Chu quản gia khi thấy Đình tiểu thư chạy vào nhà thì thở dài rồi ông ra vườn xem nhân viên cắt cỏ làm vườn . Chợt ông đi ngang qua bụi cỏ thì ông thấy một cái chân chân nhỏ lú ra . Ông hơi ngạc nhiên nhưng nhìn lại thì thấy cái chân này rất quen thuộc . Ông lại gần và phát hiện cậu đang ngất ở đó hoảng hốt thốt lên:

-" Ôi trời ơi , sau cháu lại ở đây , người đâu lại đây " ông đỡ cậu dậy rồi gọi các nhân viên làm vườn gần đó thì biết được là do Đình tiểu thư kia . Ông chỉ hơi tội cậu chứ cũng chẳng thể làm được gì .

-" được rồi , vậy các ngươi làm tiếp đi " ông quay sang nói với họ và bế cậu vào phòng của ông và lấy nước phủi phủi vào mặt cậu . Ông đi xuống bếp lấy cháo cho cậu rồi ông chuẩn bị thuốc men .

Một lúc sau cậu mở mắt thì thấy mình đang ở một căn phòng lạ lẫm , cậu ngồi dậy thì ông quản gia vào nói :

-" Cháu tỉnh rồi sao , nè ăn cháo đi , ta vừa mới băng vết thương lại cho cháu rồi"

-" D..ạ hic hic c..o...n c...a..m ơ..n " Cậu cố gắng nói nhưng cũng vẫn sai vào chỗ

-" Đừng cảm ơn ta , khụ ta thấy cháu như vậy thì không khỏi thương tâm , ngoan ăn hết cháo đi " ông nghẹn ngào nói


Cậu ôm tô cháo trong tay ăn như chết đói , vì cháo có chút ngụi nên không sao . Ông ra ngoài rồi để cậu ăn cháo . Ông đang đứng sắp xếp lại cái bàn thì hắn đi vào

-" Đại thiếu gia , cậu đã về , cậu ăn gì chưa để tôi lấy cho cậu "

-" Không cần , chút nữa tôi ăn sau "
- " Vâng thiếu gia "

Hắn vội vội vàng vàng chạy nhanh vào thang máy rồi *tinh * chạy như điên chỉ vì muốn gặp cậu , muốn thấy ánh mắt sợ hãi của cậu nhìn hắn , rồi ôm cậu hành hạ cậu cho thật sướng mới thôi .

Hắn mở cửa thấy cô đang ngồi trên giường mình và ngồi trên con tiểu bé bơ mà hắn mua cho cậu .

- " A ~ Huyền caca anh xem , em đợi anh về nè , anh nhìn em giống cảnh người vợ hiền đợi chồng đi làm về không " Cô tươi cười đi lại kéo anh đi vào nhưng cô nhận lại là một cái tát

-" Cô cút ngay cho tôi , Tiểu Thanh của tôi đâu hả "

-"Anh ...anh đánh em ....hức hức anh đánh em vì cái thằng ti tiện kia ....oa~~~~~~em không chịu đâu không chịu đâu oa~~~~~~em sẽ mét với mẹ của anh " cô khóc nức nở chạy vọt ra ngoài

Hắn thì chạy theo cầm thêm gậy định đánh cô tiếp :" cô tưởng tôi sợ cô à "

Cô chạy xuống nhà thấy bà đang ngồi uống trà thì chạy lại và mách lẻo với bà . Bà nổi giận đập bể ly trà rồi nhìn hắn đang cầm gậy tiến tới :

-" Bảo bối ngoan nghe lời mẹ bỏ xuống đi , con xem con dọa Kỳ Kỳ sợ rồi kìa " rồi ba quay sang nói với quản gia

-" Chu quản gia ông tìm thằng nhóc kia đến đây và lấy gia pháp tới cho tôi "

- " Chuyện này .....vâng " ông lẳng lặng đi vào phòng mình và dắt cậu ra trước mặt phu nhân và nói :


-" Thưa phu nhân , gia pháp của phu nhân đây " Ông đưa cho bà một cây gậy dài nhưng không to làm bằng sắt bên trên còn đốt nóng

-" Cái ngươi cũng to gan lắm , dám quyến rũ con trai ta còn làm Kỳ Kỳ bị đánh , ta sẽ cho ngươi biết dám cãi lại ta thì chết " bà nói xong thì cầm cây đánh mạnh vào tay cậu , cây sắt đun nóng làm cậu như muốn chết đi sống lại , cậu bị đánh như vậy được mấy chục lần rồi nhưng lần nào cũng đều đau như nhau . Cậu ấm ức bò lại phía chân bà uất ức nói :" co...n .....thật sự .......khô...ng biết ......c...n o.....n. Onnn u ....t hức hức .....đừ.....ng đ....ánh con .....đ..au lắ...m ( con thật sự không biết con oan ức hức hức đừng đánh con đau lắm )

Bà đá cậu ra rồi đánh chục cái vào tay , chân và lưng cậu

-" Còn nói không có , mày hay lắm hôm nay tao cho mày biết lễ độ " bà vung gậy đánh cậu . Cậu có né nhưng né thì đánh mạnh hơn

-" Mẹ đừng đánh nữa , con bảo mẹ đừng đánh nữa " hắn nghiền giọng nói. Bà nhìn con trai bảo bối của mình đang bảo vệ cho người khác thì các tức hơn

-" Người đâu đưa Huyền nhi lên phòng " vừa dứt một đám vệ sĩ đưa hắn vào thang máy trong khi hắn vùng vẫy như một con kiến vì hắn quá nhỏ .

Bà liên tục giáng xuống những đoạn gậy đau đớn . Bối Kỳ thấy vậy liền cười trong lòng mà mặt tỏ vẻ như đương kim thánh mẫu

-" Bác à , bác đừng đánh nữa con sợ lắm hức hức , " nhưng chân thì ra sức đá đá cậu .

-" Hảo , không đánh nữa chúng ta nghỉ tay, ta thấy còn đánh nữa sẽ làm dơ luôn cái cây gậy này "


Cô dẫn bà vào thang máy và đi . Cậu trong miệng phun ra một ngụm máu trên người chằng chịt vết thương , mắt cậu thì không mở nỗi nữa , tay và chân cậu mềm nhũn . Bây giờ cậu chả khác gì con rối bị đứt dây . Quản gia thấy phu nhân và tiểu thư không ở đây, mà tới đỡ cậu dậy rồi bế cậu đi .










Lão có hơi ác hơm ta , nhưng càng ác thì mới hay được
" Người không vì mình , trời tru đất diệt " ❤️

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương