Cơ Giáp Chiến Thần
-
Chương 76: Tấn công (2)
Trên đỉnh núi, Lý Khắc ngón tay đang liên tục bóp cò gặt hái sinh lực địch, một chuỗi đạn bắn tỉa chính xác của Lý Khắc đã nhanh chóng ngăn chặn mười mấy binh sĩ Nhân Ngư đang len lỏi giữa sự bảo vệ của các cơ giáp định xông lên chiến hào, khiến cho các binh sĩ Liên Bang trên chiến hào có thời gian thay đan năng lượng. Đám lính Nhân Ngư biết có tay bắn tỉa lợi hại lập tức dừng bước chân xông tới, nằm rạp xuống đất, tìm kiếm vật che chắn bản thân, cẩn thận bò từng chút một lên chiến hào.
Trên đồi cao Lý Khắc nòng súng vẫn bắn liên tục, hắn đang cố gắng giảm tốc độ xông lên hết sức có thể của người Nhân Ngư. Một gã binh sư Nhân Ngư đang nằm bò từ từ lên sườn đồi lập tức bị đạn bắn trúng ngực. Hắn lảo đảo đừng ở trên sườn dốc, khẩu súng cầm trên tay đã lên đạn, máu tươi từ lồng ngực đang chẩy ra xối xả, đau đớn làm tay hắn co rút, hắn lăn người xuống sườn đồi vừa lăn đạn từ súng bắn ra bốn phía đến khí hết đạn,
Trong khi các binh sĩ tiểu đoàn hai đang vật lộn bắn trả, Trần Lạc yêu cầu một bộ phận cơ giáp đến chiến hào phòng thủ, còn hắn dẫn hai mươi chiếc cơ giáp vẫn ẩn nấp sau chiến hào, hắn đang đợi khi cơ giáp người Nhân Ngư tiên thật gần, hắn sẽ một mẻ tiêu diệt hết.
“ Thế nào rồi?” Trần Lạc quay ra hỏi một binh sĩ vừa mới lui vào hầm trú ẩn.
“ Báo cáo, cơ giáp đối phương còn cách chiến hào hai trăm mét, bộ binh địch theo sát phía sau, ước chừng cơ giáp đối phương có hai trăm chiếc, cơ giáp địch cầm pháo năng lượng cầm tay và súng máy xả đạn về phía trận địa của ta, ước chùng mười lăm phút nữa là hết đạn. Lúc đó cơ giáp địch sẽ xử dụng vũ khí lạnh xong lên, đúng với suy đoán khi trước của chúng ta “.
Trần Lạc gật đầu, hắn biết nếu đối phương không có vũ khí chống cơ giáp, tiểu đoàn của hắn có thể nắm chắc trăm phần trăm tiêu diệt đối phương mà không có thương vong, nói đến chiến đấu cơ giáp bằng vũ khí lạnh, hơn hai mươi người sau lưng Trần Lạc đều đạt đến cấp tám đỉnh cao, dư sức làm thịt hai tiểu đoàn cơ giáp này.
Rầm “ khốn khiếp! “. sư đoàn trưởng ném mạnh bản đồ điện tử xuống đất, mặt đỏ tía tai nói “ các ngươi là lũ vô dụng, cả trận địa chỉ có một tiểu đoàn với vài chiếc cơ giáp mà đánh mãi không xong, tấn công luân phiên suốt hai ngày, kẻ địch còn không có thời gian nghỉ, vậy mà vẫn không hạ được chúng, các người biết sở chỉ huy vừa nói gì không, bảo chúng ta vứt súng mà về quê làm ruộng đi “.
“ Sư trưởng, hiện tại quân chủ lực của ta đã đến gần phòng tuyến của địch, giờ đang phát động tấn công bằng cơ giáp, ngài yên tâm chung ta lần này sẽ đánh hạ được trận địa đối phương “.
“ Yên tâm, yên tâm, ngươi bảo ta yên tâm kiểu gì, ta cần là cần kết quả, ta không quan tâm quá trình, lần này toàn lực tổng tiến công cho ta, chỉ được thành công không được thật bại, trước khi trời tối cơ của người Nhân Ngư phải được cắm trên chiến hào “.
“ Rõ, sư trưởng!”.
Con mắt đầy tơ máu của sư trưởng người Nhân Ngư, sau khi ra lệnh đám lính tấn công hắn thầm mắng, chờ đánh xong trận này, hắn sẽ giầy vò đám tù binh cho hả giận, ta sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết, để trả mối nhục này.
Nghĩ xong sư trưởng Coloor đi tới màn hình vệ tinh để theo dõi cuộc chiến, hắn thấy cơ giáp của sư đoàn hắn đang bắt đầu tiến công đến chiến hào sau đó tự dưng đứng khựng lại, nhìn màn hình vệ tinh hắn nhíu mày hỏi: “ Chuyện gì kìa, sao quân ta không thấy có dấu hiệu tiến lên nữa “.
Đột nhiên có binh sĩ đi vào báo cáo “ Sư trưởng, không tốt.. Đại đội trưởng đội một bị bắn chết, đội hai đội ba cũng bị bắn chết, giờ không có tên đại đội trưởng nào dám tiến lên, bộ binh không có người chỉ huy, không ai dám xông lên “.
Nghe báo cáo Coloor mặt trắng bệch, hắn gào thét làm cho đám tham mưu và lính thông tin không ai dám thở mạnh.
Tại chiến trường Lý Khắc theo lệnh Trần Lạc tìm những tên chỉ huy bộ binh tiêu diệt đầu tiên, mấy tên đội trưởng đi sau sợ hãi lính bắn tỉa không dám lao lên, bọn hắn cử lính bắn tỉa của đơn vị tiến lên tìm vị trí tay súng để tiêu diệt nhưng Lý Khắc quá xa tầm xạ kích của bon hắn, chưa kể Lý Khắc thấy tên bắn tỉa nào vào tầm ngắm là hầu như không ai còn sống sốt.
Lý Khắc ngón tay đặt cò súng, khẩu súng bắn tỉa của hắn bắn một loạt đạn theo hình cánh cung, Loạt đạn xé rách mặt đất ngoài ba trăm mét, thủng cả thân cây, bắn ra một loạt đạn trộn lẫn với đất, cát, mảnh cây cối, Đám lính Nhân Ngư không ngừng xung phong đều bị ép cứng tại chỗ, chỉ có thể nấp sau cơ giáp, thỉnh thoảng bắn vài phát đạn cảnh cáo về phía trước.
Tuy vật dưới tử lệnh của sư trưởng, bắt đầu có binh sĩ liều mạng xông lên, hai trăm chiếc cơ giáp bắt đầu tháo súng máy và vừa pháo năng lượng trên tay để giảm trọng lượng, lồng năng lượng được bất ra, hai trăm chiếc cơ giáp như thủy triều vọt vào các chiến hào của quân Liên Bang, đám bộ binh đi sau cũng bắt đầu bắn phản kích.
“ Báo cáo, cơ giáp địch bắt đầu tiếp cận chiến hào! “
“ Tất cả chuẩn bị, thay bằng vũ khí lạnh, kêu bộ binh lui vào trong hầm. Đại Hán thủ của hầm, tất cả cơ sĩ chuẩn bị đánh xáp lá cà “.
Trần Lạc lập tức ra lệnh cho hơn hai mươi chiếc cơ giáp tiến lên, hắn đã đợi đám cơ giáp xông lên chiến hào lâu rồi, khi cơ giáp vọt vào chiến hào, rất kho quay đầu chạy ra, lúc đó là không gian để Atula phát huy tối đa sức chiến đấu, chỉ cần tiêu diệt được đám cơ giáp này, hắn có thể đưa được các binh sĩ rút lui khỏi cao điểm an toàn mà không sợ bị đéo bám.
Trên đồi cao Lý Khắc nòng súng vẫn bắn liên tục, hắn đang cố gắng giảm tốc độ xông lên hết sức có thể của người Nhân Ngư. Một gã binh sư Nhân Ngư đang nằm bò từ từ lên sườn đồi lập tức bị đạn bắn trúng ngực. Hắn lảo đảo đừng ở trên sườn dốc, khẩu súng cầm trên tay đã lên đạn, máu tươi từ lồng ngực đang chẩy ra xối xả, đau đớn làm tay hắn co rút, hắn lăn người xuống sườn đồi vừa lăn đạn từ súng bắn ra bốn phía đến khí hết đạn,
Trong khi các binh sĩ tiểu đoàn hai đang vật lộn bắn trả, Trần Lạc yêu cầu một bộ phận cơ giáp đến chiến hào phòng thủ, còn hắn dẫn hai mươi chiếc cơ giáp vẫn ẩn nấp sau chiến hào, hắn đang đợi khi cơ giáp người Nhân Ngư tiên thật gần, hắn sẽ một mẻ tiêu diệt hết.
“ Thế nào rồi?” Trần Lạc quay ra hỏi một binh sĩ vừa mới lui vào hầm trú ẩn.
“ Báo cáo, cơ giáp đối phương còn cách chiến hào hai trăm mét, bộ binh địch theo sát phía sau, ước chừng cơ giáp đối phương có hai trăm chiếc, cơ giáp địch cầm pháo năng lượng cầm tay và súng máy xả đạn về phía trận địa của ta, ước chùng mười lăm phút nữa là hết đạn. Lúc đó cơ giáp địch sẽ xử dụng vũ khí lạnh xong lên, đúng với suy đoán khi trước của chúng ta “.
Trần Lạc gật đầu, hắn biết nếu đối phương không có vũ khí chống cơ giáp, tiểu đoàn của hắn có thể nắm chắc trăm phần trăm tiêu diệt đối phương mà không có thương vong, nói đến chiến đấu cơ giáp bằng vũ khí lạnh, hơn hai mươi người sau lưng Trần Lạc đều đạt đến cấp tám đỉnh cao, dư sức làm thịt hai tiểu đoàn cơ giáp này.
Rầm “ khốn khiếp! “. sư đoàn trưởng ném mạnh bản đồ điện tử xuống đất, mặt đỏ tía tai nói “ các ngươi là lũ vô dụng, cả trận địa chỉ có một tiểu đoàn với vài chiếc cơ giáp mà đánh mãi không xong, tấn công luân phiên suốt hai ngày, kẻ địch còn không có thời gian nghỉ, vậy mà vẫn không hạ được chúng, các người biết sở chỉ huy vừa nói gì không, bảo chúng ta vứt súng mà về quê làm ruộng đi “.
“ Sư trưởng, hiện tại quân chủ lực của ta đã đến gần phòng tuyến của địch, giờ đang phát động tấn công bằng cơ giáp, ngài yên tâm chung ta lần này sẽ đánh hạ được trận địa đối phương “.
“ Yên tâm, yên tâm, ngươi bảo ta yên tâm kiểu gì, ta cần là cần kết quả, ta không quan tâm quá trình, lần này toàn lực tổng tiến công cho ta, chỉ được thành công không được thật bại, trước khi trời tối cơ của người Nhân Ngư phải được cắm trên chiến hào “.
“ Rõ, sư trưởng!”.
Con mắt đầy tơ máu của sư trưởng người Nhân Ngư, sau khi ra lệnh đám lính tấn công hắn thầm mắng, chờ đánh xong trận này, hắn sẽ giầy vò đám tù binh cho hả giận, ta sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết, để trả mối nhục này.
Nghĩ xong sư trưởng Coloor đi tới màn hình vệ tinh để theo dõi cuộc chiến, hắn thấy cơ giáp của sư đoàn hắn đang bắt đầu tiến công đến chiến hào sau đó tự dưng đứng khựng lại, nhìn màn hình vệ tinh hắn nhíu mày hỏi: “ Chuyện gì kìa, sao quân ta không thấy có dấu hiệu tiến lên nữa “.
Đột nhiên có binh sĩ đi vào báo cáo “ Sư trưởng, không tốt.. Đại đội trưởng đội một bị bắn chết, đội hai đội ba cũng bị bắn chết, giờ không có tên đại đội trưởng nào dám tiến lên, bộ binh không có người chỉ huy, không ai dám xông lên “.
Nghe báo cáo Coloor mặt trắng bệch, hắn gào thét làm cho đám tham mưu và lính thông tin không ai dám thở mạnh.
Tại chiến trường Lý Khắc theo lệnh Trần Lạc tìm những tên chỉ huy bộ binh tiêu diệt đầu tiên, mấy tên đội trưởng đi sau sợ hãi lính bắn tỉa không dám lao lên, bọn hắn cử lính bắn tỉa của đơn vị tiến lên tìm vị trí tay súng để tiêu diệt nhưng Lý Khắc quá xa tầm xạ kích của bon hắn, chưa kể Lý Khắc thấy tên bắn tỉa nào vào tầm ngắm là hầu như không ai còn sống sốt.
Lý Khắc ngón tay đặt cò súng, khẩu súng bắn tỉa của hắn bắn một loạt đạn theo hình cánh cung, Loạt đạn xé rách mặt đất ngoài ba trăm mét, thủng cả thân cây, bắn ra một loạt đạn trộn lẫn với đất, cát, mảnh cây cối, Đám lính Nhân Ngư không ngừng xung phong đều bị ép cứng tại chỗ, chỉ có thể nấp sau cơ giáp, thỉnh thoảng bắn vài phát đạn cảnh cáo về phía trước.
Tuy vật dưới tử lệnh của sư trưởng, bắt đầu có binh sĩ liều mạng xông lên, hai trăm chiếc cơ giáp bắt đầu tháo súng máy và vừa pháo năng lượng trên tay để giảm trọng lượng, lồng năng lượng được bất ra, hai trăm chiếc cơ giáp như thủy triều vọt vào các chiến hào của quân Liên Bang, đám bộ binh đi sau cũng bắt đầu bắn phản kích.
“ Báo cáo, cơ giáp địch bắt đầu tiếp cận chiến hào! “
“ Tất cả chuẩn bị, thay bằng vũ khí lạnh, kêu bộ binh lui vào trong hầm. Đại Hán thủ của hầm, tất cả cơ sĩ chuẩn bị đánh xáp lá cà “.
Trần Lạc lập tức ra lệnh cho hơn hai mươi chiếc cơ giáp tiến lên, hắn đã đợi đám cơ giáp xông lên chiến hào lâu rồi, khi cơ giáp vọt vào chiến hào, rất kho quay đầu chạy ra, lúc đó là không gian để Atula phát huy tối đa sức chiến đấu, chỉ cần tiêu diệt được đám cơ giáp này, hắn có thể đưa được các binh sĩ rút lui khỏi cao điểm an toàn mà không sợ bị đéo bám.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook