12 Chòm Sao 12cs - Số 9 Đường Hoàng Đạo
-
C5: 03.
Anh xem tôi là chó thật à ?
==================================
" Sao lại là tên này ? "
Thiên Yết xoay thân hình người đàn ông lạ mặt sang phía trước mặt, lại nhìn nhìn gương mặt trắng bệch có phần tiều tụy của y, dường như rơi vào trầm tư.
" Trước tiên nhóc giúp ta dìu tên này vào nhà trước. "
" Người quen của anh à "
" Cũng có thể xem là như vậy "
Thiên Yết nói xong liền dùng tay xốc người đàn ông lên, khoác tay hắn lên vai mình rồi nâng bước vào nhà. Cự Giải lúi húi thu dọn vài thứ sót lại rồi nhanh chân theo vào sau.
Thiên Yết dìu y vào trong nhà rồi mạnh bạo quăng lên salon. Nam nhân lạ mặt bị va đập mạnh cũng mơ hồ tỉnh lại, không quên gầm nhẹ một tiếng, một lát sau, anh ta chậm chạp mở mắt, trước tiên xoa xoa phần lưng bị va đập mạnh phát đau, sau lại ngơ ngác nhìn xung quanh.
Cự Giải muốn tiến tới nhìn kĩ người nọ liền bị Thiên Yết nắm tay chặn lại. Hắn liếc nhìn nam nhân tóc vàng trên sofa, miệng run giật một hồi sau đó lên tiếng.
" Chết chưa "
Nam nhân tóc vàng nghe tiếng gọi liền xoay sang nhìn. Có lẽ do bị ngất nên lúc này đầu óc anh vẫn còn chút chấn động, ánh mắt hơi nhập nhòe, mất một lúc lâu mới nhìn rõ Thiên Yết, anh ta liền to giọng thảng thốt.
" Sát... Lão Thiên !!! " - Anh ta vừa mới nói được câu đầu, liền nhìn thấy ánh mắt rét lạnh của Thiên Yết bắn tới, thức thời im lặng, sau đó hoang mang phun ra một cái tên theo trí nhớ của mình.
" Ừ. Cậu sao lại chạy đến đây ? "
Thiên Yết vừa hỏi vừa ngồi xuống, sau đó khoát tay bảo Cự Giải sang ngồi kế bên mình, sau đó cả hai liền rất hợp ý nhìn sang người trước mặt.
" Hai người quen nhau à ? " - Cự Giải hết nhìn Thiên Yết lại nhìn sang người đàn ông nọ, trong lòng thầm suy đoán quan hệ của cả hai người.
" Một người quen cũ thôi. " - Thiên Yết không lạnh không nóng nói, dứt lời liền nhìn sang phía Cự Giải, mày đang nhíu chặt cũng từ từ thả lỏng - " Nhóc nghiên cứu về lịch sử cổ đại mà nhỉ, thế có biết gì về lang tộc không ? "
Cự Giải nghe Thiên Yết đẩy vấn đề về phía mình liền hơi hơi bồn chồn. Cô quả thật nghiên cứu không ít thứ về thời xa xưa, cũng có biết một chút về lang tộc, một trong các phần tử trong tứ đại tộc quần. Tuy nhiên người bên cạnh cô có thể xem là một thành viên đã sống chí ít hơn trăm năm, người chấp pháp xuyên suốt Địa hải tinh cầu, vốn hiểu biết chắc chắn rộng hơn cô rất nhiều.
Chẳng may cô nói những điều mình biết nhưng lại chẳng phải sự thật, thì đối với những kẻ đã sống xuyên suốt mấy trăm năm lịch sử này thì có khác gì cô đang kể chuyện cười hay không.
Nhận thấy vẻ do dự của Cự Giải , Thiên Yết đụng nhẹ tay cô, ra hiệu cứ thoải mái, lúc này Cự Giải mới bình tĩnh từ từ nói lên những điều mình biết.
" Lang tộc tồn tại từ thời xa xưa, có lẽ là còn trước cả nhân loại. Lang tộc sống theo một tộc quần, chia làm nhiều chi nhưng tất cả mọi chi vẫn do Lang vương đứng đầu tộc thống lĩnh. Mạnh mẽ, trung thành, sức chiến đấu dai dẳng, sức mạnh thuộc loại nhất nhì các tiểu tộc. Rất... rất có khí phách. "
Cự Giải nói xong thì lặng lẽ liếc nhìn nam nhân lạ mặt, trong lòng tràn ngập tự hỏi, vì sao Thiên Yết lại hỏi mình câu này.
" Xùy " - Nam nhân nhếch mép hừ lạnh, y dùng tay vén phần tóc xõa trước mặt, ngay lúc ấy Cự Giải có thể nhìn thấy hình vẽ màu xanh ngọc lập lòe phát sáng trước vầng trán của anh, nhưng rất nhanh liền biến mất. - " Còn không biết nhân loại thật khéo bịa chuyện. "
Lòng Cự Giải chùng xuống, quả nhiên thông tin trên sách sử ghi chép vẫn là sai, sau này tốt nhất vẫn nên học hỏi ở Thiên Yết vậy.
Thiên Yết nhìn nét mặt thất vọng của Cự Giải lông mày liền nhíu lại, hắn dựa sát vào sofa , tiện tay ném ngay quả táo đang cầm sang phía nam nhân lạ mặt, y mặc dù phản ứng không kịp nhưng cũng nhanh tay bắt lấy quả táo, xoa xoa rồi bỏ vào miệng nhai rồm rộp, mắt híp lại đánh giá hành động của Thiên Yết.
" Nói cho rõ ràng "
Nam nhân tóc vàng không đáp ngay mà quan sát Thiên Yết và Cự Giải thêm một lúc lâu nữa, sau đó mới gật gù ra vẻ đã hiểu, chậm rãi vừa nhai táo vừa lên tiếng, miệng cũng hướng Thiên Yết cười cười.
" Ta là Sư Tử, là người của Lang tộc. Nếu theo cách nói của cô thì Lang vương tương lai chính là ta. "
Cự Giải nghe Sư Tử nói xong, kinh hãi xen lẫn ngạc nhiên nhìn chằm chằm y. Cô hoàn toàn không dám tin bộ tộc được sử sách nhắc đến hóa ra lại thật sự tồn tại, tộc nhân của bộ tộc ấy còn ngồi đường hoàng phía trước mặt cô đây này.
Mất một phen xoa dịu tâm tình kích động, Cự Giải khó khăn thở hắt ra. Được rồi, đúng ra cô nên nghe theo mụ chủ tiệm, trăm ngàn lần không nên mở quyển sách này ra. Cũng chỉ trách cô hấp tấp cùng tò mò, giải trừ cái gì phong ấn khiến chuyện kì lạ cùng rắc rối liên tục xảy ra.
Nếu quay lại hai tuần trước, người sống theo chủ nghĩa duy vật như cô dù bị đánh chết cũng không tin rằng ma quỷ thật sự tồn tại, nhưng cho đến thời điểm này thì cô dù không tin cũng không thể.
Đầu tiên là quỷ sai của Âm giới, Thiên Yết, tiếp đến lại nhảy ra một Lang vương nằm ngất xỉu tại nhà mình, chưa bàn đến một đám tiểu yêu ma quỷ quái thi thoảng gây rối ngoài đường, Cự Giải cảm thấy năng lực tiếp nhận của mình bắt đầu phát huy vượt quá mức bình thường rồi.
Cô hít một hơi thật sâu rồi hỏi Sư Tử.
" Vậy tại sao anh lại ngất xỉu ở vườn nhà tôi. Lang vương không phải nên ở tộc mình cai quản bộ tộc sao ? "
" Aizz đừng nhắc nữa đừng nhắc nữa. Nhắc đến ta cũng thật sự rất tức giận. " - Sư Tử day trán, mệt mỏi ngã phịch xuống ghế - " Nếu không phải vì đám quý tộc đáng ghét kia thì ta đâu có lưu lạc tận đây. "
Thiên Yết chống cằm nhìn hắn, Cự Giải gật đầu, ra vẻ bảo hắn tiếp tục kể.
" Ta là tam hoàng tử của Lang tộc, vốn dĩ người được chọn lên ngôi là ta, nhưng không hiểu sao giữa đường lại nhảy ra một tam hoàng tử khác, hắn bảo ta là nghiệt chủng, bảo ta giả mạo thân phận hắn, mưu đồ soán vị, làm rối loạn mạch chính huyết thống hoàng gia. Lão cha của ta không biết dính phải bùa mê thuốc lú gì đều nhất mực tin hắn, phái người bắt ta. Ta lẩn trốn. May thay ta cũng có quân đội riêng cho mình, liền chuẩn bị tinh thần giương cung bạt kiếm với hắn. Thế nhưng đang đấu hăng thì ta nhận được tin phụ hoàng ta bị sát hại tại cung điện, nghi phạm chính là " nghiệt chủng " ta đây. Thế là ta trở thành tội nhân của tộc. Hai hoàng huynh của ta một mực bảo vệ ta, liền bị cái tên chết tiệt Sư Hưng gì đó bắt giam vào ngục, sau đó hắn liền dẫn binh truy bắt ta. Ta dù có là thần thì cũng đấu không lại một đội quân, thế nhưng ngàn vạn lần sẽ không để rơi vào thế hạ phong như thế. Chỉ là cái tên khốn Sư Hưng lựa chọn tấn công vào đêm nguyệt thực, ngày ta suy yếu nhất mỗi năm. Ta bị đánh trở lại nguyên hình, chạy trốn đến ranh giới của nhân tộc. Ngay lúc đó ta ngửi thấy một mùi hương rất quen thuộc nhưng không tài nào nhớ nổi, thế là ta theo dấu mùi hương đến tận đây. Có lẽ do mất qua nhiều sức lực nên ngất xỉu lúc nào không hay. "
Sư Tử kể một hơi liền mạch, không giấu nổi hậm hực. Cự Giải vừa thấy hơi thương cảm cho người trước mặt, lại càng đau đầu vì sự tình phức tạp trong cuộc sống hoàng tộc.
" Ta thật không ngờ mùi hương đó là từ cô nha " - Sư Tử hứng thú chỉ vào cô
" Mùi hương ? Của tôi ? " - Cự Giải ngạc nhiên, dùng giọng điệu không chắc khẳng định lại
" Ừm, mùi hương thật sự rất lâu rồi, lâu đến nỗi... ta không nghĩ sẽ có thể ngửi lại lần nữa. "
Sư Tử điềm tĩnh nhìn Cự Giải, rồi lại nhìn Thiên Yết, hất hất cằm ý bảo đến lượt anh ta giải thích vì sao lại xuất hiện ở đây, dù cho lúc trước đã bị đập bẹp dí nhét vào quyển sách kia.
Nhận thấy hành động gợi đòn của Sư Tử, Thiên Yết giật khóe miệng. Cự Giải nghiêm túc suy nghĩ nãy giờ, rốt cuộc đứng dậy, đi đến phòng sách muốn cầm quyển sách kia ra.
Sư Tử nhìn theo thân ảnh đã khuất của cô, con người mỗi lúc một lạnh đi, thận trọng nhỏ giọng dò hỏi với Thiên Yết.
" Có phải không ? "
" Phải. "
" Anh chắc chắn ? "
" Chắc chắn. Tôi mãi mãi không thể nào quên được cô ấy. Có điều... "
" Chỉ là một phách nên kí ức hỗn loạn, thậm chí quên sạch, đúng chứ ? "
Thiên Yết không nói, mím môi, lâu sau mới lặng lẽ gật đầu.
Tôi thề sẽ mang em trở lại. Nhất định !
Sư Tử còn muốn hỏi tiếp, thế nhưng nhìn thấy Cự Giải đã quay trở lại, liền ngồi thẳng dậy, mắt không tự chủ được nhìn chằm chằm vào quyển sách mà cô đang cầm trên tay.
Cự Giải đặt quyển sách xuống bàn trà, thong thả kể rõ mọi chuyện đã xảy ra cho Sư Tử. Bao gồm luôn việc cô đã vô tình tạo ra vết rách giữa các thế giới và dự định tiếp theo của họ.
" Nói vậy tức là Lão Thiên anh là được triệu hồi ra từ đây ? " - Sư Tử gần như không dám tin mà hết nhìn Cự Giải rồi lại nhìn Thiên Yết. Lòng thầm đổ mồ hôi. Kia là phong ấn của thập tứ thiên sứ được chứ ? Là loại phong ấn chẳng dễ xơi chút nào, thế nhưng người kia, à không, chỉ là một phách của người kia mà đã dễ dàng giải bỏ phong ấn rồi, thật sự là hoang đường, hoang đường đến mức hắn chẳng thể nào hiểu nổi.
Cự Giải im lặng, chậm rì rì mở miệng.
" Thật sự tôi còn không dám tin vào bản thân mình nữa mà. " - Cô chỉ muốn thử một chút vì tò mò, không thể ngờ được lại dẫn đến rắc rối lớn như thế.
" Hai người bảo việc hai người đang làm hiện nay chủ yếu là đi diệt bọn quái kia à ? " - Sư Tử xoa cằm - " Trùng hợp rằng tôi đang rảnh, có thể phụ giúp một chút "
" Anh không cần quay về giải quyết việc trong tộc à ? " - Cự Giải ngạc nhiên hỏi.
" Tạm thời là không. Nguyệt thực lần này ở lang tộc kéo dài đến một tháng, vả lại tôi còn phải trải qua một trận độ kiếp nữa, chỉ có thể làm ở nơi có ánh trăng tròn, nếu ở nơi khác không có ánh trăng, không vận chuyển đủ sức mạnh chống cự lại, chắc chắn tôi bị thiên lôi đánh đến mức thành chó nướng. " - Sư Tử ngưng một chút rồi nói tiếp - " Hai hoàng huynh của tôi cũng không cần phải lo. Thế lực bên ngoại hai huynh ấy rất khủng khiếp, giờ này chắc cái thằng khốn Sư Hưng đó cũng không yên ổn. Vả lại, một tháng ở nhân tộc chỉ bằng một ngày ở thế giới của tôi. "
Nghe Sư Tử nói nhàn nhã như thế Cự Giải cũng cảm thấy nhẹ nhõm chút. Lòng thầm suy nghĩ cân nhắc lời đề nghị của Sư Tử. Người này nhìn sao cũng cảm thấy rất mạnh mẽ, mặc dù không có đáng tin như Thiên Yết nhưng chắc cũng rất lợi hại. Thêm một người giúp lại càng đỡ thêm rất nhiều việc. Cậu ta và Thiên Yết đều rất có kinh nghiệm, hi vọng về việc vá lại kết giới của cô lại có thể hoàn thành sớm rồi !
Thế là vui vẻ nhìn sang Thiên Yết, thấy anh cũng không có ý phản đối liền gật đầu chấp nhận, thuận miệng hỏi.
" Rất hoan nghênh anh đến giúp chúng tôi. Phải rồi, ở đây anh có quen ai không ? "
Sư Tử cười cười chỉ vào bọn họ.
" À ý tôi là nếu sống ở đây thì anh dự định ở đâu. Thật ra thì ở góc hẻm hay chân cầu không tốt lắm đâu... "
" Tất nhiên là ở đây rồi " - Sư Tử thản nhiên nói
Lúc bấy giờ Cự Giải mới nhớ ra vấn đề nan giải này. Phải rồi, người này vừa mới lăn đến đây thì quen biết thế nào được với ai.
" Tôi ngủ trên sofa cũng được. Thân thể gầy yếu này của tôi không chịu được mưa gió đâu mà. "
Sư Tử giở giọng bán thảm. Cự Giải nhìn qua cái thân hình rắn chắc cao hơn mét tám, da rám nắng màu đồng, nhìn sao cũng không thể nào liên hệ được với bốn chữ thân thể gầy yếu .
Quả thật nhà cô không nhỏ, đều là nhà của ông bà nội để lại cho cô, ít nhiều cũng có bốn phòng ngủ, chứa thêm người này cũng không đến mức chật chội, chỉ là... chuyện cô ở với hai tên con trai ít nhiều cũng không ổn nhỉ.
Thiên Yết im lặng quan sát cô, dường như hiểu được cô đang nghĩ gì, cười cười mở miệng.
" Không bằng cậu biến thành cẩu đi. Xem như nhà này có đôi vợ chồng trẻ và một con chó ngu ngốc. "
Cự Giải chậm chạp nhận ra ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Thiên Yết, trầm mặt, lặp tức lấy chân đá thẳng vào bắp chân anh. Thiên Yết bị tấn công bất chợt, vội vàng co chân xích sang bên cạnh.
Sư Tử càng tiêu hóa chậm hơn nữa, nửa phút sau đó mới gầm lên toan nhảy bổ vào đấm nhau một trận với Thiên Yết. Dám nói cậu là chó ngốc, để cậu đánh hắn xem ai mới thật sự là chó con.
" Thôi không đùa nữa. Muốn ở lại cũng được, vậy thì nhờ cậu một việc. "
Sư Tử không buồn nâng mí mắt, khi nãy là ai độc miệng bảo cậu là chó ấy nhỉ. (Mặc dù cũng không hẳn là sai nhưng dù sao cậu cũng là hắc lang mạnh nhất trong tộc nha. ) Aha, bây giờ có việc phải nhờ rồi sao. Sư Tử vẫn dửng dưng im lặng, hoàn toàn không để ý đến hắn.
" Không làm thì lăn xuống gầm cầu ở cùng đám mèo hoang. "
Dường như Sư Tử nhớ đến sự việc gì kinh hoàng lắm, cuối cùng không màng vờ vịt nữa, bày ra vẻ mặt tươi cười giả tạo đối diện với Thiên Yết.
" Haha lão Thiên, anh cứ nói đi, nếu làm được thì tôi chắc chắn sẽ giúp hết mình. "
" Cậu giúp tôi đánh hơi tìm một vật. "
Sư Tử trầm mặc ba giây, u ám lên tiếng.
" Anh xem tôi là cẩu thật à ? "
" Hửm ? " - Thiên Yết nhướng mắt, vẻ mặt tràn đầy vẻ dọa dẫm.
Sư Tử tức lắm nhưng thầm kìm nén lại trong lòng,thầm nghĩ, thôi thì bị xem là chó quý tộc một chút vẫn hơn là co ro ở gầm cầu lạnh giá bên cạnh đám sinh vật đáng ghét kia.
Thế là Sư Tử liền dịu giọng, hỏi Thiên Yết vật cần tìm là vật gì.
Thiên Yết chưa vội đáp lời Sư Tử, tay cầm lấy quyển sách cổ, lật đến gần cuối rồi chìa ra trước mặt của Sư Tử.
Quyển sách đã cực kì cũ, trang giấy ố vàng, có thể thấy vết rách ở vài chỗ. Thế nhưng nội dung ghi trên trang giấy vẫn hoàn chỉnh, cứ như được một sức mạnh bảo vệ siêu hình. Sư Tử nhìn theo ngón tay Thiên Yết chỉ liền thấy hình vẽ một cây phá đao màu bạc, dài cỡ một mét, lưỡi dao hơi cùn không mang vẻ sắc bén, chuôi đao chạm hình hắc long uốn lượn, khảm một viên hắc trân châu làm mắt rộng, phá lệ tinh mĩ. Chỉ là qua hình vẽ, thế nhưng có thể lờ mờ nhận ra được sát khí lạnh băng tỏa ra từ trang sách.
" Phệ hồn đao ? " - Sư Tử suy nghĩ rồi nói ra một cái tên, nhìn thấy Thiên Yết gật đầu liền rất chuyên chú nhìn kĩ hình dáng của nó.
Một lúc lâu sau, dường như nhớ ra gì đó, Sư Tử thở ra, ánh mắt phức tạp nhìn Thiên Yết
" Không cần đánh hơi, dường như tôi đã nhìn thấy cây đao này ở đâu rồi. "
" Khi nào ? "
" Gần hai ba năm trước. Khi ấy ta mới được phong chức thái tử, rất vui vẻ mà đi một vòng giữa các thế giới xem như du lịch. "
" Cậu thấy nó ở đâu ? "
" Chợ quỷ. "
[ Còn tiếp ]
=============================
[ Tiểu kịch trường ]
Cự Giải : Hình như Sư Tử không ưa mèo nha.
Thiên Yết : Phải, hắn bị bóng ma tâm lý.
Cự Giải : Vậy tại sao cha hắn còn đặt hắn tên là Sư Tử ?
Thiên Yết : Có hai khả năng.
Cự Giải : Là ?
Thiên Yết : Một là cha hắn ngoại tình. Hai là hắn thật sự là con ghẻ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook