I Miss You, Best Friend
-
Chương 2
Đến lúc lên cấp 3
Minh càng trở nên lạnh lùng,hắn dường như lột xác thành con người mới,mọi người nói Minh lãnh đạm còn với riêng tôi thấy,hắn đương nhiên khác nhưng chỉ là tính cách hiền lành hồi xưa đâu,sao giờ cáo già,đê tiện thế này????.Haizzz thật may cậu ta vẫn còn có cái tài nấu ăn ngon điên đảo,khiến một người ghét vào bếp như tôi cảm thấy thật ngưỡng mộ.
Tuy rằng bạn của Minh hầu như đã thay đổi hết,trừ tên hoàng Nhật kia và tôi =]]]*
Nhiều lần tôi cũng phải tự hỏi,sao hai tên này hoàn hảo như thế??? Gái theo hàng dài,đẹp trai như vậy rồi,mà ông trời vẫn còn cho họ cái đầu óc thần thánh thế kia nữa cơ chứ, thật bất công.họ đều đỗ vào trường cấp 3 với điểm số cao nhất nhì,chả bù cho tôi,cho dù bị hắn đánh đến u cả đầu vẫn chỉ đứng top 90 trong tổng 250 người.
Nghỉ hè năm lớp mười
Vào những ngày thế này Hà Nội rất nóng.Trong lúc tôi đang ngồi bên chiếc quạt thân yêu,thì tiếng bài gone nhạc chuông của tôi vang lên,thấy hắn gọi tôi uể oải nghe máy:
-'có việc gì '
Một giọng nói khá trầm ấm, vang lên bên kia đầu dây
-'đi ăn kem không đây khao '
Chỉ Nghe đến đây thôi tôi đã có niềm động lực hơn bao giờ hết,vội vã bật dậy,mắt sáng rực đáp
-' cậu khao thật á,uầy tự nhiên hôm nay tốt đột xuất '
-'hừ...nói thừa,tôi đây vẫn rất tốt, chỉ có những người tầm nhìn hạn hẹp như cậu mới không thể thấu hiểu thôi,đi không? nếu không muốn đi thì miễn bàn vậy '
Không muốn cái gì??vớ vẩn hết sức,được khao ai mà nỡ lòng từ chối
-'tất nhiên là đi rồi,ở đâu '
Hắn nói
-'chỗ mọi hôm,ra đi nhanh lên,đợi lâu tôi sợ bản thân không biết có suy nghĩ lại hay không đấy '
-'bình tĩnh đi, làm gì phải gấp,đợi chút ra ngay '
Chuyện là ở gần nhà chúng tôi có một quán trà sữa tên 'tĩnh lặng' cũng như cái tên ở đó rất yên tĩnh, quan trọng là có thể đọc truyện tiểu thuyết miễn phí,tôi thường xuyên lôi hắn đến đó,tôi thì đọc truyện Minh lại nằm gục xuống ngủ
Tuy đã cải trang như ninda nhưng căn bản vẫn nóng kinh khủng.....tất cả vì sự nghiệp ăn uống và cùng quyển truyện tình kiếp tam sinh tôi chưa đọc hết
Đến nơi,lúc mới mở cửa vào đã thấy bản mặt hắn cười tươi hơn hoa nhìn tôi,lạ ghê???? Cái này là tôi đang mơ ư, nếu không tại sao lại thấy hắn thâm tình nhìn tôi như vậy??? Ngày thường cậu ta tránh mặt tôi như tránh tà còn không kịp cơ mà nhỉ.lúc tôi đang bay bổng cùng đống suy nghĩ,thì Minh lại đột ngột đi đến nắm lấy tay tôi bước đến trước mặt một vị tiểu thư xinh đẹp ngồi cùng bàn kia,hắn giới thiệu tôi với cô gái đó
-'đây là bạn gái của tớ,bọn tớ dự định sau khi học hết nhất định sẽ cưới,nên cũng coi như cô ấy là vợ tương lai của tớ,chắc Ngọc cũng đã gặp cậu ấy vài lần.'
Tôi đơ ra vài phút (-.-)
Người con gái đó không phải tên Ngọc lớp trưởng lớp kế bên sao,nhớ không nhầm thì cô nàng còn là người mà Minh thường xuyên so sánh với tôi...., như Ngọc thế này, thế kia này nọ.... hay những câu đại lọai như thế.....
Ngọc nhìn tôi sau đó cười hiền,dù có vẻ hơi bất ngờ, nhưng sau đó cô nàng lại không tức giận giống mấy đứa con gái khác, mà chỉ tỏ ra áy náy nói
-'xin lỗi,tớ không biết là cậu đã có người yêu, nếu thế thì cậu đừng để ý đến những lời tớ vừa nói '
Hắn lại hào phóng đáp
-'không biết không có tội,nếu cậu có thời gian chúng ta có thể cùng nhau hàn huyên là có hiểu thêm '
Xời cái đồ dại gái..., tôi vừa ngồi xuống chiếc ghế
Ngọc tiểu thư lại đứng dậy cầm cặp,nói gấp gáp vài câu dường như đang lẩn tránh điều gì đó.
-'tớ phải đi học thêm bây giờ nên chắc phải để khi khác 'sau đó hướng bước chân về phía cửa
Thấy nàng ta đi tôi thắc mắc,hỏi
-'đây không phải người cậu thầm thương trộm nhớ hay sao,bây giờ còn vờ̀ tỏ vẻ như không thích,mà quan trọng hơn là tuy tôi thật sự là bạn gái (nữ) duy nhất của cậu nhưng căn bản tôi muốn lấy cậu khi nào???
Hắn nhún vai sau đó ngồi xuống ghế,nói
-'ừ,đó là chuyện của trước đây rồi,giờ khác, quá khứ không nên nhắc lại làm gì,...còn cậu bớt mơ tưởng đi,đã từng xem phim chưa,liệu cậu có hiểu diễn kịch là gì không'
Tôi ngồi xuống,gọi cốc trà sữa sau đó quay sang hắn gật gù,nhẹ giọng nói
-'thấy hôm nay cậu nói khao, tôi đã cảm giác rất nghi ngờ rồi,thì ra linh cảm của tôi thật đúng,có mục đích cả '
Hắn cười cười, tay khuấy nhẹ cốc sinh tố dưa hấu, rồi thành thật nói tiếp
-'nếu không nói khao,cậu chịu hợp tác diễn kịch cùng?????'
-'đương nhiên rồi,chả có việc gì là miễn phí cả'
Minh cầm quyển truyện Tình kiếp tam sinh đưa cho tôi,hắn trống tay lên cằm nói
-'rồi rồi,đây biết rõ, diễn một vở kịch câm sau đó một con lợn như cậu có thể ăn thoải mái,coi như tôi chịu lỗ'
Cái quái gì thế, một tiểu nữ dễ thương như tôi mà sao lại đi so sánh với lợn, giống gì đâu cùng lắm cũng chỉ ăn nhiều hơn một chút thôi mà, Tôi phản bác ý kiến
-'đừng đùa,tôi đây cao mét 65,nặng 46 cân,thật ra cũng chỉ là một con lợn suy dinh dưỡng, mà cậu không có mắt nhìn người sao,với tài diễn xuất của tôi thì nhân vật chính còn thuộc về ai được nữa'
Minh thản nhiên nói
-'vai chính tôi làm,vai quần chúng nhường cậu'
Tôi đây thực ghét cái vẻ bình tĩnh,thản nhiên đả kích người khác của cậu ta
Bực mình cầm dĩa đâm miếng bánh trước mặt cậu ta cho lên mồm nhai,xong lại yên phận ngồi đọc truyện.còn Minh chỉ liếc nhìn tôi một cái,rồi lại như mọi hôm đeo tai nghe,nằm gục xuống bàn tiếp tục công việc đi tìm giấc mơ.
Minh càng trở nên lạnh lùng,hắn dường như lột xác thành con người mới,mọi người nói Minh lãnh đạm còn với riêng tôi thấy,hắn đương nhiên khác nhưng chỉ là tính cách hiền lành hồi xưa đâu,sao giờ cáo già,đê tiện thế này????.Haizzz thật may cậu ta vẫn còn có cái tài nấu ăn ngon điên đảo,khiến một người ghét vào bếp như tôi cảm thấy thật ngưỡng mộ.
Tuy rằng bạn của Minh hầu như đã thay đổi hết,trừ tên hoàng Nhật kia và tôi =]]]*
Nhiều lần tôi cũng phải tự hỏi,sao hai tên này hoàn hảo như thế??? Gái theo hàng dài,đẹp trai như vậy rồi,mà ông trời vẫn còn cho họ cái đầu óc thần thánh thế kia nữa cơ chứ, thật bất công.họ đều đỗ vào trường cấp 3 với điểm số cao nhất nhì,chả bù cho tôi,cho dù bị hắn đánh đến u cả đầu vẫn chỉ đứng top 90 trong tổng 250 người.
Nghỉ hè năm lớp mười
Vào những ngày thế này Hà Nội rất nóng.Trong lúc tôi đang ngồi bên chiếc quạt thân yêu,thì tiếng bài gone nhạc chuông của tôi vang lên,thấy hắn gọi tôi uể oải nghe máy:
-'có việc gì '
Một giọng nói khá trầm ấm, vang lên bên kia đầu dây
-'đi ăn kem không đây khao '
Chỉ Nghe đến đây thôi tôi đã có niềm động lực hơn bao giờ hết,vội vã bật dậy,mắt sáng rực đáp
-' cậu khao thật á,uầy tự nhiên hôm nay tốt đột xuất '
-'hừ...nói thừa,tôi đây vẫn rất tốt, chỉ có những người tầm nhìn hạn hẹp như cậu mới không thể thấu hiểu thôi,đi không? nếu không muốn đi thì miễn bàn vậy '
Không muốn cái gì??vớ vẩn hết sức,được khao ai mà nỡ lòng từ chối
-'tất nhiên là đi rồi,ở đâu '
Hắn nói
-'chỗ mọi hôm,ra đi nhanh lên,đợi lâu tôi sợ bản thân không biết có suy nghĩ lại hay không đấy '
-'bình tĩnh đi, làm gì phải gấp,đợi chút ra ngay '
Chuyện là ở gần nhà chúng tôi có một quán trà sữa tên 'tĩnh lặng' cũng như cái tên ở đó rất yên tĩnh, quan trọng là có thể đọc truyện tiểu thuyết miễn phí,tôi thường xuyên lôi hắn đến đó,tôi thì đọc truyện Minh lại nằm gục xuống ngủ
Tuy đã cải trang như ninda nhưng căn bản vẫn nóng kinh khủng.....tất cả vì sự nghiệp ăn uống và cùng quyển truyện tình kiếp tam sinh tôi chưa đọc hết
Đến nơi,lúc mới mở cửa vào đã thấy bản mặt hắn cười tươi hơn hoa nhìn tôi,lạ ghê???? Cái này là tôi đang mơ ư, nếu không tại sao lại thấy hắn thâm tình nhìn tôi như vậy??? Ngày thường cậu ta tránh mặt tôi như tránh tà còn không kịp cơ mà nhỉ.lúc tôi đang bay bổng cùng đống suy nghĩ,thì Minh lại đột ngột đi đến nắm lấy tay tôi bước đến trước mặt một vị tiểu thư xinh đẹp ngồi cùng bàn kia,hắn giới thiệu tôi với cô gái đó
-'đây là bạn gái của tớ,bọn tớ dự định sau khi học hết nhất định sẽ cưới,nên cũng coi như cô ấy là vợ tương lai của tớ,chắc Ngọc cũng đã gặp cậu ấy vài lần.'
Tôi đơ ra vài phút (-.-)
Người con gái đó không phải tên Ngọc lớp trưởng lớp kế bên sao,nhớ không nhầm thì cô nàng còn là người mà Minh thường xuyên so sánh với tôi...., như Ngọc thế này, thế kia này nọ.... hay những câu đại lọai như thế.....
Ngọc nhìn tôi sau đó cười hiền,dù có vẻ hơi bất ngờ, nhưng sau đó cô nàng lại không tức giận giống mấy đứa con gái khác, mà chỉ tỏ ra áy náy nói
-'xin lỗi,tớ không biết là cậu đã có người yêu, nếu thế thì cậu đừng để ý đến những lời tớ vừa nói '
Hắn lại hào phóng đáp
-'không biết không có tội,nếu cậu có thời gian chúng ta có thể cùng nhau hàn huyên là có hiểu thêm '
Xời cái đồ dại gái..., tôi vừa ngồi xuống chiếc ghế
Ngọc tiểu thư lại đứng dậy cầm cặp,nói gấp gáp vài câu dường như đang lẩn tránh điều gì đó.
-'tớ phải đi học thêm bây giờ nên chắc phải để khi khác 'sau đó hướng bước chân về phía cửa
Thấy nàng ta đi tôi thắc mắc,hỏi
-'đây không phải người cậu thầm thương trộm nhớ hay sao,bây giờ còn vờ̀ tỏ vẻ như không thích,mà quan trọng hơn là tuy tôi thật sự là bạn gái (nữ) duy nhất của cậu nhưng căn bản tôi muốn lấy cậu khi nào???
Hắn nhún vai sau đó ngồi xuống ghế,nói
-'ừ,đó là chuyện của trước đây rồi,giờ khác, quá khứ không nên nhắc lại làm gì,...còn cậu bớt mơ tưởng đi,đã từng xem phim chưa,liệu cậu có hiểu diễn kịch là gì không'
Tôi ngồi xuống,gọi cốc trà sữa sau đó quay sang hắn gật gù,nhẹ giọng nói
-'thấy hôm nay cậu nói khao, tôi đã cảm giác rất nghi ngờ rồi,thì ra linh cảm của tôi thật đúng,có mục đích cả '
Hắn cười cười, tay khuấy nhẹ cốc sinh tố dưa hấu, rồi thành thật nói tiếp
-'nếu không nói khao,cậu chịu hợp tác diễn kịch cùng?????'
-'đương nhiên rồi,chả có việc gì là miễn phí cả'
Minh cầm quyển truyện Tình kiếp tam sinh đưa cho tôi,hắn trống tay lên cằm nói
-'rồi rồi,đây biết rõ, diễn một vở kịch câm sau đó một con lợn như cậu có thể ăn thoải mái,coi như tôi chịu lỗ'
Cái quái gì thế, một tiểu nữ dễ thương như tôi mà sao lại đi so sánh với lợn, giống gì đâu cùng lắm cũng chỉ ăn nhiều hơn một chút thôi mà, Tôi phản bác ý kiến
-'đừng đùa,tôi đây cao mét 65,nặng 46 cân,thật ra cũng chỉ là một con lợn suy dinh dưỡng, mà cậu không có mắt nhìn người sao,với tài diễn xuất của tôi thì nhân vật chính còn thuộc về ai được nữa'
Minh thản nhiên nói
-'vai chính tôi làm,vai quần chúng nhường cậu'
Tôi đây thực ghét cái vẻ bình tĩnh,thản nhiên đả kích người khác của cậu ta
Bực mình cầm dĩa đâm miếng bánh trước mặt cậu ta cho lên mồm nhai,xong lại yên phận ngồi đọc truyện.còn Minh chỉ liếc nhìn tôi một cái,rồi lại như mọi hôm đeo tai nghe,nằm gục xuống bàn tiếp tục công việc đi tìm giấc mơ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook