Trừng phạt

Từ xưa đến nay,dù là thời đại phong kiến,hay thời đại dân chủ,như 1 đạo luật bất thành văn ko cần ghi chép đó là mỗi khi bạn phạm sai lầm,bạn phải chịu trừng phạt.Trừng phạt có nhiều cấp độ nặng nhẹ khác nhau,tùy theo tội trạng và thái độ thành khẩn khi bạn nhận lỗi.Trong cuộc sống hằng ngày,ko cần phải trong những phiên tòa người ta mới dùng tới trừng phạt.Khi 1 đứa trẻ mắc sai lầm,người mẹ cũng có thể trừng phạt nhẹ để răn đe.Để đứa trẻ biết sai trái và ko được tái phạm nữa.Đây cũng là 1 trong những cách thức để uốn nắn rèn luyện những thói hư cho trẻ nhỏ.

Vì thế,trẻ con hư nhất định phải chịu trừng phạt để lần sau ko được tái phạm nữa.

Nhi hôm nay lại như mọi ngày,chật vật bước xuống giường.Ngày hôm qua chiều ko được ngủ,tối lại đi làm thêm,kết quả vừa về nhà lúc 5h sáng mắt đã biểu tình đòi trả lương.Cô cũng ko biết mình lên giường bằng cách nào,chỉ biết khi cái đồng hồ liên tục kêu réo,cô bực bội mà tỉnh dậy đạp cho nó 1 cái.Nó đành nằm im re dưới đất bại trận.Nhưng cô còn chưa nằm được thêm 5 phút,thì lại tới điện thoại làm phiền.Nghe cái tiếng chuông inh ỏi là biết ngay kẻ quấy rối là ai rồi.Cả tối qua hắn nhắn tin,rồi lại gọi điện thoại nhưng vì tâm trạng tốt,lại đang ăn uống vui vẻ,cô bực bội tắt luôn nguồn điện thoại.Mãi hôm nay tới sáng sớm về nhà mới mở máy,thì phát hiện hộp thư đến 20 tin nhắn của cái tên điên ấy.Còn đến cả chục cuộc gọi nhỡ.Bực bội vứt điện thoại dưới gối mà đi ngủ.

“Alo!” Nhi lơ mơ nghe điện thoại nói.

“Vẫn đang ngủ?Muộn học rồi đấy có biết ko?” hắn gắt gỏng trong điện thoại.

“Biết rồi biết rồi!” Nhi chán nản cúp máy.Cố lết cái xác dậy khỏi giường.Nào đi học.

Tới nơi,cô ném cặp sách qua bức tường,rồi nhanh chân mà chèo lên.Muộn rồi,muộn rồi.Thật là tai hại.Nhưng vừa mới leo lên được bờ tường gương mặt của Nhi đã hiện lên rõ ràng 3 vạch thẳng,làn da trắng tự nhiên trở thành xám ngoét.Hiện tại cô rất rất muốn thật nhanh,nhảy thup xuống khỏi bức tường,ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh,thật nhanh về nhà.Ko cần biết là bị ghi gì vào sổ đầu bài,ko cần biết đến cuối tuần bị Dung mama đem treo ngược lên nóc nhà,hay thả vào vạc dầu nấu chín.. Chỉ cần giờ chạy thôi.Tốt nhất là như thế.Nhưng nó còn chưa kịp động thủ,thì cái gương mặt beo béo,hoi hói dưới chân bước tường đã đẩy gọng cái kính vàng làm nó bị 1 tia chói mắt.

“Trần Hiểu Nhi,trường ta mới đổi cổng ra đằng này đấy à?” bảo vật quốc gia tay giữ kính ngước cái đầu sân bay lên nhìn cô học trò đang vắt vẻo trên tường.

Nhi khẽ nuốt nước bọt,quay sang nhìn cái thân hình đang đứng cạnh Quốc Bảo thản nhiên nhét 2 tay vào túi quần,trong lòng hừng hực lửa.Cái tên khốn đó.Rõ ràng là gọi hội ra chặn đường mà.Vô cùng bực bội nhưng trước di sản văn hóa phi vật thể của dân tộc,nó vẫn đành ngậm ngùi nở 1 nụ cười duyên.

“Thưa thầy tại cổng chính hơi cao,mà người em lại nhỏ quá.Nên đi đường này là thích hợp nhất ạ!”

“Còn ở trên ấy mà nói chuyện,mau xuống đây cho tôi!” bảo vật quốc gia giận dữ quát.

Nhi hậm hực nhắm mắt đưa thân nhảy vào vạc dầu đã kê bên dưới.Trong lòng ko ngừng nguyền rủa T3.Hắn lại mang cô vợ của hắn ra để chèn ép người rồi.Tên biến thái thích đàn ông trong trắng có tuổi,tên biến thái bám váy vợ..Hôm nay thật sự nó mới thấy sự ko cần thiết của lực hút trái đất.Tại sao phải có lực hút trái đất?Nếu ko có hoặc chỉ cần lực hút yếu hơn vài phần,có phải nó ko rớt xuống nhanh như vậy ko?Đã đặt chân trên mặt đất cát,Nhi cố gắng kéo 2 khóe miệng ra nhìn di sản văn hóa cười thật tươi cầu hòa.

“Thưa thầy,em đang có tiết cho nên..”

“Đứng lại!” bảo vật quốc gia hét lớn.

Nhi còn chưa kịp nhúc nhích đã giật mình đứng thẳng người.Lâu lắm rồi mới nghe được cái tiếng hét quen thuộc này.Nhưng hôm nay thật ko muốn nghe chút nào.Cũng tại cái tên nửa nạc nửa mỡ kia,đồ mách lẻo đáng ghét.Đáng ghét.

“Thưa thầy ..” Nhi khẽ mở to đôi mắt đen láy như con mèo con,nhẹ nhàng tiến tới ôm lấy tay của bà vợ cả khó tính mà năn nỉ. “Thưa thầy em biết sai rồi ạ.Thầy tha cho em lần này đi mà.”

Thấy con khủng long đang vẫy đuôi trước mặt mình,Tú nheo đôi mắt nâu lại giận dữ,khóe môi anh mím chặt lại,đôi chân lập tức sải bước nhanh tới chỗ con khủng long,bàn tay to lập tức túm lấy cổ áo của cô kéo lại sau.

Nhi bị kéo bất ngờ mất đà ngã va vào ngực hắn,cô bực bội quay mặt lại nhìn cái tên biến thái này.Trong đôi mắt đen ánh lên tức giận,khóe môi cong lên bực bội.Có phải sáng anh ko ăn sáng,hay là mấy hôm nay ăn rồi ko cho ra được hay ko mà cứ tìm tôi để trút giận thế hả?

“Thưa thầy,nếu cứ để cô ấy ngang nhiên lẻn vào trường thế này thì lần sau thế nào cô ấy cũng tái phạm.Cho nên ..” nói đến đây hắn quay đầu lại đôi mắt nâu nhìn thẳng vào gương mặt đang tức tối của cô.

“.. nhất định phải trừng phạt.” hắn thản nhiên nhả nốt những chữ sau.

Cái.. cái .. cái gì?Trừng phạt?Rõ ràng đang nói cho cô nghe mà!Anh lấy quyền gì trừng phạt tôi?Tên bại não kia,có phải dạo này tôi giúp anh học,làm đồ ăn cho anh nên giờ tiến hóa thành động vật đa bào rồi học người ta lấy oán báo ơn đấy hả?

Bảo vật quốc gia nhìn gương mặt cậu bé vàng của ông qua lăng kính,nuốt nước bọt 1 cái.Rồi gật gù đẩy gọng kính,từ giọng điệu oai vệ nãy lập tức chuyển hệ thành chế độ ngọt ngào của bà vợ hiền “Em nói phải.Trẻ hư nhất định phải dạy.”

Nhi ko tin được,đôi môi xinh xắn của cô lập tức thành méo xẹo,đôi mắt đen nhìn qua ông thầy vừa oai phong quát cô rớt xuống vô cùng hùng hồn,nay thoắt 1 cái biến ngay thành Hòa thân mà ko cần lấy nửa giây.Quả là cao thủ.Thầy,thầy trở mặt còn nhanh hơn em.

Tú khóe môi khẽ mỉm cười,nhìn con khủng long đang trong tay mình vô cùng thỏa mãn.Giờ thì cô chạy đi đâu đây khủng long?Hôm qua nhân lúc tôi ko để ý chạy mất,điện thoại ko nghe,nhắn tin ko trả lời.Giỏi,cô giỏi lắm.Giờ để xem tôi trừng phạt cô thế nào.

Nhi nhíu mày nhìn nụ cười của hắn.Anh tưởng tôi ko biết anh đang mượn dao giết người à?Nhưng kể có phải chết cũng tuyệt đối chết trong tay người khác,chứ ko phải tay anh.Nghĩ rồi Nhi lập tức nhào tới bảo vật quốc gia.

“Thưa thầy,em chấp nhận chịu phạt ạ!Giờ chúng ta lên văn phòng đúng ko ạ?” nhanh nhảu Nhi bám gót theo bảo vật.Trong lòng cô nghĩ,T3 anh tưởng tôi dễ dàng cho anh ra oai chắc.Muốn phạt tôi,cũng ko tới lượt anh phạt đâu.

“Thưa thầy,em nghĩ cho bạn Trần Hiểu Nhi đây tưới nước sân tập này là tốt nhất ạ.Hội thao trường ta cũng sắp diễn ra rồi,mọi người cần phải có sân tập.” hắn nheo mắt lại nhìn cô đầy nham hiểm.Khủng long,định chuồn à?Đừng hòng.

Bảo vật quốc gia đưa mắt nhìn hắn,lại nhìn gương mặt mếu máo đang cầu xin của cô học sinh tội nghiệp.Tuy là cô bé hay đi học muộn,nhưng nghe các thầy cô nói thành tích học tập khá,lúc nào cũng là học sinh tiên tiến của lớp.Tuy ko phải giỏi nhưng ko phải dạng tụt hậu hay đội sổ.Có chăng chỉ chẳng may làm ra những trò đùa vô hại.Nhưng mà,lại nghĩ tới cái phong bì chúc tết toàn polime,thêm cái kính đang đeo trên mắt,quốc bảo ko cần mất tới 2 giấy liền lạnh lùng .. đi thẳng.

Nhi nhìn theo cái tướng béo bự của giám thị,nhìn theo cái đầu hói hói đang khoe sắc dưới ánh mặt trời trong lòng ko khỏi gào thét “Thhhhhhhhhhhhhhaaaaaayyyyyyyyyyyyyyy… Đừng bỏ emmmmmmmmmmmmmmmm!!” hai bàn tay cũng theo phản xạ có điều kiện học tập trong mấy phim tình cảm sướt mướt mà giơ lên hướng theo bóng cố nhân mà vái vọng.

Tú bực bội kéo cổ áo cô lại “Bi thảm thế làm gì?Đang diễn Lương Sơn Bá,Trúc Anh Đài chắc?”.

Nhi bực bội quay lại nhìn hắn “T3,rõ ràng người là do anh dẫn đến.Giờ lại còn ra vẻ cái gì?Đồ tiểu nhân!”

Hắn bực bội nhướng mắt nhìn cô “Phải tôi tiểu nhân,cho nên cô mau mau đi tìm nước mà tưới sân đi.”

Nhi bực bội nghiến răng,đành cất bước đi ra góc để dụng cụ chỗ đầu sân,lục tìm ống nước nhựa.Khi tìm ra rồi lại phải đi tới vòi nước cắm ống vào rồi mở van.Chậm chạp dòng nước chảy ra từ từ,Nhi bực bội bước từng bước để tưới ướt cái sân cát.Bình thường việc này có cô lao công vào,tác dụng dĩ nhiên để khi bọn quỉ sứ hoạt động ko gây ô nhiễm môi trường,chỉ gây bẩn giầy của chúng thôi.Nhìn ra phía góc tường nó vô cùng bực bội,tên T3 sau khi bắt nó đi làm việc giờ đang ngồi rất thong dong chơi lái đua xe trên điện thoại.Bàn tay Nhi siết chặt cái ống nước trong tay,thật sự lúc tìm thấy cái ống trong đống dụng cụ,nó thật sự đã rất rất rất muốn chạy thục mạng ra sân,từ đằng sau vòng ống nước qua cổ hắn,siết thật mạnh cho tới khi hắn tắc thở thì thôi.Nhưng lại nghĩ tới trang đầu các báo,chắc chắn nó trốn ko thoát.Cho nên đành ngậm ngùi mà ngoan ngoãn đi làm lao công cho trường.

Đang ngồi chơi rất say sưa đột nhiên hắn cảm thấy có nước bắn lên người,theo phản xạ hắn đứng vụt dậy tránh sang 1 bên.Hắn đưa mắt lên nhìn con khủng long đang hướng cái vòi nước về phía hắn bực bội nhìn xuống đôi giầy vừa bị bắn nước bùn,hắn nhíu mày bực bội.

“Làm gì thế?”

“Tưới nước sân,ko thấy à?” cô thản nhiên trả lời.

“Cẩn thận chỗ tôi ngồi đầy!” nói rồi hắn tránh sang bên khác mặc cô tưới tiếp.

Nhưng còn chưa đứng được yên 3 giây,thì cô đã lại hướng hắn mà tưới nước.Hắn bực bội nhìn cô nhíu mày.

“Tôi phải tưới nước mà!” Nhi vẫn bình thản tươi cười nói.

“..” hắn ko nói gì chỉ bực bội tránh sang 1 bên.

“Lại nữa!Này khủng long cô cố ý phải ko?” hắn bực bội hỏi.

“Anh bảo tôi tưới nước sân,tôi chỉ đang làm việc thôi!” Nhi vẫn thản nhiên nói,vừa nói vừa thản nhiên bịt ngón tay vào vòi nước,làm tia nước mạnh hơn mà bắn vào người hắn.

Chiếc áo trắng của hắn ướt nước,dính vào người,hắn bực bội nhìn con khủng long trước mặt.Lập tức lao vào giằng chiếc vòi trong tay cô.

“Này,làm gì thế?” Nhi hét lên giữ chặt lấy vòi nước.

“Cô muốn tưới mà tôi tưới giúp cho.” Hắn nói tay túm chặt lấy tay cô.

“Buông ra.Ko cần!” Nhi cự tuyệt cố giữ chặt lấy vòi nước.Ngu sao đưa cho anh,đưa cho anh thì chắc chắn tôi chết thảm rồi.

Nhi càng giữ hắn lại càng cố giành,vì vòi nước bị 2 bàn tay giữ chặt cuối cùng tạo thành những tia nước bắn tung tóe.Nhi cũng bị 1 tia nước bắn vào ướt áo đồng phục.Cô giơ hướng vòi về phía hắn,hắn liền nhẹ nhàng túm lấy cổ tay cô,kéo giật lại,từ đằng sau ôm lấy cô.Hai tay hắn cố giằng được vòi nước trong tay cô.

“Buông ra!” Nhi nói.

“Ko!” hắn vẫn từ phía sau giữ chặt lấy 2 tay cô,ôm cô trong lòng hắn.

Nhi quyết ko thua,giằng co quyết liệt,cuối cùng ko cẩn thận mà chiếc vòi rơi khỏi tay,chạm vào mặt đấy tự chảy ra dòng nước nhỏ ướt mặt sân.Nhi quay người lại,lập tức thấy ngay gương mặt điển trai của hắn hiện ra ở rất gần,mái tóc ướt sũng đang nhỏ nước.Đôi mắt nâu của hắn nhìn sâu vào gương mặt cô.

Trong khoảng sân sau đột nhiên im lặng,thiếu tiếng trêu đùa của đôi trai gái,giờ họ đứng giữa khoảng sân yên tĩnh,người con gái bị người con trai 2 tay ôm chặt trong lòng,gương mặt cô gái trắng lên trong ánh nắng đầu hè,đôi môi hồng thắm của tuổi trẻ,khóe miệng lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu,đôi mắt cô phát sáng như khoe sắc với nắng hè.Gương mặt của chàng trai phút chốc dịu xuống,chỉ còn cúi xuống chăm chú nhìn vào gương mặt cô gái nhỏ đang nằm trong tay mình.Bất giác ko tự chủ rất rất muốn nếm thử mùi vị chiếc môi hồng của cô.

Nhi cảm giác như ko khí tràn đầy sự kì quái,cái tên T3 đột nhiên im lặng,ko phản kháng,càng ko mở miệng nói 1 câu,cô chỉ thấy cái gương mặt của hắn cứ mỗi lúc 1 gần,mỗi lúc 1 gần hơn.Trái tim cô đột nhiên thắt lại.Vô cùng khó thở,cái tên này,làm gì mà giữ chặt thế chứ?

“Buông ra!” đôi môi đỏ tươi của cô nói vô cùng rõ ràng.

Như vừa được thất tỉnh,Tú dừng lại nhìn cô.Bất giác nhìn xuống tư thế của 2 người lúc này,hắn phát giác từ lúc nào 2 bàn tay đã ôm chặt lấy eo cô.Vội vàng buông 2 tay ra tỏ ra vô tội hắn lùi lại.Hắn thật ra đang định làm cái gì?Hắn..

Nhi nhíu mày nhìn hắn,trái tim của cô cuối cùng cũng thở lại được bình thường.Cô tiến tới góc tường nhặt cặp sách của mình lên,vô lo vô nghĩ bước chân ko thèm quay lại nhìn hắn.Hắn thấy cô bước đi,trong đầu còn chưa kịp nghĩ gì đã tức tốc kéo cô lại.

Nhi quay người lại nhìn hắn, “Chuyện gì?”

“Định đi đâu đấy hả?” hắn hỏi.

“Dĩ nhiên lên lớp.” cô trả lời.

“Như thế này lên lớp?” hắn ngạc nhiên hỏi cô.Đôi mắt nâu trở nên tức giận.

“Có vấn đề gì đâu,giờ cũng hè rồi,đâu có sợ cảm lạnh.Đến giờ ra chơi là khô thôi!” cô nói quay đầu,nhưng hắn nhanh tay túm lấy cổ áo cô kéo lại.

“Ko được đi!” hắn nói như ra lệnh.

“Gì nữa đây?” Nhi nhíu mặt,hai tay buông thõng.Ông con trời này,quấy rầy tôi từ nãy tới giờ chưa đủ chán hả?

Hắn khẽ liếc đôi mắt xuống dưới cổ cô.Nãy giờ do nghịch nước,làm cho chiếc áo sơ mi đồng phục của cô đã ướt sũng,giờ đang dính chặt vào cơ thể cô nhìn rõ cả chiếc áo xinh xắn màu xanh nước biển chấm bi ở trong.Hắn khẽ quay mặt đi,ko để mình nghĩ xa hơn nữa.phải bình tĩnh.Phải bình tĩnh.Hắn hít thật sâu mới chậm rãi nói.

“Lần sau đừng có mặt đồ lót sẫm màu nữa đấy!” hắn nói rất khẽ,cảm giác khuôn mặt mình đang đỏ dần lên.

Nhi cúi đầu xuống nhìn chiếc áo sơ mi của mình,cô lập tức lấy tay che ngay lại.Bực bội đưa đôi mắt nhìn hắn.

“Đúng là tên biến thái mà!” cô bực bội.

“Ko phải chính cô bảo nếu ko thích thì ko phải con trai sao?” hắn cố gắng giảm nhiệt độ trong người xuống,nhíu mày nhìn cô cười đắc ý.

“Anh..” Nhi bực bội.Tuy cô rất thích trò đoán màu đồ lót,dù cô rất hay chơi trò “giật dây” với các bạn nữ trong lớp,nhưng mà để cái tên biến thái vừa xem AV vừa đọc tiểu thuyết tình cảm này nhìn,thì rõ ràng có là ma nơ canh cũng muốn đạp hắn mà.Bực bội vô cùng cô quay đầu đi ra cửa nhưng cái bàn tay to dài của hắn lại vươn ra kéo lại.

“Ai cho đi mà đi!” hắn bực bội. “Ăn mặc thế này đi đâu?”

“Thì 1 lúc nó sẽ khô.Trời lại nóng thế này,để thế cho mát.” Nhi bực bội.

“Mát cái gì mà mát!Mau thay đồ ra.” Hắn bực bội.

Nhi quay người lại,hai tay chống hông nhìn hắn vô cùng ý kiến.Rốt cuộc anh vẫn là động vật đơn bào mà.

“Này,nếu có đồ mà thay thì cần gì phải mặc quần áo ướt.Anh động não suy nghĩ chút đi!”

“Ai bảo ko có?” hắn nhướng mày hỏi cô.

“Anh có nhưng tôi ko có.Thôi,anh đi mà thay đồ tôi lên lớp!” nói rồi Nhi quay đầu đi ko nhìn lại.

Tú lập tức túm chặt lấy áo cô kéo lại,đôi mắt nâu sẫm lại vì bực bội.Cái con khủng long này cô ta có nghĩ là giờ cô ta trông như đang mặc đồ lót đi lung tung ko nhỉ?

“Gì nữa?” Nhi bực bội ngước ánh mắt lên nhìn gương mặt của tên đang đứng sau lưng mình.

“Đi về nhà tôi thay đồ!” hắn nói giọng ra lệnh.

“Hả?” Nhi trố mắt ra nhìn hắn.Cái gì cơ?Anh thay đồ còn muốn tôi thay giúp sao?Cái tên bệnh này,tôi ko phải bảo mẫu của anh nhé.

Nhưng còn chưa kịp phản ứng gì,thì cô đã bị hắn kéo tuột đi,đến bên bờ tường hắn chỉ tay lên, “Leo ra đi!”

“Này.Anh rảnh thì tự về thay đồ đi.Tôi ko hầu được.Cậu lại nhà!” cô vô cùng lễ phép mời hắn rồi quay đầu.

“Có đi ko?” hắn 1 tay túm chặt cổ áo cô xách lên.

“Ko đi!” cô kiên quyết,cố kéo cái cổ áo đang bị cậu túm chặt lại.

“Cô nên nhớ cô còn nợ tôi bao nhiêu.” Hắn ghé sát vào vành tai cô nói rất nhỏ,đôi mắt nâu nheo lại.

Nhi bực bội quay lại nhìn hắn tức tối.Lại cái chiêu này.Lại cái chiêu này.Với bảo vật quốc gia cũng là chiêu này,với cô cũng là cùng 1 chiêu.Tên khốn.

“Trèo là được chứ gì!” Nhi đành buông tay,cụp mắt,cất bước tới chân tường.Bình thường chỉ toàn trèo vào,có 1 lần trèo ra là do trốn hắn.Giờ lần thứ 2 cũng do hắn ép mà phải đi.Có phải anh đặc biệt thích nhìn người ta leo tường ko hả?Khó khăn leo vào,kết quả vẫn là leo ra đi về.Biết thế này,lúc nãy mặc quốc bảo có gọi tới khan tiếng,ta cũng tẩu vi cho xong.Vừa phải làm ko công,giờ lại bị cái tên biến thái này bắt về nhà giúp hắn mặc đồ sao?

Tú khẽ ôm eo Nhi nhìn cô leo lên nói “Cần giúp ko?”

“Anh giúp chưa đủ nhiều sao?” Nhi quay gương mặt sắc lẻm lại nhìn hắn.Từ sáng tới giờ hành hạ tôi còn chưa đủ à,đại ca?Rồi gạt tay cậu ta ra khỏi eo mình,lấy đà trèo nhanh qua bước tường.

Sau khi Nhi qua rồi,Tú cũng bắt đầu trèo qua.Quả là lần đầu tiên trèo cũng hơi vất vả,nhưng với chiều cao của hắn,bức tường này có là gì.Cuối cùng hắn cũng biết thì ra cái cảm giác của con khủng long khi trèo qua tường là như thế nào.

Ném bịch cặp sách lên chiếc ghế sofa nhà hắn,Nhi bực bội ngồi xuống ghế.Hắn bước vào liếc nhìn cô 1 cái.

“Ngồi đấy làm gì?Lên phòng!” hắn nói ra lệnh.

Nhi quay đầu ko thèm đáp.Có bị khùng đâu lên nhìn anh thay đồ à.Cái sở thích biến thái ấy tự mình đi xử lý đi,đừng kéo tôi vào.

“Ko đi!” Nhi đáp.

Hắn nhìn cô 1 lúc ko thấy phản ứng gì,liền túm cổ tay cô kéo lên phòng hắn.

“Buông ra.Buông ra!” Nhi bực bội cố giằng tay hắn ra nhưng ko được.Cái cửa phòng hắn càng lúc càng gần.Tôi sẽ giết anh,động vật đơn bào!

Kéo phịch cô ngã vào lòng con gấu to đặt trên sofa phòng mình,hắn tiến về phía tủ quần áo,mở cửa chui vào trong.Nhi bực bội xoa xoa cổ tay vừa bị túm,đôi môi bực bội nhếch lên.Hắn còn biết chui vào trong phòng thay đồ,chứ nếu ko chắc chắn cô sẽ ko ngần ngại mà biến hắn thành đồng giới với cô luôn.

Bịch..

“Ai da!” Nhi nheo mắt lại,thấy 1 bộ quần áo khô ráo vừa được ném vào đầu mình.Hắn đứng đó nhìn cô.

“Vào phòng tắm qua rồi mặc bộ đó vào!” hắn nói,đôi mắt nâu chạm vào chiếc áo lót xanh của cô khẽ dao động,rồi nhanh chóng rời đi nơi khác.

Nhi mở tròn mắt nhìn hắn,rồi lại nhìn bộ đồ trong lòng mình.Mất mấy giây cô khẽ cười.Có lẽ đầu óc cô bị những chiến hữu làm cho đã tối nay còn tối thui mất rồi.Tự đánh vào đầu mình 1 cái,cô cầm bộ đồ trong lòng,nhìn hắn cười 1 cái cám ơn rồi rất nhanh đi vào phòng tắm,đóng cửa lại.

Hắn nhìn qua lớp kính mờ mờ bóng dáng cô bước đi bước lại trong phòng tắm,rồi cô bắt đầu cởi áo,hắn cảm thấy trong lòng mình nóng như lửa đốt.Tự trấn an mình quay đi nơi khác.Hắn ngồi phịch xuống ghế dựa vào con gấu mềm mại,cầm điều khiển bật tivi để tự phân tán chú ý của mình.Rồi hắn nghe tiếng nước từ vòi sen chảy,trong đầu hắn đột nhiên lại nóng bừng.Hắn hiện tại cảm thấy mình vô cùng.. vô cùng kì quặc.Cô ta nói hắn biến thái,có lẽ hắn biến thái thật rồi.Chỉ là tiếng nước đang chảy mà cũng làm cho hắn nóng như đang ngồi trên lửa..

Một lúc sau cửa phòng bật mở,cô bước ra trong bộ quần áo của hắn,tay túm lấy chiếc quần của hắn nhíu mày.

“T3,ko ngờ anh to bụng như vậy!”

Hắn mặc kệ tiếng tim hắn đang đập thình thịch,thình thịch,tiến lại gần phía cô,túm lấy cạp quần rộng thùng thình cô đang mặc,cố gắng giữ cho ánh mắt mình ko nhìn vào chiếc cặp quần màu xanh lộ ra ngoài của cô,vớ lấy chiếc thắt lưng trên ghế sofa bắt đầu luồn qua những chiếc đỉa quần.Khi luồn mấy chiếc đỉa đằng sau,anh vòng tay ra sau như ôm lấy cô,gương mặt khẽ đặt trên vai cô.Một mùi hương từ người cô tỏa ra.Mùi hương sữa tắm đàn ông anh vẫn hay dùng,quyện vào với mùi da thịt của con khủng long,tạo thành 1 mùi thơm thoang thoảng làm cho hắn phút chốc thấy như mạch máu của mình sắp nổ tung,cảm giác như mũi sắp chảy ra máu.Hắn vội vàng lùi lại,rời xa cổ của cô.

“Tự mặc đi.Tôi đi tắm.” hắn vội vàng vớ mấy bộ đồ trong phòng thay đồ rồi biến thật nhanh vào phòng tắm,đóng cửa lại.

Nhi tay vẫn ôm đỉa quần,tay giữ chiếc thắt lưng,mở tròn cặp mắt nhìn theo cái dáng hớt hải của hắn.

“Lại sao đây?” cô nheo mắt lại,rồi bắt tay vào cài thắt lưng.

Người đã thay xong đồ khô ráo,cảm giác sảng khoái,lại nằm trong phòng có điều hòa dễ chịu,Nhi ngồi trên chiếc ghế sofa,ngồi trong lòng chú gấu bự,dựa vào lớp lông mềm mại,ấm ấp của của chú ta,dần dần khép hàng mi lại chìm vào giấc ngủ.

Tú dựa người vào bức tường,ngồi quị xuống,nghe trái tim mình vẫn thình thịch,thình thịch đập vô cùng khỏe khoắn trong lồng ngực.Cảm giác như đôi tai cũng trở nên nóng bừng rung lên theo mỗi nhịp tim.Hắn bước vào trước vói sen,nhìn lên thấy những giọt nước còn đọng lại long lanh trên tường,trên kính,trong đầu lại ko thể ngừng liên tưởng đến cô gái vừa từ trong này bước ra.. Hắn lại thấy nóng.Bực bội vặn vòi nước thật lạnh xối vào người.Nhưng tại sao tiếng nước như thế,hắn vẫn nghe rõ tiếng thịch thịch vang lên trong đầu..Bản thân hoàn toàn ko biết mình đang bị bệnh gì,hắn chỉ vì có 1 chuyện nhỏ nhặt như thế mà bị kích thích?Hắn có lẽ thật sự biến thái.

Sau 1 hồi chấn tĩnh lại hắn bước ra khỏi buồng tắm,việc đầu tiên là đảo đôi mắt nhìn quanh,sự yên tĩnh đến kì lạ làm cho hắn có chút lo lắng.Khủng long lại chạy lung tung rồi?Nhưng rồi đôi mắt nâu của hắn dừng lại ở ghế sofa,khủng long đang ngủ vô cùng ngon lành trong lòng con gấu bự.Hắn đột nhiên thấy mình thở ra 1 cái nhẹ nhõm,ngồi xuống bên cạnh ghế nhìn cô đang thiêm thiếp giấc nồng.Mái tóc đen mềm mại buộc cao gọn gàng,tóc mái trước mặt khẽ che đi đôi lông mày nhỏ nhắn,đôi mắt đen mọi khi giờ được khép lại bởi hàng lông mi đen nhánh,chiếc mũi thẳng nhỏ xinh xắn đang khẽ phập phồng vì hô hấp,đôi môi hồng hào khẽ mở ra để thở.Đột nhiên hắn nuốt nước bọt.Bàn tay của hắn khẽ đụng nhẹ vào tay cô lay nhẹ.

“Khủng long.. khủng long..” hắn gọi nhỏ nhưng cô ko hề nhúc nhích.Gương mặt vẫn mơ màng trong giấc ngủ.Trong lòng hắn có 1 chút tham lam,nhìn gương mặt của con khủng long lúc này giống như 1 con mèo đang nằm ngủ vô cùng ngon lành,thì đột nhiên lại muốn thử 1 chút,đôi môi hồng hào của cô.Cái cảm giác mềm mại,ươn ướt vẫn còn vương trên má hắn đột nhiên làm hắn tò mò.Phải.Chỉ là tò mò thôi.Cũng ko phải là hắn ko biết hôn con gái,kĩ thuật của hắn cũng gọi là hàng cao thủ,nhưng chỉ là tò mò 1 chút,mùi vị môi của kẻ ăn thịt thì sẽ thế nào?Có mùi thơm của son bóng,có mềm mềm hơi trơn bóng như những cô gái khác ko?Hắn muốn thử.Chỉ là tò mò,chỉ là tò mò thôi.

Hắn từ từ tiến tới gần gương mặt cô,lại ngửi thấy mùi hương sữa tắm thơm thơm tỏa ra từ người cô.Hắn khẽ dừng lại,cảm giác trong miệng của mình tràn ngập nước,hắn nuốt ực vào trong cảm giác đang trào lên,nhích thêm 1 chút rồi từ từ,chậm rãi đặt môi xuống.Cảm giác làn môi chạm vào môi cô mềm mại,nhưng hoàn toàn ko có mùi vị gì,chỉ cảm thấy mình lại trào nước miếng trong miêng,hắn đành nuốt vào trong rồi từ tốn mờ khóe miệng.Lấy chiếc lưỡi của mình khẽ liếm lên làn môi của cô.Làn môi của cô ko giống những cô gái khác,ko có mùi của son môi,lại ko cảm giác trơn bóng của son bóng,chỉ là 1 vị mềm mềm,âm ấm qua từng hơi thở,ngọt ngào như viên kẹo sữa mềm mại.Đột nhiên trong đầu hắn lại nghĩ tới đôi môi cô mềm mại như vậy,ngọt như vậy,thế thì trong miệng cô có ngọt hơn ko?Đột nhiên tự giác chiếc lưỡi của hắn từ từ cố luồn vào trong khuôn miệng còn đang khép hờ của cô tham lam.Đầu lưỡi của hắn lập tức cảm thấy 1 vị ngọt như mạch nha.Trong miệng cô tràn ra khí nóng,làm cho hắn cũng thấy nóng ran người.Đầu lưỡi vừa chạm tới 1 vật gì mềm mại,âm ấm khiến hắn đỏ bừng gương mặt thì đột nhiên,hắn nghe rất khẽ,một tiếng “Ưm ” phát ra từ nơi hắn đang xâm phạm.Cảm giác rõ được cả sự chuyển động của lưỡi cô.Hắn vội vàng ngay tức khắc rụt người lại,cố gắng tránh càng xa sofa càng tốt.

Nhi khẽ mở mắt dậy,sao vừa rồi cô có cảm giác như trong miệng có gì đó,vừa nóng lại vừa ướt.Lúc đó trên môi lại có cảm giác như bị cún con liếm liếm.Cảm giác mệt mỏi làm cho đầu óc cô trở nên nặng nề.Mở mắt mãi cũng ko nhận ra được mình đang ở đâu.Cảm giác mơ hồ của người thiếu ngủ,Nhi tự nghĩ,chắc chắn cảm giác lúc nãy là mơ rồi.Đến khi đôi mắt mở to,cô nhìn thấy hắn đang ngồi bẹp dưới đất gương mặt đang mở to nhìn cô.

“T3,anh làm cái gì mà ngồi dưới đất thế?” cô nhíu mày hỏi.

Tú cảm thấy tim mình sắp ngừng đập,vô cùng hoảng loạn.Cô có biết ko điều hắn vừa làm?Nếu biết thì phải làm sao?Sau khi làm xong rồi thì chính bản thân mình cũng chẳng thể lý giải nổi tại sao lại như vậy,nhưng hiện tại hắn chỉ thấy tim mình đập nhanh rất nhanh,chỉ mong rằng con khủng long này ko phát hiện gì hết.Nếu ko.. hắn ko dám tưởng tượng con khủng long sẽ làm gì..Mới nghĩ thôi hắn đã thấy mặt mình xám ngoét rồi.

Nhi nhíu mày nhìn hắn đang ngồi trên sàn,từ bao giờ cái tên bệnh hoạn này lại thích ngồi trên sàn như thế chứ?Cô khẽ ngồi dậy,cảm giác trên môi mình có vị gì đó là lạ.Cô khẽ liếm môi,sao có cảm giác âm ấm thế nhỉ,lại cảm giác hơi ướt ướt,lại có chút mùi vị lạ.Thật kì quái.

Tú nhìn thấy cô liếm môi,mắt nhíu lại hơi khó chịu.Phải làm sao?Nếu con khủng long biết.. nếu con khủng long biết.. anh chết chắc.Tú cảm thấy giống như trái tim của mình sắp nhảy ra ngoài.Đừng đập nữa.Đừng đập mạnh thế nữa.

Nhi bước ra khỏi ghế,tiến lại gần chỗ hắn đang ngồi,đôi mắt đen láy của cô chăm chú nhìn vào gương mặt của hắn.Đôi lông mày của hắn đang nhíu lại,đôi mắt nâu chỉ nhìn xuống sàn,đôi môi mím chặt,chiếc mũi phập phồng thở ko đều,yết hầu của hắn di chuyển lên xuống.Thật sự rất đáng ngờ.Cô ngồi xổm xuống bên cạnh hắn dò xét.

Hắn khẽ lùi lại một bước.Cám giác như trái tim sắp nổ tung.Phải làm sao?Phải làm sao?Phải làm sao?Đôi mắt nâu của anh ko dám nhìn thẳng,đảo lung tung 1 vòng nhà.Phải làm sao?Phải làm sao?Bất giác hắn cảm thấy cả người nóng ran,bàn tay toát mồ hôi lạnh.

Đột nhiên cảm thấy như gương mặt mình mát lạnh,2 bàn tay nhỏ nhắn đang giữ chặt lấy gương mặt mình,đôi mắt đen láy lấp lánh vô cùng sáng đang nhìn thẳng vào mình.Hắn cảm thấy tim càng đập càng nhanh hơn,gương mặt đỏ nóng bừng bừng.Nhưng mà nhìn gần như vậy,gương mặt của cô thật sự rất trắng,làn da mịn màng,mỏng manh,đôi mắt đen sáng long lanh,với hàng lông mi đen láy,đôi môi.. Đôi môi.. đôi môi thật sự rất ngọt.Mềm mềm,âm ấm lại ngọt như kẹo nha..

“Lại đang nghĩ cái gì đó!” Nhi nhíu mày đôi môi bĩu lên khó chịu.

“Ko.Ko có gì!” hắn nói,lắc lắc đầu.

“Thật ko có gì?” cô lại tiếp tục chấp vấn.

“Ko có!” Tú mím chặt môi,đôi mắt nâu vẫn dính chặt vào chiếc môi của cô.Tuyệt đối,tuyệt đối có chết cũng ko nói.Nếu nói ra chắc chắn là chết chắc dưới móng vuốt của cô.

Nhi nhíu mày,nhìn chăm chú vào gương mặt của hắn.Hắn đang vô cùng hoảng loạn,vô cùng khó xử.Cô còn thấy như mồ hôi đang chảy ra ở thái dương của hắn.Trông hắn giờ thì cứ như nhân vật trong truyện tranh vô cùng tự kỷ.Nhi thở ra 1 cái.Buông gương mặt của hắn ra.

“Ko có gì thì tốt!” nói rồi cô đứng dậy đi tới giường của hắn.Kéo chăn lên chui vào giường,quay người lại chỉnh lại chiếc gối êm ái.Nhi mới quay đầu lại nhìn hắn nói “Tôi giờ đi ngủ.12 giờ trưa gọi tôi dậy.Biết chưa?”,ko kịp để hắn trả lời,cô nằm xuống giường,kéo chăn đáp và an tâm ngủ.

Tú vẫn ngồi trên đất,ngơ ngác nhìn vào con khủng long đang đắp chăn nằm ngon lành trên giường của hắn.Cảm giác tim mình vẫn đang hổn hển ko yên.Hắn đứng dậy,khẽ đưa tay lên ngực mình,cố gắng thở thật đều.Thật là hú vía.Suýt chút nữa là tiêu rồi.Đến khi trái tim bình tĩnh lại,anh tiến lại gần giường,nhìn cô gái đang vô cùng thoải mái nằm trên chiếc giường của mình.Anh khẽ mỉm cười “Đây là nhà của cô đấy à?Chưa ai ngoài tôi được nằm lên đây đâu đấy!”.Nói rồi anh ngồi xuống giường nhìn cô.Nghĩ kĩ lại trước đây cũng đã cho cô ta nằm lên giường rồi mà.Nhưng là do anh bế lên.Hôm nay thì lại là do cô tự động nằm lên.Có phải là cô quá tự tiện rồi ko?Khẽ cốc nhẹ lên trán cô 1 cái.Nhìn vào gương mặt đang ngủ ngon của cô anh lại thấy dễ chịu.

Tuy rằng hắn ko bao giờ dẫn con gái về nhà để hành sự,cũng ko thích cho ai lên giường mình nằm.Hắn sợ bẩn nhà hắn.Nhưng mà cái cô nhóc này chẳng hỏi 1 câu vẫn tự tiện chèo lên giường mà ko lo lắng tí nào.Cô có biết là ở nhà giờ chỉ có mình cô với hắn ko thế?Cái tình cảnh 1 nữ nằm trên giường thiêm thiếp ngủ thế này,rất dễ làm cho người ta phạm tội.Cô ta ko biết hay sao?Ghé sát mặt xuống tấm ga giường,nhìn vào gương mặt đang vô cùng ngoan ngoãn của cô.Thật ko tưởng tượng được,khi ngủ cô ta đúng là thiên thần,nhưng khi tỉnh lại thì.. ko khác gì quái vật.

Nhìn thật kĩ thật kĩ gương mặt nhỏ nhắn đang ở trước mặt mình.Lại nhớ tới mùi vị lúc nãy được nếm thử.Hắn đã hôn nhiều người nhưng mà chưa có ai có mùi vị ngọt như vậy.Được.Quyết định rồi.Nhất định phải tìm cách hôn lại lần nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương