17.

Đại ca bắt đầu học cách làm một con sen dọn phân mèo đủ tư cách.

Sáng sớm tôi đều bị đánh thức bởi tiếng "xúc phân".

Đại ca mang bao tay, tay cầm cái xúc, bận bận rộn rộn chôn kho báu ở chậu cát mèo.

Mỗi khi hắn lộ ra chút biểu tình ghét bỏ, tôi liền đi tới hừ cho hắn một cái.

Đại ca siết chặt nắm tay.

Tôi mở to mắt tròn xoe vô tội meo meo một tiếng.

Đại ca chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nở nụ cười tiếp tục phục vụ.

Tôi ưu nhã ngồi ở một bên liếm lông, đã lên xong kế hoạch cho một loạt phương pháp điều trị chứng mẫn cảm.

Khi hắn tỉnh lại, tôi ấn chuông để hắn dọn phân.

Khi hắn ăn, tôi ấn chuông để hắn dọn phân.

Tôi còn lén lút vứt khẩu trang và găng tay của hắn đi.

Đến mức mà sau này, đại ca thậm chí có thể xúc phân cho tôi ngay trong bữa ăn mà không cần găng tay, nét mặt cũng không chút thay đổi.

Con mèo nào nhìn tôi cũng phải khen tôi một tiếng, đúng là "cô giáo" giỏi mà.

Tuy rằng quá trình huấn luyện vô cùng gian nan, nhưng tôi rất hài lòng với kết quả.

Đại ca mệt mỏi ngã xuống sofa.

Tôi ấn vang chuông rung, tuyên cáo khảo hạch kết thúc.

"Xúc phân."

"Đủ tư cách."

18.

Tiếp theo chính là vuốt lông mèo.

Mới đầu hắn còn xấu hổ không chịu sờ, vẫn là phải để lúc không chú ý, tôi tự chủ động cọ cọ lưng mình vào tay hắn.

Nhiều lần như vậy, tôi vừa nằm xuống, đại ca liền tung tăng buông đồ trong tay xuống đi qua.

Chỉ là đại ca xuống tay không nặng không nhẹ.

Trước kia là vì hắn cam tâm tình nguyện phục vụ tôi, tôi nhịn.

Nhưng sau khi hắn nghiện rồi, tôi đương nhiên càng yêu cầu cao hơn.

Động tác của hắn hơi làm đau tôi một chút tôi, tôi liền cắn cho hắn một cái, hùng hùng hổ hổ chạy đi.

Đại ca một mình cô đơn ngồi ở đó, nhìn chằm chằm tay mình.

Bộ dáng vô cùng đáng thương.

Khổ nhục kế.

Tôi cũng không thể mềm lòng.


Tôi ngậm điện thoại đặt tới trước mặt hắn.

Con sen thông minh thì phải học cách tìm tòi trên mạng.

"Năm cách vuốt mèo để mèo con kêu gào nói muốn!"

Baidu khá có uy tín, đại ca xem rất chăm chú.

Tôi ở bên cạnh giám sát, thuận tiện đảm đương công cụ luyện tập cho đại ca.

Đau thì sẽ cắn hắn làm cảnh cáo, thoải mái thì sẽ rên ư ử tỏ vẻ nice.

Làm cho đại ca hung hăng mắng thầm một trận:

"Cũng không biết mày giận cái gì nữa, cuối cùng người sướng không phải là mày à."

Bổn mèo nguyện ý.

19.

Huấn luyện một con sen ưu tú là gánh nặng đường xa.

Nhưng trước mắt cũng rất hiệu quả rồi.

Sờ mèo, dọn phân, cắt móng.

Tất cả dịch vụ, đại ca làm càng ngày càng quen tay.

Tôi vô cùng hưởng thụ thành quả bản thân huấn luyện ra.

Một ngày nào đó, đại ca như thường lệ đang sờ lông tôi, đột nhiên lại nắm đệm thịt phấn nộn của tôi lên ngửi ngửi mấy cái.

"Mày thối rồi."

Ngươi có biết lễ phép không thế?

"Nên đi tắm."

Tôi hung hăng rống hắn: "Không cần!"

Đại ca thể hiện ra sức mạnh siêu cường, lục tung tìm đồ.

Tôi trộm chui vào trong thùng giấy giả chết.

"Xong rồi, không tìm được sữa tắm cho mày."

Đại ca ảo não lên tiếng.

He he, không tắm được đúng không.

Tôi ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy đại ca một tay cầm sữa tắm, khóe miệng cong lên cười khi thực hiện được gian kế.

Tên chó này, hắn lừa tôi.

Tôi nhanh chân chạy, có điều chân đại ca rất dài, từng bước từng bước ép tôi tới góc phòng tắm.

Đại ca giơ vòi hoa sen lên, cười như ác ma.

Tôi suy sụp gào lên: "Meow!"

"Xong rồi, tôi sắp mất sự trong sạch rồi."


20.

Bởi vì chuyện tắm rửa, cơ hồ là mấy tiếng liền tôi không để ý tới hắn.

Tới buổi tối, lần đầu tiên đại ca chủ động mời tôi lên giường.

Hắn nghiêng người, xốc nửa bên chăn, vỗ vỗ giường, thanh âm có chút ngại ngùng: "Muốn lên không?"

Ngươi có còn nhớ ngươi từng là một con người có trái tim sắt đá không?

Tôi do dự một giây đều là sự thiếu tôn trọng đối với con sen của mình.

Thế là liền nhẹ nhàng nhảy lên giường, cuộn tròn ở bên mép giường, dùng mông đối diện với hắn.

Đuôi to xõa tung hất văng.

Chiêu này gọi là "lạt mềm buộc chặt".

Sau lưng truyền tới tiếng cười khẽ của đại ca: "Hôm nay mày vừa tắm xong, cho phép mày được nằm ở đây một hôm, chỉ hôm nay."

Hắn duỗi tay liền sờ soạng tôi một chút!

Ngươi sẽ vì hành vi của ngươi mà trả giá đại giới, đồ nhân loại ngu xuẩn!

Tôi dùng cái đầu đầy lông cọ lên người hắn, ở bên cạnh hắn lăn lộn, ngay lúc tên đàn ông này chơi tới nghiện rồi thì lại không chút lưu luyến xoay người mượt mà nhảy xuống giường chạy về ổ mèo của mình nằm, thuận tiện còn giúp hắn tắt đèn.

Đại ca cũng không đuổi theo.

Tôi nằm trong ổ mèo, yên lặng nghe tiếng thở vững vàng của hắn, dần cảm thấy bực bội.

Còn có tiếng xoay người càng lúc càng lớn và tiếng thở dài liên tục.

Hắn đột nhiên xoay người xuống giường, đi tới chỗ tôi ôm tôi lên chui vào trong chăn.

Tôi liều mạng giãy giụa trong ngực hắn.

Hắn xoa đầu tôi: "Ngoan."

Tôi bất động.

Xem đi, cái này gọi là bắt chẹt.

21.

Địa bàn của tôi thành công mở rộng tới trên giường của đại ca.

Mà đại ca cũng dần dần bắt đầu không chút kiêng nể gì.

Hành động nựng mèo cũng ngày càng quá đáng.

Xem TV muốn hôn hít, ăn cơm cũng muốn hôn hít, ngay cả khi tôi ngủ cũng không tha.

Lúc tôi giãy giụa, hắn liền vuốt ve đầu tôi: "Ngoan."

Mỗi lần chọc giận tôi thì sẽ mua mấy món đồ chơi giành cho mèo để dỗ tôi.

Trong nhà bắt đầu chứa đầy đồ dành cho tôi.


Nợ của hắn cũng không đòi nữa, mỗi ngày cầm gậy chọc mèo dắt trên lưng quần.

Tôi không để ý tới hắn, hắn liền chấp mê bất ngộ lắc lư ở trước mặt tôi.

Vốn tôi mới là người được hưởng thụ.

Hiện tại cảm giác như bản thân đang phục vụ đại ca vậy.

Làm gì mà qua loa với hắn một cái là hắn lại không vui.

22.

Gần đây tôi càng ngày càng lười.

Cả ngày chỉ rúc trong ổ mèo ngủ.

Chắc là sắp thành niên rồi.

Tộc mèo của tôi tới tuổi thì sẽ có một cơ hội được lựa chọn.

Hoặc là về gia tộc để lão tộc trưởng cử hành nghi thức, trải qua thống khổ khi thành người.

Hoặc là tiếp tục làm một con mèo nhỏ vô ưu vô lo.

Đại đa số mèo đều lựa chọn trở thành người, rốt cuộc thì cũng có thể tự do với hình thái của mình, nhưng cũng không phải con mèo nào cũng có thể thành công sống sót.

Tôi thất thần liếm lông, đại ca xách theo túi lớn túi nhỏ vào cửa.

Hắn thần thần bí bí ôm tôi vào phòng ngủ, còn khóa cửa lại.

Tôi khẩn trương cào cào cửa.

Hắn ở ngoài cửa trấn an tôi: "Ngoan, chờ một lát nữa là được."

Này chờ là chờ tới tối.

Lúc đại ca mở cửa ra, tôi đã tỉnh ngủ, chậm rãi duỗi eo lười.

Hắn che mắt tôi lại ôm tôi ra ngoài, hứng thú triển lãm cho tôi xem thành quả lao động cả một buổi trưa của hắn.

Đại ca chuyển TV qua chỗ khác, chỗ này hiện giờ là một cái nhà hình cây dành cho mèo.

"Có thích không?"

Cái đuôi của tôi kiêu ngạo vểnh lên, dùng đầu cọ cọ chân hắn.

Đại ca ôm tôi lên, nhìn vẻ mặt cũng không vui lắm.

Tôi meo meo kêu thành tiếng.

Hắn bất đắc dĩ cười: "Nếu nhóc có thể nói thì tốt rồi."

23.

Chỗ ngủ của tôi từ trên giường đại ca chuyển tới nhà cây dành cho mèo.

Ngày hôm sau, đại ca hối hận rồi.

Hắn ngồi trên sofa nhìn tôi chằm chằm, thở dài.

"Để nhóc ở nhà chơi hai ngày, hai ngày nữa mang nhóc ra biển chơi."

Tôi vốn đang liếm lông, lập tức liền lên tinh thần.

Tôi dang chuẩn bị nhảy xuống tới bên cạnh hắn thì đột nhiên ngửi được mùi hương quen thuộc, toàn bộ lòng tôi liền xao động lên.

Tôi chạy qua, không ngừng dùng móng vuốt cào cửa.

Đại ca đứng lên, nhìn chằm chằm tôi không chớp mắt.


Lúc tiếng gõ cửa vang lên, nụ cười ở khóe miệng hắn cứng đờ lại.

Tiếng bố tôi gọi lớn truyền từ bên ngoài vào: "Tôi đem 3000 vạn tới rồi, mở cửa."

Đại ca ôm tôi lên phòng ngủ, hắn xoa xoa đầu tôi: "Ngoan, đừng sợ."

Hắn quay đầu lại liền đóng cửa lại, thế nhưng lại quên khóa.

Tôi tự mở cửa đi ra ngoài.

Đại ca kéo cửa chính ra: "Cút, bé ngoan là của tôi, không bán."

Bố tôi cố chấp thò đầu chen vào khe cửa.

Đại ca chống cánh tay lên cánh cửa, cơ bắp nổi đầy gân xanh, gông cùm xiềng xích làm bố tôi không động đậy được.

"Đó là con gái tôi."

Đại ca hít sâu một hơi, được ăn cả ngã về không, tiêu sái nói: "Tôi từ bỏ 3000 vạn, giờ nó là của tôi."

Bố tôi cao thâm khó đoán cười cười.

"Cậu nói không tính, phải để con bé tự lựa chọn."

Đại cả buông lỏng cửa ra.

Hai người đồng thời quay lại nhìn tôi.

24.

"Con gái bảo bối, con cần suy nghĩ kỹ."

Bố tôi vẫn luôn như vậy, cười nham hiểm ẩn ý nhắc nhở tôi sắp tới kỳ thành niên rồi.

Tôi đi qua cọ cọ bắp chân đại ca.

Biểu tình đại ca hiện ra vài tia ôn nhu, hắn cười ngồi xổm xuống, muốn sờ sờ tôi.

Tôi lại lướt qua người hắn, thong thả đi tới bên chân bố ngồi xuống.

"Meo."

"Ta đi đây."

Đại ca rũ đầu, còn duy trì động tác duỗi tay.

Chi là quanh thân tràn ngập cỗ cảm giác cô đơn không nói rõ được.

Giống như chó nhỏ bị con người vứt bỏ.

Tôi cảm giác được loại cảm xúc hít thở không thông, vội vàng dùng móng vuốt lay lay ống quần của bố.

"Bố, bố nói với hắn, mấy ngày nữa con sẽ về."

Bố tôi cúi đầu liếc tôi mấy cái, thần sắc không rõ.

Ông ôm tôi lên, lúc xoay người đi lại nhìn về phía đại ca, đột ngột hỏi: "Cậu bao nhiêu rồi?"

Vốn tưởng sẽ không nhận được câu trả lời của hắn, nhưng chỉ trầm mặc một hai giây, đại ca hơi khàn giọng lên tiếng: "28."

Bố tôi nhỏ giọng nói thầm: "Chắp vá cũng được đi."

Đại ca rất nhanh đã thu lại cảm xúc, mặt không biểu cảm đi tới, làm bố tôi sợ tới mức nhanh chóng giấu tôi ra sau, cho rằng hắn muốn cướp mèo.

Tôi cũng tò mò ló đầu ra, cho rằng sẽ sờ sờ nói lời tạm biệt với tôi.

Nhưng ánh mắt đại ca chỉ lướt qua trên người tôi, sau đó liền giơ tay rút tấm the ngân hàng trong tay bố tôi.

Hắn xoay người vào nhà, tiêu sái đóng cửa.

Để lại một người một mèo đứng ở bên ngoài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương