

"Em tỉnh rồi. Ăn chao nhé, anh sợ em chưa khỏe không nuốt nổi cơm." Libra ân cần ngồi xuống, dọn mấy vật dụng trên bàn ra một góc rồi để hộp cháo còn tỏa hương lên mở ra sau đó múc ra một chén còn nghi ngút khói đặt xuống.

"Sagit, em không đói sao? Mau xuống ăn!"

"Chỉ cần nghĩ lại cảnh tượng Angela chết như thế nào dịch dạ dày của tôi liền tìm đường chạy ra. Ăn vào rôi chị sợ tôi ói đến chết. Mang đi dùm!"

"..."

Libra trầm mặc một lúc lại đứng lên bưng chén cháo đi lại giường "Em đã không ăn gì từ tối hôm trước rồi, còn không ăn nữ sẽ đói chết..."
Choang!

Sagit hất tay, chén cháo rơi xuống vỡ toang nằm vươn vãi trên nền nhà.

"Sống chết của tôi không cần anh quan tâm!"

"SAGITTARIUS!!!"

Libra tức giận, vật Sagit xuống giường, ép cô vào thế gọng kiềm. Sagit thoáng hoảng sợ nhưng lập tức liền khôi phục dáng vẻ lạnh lùng thách thức

"Sao? Lớn tiếng rồi? Hối hận vì không gϊếŧ tôi rồi?"

"..." Libra không tin được, cậu vậy mà lại lớn tiếng rồi. Ngẫm lại thì đây chính là lần đầu tiên, như vậy Sagit có sợ không? Cô ấy có ghét cậu sau đó từ mặt cậu luôn không?

"Không muộn đâu. Ra tay bây giờ cũng được, để tôi đi sớm một chút. Bớt một người cũng là bớt đi một phiền phúc không phải sao?"

"..."

Libra không trả lời, cậu buông Sagit ra, xuống giường, đi lại bàn múc ra một chén cháo khác rồi đi lại giường.

"Không sao. Em không muốn ăn theo cách bình thường thì tôi dùng miệng đút em ăn theo cách đặc biệt!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương