Lúc này, Phó Các chủ chỉ còn là tuyệt vọng.

Gã cảm giác mình có thể trở thành Các chủ cuối cùng của Thiên Sát các.

Chính như câu Các chủ dặn dò mọi người “mọi người đều vì kiếm miếng cơm ăn, không cần đưa cả mình vào”, Thiên Sát các có tôn chỉ đối ứng, treo tại vị trí bắt mắt nhất đại sảnh.

Làm ăn buôn bán nhỏ, kinh doanh thành tín, không giết Độ Kiếp kỳ.

Ai phát nhiệm vụ, mắt mù à! Độ Kiếp kỳ bọn ta còn không giết, lấy đầu cho ngươi giết Giang Nhân Hoàng Đại Thừa kỳ!

Phó Các chủ nổi giận đùng đùng đi xuống, sát ý sùng sục, gã muốn xem thử, là tên nào không có mắt dám ra cái nhiệm vụ tặng mạng thế này!

Lúc này Giang Ly đã ngụy trang đang kể khổ.

“Ta nói với ngươi, Giang Nhân Hoàng không chuyện ác nào không làm, hắn giết người như ngóe, thích làm nhục thê nữ người khác trước mặt mọi người, ta có một bằng hữu thê nữ bị Giang Nhân Hoàng đối xử như vậy!”

“Giết Giang Nhân Hoàng cần bao nhiêu linh thạch, ngươi nói, cần nhiêu ta có bấy nhiêu!” Giang Ly làm bộ như một người bị Giang Nhân Hoàng tra tấn cực khổ, kiểu không chết thì không thôi với Giang Nhân Hoàng, không ngừng lấy ra linh thạch cực phẩm làm sát thủ chảy nước miếng ròng ròng.

Đây đúng là con dê béo, Thiên Sát các nhận đơn đắt nhất cũng không nhiều linh thạch vậy, nếu giết được...

“Im miệng!” Phó Các chủ vừa xuống lâu đã nghe Giang Ly nói những câu đại nghịch bất đạo, sợ tới mức hồn phi phách tán: "Sao có thể để người nói xấu Giang Nhân Hoàng được!”

“Không nhận thật à?” Giang Ly híp mắt, lại lấy ra rất nhiều linh thạch: "Chỉ cần các ngươi đi giết Giang Nhân Hoàng, bất luận thành công hay thất bại, tất cả đều là của các ngươi.”

Đến Phó Các chủ cũng bị hào khí của Giang Ly chấn động, tên có tiền vậy ở đâu ra, trong nhà có quặng linh thạch cực phẩm?

“Không nhận! Cút!” Phó Các chủ do dự nháy mắt, lập tức nhớ lại tại trong đại hội Tiên khí giám thưởng, Giang Nhân Hoàng đại chiến tứ phương Tiên khí chạy trối chết, không khỏi rùng mình.

Giết Giang Nhân Hoàng?

Thiên Sát các chứ không phải Tự Sát các.

Giang Ly thở dài, bỏ từng viên một linh thạch cực phẩm vào lại nhẫn trữ vật, động tác chầm chậm, cứ như là cho bọn sát thủ xem.

Giang Ly đi rồi, có sát thủ giỏi nhất lén hỏi Phó Các chủ: “Muốn làm một chuyến không?”

Phó Các chủ đánh gáy hắn: “Ngu xuẩn, nếu chúng ta làm chuyện chặn giết cố chủ là ngày mai Thiên Cơ lâu sẽ tung tin này như miễn phí phát cho xung quanh!”

Nói tới Thiên Cơ lâu Phó Các chủ liền tức, không biết đối phương chó ngáp phải ruồi làm sao, mời được Giang Nhân Hoàng đến Thiên Cơ lâu thị sát.

Sao Thiên Sát các bọn họ lại không có số tốt như thế!

Giang Ly ra khỏi Thiên Sát các xong, đặc biệt chọn đường nhỏ âm u đi, đi nửa ngày cũng không thấy có sát thủ thấy hơi tiền nổi máu tham, đến mưu tài sát mệnh.

“Bây giờ sát thủ đều có tinh thần nghề nghiệp vậy à?”

Giang Ly biết để Thiên Sát các giết mình không dễ dàng vậy: “Nên mới bảo nhiệm vụ hệ thống đưa không dễ hoàn thành chút nào.”

Giang Ly lộ ra mặt thật, trở lại Thiên Sát các, sợ tới mức Phó Các chủ quỳ xuống, còn tưởng là Giang Nhân Hoàng biết vừa rồi có người đưa nhiệm vụ giết hắn với Thiên Sát các, nghi ngờ Thiên Sát các nhận nhiệm vụ.

“Nhân Hoàng, trời đất chứng giám, Thiên Sát các bọn ta không dám nhận nhiệm vụ giết ngài! Không tin ngài có thể hỏi thằng nhóc vừa rồi, Thiên Sát các bọn ta không dám nhận một viên linh thạch!”

Thấy Phó Các chủ như muốn móc tim móc phổi chứng minh trong sạch, Giang Ly không kiên nhẫn nói: “Người vừa rồi chính là ta, ta muốn trải nghiệm cảm giác bị ám sát, nhanh lên, tới giết ta!”

Nghe Giang Ly nói vậy, Phó Các chủ càng là sợ tới run lẩy bẩy, nào dám ra tay, chưa từng nghe nói có người muốn trải nghiệm ám sát, Giang Nhân Hoàng rõ ràng muốn lấy cớ diệt trừ Thiên Sát các đây mà!

“Nhanh giết ta!” Giang Ly lớn tiếng quát, thanh nhập kinh lôi, huyết khí cuồn cuộn, giống như nước mênh mông, sóng lớn cuộn trào.

Phó Các chủ Hợp Thể Hậu kỳ chỉ cảm thấy mình như chiếc thuyền lá con con, có thể lật thuyền bất cứ lúc nào.

Phó Các chủ hiểu ý Giang Ly, nếu gã không ra tay, chết sẽ là gã!

Bất đắc dĩ, Phó Các chủ đành nhắm mắt ra tay, gã lặn vào bóng ma, im hơi lặng tiếng, một đám sát thủ đứng đầu tận mắt nhìn thấy Phó Các chủ đi vào bóng ma nhưng không thấy chút tung tích, âm thầm kinh hãi.

Đây chính là Hợp Thể kỳ mai phục ám sát sao, đáng sợ thật.

Phó Các chủ như con cá mập, bơi dưới bóng chân Giang Ly, tìm cơ hội ám sát.

Đột nhiên gã nhận thấy được Giang Ly hoảng hốt một cái, quyết đoán ra tay, chui ra từ sau lưng, dùng chủy thủ làm bằng ám ảnh định cắt cổ Giang Ly!

Crắc-

Chủy thủ gãy, Giang Ly không hề hấn gì, Phó Các chủ một kích không trúng, tuân theo nguyên tắc sát thủ, chạy đến xa xa, không ra tay nữa.

Nhưng không có tiếng hệ thống thông báo.

Giang Ly nhìn kỹ nhiệm vụ, cảm giác trọng điểm có thể là tránh né, nên mặt không chút thay đổi mệnh lệnh nói: “Giết ta lại lần nữa.”

Phó Các chủ cảm thấy một kích vừa rồi đã lấy hết can đảm cả đời này của gã, giết Nhân Hoàng, còn là Giang Nhân Hoàng mạnh nhất, nói ra có thể nổ cả đời... Có thể bị người ủng hộ Nhân Hoàng đuổi giết cả đời, thôi, đừng nói ra.

Giờ gã nghe được Giang Ly mệnh lệnh không được nghi ngờ, đành phải dùng can đảm kiếp sau, thi triển thuật ám sát lần nữa.

Lúc này Giang Ly né tránh, nhưng vẫn không có tiếng hệ thống thông báo.

Giang Ly nghĩ nghĩ, hơi không vui hỏi: “Có phải ngươi không thật lòng giết ta không?”

Phó Các chủ nịnh nọt nói: “Nhân Hoàng nói gì vậy, ta giết ngài chính là từ tận đáy lòng.”

Nói xong gã liền muốn tát cho mình hai cái, cứ nghĩ nói theo lời Giang Ly, không suy nghĩ gì, sao có thể tùy tiện nói vậy được, lỡ may Nhân Hoàng thấy đó là lời thật lòng thì sai?

Giang Ly liếc gã, đương nhiên hiểu Phó Các chủ không có sát tâm giết mình.

Có lẽ hệ thống yêu cầu sát thủ Thiên Sát các có tâm ám sát. Giả vờ giết mình, không tính ám sát, cái này thì khó.

Kế hoạch A tiêu tiền giết mình thất bại, kế hoạch B ra vẻ nhiều tiền dụ dỗ giết mình thất bại, kế hoạch C bắt sát thủ giết mình thất bại, Giang Ly chỉ có thể thực hiện kế hoạch D.

Hắn làm bộ rời đi, thật ra là ẩn thân đi tìm kế hoạch ám sát mới nhất của Thiên Sát các, mắt dừng lại, tìm được vài người quen.

“Ám sát Tần Loạn [ghi chú: Kim Đan Sơ kỳ], Viên Ngũ Hành [ghi chú: Nguyên Anh Sơ kỳ], địa điểm: Long Ngâm thành, Hoàng triều Thiên Nguyên, đề nghị phái sát thủ cấp Ất.”

“Duyệt.”

Còn nguyên nhân ám sát, ai đưa nhiệm vụ, Thiên Sát các mặc kệ, đương nhiên Giang Ly cũng không thể biết được từ chỗ này.

“Đi tìm Viên Ngũ Hành, xem thử sát thủ có tiện tay ám sát mình được không, Thiên Sát các không phải thích nhất tiện tay giết thêm mấy người à.” Giang Ly tự nói, lúc này rời Thiên Sát các thật.

...

“Chúng ta phải tuyên truyền mạnh chuyện hôm nay!” Phó Các chủ nói.

“Tuyên truyền ngài ám sát Giang Nhân Hoàng?” Tên sát thủ bị đánh lúc nãy hỏi, quả nhiên, lại bị đánh lần nữa.

“Ngu xuẩn, đương nhiên là nói Giang Nhân Hoàng thị sát Thiên Sát các chúng ta, đưa ra chỉ thị quan trọng với chúng ta, cũng thân thiết chỉ điểm ám sát thuật chúng ta!”

Phó Các chủ nghĩ nghĩ, nói tiếp: “Vậy không đủ, Thiên Cơ lâu có họa, chúng ta cũng phải có bức họa.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương