[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung
-
Chương 35: Cái Bẫy (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nàng đã giả vờ rất ngu xuẩn xuẩn, người khác còn muốn kết giao bằng hữu với ngươi, ngươi nói không có tính kế? Hừ.
Thù Du cười: “Vậy người cẩn thận một chút cũng không có việc gì. Bọn họ chắc chắn cũng không dám hại người.”
“Khó nói lắm, ngươi nói xem một bảo lâm đầu óc không được tốt, xuất thân cũng không tệ lắm, còn có chút sủng ái, có hữu dụng không?” Vân Ly cười xấu xa.
“Hả? Ý của người là?” Thù Du kinh ngạc.
“Không biết, ta chỉ nói như vậy thôi, chỉ là nước tới đất ngăn, hậu cung có hai người mang thai, không xảy ra chút chuyện cũng không bình thường. Không chừng người ta ra tay với một kẻ ngu ngốc như ta thì sao?” Vân Ly nói.
“Vậy thì bọn họ phải thất vọng rồi.” Chỉ Phù bỗng nhiên nói.
Vân Ly cười ha ha: “Từ từ chờ, chúng ta xem xem.”
Trong hiên Nghi Ninh, Trương bảo lâm ngồi trong phòng mình, ném một chồng kinh văn đã viết xong vào chậu than.
Nàng ta nhìn ngọn lửa liếm láp trang giấy, thời tiết giữa mùa hè, chậu than này tất nhiên là nóng muốn chết. Nhưng nàng ta không né tránh dù chỉ một chút.
Chờ những trang giấy kia cháy hết, mới lau đi nước mắt trên mặt.
Nước mắt quá nhiều, cằm nàng ta đều ướt đẫm.
Cung nữ Tầm Hoa im lặng dọn chậu than đi rồi dập tắt. Không hỏi bất kỳ điều gì.
Bảo lâm chỉ nói có một vài thứ lúc trước viết không tốt, muốn thiêu hủy. Thế là nàng ta thành thành thật thật dọn chậu than đi.
Đến khi quay lại, Trương bảo lâm đã dặm phấn cho mình, không thể nhìn ra nàng ta từng khóc.
“Ngươi nói xem, Lưu ngự nữ là người của ai?”
“Hiện tại nô tỳ không nhìn ra… Nô tỳ vô dụng.” Tầm Hoa nói.
“Không sao.” Trương bảo lâm khoát khoát tay: “Nàng ta muốn làm gì đây? Muốn Thích bảo lâm làm việc thay nàng ta? Hay là muốn Thích bảo lâm làm chút chuyện gì đó?”
“Bây giờ trong hậu cung, chỉ có bụng của Cẩn Đức phi nương nương và bụng của Ngô ngự nữ.” Tầm Hoa nói.
“Nếu như nàng ta tính kế Thích bảo lâm, vậy ta phải giúp đỡ Thích bảo lâm.” Trương bảo lâm nói.
Tầm Hoa không hiểu, nhưng vẫn đáp lời.
Tính kế của hậu cung, đến rất nhanh.
Chỉ là, không phải Vân Ly xảy ra chuyện, mà là Hoa bảo lâm xảy ra chuyện.
Hoa bảo lâm là một người đắc sủng nhất trong số những người mới. Cũng là người tấn vị sớm nhất, thị tẩm sớm nhất.
Hạ Cẩn Ly đến cung Thúy Vi hai ngày liên tiếp, đều để nàng ta hầu hạ.
Còn Mạnh bảo lâm ở chung với nàng ta đến cả một cọng lông cũng không sờ được.
Nhưng sau khi Hoa bảo lâm hầu hạ hai ngày liên tiếp, trong cung lại có tin tức, nói rằng Hoa bảo lâm dùng một loại huân hương, khiến nam nhân ngửi là muốn tìm nàng ta.
Hoàng hậu cấp tốc bắt những kẻ nói những lời này lại, đồn đại có tội, nhưng Hoa bảo lâm cũng phải tự chứng minh trong sạch.
Hoàng hậu dẫn người đến cung Thúy Vi bằng tốc độ nhanh nhất.
Nàng ngồi trong chính điện, những người còn lại đều ở đây.
“Hoa bảo lâm và Mạnh bảo lâm đều ở đây, chỉ điều tra một chút, long thể của bệ hạ không thể khinh thường. Hoa bảo lâm yên tâm, cũng bảo người của muội đi theo, quý phi, Đức phi, các muội đều phái người đi cùng, tránh việc có người giở trò, cũng không vu oan nàng ấy.”
Vân Ly đi theo đám người, đứng dưới hiên, nghĩ thầm đây là có chuẩn bị mà đến.
Mặc dù Hoa bảo lâm căng thẳng, cũng không ngăn cản, chuyện tới nước này, ngăn cản thì có làm được gì?
Người của hoàng hậu người, người của quý phi, người của Đức phi, còn có hai ma ma của phủ nội sự.
Bất luận lục soát được cái gì, hoặc là không lục soát được cái gì, phen này Hoa bảo lâm đều mất hết mặt mũi rồi.
Nàng đã giả vờ rất ngu xuẩn xuẩn, người khác còn muốn kết giao bằng hữu với ngươi, ngươi nói không có tính kế? Hừ.
Thù Du cười: “Vậy người cẩn thận một chút cũng không có việc gì. Bọn họ chắc chắn cũng không dám hại người.”
“Khó nói lắm, ngươi nói xem một bảo lâm đầu óc không được tốt, xuất thân cũng không tệ lắm, còn có chút sủng ái, có hữu dụng không?” Vân Ly cười xấu xa.
“Hả? Ý của người là?” Thù Du kinh ngạc.
“Không biết, ta chỉ nói như vậy thôi, chỉ là nước tới đất ngăn, hậu cung có hai người mang thai, không xảy ra chút chuyện cũng không bình thường. Không chừng người ta ra tay với một kẻ ngu ngốc như ta thì sao?” Vân Ly nói.
“Vậy thì bọn họ phải thất vọng rồi.” Chỉ Phù bỗng nhiên nói.
Vân Ly cười ha ha: “Từ từ chờ, chúng ta xem xem.”
Trong hiên Nghi Ninh, Trương bảo lâm ngồi trong phòng mình, ném một chồng kinh văn đã viết xong vào chậu than.
Nàng ta nhìn ngọn lửa liếm láp trang giấy, thời tiết giữa mùa hè, chậu than này tất nhiên là nóng muốn chết. Nhưng nàng ta không né tránh dù chỉ một chút.
Chờ những trang giấy kia cháy hết, mới lau đi nước mắt trên mặt.
Nước mắt quá nhiều, cằm nàng ta đều ướt đẫm.
Cung nữ Tầm Hoa im lặng dọn chậu than đi rồi dập tắt. Không hỏi bất kỳ điều gì.
Bảo lâm chỉ nói có một vài thứ lúc trước viết không tốt, muốn thiêu hủy. Thế là nàng ta thành thành thật thật dọn chậu than đi.
Đến khi quay lại, Trương bảo lâm đã dặm phấn cho mình, không thể nhìn ra nàng ta từng khóc.
“Ngươi nói xem, Lưu ngự nữ là người của ai?”
“Hiện tại nô tỳ không nhìn ra… Nô tỳ vô dụng.” Tầm Hoa nói.
“Không sao.” Trương bảo lâm khoát khoát tay: “Nàng ta muốn làm gì đây? Muốn Thích bảo lâm làm việc thay nàng ta? Hay là muốn Thích bảo lâm làm chút chuyện gì đó?”
“Bây giờ trong hậu cung, chỉ có bụng của Cẩn Đức phi nương nương và bụng của Ngô ngự nữ.” Tầm Hoa nói.
“Nếu như nàng ta tính kế Thích bảo lâm, vậy ta phải giúp đỡ Thích bảo lâm.” Trương bảo lâm nói.
Tầm Hoa không hiểu, nhưng vẫn đáp lời.
Tính kế của hậu cung, đến rất nhanh.
Chỉ là, không phải Vân Ly xảy ra chuyện, mà là Hoa bảo lâm xảy ra chuyện.
Hoa bảo lâm là một người đắc sủng nhất trong số những người mới. Cũng là người tấn vị sớm nhất, thị tẩm sớm nhất.
Hạ Cẩn Ly đến cung Thúy Vi hai ngày liên tiếp, đều để nàng ta hầu hạ.
Còn Mạnh bảo lâm ở chung với nàng ta đến cả một cọng lông cũng không sờ được.
Nhưng sau khi Hoa bảo lâm hầu hạ hai ngày liên tiếp, trong cung lại có tin tức, nói rằng Hoa bảo lâm dùng một loại huân hương, khiến nam nhân ngửi là muốn tìm nàng ta.
Hoàng hậu cấp tốc bắt những kẻ nói những lời này lại, đồn đại có tội, nhưng Hoa bảo lâm cũng phải tự chứng minh trong sạch.
Hoàng hậu dẫn người đến cung Thúy Vi bằng tốc độ nhanh nhất.
Nàng ngồi trong chính điện, những người còn lại đều ở đây.
“Hoa bảo lâm và Mạnh bảo lâm đều ở đây, chỉ điều tra một chút, long thể của bệ hạ không thể khinh thường. Hoa bảo lâm yên tâm, cũng bảo người của muội đi theo, quý phi, Đức phi, các muội đều phái người đi cùng, tránh việc có người giở trò, cũng không vu oan nàng ấy.”
Vân Ly đi theo đám người, đứng dưới hiên, nghĩ thầm đây là có chuẩn bị mà đến.
Mặc dù Hoa bảo lâm căng thẳng, cũng không ngăn cản, chuyện tới nước này, ngăn cản thì có làm được gì?
Người của hoàng hậu người, người của quý phi, người của Đức phi, còn có hai ma ma của phủ nội sự.
Bất luận lục soát được cái gì, hoặc là không lục soát được cái gì, phen này Hoa bảo lâm đều mất hết mặt mũi rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook