[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung
-
Chương 37: Không Thể Sụp Đổ (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hoàng hậu nương nương, trong cái hộp này, vốn dĩ là hương hoa nhài. Hoàn toàn không phải là vật hàn lạnh gì đó. Thiếp cũng không biết tại sao lại trở thành những thứ này. Diệu Vân, tại sao ngươi làm ra vẻ mặt này? Hôm nay ta có trong sạch hay không, ngươi cũng không chạy thoát cái chết, cả nhà già trẻ của ngươi còn đang ở Hoa gia, tại sao ngươi dám làm ra chuyện này?” Hoa bảo lâm cắn răng.
“Hoa bảo lâm, lời nói của ngươi… Là uy hiếp nàng ta?” Lan Phi uể oải.
“Hoa muội muội, việc đã đến nước này, chi bằng muội nói cho rõ ràng. Hoàng hậu nương nương rộng lượng, chưa chắc đã phạt nặng muội. Trái lại, vừa xảy ra chuyện muội đã đùn đẩy cho người bên dưới là không đúng đâu.” Lý Mỹ Nhân nói.
“Hoa bảo lâm, biết sai thì đổi, không gì tốt hơn.” Quý phi cũng nhàn nhạt.
“Hoàng hậu nương nương, bây giờ Cẩn Đức phi nương nương và Ngô ngự nữ đều có thai, thứ này đối với bọn họ mà nói là thứ nguy hiểm nhất. Bây giờ tìm ra thứ này ở chỗ của Hoa bảo lâm, chi bằng...... Cẩn Đức phi tỷ tỷ cũng sai người trở về xem xem, Ngô ngự nữ cũng sai người trở về xem thử đi.” Lý mỹ nhân lại nói.
Cẩn Đức phi gật đầu: “Muội muội nói phải, hoàng hậu nương nương, chi bằng thần thiếp sai người trở về xem thử?”
Hoàng hậu gật đầu: “Ngô ngự nữ, muội sai người của muội cũng trở về tìm xem.”
Hoa bảo lâm ngẩng đầu lên, dáng vẻ như thể chết không chịu nhận, trong lòng nàng ta biết, đây chính là mục đích.
Thì ra không phải tổn thương long thể, mà là mưu hại hoàng tự sao?
Cho dù Hoa bảo lâm đã nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện, nhưng bây giờ không có phương thức ứng đối thích hợp.
Nàng ta không biết ở chỗ của Cẩn Đức phi có thể tìm ra cái gì, nhưng lúc trước Ngô ngự nữ mới đến chỗ của hoàng hậu, chỉ sợ chỗ của nàng ta chắc chắn có thu hoạch.
Hoa bảo lâm vô cùng căm hận, lúc trước nàng ta còn chỉ điểm Ngô ngự nữ nữa chứ!
Quả nhiên, không bao lâu, người Ngô ngự nữ người đã trở lại, nàng ta phát hiện ra một thứ giống như vậy trong hiên Phù Dung.
“Được lắm, Hoa bảo lâm mới vào cung mấy tháng, có chút sủng ái, đã sinh ra tâm tư ác độc như vậy, đúng là xem thường ngươi rồi.” Lý mỹ nhân hừ nói.
Hoàng hậu nhìn nàng ta: “Hoa bảo lâm, ngươi có lời gì muốn nói? Nếu là chuyện khác thì thôi đi, chuyện mưu hại hoàng tự, bổn cung không thể tha cho ngươi.”
“Hoàng hậu nương nương, thiếp bị vu oan. Thiếp chỉ biết thứ được đặt trong cái hộp này chỉ là hương hoa nhài, vốn không phải là những thứ này. Sở dĩ bây giờ là cái này, thiếp không biết. Thiếp không có mưu hại hoàng tự, thiếp cũng không có lý do mưu hại thai nhi của Ngô ngự nữ.”
Hoa bảo lâm quỳ xuống nói.
Đáng tiếc giờ này khắc này, không có ai lên tiếng thay nàng ta.
Tổ phụ của nàng ta - Hoa thái phó là ân sư của bệ hạ, là người bệ hạ từng khen vô số lần.
Phụ thân của nàng ta là trọng thần đương triều.
Trong hậu cung, một quý phi xuất thân tôn quý, đã khiến người khác không thích.
Nhưng quý phi có lợi hại đến mấy, nàng ta lại không được sủng ái.
Không giống như Hoa bảo lâm, nàng vào cung đến nay, được đứng hạng nhất, khiến người ta lo lắng.
Hoàng hậu không dám nghĩ, một nữ nhân như Hoa bảo lâm, sau khi sinh hạ hoàng tử sẽ như thế nào.
Xuất thân của nàng ta quá tốt, nàng ta còn rất được sủng ái, tấn vị chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Mặc dù từ bảo lâm đến phi vị, có một số người cả đời cũng không đến được.
Nhưng đối với người như Hoa bảo lâm mà nói, sẽ rất dễ dàng là có thể đến được.
Hoàng hậu không hy vọng nhìn thấy ngày đó.
“Hoàng hậu nương nương, trong cái hộp này, vốn dĩ là hương hoa nhài. Hoàn toàn không phải là vật hàn lạnh gì đó. Thiếp cũng không biết tại sao lại trở thành những thứ này. Diệu Vân, tại sao ngươi làm ra vẻ mặt này? Hôm nay ta có trong sạch hay không, ngươi cũng không chạy thoát cái chết, cả nhà già trẻ của ngươi còn đang ở Hoa gia, tại sao ngươi dám làm ra chuyện này?” Hoa bảo lâm cắn răng.
“Hoa bảo lâm, lời nói của ngươi… Là uy hiếp nàng ta?” Lan Phi uể oải.
“Hoa muội muội, việc đã đến nước này, chi bằng muội nói cho rõ ràng. Hoàng hậu nương nương rộng lượng, chưa chắc đã phạt nặng muội. Trái lại, vừa xảy ra chuyện muội đã đùn đẩy cho người bên dưới là không đúng đâu.” Lý Mỹ Nhân nói.
“Hoa bảo lâm, biết sai thì đổi, không gì tốt hơn.” Quý phi cũng nhàn nhạt.
“Hoàng hậu nương nương, bây giờ Cẩn Đức phi nương nương và Ngô ngự nữ đều có thai, thứ này đối với bọn họ mà nói là thứ nguy hiểm nhất. Bây giờ tìm ra thứ này ở chỗ của Hoa bảo lâm, chi bằng...... Cẩn Đức phi tỷ tỷ cũng sai người trở về xem xem, Ngô ngự nữ cũng sai người trở về xem thử đi.” Lý mỹ nhân lại nói.
Cẩn Đức phi gật đầu: “Muội muội nói phải, hoàng hậu nương nương, chi bằng thần thiếp sai người trở về xem thử?”
Hoàng hậu gật đầu: “Ngô ngự nữ, muội sai người của muội cũng trở về tìm xem.”
Hoa bảo lâm ngẩng đầu lên, dáng vẻ như thể chết không chịu nhận, trong lòng nàng ta biết, đây chính là mục đích.
Thì ra không phải tổn thương long thể, mà là mưu hại hoàng tự sao?
Cho dù Hoa bảo lâm đã nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện, nhưng bây giờ không có phương thức ứng đối thích hợp.
Nàng ta không biết ở chỗ của Cẩn Đức phi có thể tìm ra cái gì, nhưng lúc trước Ngô ngự nữ mới đến chỗ của hoàng hậu, chỉ sợ chỗ của nàng ta chắc chắn có thu hoạch.
Hoa bảo lâm vô cùng căm hận, lúc trước nàng ta còn chỉ điểm Ngô ngự nữ nữa chứ!
Quả nhiên, không bao lâu, người Ngô ngự nữ người đã trở lại, nàng ta phát hiện ra một thứ giống như vậy trong hiên Phù Dung.
“Được lắm, Hoa bảo lâm mới vào cung mấy tháng, có chút sủng ái, đã sinh ra tâm tư ác độc như vậy, đúng là xem thường ngươi rồi.” Lý mỹ nhân hừ nói.
Hoàng hậu nhìn nàng ta: “Hoa bảo lâm, ngươi có lời gì muốn nói? Nếu là chuyện khác thì thôi đi, chuyện mưu hại hoàng tự, bổn cung không thể tha cho ngươi.”
“Hoàng hậu nương nương, thiếp bị vu oan. Thiếp chỉ biết thứ được đặt trong cái hộp này chỉ là hương hoa nhài, vốn không phải là những thứ này. Sở dĩ bây giờ là cái này, thiếp không biết. Thiếp không có mưu hại hoàng tự, thiếp cũng không có lý do mưu hại thai nhi của Ngô ngự nữ.”
Hoa bảo lâm quỳ xuống nói.
Đáng tiếc giờ này khắc này, không có ai lên tiếng thay nàng ta.
Tổ phụ của nàng ta - Hoa thái phó là ân sư của bệ hạ, là người bệ hạ từng khen vô số lần.
Phụ thân của nàng ta là trọng thần đương triều.
Trong hậu cung, một quý phi xuất thân tôn quý, đã khiến người khác không thích.
Nhưng quý phi có lợi hại đến mấy, nàng ta lại không được sủng ái.
Không giống như Hoa bảo lâm, nàng vào cung đến nay, được đứng hạng nhất, khiến người ta lo lắng.
Hoàng hậu không dám nghĩ, một nữ nhân như Hoa bảo lâm, sau khi sinh hạ hoàng tử sẽ như thế nào.
Xuất thân của nàng ta quá tốt, nàng ta còn rất được sủng ái, tấn vị chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Mặc dù từ bảo lâm đến phi vị, có một số người cả đời cũng không đến được.
Nhưng đối với người như Hoa bảo lâm mà nói, sẽ rất dễ dàng là có thể đến được.
Hoàng hậu không hy vọng nhìn thấy ngày đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook