Huyền Bí Cơ Chiến Kỷ Nguyên
-
Chương 8
Mạnh Thắng thấy rằng nó hóa ra là một viên pha lê đen dài bảy hoặc tám mét, giống như một hòn non bộ.
Trong thứ đó dường như có một luồng hơi thở trầm lắng, thỉnh thoảng ngưng tụ thành một số mặt quái thú dữ tợn.
“Gõ Kiến” đó rung lên một đôi cánh khổng lồ, và cố gắng lấy tảng đá kỳ lạ bằng ba móng vuốt màu đỏ và rời đi.
Tuy nhiên, nó đã bị chặn bởi 'Earth 03' và một khung máy toàn thể màu đen khác.
Trong chiến đấu.
Tảng đá kỳ lạ bị ảnh hưởng bởi hỏa lực pháo binh và vỡ vụn ở giữa.
Mạnh Thắng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Khi khối đá đen thẫm vỡ tan, mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi, trên đầu cậu xẹt qua một vệt cầu vồng màu trắng, mang theo một tia thần thánh ánh sáng, rơi xuống ở nơi xa.
Mạnh Thắng cảm thấy kỳ lạ, tảng đá kỳ lạ trông thật xấu xí, làm sao có thể có toát ra ánh sáng thánh khiết như vậy?
Xem trận chiến tiếp tục.
Mạnh Thắng nhân cơ hội chạy tới nơi cầu vồng trắng rơi xuống, định xem chuyện gì xảy ra.
Khi cậu đi khỏi con đường và đến khu phố.
Chỉ thấy một mảnh cỏ mọc nhanh và những bông hoa dại nở đầu tiên.
Nó dường như được truyền sức sống vô tận.
Khung cảnh “hoa nở” này trái ngược hoàn toàn với thảm thực vật khô héo và úa vàng gần đó.
Mạnh Thắng hai mắt sáng lên, nhào vào trong bụi cỏ mới mọc, đi tìm.
Cuối cùng, cậu tìm thấy một hình thoi màu trắng.
Mạnh Thắng nhặt nó lên, chỉ cảm thấy nó ấm áp và ẩm ướt như đá cẩm thạch trắng, với một chút mát lạnh.
Cậu ngắm nghía nó.
Cậu định cất nó đi để nghiên cứu cho kỹ.
Đột nhiên, thứ này tỏa ra một luồng sáng mờ ảo từ trong ra ngoài.
Sau đó, một mô hình tương tự như “tinh không”' muôn vàn vì sao xuất hiện.
Hình thoi bạch ngọc lập tức hư ảo, mất đi cảm nhận, không có hình thể.
Chỉ còn lại một khối ánh sáng trong suốt quấn quanh biểu tượng kỳ lạ.
Sau đó, với một tiếng 'xèo', nó được in vào giữa lông mày của Mạnh Thắng.
Mạnh Thắng sững người một lúc.
Sau đó, trái tim cậu lỡ đi một nhịp.
Thứ này bay ra từ tảng đá kỳ lạ màu đen đó, có trời mới biết nó là gì.
Cứ bay vào người thế này, không biết có gây hại gì không.
Nhưng sau một thời gian.
Mạnh Thắng không tìm thấy gì bất thường.
Làm cậu có một chút yên tâm.
Lúc này trận chiến trên con đường đã kết thúc.
“Gõ Kiến” bị thương và bỏ chạy, và đoàn trưởng Lăng đang chỉ đạo binh lính thu hồi tảng đá kỳ lạ và tất cả các mảnh vỡ.
Mạnh Thắng nghe thấy từ 'U ngân” từ những người lính đi qua gần đó, dường như ám chỉ tảng đá kỳ lạ.
Có vẻ như đoàn xe đã biết nó là gì.
Hơn nữa, có khả năng là họ đến đây vì cục “U ngân” này'.
Mạnh Thắng nhìn 'Earth - 03' đi về phía xe vận tải, và tự hỏi liệu cậu có nên hỏi Đoàn Lăng về viên đá trắng hay không.
Nhưng cậu cũng lo lắng rằng nếu chuyên cậu hấp thụ viên đá đó truyền ra, cậu sẽ bị người ở thành phố đó đem sử dụng làm vật thí nghiệm.
Cuối cùng bác bỏ ý định đó.
Đoàn xe tiếp tục đi về phía bắc.
Một tuần sau khi rời thành phố, đoàn xe đến một vùng hồ lớn.
Khi họ đến bờ hồ, nước chảy ầm ầm và một đường hầm nhô lên từ hồ giáp với bờ.
Mạnh Thắng đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy nó.
Ai có thể nghĩ rằng lối vào thành phố trong miệng Đoàn Lăng, lại nằm trong hồ nước?
Đoàn xe tiến vào đường hầm, càng lúc càng vào sâu.
Khoảng nửa giờ sau, Mạnh Thắng nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy một không gian rộng lớn dưới lòng đất.
Trong không gian rộng lớn gần như có thể chứa cả một thành phố, Mạnh Thắng nhìn thấy những chuyến tàu chạy qua lại giữa các thành phố và dừng lại bên cạnh những tòa nhà cao tầng.
Có những vật thể khổng lồ hình ống nối liền mặt đất và đỉnh của không gian, thậm chí có thể kéo dài lên trên mặt đất, cậu không biết mục đích của chúng là gì.
Khi đoàn xe đi xuống đường cao tốc trên cao, Mạnh Thắng dần dần thấy rõ rằng thành phố này không khác nhiều so với những thành phố trên mặt đất trước khi xảy ra “Thảm họa cự thú”.
Ngoại trừ những mái nhà của những tòa nhà cao tầng, pháo đài được bố trí nối tiếp nhau, trên mỗi con đường, thỉnh thoảng có ba hoặc năm chiếc xe tăng hoặc xe bọc thép đi qua.
"Đây là thành phố “Quảng Đinh”, một trong mười tám thành phố ở phía Bắc. Thành phố mới vẫn đang được xây dựng. Tuy nhiên, do 'Thảm họa cự thú', thời gian xây dựng sẽ lâu hơn nhiều so với các thành phố được xây dựng trước kia."
Đoàn Lăng, người không biết đã đến từ lúc nào, đứng bên cạnh Mạnh Thắng và giới thiệu ngắn gọn.
Sau đó ông ta nói: "Cậurất may mắn, hôm nay chính là ngày tuyển sinh của học viện đào tạo cơ giáp."
"Tôi đã đăng ký cho cậu."
"Tuy nhiên, đăng ký không có nghĩa là có thể nhập học."
"Trường tuyển sinh học sinh mới rất nghiêm ngặt, có thi tuyển."
"Cậu có thể vượt qua kỳ thi vào học viện hay không phụ thuộc vào năng lực của chính cậu."
"Nếu cậu không được qua được kỳ thi, thì cậu chỉ có thể được đưa trở lại mặt đất."
Mạnh Thắng gật đầu.
Đoàn Lăng liếc cậu một cái, nói: "Lát nữa để Bảo đưa cậu đi học viện."
"Nếu cậu may mắn và có thể đăng ký, tôi đề nghị rằnghọc phần của cậu đừng có đem đi đổi trực tiếp lấy thuốc giải 'Kuva'."
"Cậu có thể đổi một số loại thuốc cắt cơn một cách thường xuyên, chúng sẽ làm thuyên giảm tình trạng bệnh và cho phép cậu tham gia các khóa đào tạo mà tình trạng bệnh không bị xấu đi."
"Học phần phải lưu lại được dùng để đổi lấy vật tư tu luyện, thực lực có thể nhanh chóng tăng lên, để có thể thu được càng nhiều quyền hạn và tài nguyên."
Học phần? Vật tư tu luyện?
Mạnh Thắng rất choáng váng, nhưng cậu đã hiểu ra những gì Đoàn Lăng nói.
Đoàn Lăng lại liếc cậu một cái, nói: "Hơn nữa, học viện, hay là thành phố này, so với bên ngoài có khác biệt."
"Ở đây vẫn còn có trật tự, vì vậy cậu phải kiềm chế “điên cuồng” của mình."
"Nói một cách đơn giản, ở đây, cậu không thể tùy ý giết người như ở bên ngoài."
Mạnh Thắng khàn giọng nói: "Vậy nếu đối phương muốn giết tôi thì sao?"
"Thông thường, điều đó sẽ không xảy ra."
Đoàn Lăng dứt khoát nói: "Nhưng nếu có, cậu có thể giết tên đó trước rồi nói!"
"Tôi sẽ cho cậu bảo hộ, nhưng nếu cậu lợi dụng bảo hộ của tôi để làm loạn, như vậy người giết cậu đầu tiên chính là tôi đây."
Sau khi ném cho Mạnh Thắng một cái nhìn đầy ẩn ý, vị đoàn trưởng lạnh lùng này rời đi.
Rât nhanh.
Đoàn xe đến nơi.
Một người bảo vệ lái xe bên cạnh Đoàn Lăng đưa Mạnh Thắng đến học viện.
Không lâu sau đó.
Đã đến học viện.
Trước cổng có tên đầy đủ là “Học viện đào tạo cơ giáp”, có rất nhiều học sinh mới đang ở đây.
Thì ra là xếp hàng đăng ký nhập học.
Nhưng xe của Mạnh Thắng lại trực tiếp lái vào.
Sau khi vào cổng trường, Mạnh Thắng nhìn thấy một tấm bia đá với bốn ký tự mạnh mẽ trên đó.
Năm chữ là: Hy vọng của nhân loại!
Một luồng sát ý lanh lãnh truyền đến khi nhìn đến từ trên bia đá
Cuối cùng, chiếc xe dừng lại bên ngoài một hội trường.
Binh sĩ Bảo nói: "Cậu đi vào trước đi, sau khi tôi đem thư tiến cử của đoàn trưởng mang đến phòng học vụ sẽ đến."
“Được.” Mạnh Thắng gật đầu, xuống xe, một mình tiến vào hội trường.
Đã có rất nhiều người trong hội trường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook