“Bóng chệch kìa!!!”
Có người đột nhiên hét lên.

Này, không thể nào.

Khi cơn đau cực mạnh ập đến, tôi thấy Thang Diệp khóc lớn: “Chị ơi!”
Trương Thanh kêu lên, Ngô Hử nhanh chóng đỡ lấy tôi, Vu Quyển chạy sang bên này.


“Ui da ui da.


Trong phòng y tế, Ngô Hử liếc Vu Quyển bên cạnh, kỳ quái nói:
“Tiên Tiên yêu quý của chúng ta lúc này chắc chắn đang nghĩ, tại sao tình tiết vở kịch cũ rích này lại xảy ra với mình?”
Tôi:…

Vu Quyển ngẩng đầu nhìn anh, lặp lại một câu: “Tiên Tiên – Yêu quý.


Giọng ở cuối hơi cao lên, còn mang theo vài phần nghi vấn.

Ngô Hử lùi về phía sau: “Người anh em, cái khí thế này của cậu…”.

Đọc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương