Bọn họ vây quanh bờ ao, nhao nhao muốn xuống, nhưng lại không dám.

Bọn họ không biết trong suối phun này có thứ gì, Bạc Tuấn Phong không nói gì, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tống Hạo Hiên đột nhiên đi vào văn phòng.

“Vân Giai Kỳ?”
Vân Giai Kỳ lấy lại tỉnh thần, tiện tay kéo mành che vào, xoay người nhìn Tống Hạo Hiên, khóe miệng hơi nhếch lên “Hạo Hiên” Vân Giai Kỳ đi về phía anh ta, hỏi: “Người của Thiên Ngạo nói thế nào, còn cố ý thu mua nữa không?”
“Bọn họ đều đã rời khỏi văn phòng, chuyện này tạm thời chưa biết, không biết bên Thiên Ngạo sẽ nói thế nào”
Vân Giai Kỳ nói: “Rất xin lỗi, vì em, thiếu chút nữa liên lụy tới tập đoàn nhà họ Tống.

Nhưng mà anh đừng lo lắng, Thiên Ngạo sẽ không động vào một phần của tập đoàn nhà họ Tống”
Tống Hạo Hiên nhìn cô, đau lòng ôm cô vào ngực “Vân Giai Kỳ, nên nói rất xin lỗï, không phải là anh sao? Nếu tập đoàn nhà họ Tống có thể có một nửa thực lực của tập đoàn nhà họ Bạc, đã không tới mức xảy ra chuyện ngày hôm nay.


Nhưng mà em yên tâm đi, cho dù xảy ra chuyện gì, chỉ cần Bạc Tuấn Phong không động vào em, mọi chuyện đều giao cho anh ứng phó, anh có thể xử lý tốt, em không cần nghĩ quá nhiều”
Vân Giai Kỳ cười “Sao em có thế không nghĩ nhiều được? Rõ ràng là Thiên Ngạo nhằm vào tập đoàn nhà họ Tống, em không có khả năng trơ mắt ngồi nhìn mặc kệ: Tống Hạo Hiên bật cười: “Anh ngay cả tập đoàn nhà họ Tống đều không bảo vệ được, anh lấy gì bảo vệ em?”
Nếu tập đoàn nhà họ Tống có đủ thực lực, năm năm trước, anh ta sẽ không đến mức dùng thủ đoạn như vậy, giấu Vân Giai Kỳ ở bên cạnh năm năm.

Anh ta có thể trực tiếp đoạt lấy Vân Giai Kỳ.

Nhưng anh ta biết, cho dù là anh ta khi đó, hay là anh ta hôm nay, đều không đủ sức đối đầu với nhà họ Bạc.

Nhưng anh ta không sợ.

Cho dù là nhà họ Bạc, hay là Bạc Tuấn Phong.

Chuyện anh ta muốn đính hôn với Vân Giai Kỳ, ở trong mắt những người ngoài, có lẽ là Vân Giai Kỳ trèo cao nhà họ Tống.

Nhưng chỉ có Tống Hạo Hiên biết rõ trong lòng, là anh ta không xứng với Vân Giai Kỳ Anh ta phải trở thành người đàn ông xứng đôi với cô.

Bỗng nhiên bên ngoài cửa truyền ra tiếng gõ cửa.

‘Vân Giai Kỳ hơi đẩy Tống Hạo Hiên ra, Tống Hạo Hiên quay người lại, nói với bên ngoài cửa: “Chuyện gì?”
“Tổng giám đốc Tống, người bên Thiên Ngạo nói, dự án thu mua hủy bỏ.


“„.


Hủy bỏ sao?”
Tống Hạo Hiên có chút bất ngờ, không nghĩ tới Thiên Ngạo sẽ đột nhiên hủy bỏ.

Anh ta kinh ngạc nhìn về phía Vân Giai Kỳ, vừa rồi cô gọi Bạc Tuấn Phong ra ngoài, rốt cuộc đã.

nói gì, vậy mà Bạc Tuấn Phong hủy bỏ dự án thu mua “Vân Giai Kỳ, em và Bạc Tuấn Phong…” Anh ta lo lắng cô đồng ý điều kiện gì đó của Bạc Tuấn Phong, lúc này Bạc Tuấn Phong mới hủy bỏ kế hoạch thu mua.

“Em không nói gì cả, chỉ ném nhắn đính hôn trước mặt anh ta” Vân Giai Kỳ cười: “Không phải anh hỏi em, vì sao vẫn giữ chiếc nhẫn kia à?”
Tống Hạo Hiên giật mình, gương mặt kinh ngạc vui mừng: “Giai Kỳ…”
Anh ta không nghĩ tới, cô thật sự nỡ ném chiếc nhẫn kia đi Theo ý anh ta, không thể nghỉ ngờ đây là quyết tâm cất đứt quan hệ giữa cô và Bạc Tuấn Phong Lần này, Bạc Tuấn Phong hoàn toàn hết hi vọng.

Trong lòng anh ta vui mừng.

“Tổng giám đốc Tống.

.


” Ngoài cửa, trợ lý còn chưa đi: “Hội đồng quản trị mời anh qua đó”
Tống Hạo Hiên nói: “Biết rồi, tôi lập tức tới ngay.

Bảo bọn họ đợi tôi một lát: “bạ”
Tống Hạo Hiên nói với Vân Giai Kỳ: “Anh đến phòng họp một lát, có khả năng sẽ ăn cơm muộn, em có đói bụng không?”
“Em còn chưa đói, anh bận việc trước đi, em đợi anh”
“ừ”
Tống Hạo Hiên hôn nhẹ lên trán cô một cái, sau đó vội vàng rời đi ‘Vân Giai Kỳ ngồi trên ghế sô pha một lát, không hiểu sao lại có chút tâm phiền ý loạn.

Cô đứng dậy lân nữa, đi tới trước cửa số, đấy mành ra nhìn thoáng qua dưới lầu, trong suối phun đã không còn bóng người ồ Xem ra từ bỏ rồi!
Vân Giai Kỳ cười mỉa một tiếng trong lòng.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương