***

Tiểu Mận chạy thật nhanh vào thành phố. Bỗng từ trong hẻm một người đưa tay ra túm cô vào.

" Xem hôm nay mình có gì này "

" Hạo Vương?"

" Người đẹp. Cô có biết tôi tìm cô mấy ngày hôm nay rồi không?"

" Cậu."

" Sao sắc mặt cô kém thế này? Cô bị bệnh sao?"

" Không phải việc của cậu. Bỏ tôi ra!!!"

" Không ổn rồi "

Hạo Vương bế bổng Tiểu Mận lên.

" Thả tôi xuống!!!"

Hạo Vương mang cô tới dinh thự nhà họ Hạo.

Đặt cô xuống ghế.

" Cậu làm gì vậy?"

" Cô bị bệnh như vậy không tốt chút nào "

" Đâu ảnh hưởng đến cậu "

" Cô thấy vậy thôi. Chứ tôi thấy rất nhiều "

Hạo Vương nhẹ nhàng vén tóc của cô rồi bế cô bê vào phòng.

Tiểu Mận không còn sức để vùng vẫy.

" Ngoan ngoãn nằm đây ngủ một giấc đi nào "

" Tôi không muốn ngủ đâu "

" Uống chén trà này đi này nó sẽ tốt với cô "

Tiểu Mận bê chén trà lên uống. Chẳng mấy chốc cô buồn ngủ rồi nằm xuống.

" Sao tôi thấy buồn ngủ thế này?"

" Đúng rồi Tiểu Mận ngoan. Cô phải ngủ thật ngon mới có thể khỏe được "

" Đó là gì vậy?"

" Là trà nhưng tôi đã chuẩn bị cho cô chút thuốc ngủ vì tỉnh cô bướng lắm không chịu nghe lời ai "

" Cậu..."

" Ngủ đi "

Hạo Vương đắp chăn cho cô rồi đi ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa.

Tiểu Mận từ từ thiết đi chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương