Dạy Bảo Đại Tiểu Thư
-
Chương 56
Showroom của Hàn Tâm Kỳ khai trương thu hút sự chú ý của rất nhiều người, không chỉ đối với giới trẻ đam mê thời trang mà còn với các nhà đầu tư. Một phần danh tiếng của Hàn Tâm Kỳ trong giới kinh doanh cũng khá lớn, vẫn còn nhiều người mong chờ kết quả ra mắt của sản phẩm này để bắt tay hợp tác với Hàn Tâm Kỳ.
Hình ảnh Hàn Tâm Kỳ cắt băng khánh thành bên cạnh siêu mẫu đại diện nổi tiếng cũng lan nhanh trên mạng xã hội. Một người sáng lập lại mang khuôn mặt minh tinh cùng với vóc dáng tỉ lệ vàng thu hút rất nhiều sự chú ý, đặc biệt trang sức sắp ra mắt được đeo trên người nàng làm cho các cô gái nhìn thấy liền yêu thích không thôi. Ngày ra mắt sản phẩm, chỉ vì một bức ảnh của Hàn Tâm Kỳ mà lượng đặt hàng vượt xa ngoài chỉ tiêu. Lão bản thật có sức hút.
Hạ Minh Lam ném ipad sang một bên, màn hình vẫn còn hiển thị mặt Hàn Tâm Kỳ cùng với nụ cười câu người kia đang được zoom hết cỡ. Rõ ràng Hạ Minh Lam đang xem tin tức của Hàn Tâm Kỳ, nhìn tới nụ cười làm điên đảo người ta đột nhiên không vui. Cảm giác ghen với đại trà, Hạ Minh Lam không thích người khác thấy Hàn Tâm Kỳ như vậy, đặt biệt câu dẫn người khác.
- "Yêu tinh, ra mắt sản phẩm thôi mà. Bộ cô ta tính bán thân luôn à, lại còn tự mình quản bá sản phẩm". Hạ Minh Lam lại đang dận dỗi, tự lẩm bẩm một mình.
Cốc cốc!
- "Vào đi!", Hạ Minh Lam vội tắt màn hình ipad đang xem, đồng thời điều chỉnh lại bộ dạng nghiêm túc khi làm việc của mình.
- " Đây là trang phục dạ hội tối nay, ngài xem muốn mặc bộ nào?" Là Vương Khiết.
Nhìn mấy mẫu thiết kế mẫu nào cũng như nhau, không xẻ ngực thì cũng là lộ vai lộ, chân, ôm eo. Hạ Minh Lam bèn chuyển sang chọn màu. Ngày thường đều là để thư ký tự chọn vì bản thân nàng mặc cái gì cũng đẹp. Nhưng đây là tiệc có mặt Hàn Tâm Kỳ nên Hạ Minh Lam có chút cân nhắc.
- "Trắng thì rườm rà quá. Đen đi"
- "Màu đỏ cũng rất đẹp mà!" Vương Khiết biết vóc người của Hạ Minh Lam rất tốt, cái váy đỏ xẻ đến không còn gì để xẻ kia thực sự rất chói mắt, cũng muốn lão bản của mình mặc vào, nhất định là tuyệt vời.
Hạ Minh Lam lườm Vương Khiết một cái. Một dòng điện xẹt ngang qua. Vương Khiết vội cao chạy xa bay khỏi tầm mắt Hạ Minh Lam. Người không có tình yêu thực sự rất đáng sợ.
__________________________
Bữa tiệc mừng diễn ra tại một khách sạn lớn, hội trường trang trí bằng rất nhiều hoa, chủ đạo là hoa hồng xanh và trắng, vừa trang nhã vừa sang trọng.
Hạ Minh Lam mặc một chiếc váy đen dài, để lộ phần vai trắng cùng với xương quai xanh gợi cảm. Trang phục gợi cảm vừa phải không làm mất vẻ nghiêm túc mọi ngày, dù mặc một chiếc váy nữ tính nhưng khí chất lãnh đạo không hề mất đi ngược lại tạo cảm giác vừa khiến người ta muốn lại gần vừa khiến người ta không dám lại gần.
Sự xuất hiện của Hạ Minh Lam nhanh chóng thu hút ánh nhìn của mọi người. Những ông chủ lớn lần lượt đến tiếp chuyện. Hạ Minh Lam sớm đã quen, những buổi tiệc thế này thực chất chỉ là cơ hội tìm đối tác mà thôi.
"Cảm ơn Quý vị đã đến có mặt tại bữa tiệc hôm nay của Vạn Kỳ"
Giọng nói dễ nghe làm cho mọi người đồng loạt hướng ánh nhìn về phía sân khấu. Hàn Tâm Kỳ thật xứng đáng là chủ bữa tiệc hôm nay. Chiếc váy đỏ thước tha ôm lấy vòng eo nhỏ, những đường nét trên cơ thể được phô bày thấp ẩn thấp hiện trong bộ váy voan mỏng đỏ rực. Tóc búi cao kèm theo vài lọn tóc xinh xinh xõa bên tai làm nổi bật cái cổ trắng thon dài. Đôi vai gầy cùng chiếc xương gợi cảm cũng được tôn lên một cách rõ ràng. Dáng vẻ đúng là yêu tinh câu dẫn người khác.
Hàn Tâm Kỳ phát biểu một chút rồi từ sân khấu ánh mắt nàng hướng thẳng về phía Hạ Minh Lam. Không sai, giữa đám đông chỉ cần một giây thôi Hàn Tâm Kỳ đã có thể tìm thấy Hạ Minh Lam, dù cho Hạ Minh Lam trừng mắt với mình, Hàn Tâm Kỳ vẫn vui vẻ nhìn nàng rồi nâng ly rượu nhấp một ngụm.
- "Hy vọng mọi người có một buổi tối thật vui vẻ"
Phát biểu xong Hàn Tâm Kỳ tiến về phía Hạ Minh Lam nhưng vừa đi được vài bước thì bị các đối tác ngăn lại. Cũng đành hết cách.
Dạ dày Hàn Tâm Kỳ không tốt nên Ayeda luôn ở bên cạnh đỡ rượu thay nàng. Nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi việc uống rượu. Đối tác mời nhiều lần mà không uống một chút thì thật thất lễ.
Nhắm thấy người đến mời rượu ngày càng đông nhưng lại không thể từ chối hết. Đầu Hàn Tâm Kỳ có chút choáng váng. Cộng thêm việc bao tử đang gào thét dữ dội làm cho tửu lượng vốn khá tốt của nàng hôm nay lại cảm thấy thật mau say.
Thêm một ly rượu nữa đưa tới trước mặt, Hàn Tâm Kỳ bất đắc dĩ nâng ly định cạn ly thì bất ngờ bị một ly rượu khác chắn ngang.
- "Thật ngại quá, Thiên Kỳ vừa mới hợp tác với Vạn Kỳ của Hàn tổng, bây giờ tôi có chút việc có thể mượn Hàn tổng một lúc được không?"
Hạ Minh Lam nhìn về phía mấy ông lão háo sắc đang cố chuốc say Hàn Tâm Kỳ, giọng điệu tuy rằng đang hỏi nhưng thực tế lại không cho người khác cơ hội để từ chối. Thế lực tập đoàn Thiên Kỳ thực sự hơn đám người kia một bậc, làm ai cũng phải nhường Hạ Minh Lam một bước.
Nhìn đám người rời đi Hàn Tâm Kỳ nhìn về phía Hạ Minh Lam đang giả vờ thờ ơ, cười nhẹ.
- "Cảm ơn..."
Nhìn thấy sắc mặt Hàn Tâm Kỳ không tốt, không cần nói Hạ Minh Lam cũng biết là do đâu.
- "Có mang thuốc không?"
Tuy giọng nói lạnh lùng vờ như không quan tâm nhưng cũng đủ làm tâm Hàn Tâm Kỳ ấm lên.
- "Không có"
Nghe thấy chữ không có Hạ Minh Lam chợt thấy tức giận. Tại sao lại không biết lo cho bản thân như vậy.
- "Em đưa tôi về được không? Hình như tôi hơi say" Đột nhiên Hàn Tâm Kỳ kề sát bên tai Hạ Minh Lam nói nhỏ, làm cơ thể Hạ Minh Lam cứng đờ, nữa phút sau mới kịp phản ứng.
- "Cô có thư ký!" Hạ Minh Lam từ chối.
- "Em ấy đỡ rượu cho tôi, không thể lái xe" Hàn Tâm Kỳ lại nở nụ cười câu dẫn.
- "Tôi cũng uống rượu không thể lái xe", dường như để chứng minh mình không nói dối, Hạ Minh Lam nâng ly rượu trên tay nhấp một ngụm.
Hàn Tâm Kỳ vẫn cười, áp sát lại người Hạ Minh Lam, ngửi, mũi hình như chạm nhẹ vào cổ Hạ Minh Lam làm cho một tầng da gà nhanh chóng hiện lên, Hạ Minh Lam lùi xa ra Hàn Tâm Kỳ hai bước. Liếc Hàn Tâm Kỳ.
- "Hình như em uống không nhiều. Rất thơm, không có mùi rượu"
Nghe đến chữ rất thơm Hạ Minh Lam bị chọc cho đỏ mặt. Đang định tiếp tục từ chối thì có một bóng người quen thuộc tiến lại bên này.
- "Tâm Kỳ, đã lâu không gặp..." giọng nói có chút ngập ngừng, là An Tuấn Dực.
Cả Hàn Tâm Kỳ và Hạ Minh Lam đều không ngờ An Tuấn Dực lại đến đây. Vì An Tuấn Dực dường như đã lui lại phía sau, nhường quyền quản lý tập đoàn Tinh Viễn cho An Hòa.
Vươn tay bắt lấy tay của An Tuấn Dực xuất phát từ phép lịch sự. Hàn Tâm Kỳ cũng không cười nổi.
- "Nghe nói em trở về, anh liền muốn đến xem em một chút" giọng nói An Tuấn Dực rất ôn nhu, hàm chứa chút áy náy.
- "Cảm ơn An tổng, tôi không khỏe xin phép về trước, An tổng dự tiệc vui vẻ", Hàn Tâm Kỳ lúc này rất đau đầu, thấy An Tuấn Dực cảm giác càng khó chịu hơn. Bụng bắt đầu đau dữ dội.
- "Em say rồi. Anh đưa em về" An Tuấn Dực một tay cầm rượu một tay đỡ lấy khuỷu tay Hàn Tâm Kỳ, ân cần quan tâm.
Hàn Tâm Kỳ chưa kịp từ chối thì bàn tay Ân Tuấn Dực trên người nàng bị ai đó hất ra. Hạ Minh Lam tiến sát Hàn Tâm Kỳ, đỡ lấy nàng không khách khí mà nói với An Tuấn Dực.
- "Tôi đưa chị ấy về. Không phiền tới An tổng"
Nói rồi dắt tay Hàn Tâm Kỳ kéo đi khỏi bữa tiệc.
Hình ảnh Hàn Tâm Kỳ cắt băng khánh thành bên cạnh siêu mẫu đại diện nổi tiếng cũng lan nhanh trên mạng xã hội. Một người sáng lập lại mang khuôn mặt minh tinh cùng với vóc dáng tỉ lệ vàng thu hút rất nhiều sự chú ý, đặc biệt trang sức sắp ra mắt được đeo trên người nàng làm cho các cô gái nhìn thấy liền yêu thích không thôi. Ngày ra mắt sản phẩm, chỉ vì một bức ảnh của Hàn Tâm Kỳ mà lượng đặt hàng vượt xa ngoài chỉ tiêu. Lão bản thật có sức hút.
Hạ Minh Lam ném ipad sang một bên, màn hình vẫn còn hiển thị mặt Hàn Tâm Kỳ cùng với nụ cười câu người kia đang được zoom hết cỡ. Rõ ràng Hạ Minh Lam đang xem tin tức của Hàn Tâm Kỳ, nhìn tới nụ cười làm điên đảo người ta đột nhiên không vui. Cảm giác ghen với đại trà, Hạ Minh Lam không thích người khác thấy Hàn Tâm Kỳ như vậy, đặt biệt câu dẫn người khác.
- "Yêu tinh, ra mắt sản phẩm thôi mà. Bộ cô ta tính bán thân luôn à, lại còn tự mình quản bá sản phẩm". Hạ Minh Lam lại đang dận dỗi, tự lẩm bẩm một mình.
Cốc cốc!
- "Vào đi!", Hạ Minh Lam vội tắt màn hình ipad đang xem, đồng thời điều chỉnh lại bộ dạng nghiêm túc khi làm việc của mình.
- " Đây là trang phục dạ hội tối nay, ngài xem muốn mặc bộ nào?" Là Vương Khiết.
Nhìn mấy mẫu thiết kế mẫu nào cũng như nhau, không xẻ ngực thì cũng là lộ vai lộ, chân, ôm eo. Hạ Minh Lam bèn chuyển sang chọn màu. Ngày thường đều là để thư ký tự chọn vì bản thân nàng mặc cái gì cũng đẹp. Nhưng đây là tiệc có mặt Hàn Tâm Kỳ nên Hạ Minh Lam có chút cân nhắc.
- "Trắng thì rườm rà quá. Đen đi"
- "Màu đỏ cũng rất đẹp mà!" Vương Khiết biết vóc người của Hạ Minh Lam rất tốt, cái váy đỏ xẻ đến không còn gì để xẻ kia thực sự rất chói mắt, cũng muốn lão bản của mình mặc vào, nhất định là tuyệt vời.
Hạ Minh Lam lườm Vương Khiết một cái. Một dòng điện xẹt ngang qua. Vương Khiết vội cao chạy xa bay khỏi tầm mắt Hạ Minh Lam. Người không có tình yêu thực sự rất đáng sợ.
__________________________
Bữa tiệc mừng diễn ra tại một khách sạn lớn, hội trường trang trí bằng rất nhiều hoa, chủ đạo là hoa hồng xanh và trắng, vừa trang nhã vừa sang trọng.
Hạ Minh Lam mặc một chiếc váy đen dài, để lộ phần vai trắng cùng với xương quai xanh gợi cảm. Trang phục gợi cảm vừa phải không làm mất vẻ nghiêm túc mọi ngày, dù mặc một chiếc váy nữ tính nhưng khí chất lãnh đạo không hề mất đi ngược lại tạo cảm giác vừa khiến người ta muốn lại gần vừa khiến người ta không dám lại gần.
Sự xuất hiện của Hạ Minh Lam nhanh chóng thu hút ánh nhìn của mọi người. Những ông chủ lớn lần lượt đến tiếp chuyện. Hạ Minh Lam sớm đã quen, những buổi tiệc thế này thực chất chỉ là cơ hội tìm đối tác mà thôi.
"Cảm ơn Quý vị đã đến có mặt tại bữa tiệc hôm nay của Vạn Kỳ"
Giọng nói dễ nghe làm cho mọi người đồng loạt hướng ánh nhìn về phía sân khấu. Hàn Tâm Kỳ thật xứng đáng là chủ bữa tiệc hôm nay. Chiếc váy đỏ thước tha ôm lấy vòng eo nhỏ, những đường nét trên cơ thể được phô bày thấp ẩn thấp hiện trong bộ váy voan mỏng đỏ rực. Tóc búi cao kèm theo vài lọn tóc xinh xinh xõa bên tai làm nổi bật cái cổ trắng thon dài. Đôi vai gầy cùng chiếc xương gợi cảm cũng được tôn lên một cách rõ ràng. Dáng vẻ đúng là yêu tinh câu dẫn người khác.
Hàn Tâm Kỳ phát biểu một chút rồi từ sân khấu ánh mắt nàng hướng thẳng về phía Hạ Minh Lam. Không sai, giữa đám đông chỉ cần một giây thôi Hàn Tâm Kỳ đã có thể tìm thấy Hạ Minh Lam, dù cho Hạ Minh Lam trừng mắt với mình, Hàn Tâm Kỳ vẫn vui vẻ nhìn nàng rồi nâng ly rượu nhấp một ngụm.
- "Hy vọng mọi người có một buổi tối thật vui vẻ"
Phát biểu xong Hàn Tâm Kỳ tiến về phía Hạ Minh Lam nhưng vừa đi được vài bước thì bị các đối tác ngăn lại. Cũng đành hết cách.
Dạ dày Hàn Tâm Kỳ không tốt nên Ayeda luôn ở bên cạnh đỡ rượu thay nàng. Nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi việc uống rượu. Đối tác mời nhiều lần mà không uống một chút thì thật thất lễ.
Nhắm thấy người đến mời rượu ngày càng đông nhưng lại không thể từ chối hết. Đầu Hàn Tâm Kỳ có chút choáng váng. Cộng thêm việc bao tử đang gào thét dữ dội làm cho tửu lượng vốn khá tốt của nàng hôm nay lại cảm thấy thật mau say.
Thêm một ly rượu nữa đưa tới trước mặt, Hàn Tâm Kỳ bất đắc dĩ nâng ly định cạn ly thì bất ngờ bị một ly rượu khác chắn ngang.
- "Thật ngại quá, Thiên Kỳ vừa mới hợp tác với Vạn Kỳ của Hàn tổng, bây giờ tôi có chút việc có thể mượn Hàn tổng một lúc được không?"
Hạ Minh Lam nhìn về phía mấy ông lão háo sắc đang cố chuốc say Hàn Tâm Kỳ, giọng điệu tuy rằng đang hỏi nhưng thực tế lại không cho người khác cơ hội để từ chối. Thế lực tập đoàn Thiên Kỳ thực sự hơn đám người kia một bậc, làm ai cũng phải nhường Hạ Minh Lam một bước.
Nhìn đám người rời đi Hàn Tâm Kỳ nhìn về phía Hạ Minh Lam đang giả vờ thờ ơ, cười nhẹ.
- "Cảm ơn..."
Nhìn thấy sắc mặt Hàn Tâm Kỳ không tốt, không cần nói Hạ Minh Lam cũng biết là do đâu.
- "Có mang thuốc không?"
Tuy giọng nói lạnh lùng vờ như không quan tâm nhưng cũng đủ làm tâm Hàn Tâm Kỳ ấm lên.
- "Không có"
Nghe thấy chữ không có Hạ Minh Lam chợt thấy tức giận. Tại sao lại không biết lo cho bản thân như vậy.
- "Em đưa tôi về được không? Hình như tôi hơi say" Đột nhiên Hàn Tâm Kỳ kề sát bên tai Hạ Minh Lam nói nhỏ, làm cơ thể Hạ Minh Lam cứng đờ, nữa phút sau mới kịp phản ứng.
- "Cô có thư ký!" Hạ Minh Lam từ chối.
- "Em ấy đỡ rượu cho tôi, không thể lái xe" Hàn Tâm Kỳ lại nở nụ cười câu dẫn.
- "Tôi cũng uống rượu không thể lái xe", dường như để chứng minh mình không nói dối, Hạ Minh Lam nâng ly rượu trên tay nhấp một ngụm.
Hàn Tâm Kỳ vẫn cười, áp sát lại người Hạ Minh Lam, ngửi, mũi hình như chạm nhẹ vào cổ Hạ Minh Lam làm cho một tầng da gà nhanh chóng hiện lên, Hạ Minh Lam lùi xa ra Hàn Tâm Kỳ hai bước. Liếc Hàn Tâm Kỳ.
- "Hình như em uống không nhiều. Rất thơm, không có mùi rượu"
Nghe đến chữ rất thơm Hạ Minh Lam bị chọc cho đỏ mặt. Đang định tiếp tục từ chối thì có một bóng người quen thuộc tiến lại bên này.
- "Tâm Kỳ, đã lâu không gặp..." giọng nói có chút ngập ngừng, là An Tuấn Dực.
Cả Hàn Tâm Kỳ và Hạ Minh Lam đều không ngờ An Tuấn Dực lại đến đây. Vì An Tuấn Dực dường như đã lui lại phía sau, nhường quyền quản lý tập đoàn Tinh Viễn cho An Hòa.
Vươn tay bắt lấy tay của An Tuấn Dực xuất phát từ phép lịch sự. Hàn Tâm Kỳ cũng không cười nổi.
- "Nghe nói em trở về, anh liền muốn đến xem em một chút" giọng nói An Tuấn Dực rất ôn nhu, hàm chứa chút áy náy.
- "Cảm ơn An tổng, tôi không khỏe xin phép về trước, An tổng dự tiệc vui vẻ", Hàn Tâm Kỳ lúc này rất đau đầu, thấy An Tuấn Dực cảm giác càng khó chịu hơn. Bụng bắt đầu đau dữ dội.
- "Em say rồi. Anh đưa em về" An Tuấn Dực một tay cầm rượu một tay đỡ lấy khuỷu tay Hàn Tâm Kỳ, ân cần quan tâm.
Hàn Tâm Kỳ chưa kịp từ chối thì bàn tay Ân Tuấn Dực trên người nàng bị ai đó hất ra. Hạ Minh Lam tiến sát Hàn Tâm Kỳ, đỡ lấy nàng không khách khí mà nói với An Tuấn Dực.
- "Tôi đưa chị ấy về. Không phiền tới An tổng"
Nói rồi dắt tay Hàn Tâm Kỳ kéo đi khỏi bữa tiệc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook