[Đồng Nhân NHAC] Asisu Dưỡng Bảo Bảo
-
Chương 6
Menfuisu chạy một đường, hắn chẳng biết hắn chạy tới nơi nào, hắn rút kiếm chém cây cối um tùm ở bên cạnh.
Hắn như phát tiết ra, chị ta là kẻ lừa dối. Chị nói yêu ta, thích ta, sẽ chỉ gả cho ta. Vậy chị mang thai con của ai, chị ta dám yêu kẻ khác?
Menfuisu nghĩ tới cảnh Asisu đã từng lẽo đẽo theo hắn nói gả cho hắn, bây giờ lại nằm dưới thân kẻ khác? Hắn không cho phép, hắn không cho điều đó xảy ra.
Menfuisu trong lòng như bị thứ gì đó đâm vào, cảm giác khó chịu này là sao? Hắn lại muốn chiếm lấy chị? Chị vốn là thuộc về hắn. Menfuisu nắm chặt tay, gân xanh cơ hồ nổi lên.
Hắn cũng không biết hắn như thế nào trở về tẩm cung.
×++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên sáng hôm sau tỉnh dậy tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều, thân thể cũng đỡ mệt mỏi. Nàng đang định lên tiếng gọi Ari, thì lại thấy nàng ta quỳ dưới đất. Có vẻ như quỳ cả một đêm.
Nhược Thiên thấy bất ổn liền hỏi:
- Ari, chuyện gì xảy ra?
Ari Lúc này mới ngước mắt lên nhìn nàng, giọng run run:
- Nữ hoàng... người mang thai khoảng 2 tháng rồi.
Nhược Thiên nghe như "đoàng" một tiếng ngang tai. Nàng mang thai??? Nàng tại sao mang thai??
Nhược Thiên giật mình, chính lần đó, chính lần nàng xuyên tới đây. Nhưng quan trọng là trong nguyên tác, Asisu không hề có thai. Không hề có chi tiết này. Trong lòng nàng rối loạn. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đây?
Nhược Thiên nhìn xuống bụng mình, nơi này đang có một đứa bé? Tình mẹ của nàng như tràn lên, nàng nhẹ nhàng chạm vào bụng mình, mỉm cười. Nàng có một đứa bé của riêng mình sao??? Nàng cảm thấy trong lòng vui vẻ. Vậy từ bây giờ, nàng sẽ không còn cô đơn ở thế giới này rồi.
Ari vẫn quỳ bên dưới, nhìn nàng vui vẻ như vậy thì ngạc nhiên. Nữ Hoàng yêu thích đứa bé? Nhưng nàng nhìn thấy Pharaon không hề vui vẻ. Nếu như Pharaon không cho phép đứa bé ra đời thì sao? Ari liền sợ run rẩy lên. Nàng ta không dám nghĩ tới điều gì sẽ xảy ra, giọng ngập ngừng hỏi:
- Nữ Hoàng, vậy... vậy cha của đứa bé là ai?
- Ta đâu biết!
Nhược Thiên thản nhiên mà đáp, cứ như nói rằng " ta đâu biết cái bánh này ai làm" Ari trợn tròn mắt.
Nhược Thiên nhìn nàng ta lo sợ, cũng đoán được phần nào, nhếch môi mỏng, trào phúng nói:
- Ari, ta là nữ hoàng. Ta cho dù không biết cha đứa bé, thì cũng không để ai động vào đứa bé của ta. Cho dù Menfuisu...
Trong mắt Nhược Thiên lộ ra tia kiên định, cả người toát ra khí chất đặc biệt.
Đây như câu chuyện cười, cha đứa bé không biết! Hay là do nữ hoàng cố tình giấu đi sự thật? Ari cũng không dám hỏi thêm, đành lên tiếng:
- Nữ Hoàng, ta đi nấu cho Người chút cháo.
Rồi lui ra ngoài, Nhược Thiên nằm trên giường suy nghĩ. Menfuisu không phải thích Carol sao? Sao hắn lại phải để ý tới nàng chứ? Nhược Thiên xấu hổ, tối hôm qua nàng nhớ rõ. Bản thân sao lại dễ khóc như thế chứ, nàng lại còn uỷ khuất với Menfuisu nữa...
Rồi nàng có một câu hỏi to đùng:
CHA CỦA CỰC CƯNG LÀ AI?
Bản thân nàng không biết thì ai biết nữa đây. Nhỡ sau này cực cưng hỏi đến. Nàng cũng đâu thể nói nàng không biết.
( Nhược Thiên: *cầm dao * Nói! Cha của cực cưng là ai?
Nhược Tâm: Ớ! Ngươi không biết Sao ta biết?
Nhược Thiên: *híp mắt, cười lạnh* Ngươi muốn chết?
Nhược Tâm: *run rẩy, ủy khuất* ta thực không biết mà)
+++++++++++++++++++++++++++
Menfuisu nằm trên giường, mệt mỏi, đầu hắn giờ rất nhức. Có lẽ hôm qua hắn uống hơi nhiều riệu.
Hắn cứ nghĩ về chị thì lại buồn bực. Chẳng lẽ lúc hắn yêu Carol thì chị cũng tức giận như vậy sao?
Nếu chị còn tức giận thì chắc hẳn chị vẫn còn quan tâm tới hắn, vẫn còn yêu hắn. Đúng! Có lẽ do chị tức giận mới làm như thế. Chị sẽ không rời xa hắn đâu. Menfuisu cười chua xót.
Cho dù tự lừa dối mình, Hắn cũng không nguyện tin tưởng Asisu rời đi khỏi hắn.
Minuê bước tới trước giường Menfuisu, nói:
- Pharaon! Ta đã điều tra khoảng thời gian nữ hoàng ở Hạ Ai cập. Nữ Hoàng không hề có quan hệ đặc biệt với nam nhân nào!
Menfuisu không động đậy,mắt vẫn nhìn lên trần nhà, giọng nhàn nhạt nói:
- Được rồi, lui ra đi!
Minuê "vâng" rồi đi ra ngoài. Trong mắt hắn lóe ra tia khó hiểu.
Tối qua khi hắn nhận được nhiệm vụ thì vô cùng ngạc nhiên, hắn dò hỏi từ những người theo nữ hoàng từ Hạ Ai cập. Nhưng không một ai biết chuyện xảy ra. Thậm chí nữ hoàng không ra khỏi cung điện.
Nữ Hoàng mang thai, có thể hay không là đứa bé của Pharaon? Tâm hắn run lên, hắn nhớ về Một ngày trước khi nữ hoàng lên thuyền về Hạ Ai cập. Hắn có nên nói cho Pharaon biết hay không?
Minuê cụp mắt xuống, Không nhận ra hắn đang suy nghĩ gì.
Chuyện nữ hoàng Asisu mang thai sau một đêm bắt đầu lan ra, có kẻ vui, có kẻ buồn, có kẻ chờ mong cuộc vui.
Thần dân Ai cập rất bất ngờ rồi lại mờ mịt. Họ Không hiểu đây là tin vui hay tin buồn. Có kẻ to gan dám nói rằng nữ hoàng mang thai con của Pharaon, nhưng lại có kẻ nói rằng nữ hoàng đem lòng yêu một nam nhân khác. Nên đây là con của một người bí mật.
Hắn như phát tiết ra, chị ta là kẻ lừa dối. Chị nói yêu ta, thích ta, sẽ chỉ gả cho ta. Vậy chị mang thai con của ai, chị ta dám yêu kẻ khác?
Menfuisu nghĩ tới cảnh Asisu đã từng lẽo đẽo theo hắn nói gả cho hắn, bây giờ lại nằm dưới thân kẻ khác? Hắn không cho phép, hắn không cho điều đó xảy ra.
Menfuisu trong lòng như bị thứ gì đó đâm vào, cảm giác khó chịu này là sao? Hắn lại muốn chiếm lấy chị? Chị vốn là thuộc về hắn. Menfuisu nắm chặt tay, gân xanh cơ hồ nổi lên.
Hắn cũng không biết hắn như thế nào trở về tẩm cung.
×++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên sáng hôm sau tỉnh dậy tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều, thân thể cũng đỡ mệt mỏi. Nàng đang định lên tiếng gọi Ari, thì lại thấy nàng ta quỳ dưới đất. Có vẻ như quỳ cả một đêm.
Nhược Thiên thấy bất ổn liền hỏi:
- Ari, chuyện gì xảy ra?
Ari Lúc này mới ngước mắt lên nhìn nàng, giọng run run:
- Nữ hoàng... người mang thai khoảng 2 tháng rồi.
Nhược Thiên nghe như "đoàng" một tiếng ngang tai. Nàng mang thai??? Nàng tại sao mang thai??
Nhược Thiên giật mình, chính lần đó, chính lần nàng xuyên tới đây. Nhưng quan trọng là trong nguyên tác, Asisu không hề có thai. Không hề có chi tiết này. Trong lòng nàng rối loạn. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đây?
Nhược Thiên nhìn xuống bụng mình, nơi này đang có một đứa bé? Tình mẹ của nàng như tràn lên, nàng nhẹ nhàng chạm vào bụng mình, mỉm cười. Nàng có một đứa bé của riêng mình sao??? Nàng cảm thấy trong lòng vui vẻ. Vậy từ bây giờ, nàng sẽ không còn cô đơn ở thế giới này rồi.
Ari vẫn quỳ bên dưới, nhìn nàng vui vẻ như vậy thì ngạc nhiên. Nữ Hoàng yêu thích đứa bé? Nhưng nàng nhìn thấy Pharaon không hề vui vẻ. Nếu như Pharaon không cho phép đứa bé ra đời thì sao? Ari liền sợ run rẩy lên. Nàng ta không dám nghĩ tới điều gì sẽ xảy ra, giọng ngập ngừng hỏi:
- Nữ Hoàng, vậy... vậy cha của đứa bé là ai?
- Ta đâu biết!
Nhược Thiên thản nhiên mà đáp, cứ như nói rằng " ta đâu biết cái bánh này ai làm" Ari trợn tròn mắt.
Nhược Thiên nhìn nàng ta lo sợ, cũng đoán được phần nào, nhếch môi mỏng, trào phúng nói:
- Ari, ta là nữ hoàng. Ta cho dù không biết cha đứa bé, thì cũng không để ai động vào đứa bé của ta. Cho dù Menfuisu...
Trong mắt Nhược Thiên lộ ra tia kiên định, cả người toát ra khí chất đặc biệt.
Đây như câu chuyện cười, cha đứa bé không biết! Hay là do nữ hoàng cố tình giấu đi sự thật? Ari cũng không dám hỏi thêm, đành lên tiếng:
- Nữ Hoàng, ta đi nấu cho Người chút cháo.
Rồi lui ra ngoài, Nhược Thiên nằm trên giường suy nghĩ. Menfuisu không phải thích Carol sao? Sao hắn lại phải để ý tới nàng chứ? Nhược Thiên xấu hổ, tối hôm qua nàng nhớ rõ. Bản thân sao lại dễ khóc như thế chứ, nàng lại còn uỷ khuất với Menfuisu nữa...
Rồi nàng có một câu hỏi to đùng:
CHA CỦA CỰC CƯNG LÀ AI?
Bản thân nàng không biết thì ai biết nữa đây. Nhỡ sau này cực cưng hỏi đến. Nàng cũng đâu thể nói nàng không biết.
( Nhược Thiên: *cầm dao * Nói! Cha của cực cưng là ai?
Nhược Tâm: Ớ! Ngươi không biết Sao ta biết?
Nhược Thiên: *híp mắt, cười lạnh* Ngươi muốn chết?
Nhược Tâm: *run rẩy, ủy khuất* ta thực không biết mà)
+++++++++++++++++++++++++++
Menfuisu nằm trên giường, mệt mỏi, đầu hắn giờ rất nhức. Có lẽ hôm qua hắn uống hơi nhiều riệu.
Hắn cứ nghĩ về chị thì lại buồn bực. Chẳng lẽ lúc hắn yêu Carol thì chị cũng tức giận như vậy sao?
Nếu chị còn tức giận thì chắc hẳn chị vẫn còn quan tâm tới hắn, vẫn còn yêu hắn. Đúng! Có lẽ do chị tức giận mới làm như thế. Chị sẽ không rời xa hắn đâu. Menfuisu cười chua xót.
Cho dù tự lừa dối mình, Hắn cũng không nguyện tin tưởng Asisu rời đi khỏi hắn.
Minuê bước tới trước giường Menfuisu, nói:
- Pharaon! Ta đã điều tra khoảng thời gian nữ hoàng ở Hạ Ai cập. Nữ Hoàng không hề có quan hệ đặc biệt với nam nhân nào!
Menfuisu không động đậy,mắt vẫn nhìn lên trần nhà, giọng nhàn nhạt nói:
- Được rồi, lui ra đi!
Minuê "vâng" rồi đi ra ngoài. Trong mắt hắn lóe ra tia khó hiểu.
Tối qua khi hắn nhận được nhiệm vụ thì vô cùng ngạc nhiên, hắn dò hỏi từ những người theo nữ hoàng từ Hạ Ai cập. Nhưng không một ai biết chuyện xảy ra. Thậm chí nữ hoàng không ra khỏi cung điện.
Nữ Hoàng mang thai, có thể hay không là đứa bé của Pharaon? Tâm hắn run lên, hắn nhớ về Một ngày trước khi nữ hoàng lên thuyền về Hạ Ai cập. Hắn có nên nói cho Pharaon biết hay không?
Minuê cụp mắt xuống, Không nhận ra hắn đang suy nghĩ gì.
Chuyện nữ hoàng Asisu mang thai sau một đêm bắt đầu lan ra, có kẻ vui, có kẻ buồn, có kẻ chờ mong cuộc vui.
Thần dân Ai cập rất bất ngờ rồi lại mờ mịt. Họ Không hiểu đây là tin vui hay tin buồn. Có kẻ to gan dám nói rằng nữ hoàng mang thai con của Pharaon, nhưng lại có kẻ nói rằng nữ hoàng đem lòng yêu một nam nhân khác. Nên đây là con của một người bí mật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook