Cơ Phát ở trong trướng nhìn bản đồ, trong lòng càng thêm trào dâng.

Qua không bao lâu nữa, hắn ta có thể đánh vào Triều Ca, đợi đến khi đó, thiên hạ này đều là của hắn ta, huống chi là Đát Kỷ.

“Nhị công tử, hầu gia thỉnh ngài qua.


Gần đây thân thể Tây Bá Hầu càng thêm không tốt, có rất nhiều việc đã vô pháp tự tay làm lấy.

Cơ Phát nghe Cơ Xương muốn tìm mình, cũng không có nghĩ nhiều, rốt cuộc Cơ Xương đã không có mấy ngày sống tốt, thời khắc cuối cùng cũng tới.

“Đực, ta đi liền.


Cơ Phát không ngại cùng Cơ Xương phụ từ tử hiếu một đoạn thời gian, dù sao chờ Cơ Xương chết, toàn bộ quân Tây Kỳ sẽ là của hắn ta, đến lúc đó không phải hắn ta muốn làm gì là có thể làm hay sao.

Nghĩ như vậy, trong lòng Cơ Phát cũng bớt đi một chút mất kiên nhẫn.

Cơ Phát thu thập án đi đến doanh trướng của Cơ Xương.

“Phụ thân, ngươi kêu ta có chuyện gì sao?”
Cơ Phát rất có tự tin, hắn ta không cảm thấy ở ngay lúc này Cơ Xương sẽ tìm hắn ta gây phiền toái, tuy rằng con cái đông đảo, nhưng đều không phải do chính thất sở sinh, hơn nữa đa số đều không có bản lĩnh gì, chỉ có hắn ta mới thích hợp làm người nối nghiệp, huống chi Cơ Phát là nhi tử Cơ Xương sủng ái nhất.

“Phát Nhi a, ngươi có tin tức của đại ca ngươi không? Bá Ấp Khảo đã mất tích lâu như vậy, vi phụ thật sự rất lo lắng cho Bá Ấp Khảo, không biết hắn hiện tại thế nào.


Cơ Xương thở dài một hơi, thoại nhìn thật là rất lo lắng cho Bá Ấp Khảo, nhưng trong lòng Cơ Phát lại cười lạnh một tiếng, đúng là Cơ Xương rất dối trá, đã đến lúc này mới nhớ tới Bá Ấp Khảo, còn nói gì tới lo lắng.


Nếu đúng là thật sự lo lắng, Cơ Xương đã sớm phái người đi tìm, mà không phải ở lúc mẫu thân nhắc tới, luôn là vẻ mặt không kiên nhẫn.

“Phụ thân, ta cũng không biết, ta sẽ phái người tiếp tục đi tìm.


Cơ Phát rũ con ngươi, hắn ta muốn ở trước mặt Cơ Xương sắm vai nhi tử tốt biết nghe lời, không thể để lộ.

“Việc này không vội, Phát Nhi, ta hôm nay gọi ngươi tới, là muốn cho ngươi gặp một người.


Cơ Xương vẫy vẫy tay, có chút không chút để ý, thoạt nhìn thật sự không để bụng đến Bá Ấp Khảo.

Cơ Phát nhìn thái độ này của Cơ Xương, cũng không nói lên được rốt cuộc có vui vẻ hay không, tuy rằng tránh thoát một kiếp, những cũng chứng minh, Bá Ấp Khảo đối với Cơ Xương đúng là không hề quan trọng.

“Là người nào a?”
Cơ Phát phối hợp hỏi, kỳ thật hắn ta căn bản không ngại Cơ Xương mời chào người nào, chỉ cần dùng tốt là được.

Cơ Xương nghe Cơ Phát hỏi mình, cũng không kéo dài thờ gian, cười cười nói.

“Xuất hiện đi.


Dù Cơ Phát không hiếu kỳ, vẫn nhìn về phía trong, đi ra không phải ai khác, mà là Quý Nhi mất tích đã lâu.

Kỳ thật Bá Ấp Khảo cũng không thích Quý Nhi, hắn ta cũng không nghĩ tới để cho người khác sinh hạ trưởng tử của hắn ta, bởi vậy từ khi Quý Nhi sinh ra đến bây giờ, hắn ta không có nhìn kỹ.


Hôm nay đột nhiên nhìn thấy Quý Nhi, hắn ta hơi sửng sốt, mới phản ứng lại.

“Đây là Quý Nhi……?”
Trong giọng nói của Cơ Phát mang theo không xác định, khí chất cả người Quý Nhi đều đã thay đổi, vóc dáng cũng cao hơn một ít, thật sự không khớp vói hài tử vâng vâng dạ dạ kia.

“Đúng vậy, thúc thúc, đã lâu không thấy, ngươi không nhận ra ta?”
Bộ dáng Quý Nhi không chút sợ người lạ, nghiêng nghiêng đầu nhìn Cơ Phát, con ngươi hắn lập lòe ánh sáng không rõ, làm Cơ Phát hơi hoảng hốt.

“Quý Nhi nói thế nào vậy, sao thúc thúc lại không quen biết ngươi.


Tuy Cơ Phát nói như vậy, nhưng trong lòng hắn lại không có biện pháp liên hệ người trước mắt tới tiểu hài tử trong trí nhớ.

“Thúc thúc nhận ra ta là tốt rồi, ta còn sợ thúc thúc không tin ta là Tử Quý, muốn ta lấy ra chứng cứ, nhưng ta không có chứng cứ, rốt cuộc phụ thân không thích ta, ngày thường con mắt cũng không cho ta.


Lúc Quý Nhi nói lờ này, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Cơ Phát, giống như biết dưới túi da của hắn ta là thứ lòng dạ hiểm ác như thế nào.

Cơ Phát bị Quý Nhi nhìn chằm chằm đến mức hơ hoảng hốt, hắn ta chưa bao giờ gặp một hài tử có ánh mắt có thể đánh thẳng vào tâm linh như vậy.

“Sẽ không, ta còn có việc, nếu phụ thân gọi ta là để thấy Quý Nhi, ta đây đã gặp được, trước đi xuống.


Cơ Phát không nghĩ lại ở chỗ này tiếp, hắn ta sợ bản thân ở càng lâu, sẽ càng không giấu được, rốt cuộc hắn ta cũng không biết rốt cuộc Quý Nhi biết nhiều hay ít, trong tay có nhược điểm của hắn ta hay không.

Nếu không phải trong lòng Cơ Phát rõ ràng, bọn họ kỳ thật là thân phụ tử, phòng bị như vậy, thật sự càng như là kẻ thù.


“Phát Nhi, không cần sốt ruột, những việc nhỏ đó để thuộc hạ đi làm là được, không cần tự tay làm lấy, khó được Quý Nhi có thể tự mình trở về, ta cũng coi như là hưởng thụ cảm giác tam đại đồng đường, chúng ta ngồi xuống tâm sự cho tốt.


Cơ Xương lại không nóng nảy, mặt ông ta mang ý cười, nhưng tổng vẫn làm Cơ Phát cảm thấy hoảng hốt.

Cơ Phát cũng không hiểu biết Cơ Xương, bởi vậy hắn ta đối mặt với Cơ Xương luôn cẩn thận, sợ Cơ Xương sẽ phát hiện ra, hắn ta là giả.

Làm Cơ Phát lâu rồi, có đôi khi hắn ta thật sự tin tưởng mình chính là Cơ Phát.

“Phụ thân, giao cho người khác ta không yên tâm, ta muốn vì phụ thân phân ưu, đương nhiên phải tự tay làm lấy mọi việc.


Cơ Phát quay đầu, đương nhiên hắn ta không yên tâm, chỉ là không yên tâm sợ Cơ Xương phát hiện, độc sát thân sinh phụ thân, việc này nếu truyền đi ra ngoài, hắn ta sẽ không có cơ hội.

“Không quan hệ, Phát Nhi, ngươi phải học được uỷ quyền, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể làm thủ lĩnh, mà không phải là tướng quân.


Cơ Xương nhìn Cơ Phát trước mắt, ông ta biết, người trong thân xác này đã thay đổi, nhưng ông ta thừa nhận, đây mới là nhi tử càng làm ông ta thêm hài lòng, mà không phải là Cơ Phát đối mặt với ông ta chỉ biết lấy lòng, không dám phản kháng.

Tâm tàn nhẫn, mới là yếu tố cơ bản làm vương.

Cơ Xương có thể hiểu hành vi của hắn ta, nhưng lại không thể chịu đựng để hắn ta hạ độc bản thân.

“Phụ thân, nhi tử không hiểu ý tứ.

của ngài.


Cơ Phát rũ con ngươi, hắn ta không phải không hiểu, mà là hiểu, Cơ Xương đang thử hắn ta.


“Không, ngươi hiểu.


Cơ Xương hơi hơi lắc lắc đầu, “Nhi tử tốt của ta, ta gọi ngươi là Cơ Phát, hay là Bá Ấp Khảo?”
Quả nhiên, ánh mắt Cơ Phát khẽ biến, Cơ Xương chung quy đã biết.

Quý Nhi xuất hiện quả nhiên có vấn đề, hắn là tới vạch trần hắn ta!
Tiện nhân Khuynh Nguyệt kia, quả nhiên nàng ta sẽ không dễ dàng buông tha mình như vậy.

“Phụ thân, ngài đang nói cái gì, ta là Cơ Phát a.


Hắn ta không chịu thừa nhận hắn ta là Bá Ấp Khảo, nếu thừa nhận, hắn ta sẽ lọt vào trừng phạt, hiện giờ hắn ta lấy thân phận của Cơ Phát để tồn tại, ăn trộm vận số của Cơ Phát, nếu bị phát hiện, thiên địa cũng không dung hắn ta.

“Ta biết, ngươi giết Khuynh Nguyệt, giết đệ đệ ngươi, chuyện đó ta đều có thể tha thứ cho ngươi.


Cơ Xương bình tĩnh nói, ông ta thật sự không tức giận vì những việc này, bởi vì những người này đều chỉ là một quân cờ của ông ta, sống hay chết, vì sao mà chết, ông ta đều không thèm để ý.

“Chỉ có một chuyện, ta không thể tha thứ cho ngươi, đó là ngươi không nên độc sát ta.


Cơ Phát nghe được lời này của Cơ Xương, liền biết ông ta đã biết tất cả.

“Ngươi thật sự giấu ta, nhưng ngươi đã quên, ta giỏi nhất là bói toán.


Gần đây Cơ Xương bận chiến sự, đúng là rất ít bói quẻ, nhưng cũng không đại biểu quẻ ông ta bói không còn linh nghiệm.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương